Bác sĩ - Tổng Giám đốc 1 ngày trước khi xảy ra tại nạn xe ập đến với ba mẹ cô thì gia đình cô rất hạnh phúc và tràn ngập tiếng cười nhưng bất ngờ xảy ra tại nạn xe thì mẹ cô tử vong tại chỗ còn ba cô rơi xuống biển mất tích chỉ trong một ngày gia đình cô không còn chính vào ngày sinh nhật 15 tuổi của cô. Từ đó, bà ngoại đón cô qua thành phố A sống cùng bà và bắt đầu cuộc sống mới và cô luôn tìm kiếm tung tích của ba mình.…
Văn án 1: Ngải Mặc Nhiễm một thân dáng vẻ lười nhác tiến vào lớp, giọng nói còn mang đậm chất người phương Nam.Hạ Dao thích Ngải Mặc Nhiễm, thích đến điên cuồngCậu có thể hay không quay lại nhìn tôi dù chỉ một lần Văn án 2:Ngày nọ, trường đại học y xôn xao sinh viên ưu tú Ngải Mặc Nhiễm dẫn bạn gái đến chăm sóc tận chân tóc...Cô ấy là Hạ Dao, là người tôi yêu bằng cả sinh mạng…
Tác giả : Trần Ngọc Trâm Thể loại : Đam mỹ, nhất thụ nhất công, bá đạo, ngạo kiều nhưng bản chất thê nô công × ôn nhu với mọi người trừ công, cường thụ, thanh xuân vườn trường, HE----------------- Bị ngốc sao, đi theo tôi làm gì, về đi !- Tiền bối, em bị lạc mất rồi - Hửm ? - Em nói là em không tìm được đường về kí túc xá - Vô lý, đã học đại học rồi, không phải trẻ lên 3 đâu - Tiền bối, anh mới vô lý, tìm đường và trình độ học vấn không có liên quan- ... Tôi dẫn cậu…
Tác giả: Thanh XuânThể Loại: Nam nam, niên thượng, đời thường, có tiền án thụ × chủ quán ăn công.Nhân vật chính: Đào Thương × Vũ Trì BiênBìa: NukalyVăn án:"Vì sao gọi là Mặt Trời?"Anh nhìn hắn nói:"Vì Mặt Trời là duy nhất...Em cũng là duy nhất""Tôi không biết nói những lời hoa mỹ tôi chỉ chỉ biết mình phải chiều chuộng em thật nhiều, như lời em nói em vì một kẻ vô danh tiểu tốt mà lưng mang tội nghiệt biết là vô lý nhưng em có thể vì tôi mà khép lại ký ức không mấy tốt đẹp đó không, hãy để tôi làm ký ức tiếp theo của em."…
"Thanh xuân chính là những năm tháng đơn thuần vô lo vô nghĩLà những nụ cười giản đơn, có đôi khi là những dòng nước mắtThanh xuân vốn dĩ rất ngắn, rồi cũng sẽ qua đi...Giống như mùa hạ nhẹ nhàng đến rồi lại đi mất, bao tiếc nuối cũng cuốn bay đi theo gió thu...Tớ thật muốn quay trở về khoảng thời gian ấyNgồi ở dãy bàn thứ haiCùng nhau giải những đề toán,Cùng nhau chép phạt văn,Dãy phương trình hóa học kia chẳng làm khó được các cậu.Cơn mưa mùa hạ khiến tớ bỏ lỡ những điều đẹp nhất. Hẹn gặp lại. Tuổi thanh xuân của tớ." -Gửi tập thể lớp 11A-…
Phụ huynh tôi rất nghiêm khắc, họ luôn đề phòng và cấm tôi yêu sớm. Tôi luôn mệt mỏi bởi sự kiểm soát không chỉ về việc cấm yêu đương mà còn là cả trăm thứ khác. Một ngày, tôi gặp Minh Quang, tôi không biết có phải tôi đã thích anh ấy rồi không. Nhưng với những người xung quanh tôi thì việc yêu đương sớm như là một sự sai trái, một lỗi lầm rất nghiêm trọng. - Anh thấy em cũng thích anh mà! Cho anh một cơ hội, anh nhất định sẽ đợi được. - Nếu đấy là em thực sự muốn chọn thì chúng ta đừng nên gặp nhau nữa! Đáng lẽ anh không nên hy vọng gì hết! Phải chăng khi gặp anh ấy muộn hơn tôi sẽ mở lòng hơn khi lựa chọn theo tình cảm của mình?…
Ba năm trước, hắn hủy nàng một viên yêu nhập đi đến cuối cùng thật tình. Nàng xa xứ, xa phó hắn quốc.Ba năm sau, một hồi ly kỳ biến hoá kỳ lạ giết người án đem hai người vận mệnh lại liên hệ đến cùng nhau, bởi vậy bắt đầu tân một vòng yêu nhau tướng sát.Nàng dùng hết cuộc đời này tối quyết tuyệt tư thái đối hắn nói,"Ta thích ăn sườn xào chua ngọt cùng hấp canh cá trích đậu hủ tổng hội có khác nhân nguyện ý cho ta làm , mà Thẩm Ngạn Kỳ, mặc kệ là hiện tại, vẫn là tương lai, ngươi duy nhất tài cán vì ta làm , chính là không cần ngăn trở ta đường đi, trở thành ta chướng ngại vật!""Thẩm Ngạn Kỳ, xem như ta cầu xin ngươi ! Mời ngươi phóng ta rời đi, phóng ta một cái đường sống!"Hắn mâu sắc đại đau, sinh sôi nuốt xuống sở hữu chua sót, nhưng là, hắn thế nào có thể buông tay đâu?!* * * * * * * * *Nàng là Đặng Nhâm, hắn là Thẩm Ngạn Kỳ, hai cái hình trinh giới cùng phạm tội tâm lý học giới thiên tài, hội va chạm ra một hồi tràng thế nào hung hiểm biến hoá kỳ lạ hỏa hoa."Con nhện kết võng án", "Mưa đêm dâm ma án", "Thiếu nữ mất tích án", "Tầng hầm ngầm tử vong án"...... Nhất kiện kiện ly kỳ cổ quái án tử, đẩy ra tầng tầng sương mù gặp minh nguyệt, hai người cảm tình, lại là phủ có thể như này "Chân tướng chỉ có một" án kiện giống nhau, hi vọng, xuân về hoa nở?Nhãn: Kinh sợ đô thị hiềm nghi trinh thám ngôn tình…
cô gái nhỏ luôn bị tổn thương từ môi trường xung quanh, ai cũng chế giễu cô cả, bảo cô là heo, bảo cô là khỉ, thứ dơ bẩn nào cũng được gán ghép bằng tên cô, từ đó cô ghét bỏ bản thân mình, và luôn có từ "nếu như" trong suy nghĩ, từ đây cô sống chui rúc trong một cái vỏ bọc hoàn hảoĐến khi cậu ấy xuất hiện dần khiến sự tự ti, mặc cảm của cô biến mất, cô có thể sống một cách chẳng cần phải nghĩ đến lời người khác…
Chúng tớ cùng nhau đi qua những phong ba để lớn lên. Cậu ấy thì tổn thương, tớ thì trưởng thành...Tớ đến hôm nay không cố hy vọng chỉ cố tình cảm. Tớ không còn chờ đợi,chỉ biết khi nào mình muốn quay về. Có những album trong ngăn bàn cũ chỉ cần lật ra nó lại tỏa sáng như ban đầu…
- "Mày có crush không?"- "Cush là sao?"- "Nghĩa là thích ai đó hay phải lòng ai đó"- "Có chứ!"- "Ai thế?"- "Cái thằng nhóc tóc xoăn gầy còm"Là thằng bé học cùng lớp với tôi năm lớp 6 mà tôi từng ghét cay ghét đắng.Năm lớp 6, trường lớp bỡ ngỡ, bạn bè nửa quen nửa không, ngồi trong lớp mà mặt ngơ ngác. Tôi nhớ năm đó bọn con trai trong lớp đứa nào đứa này lùn tịt, có thằng còn lùn hơn tôi hẳn một cái đầu. Tôi nhìn chúng như lũ lùn còi cọc.…
Văn án:"Ngọn cỏ nhỏ phiêu bạt khắp nơi, nó trải qua đêm đen vắng lặng, cũng một mình hứng chịu bão giông. Đôi khi lại rơi xuống vũng bùn lầy không thể nào thoát khỏi, lúc lại đau đớn tự xoa dịu vết thương...Ánh dương liệu sẽ đến đây, và sưởi ấm cho nó chứ...?Nó không chắc,Vậy nên, ngọn cỏ nhỏ lại một mình rong ruổi đón lấy ánh dương của chính nó"Couple : Em Jin cỏ nhỏ x Anh Bin mặt trờiThể loại : Thanh xuân vườn trường, có ngọt có ngượcPhối hợp diễn : Binhao, ZB1…
Na9: Trịnh Hoàng Quốc Anh Nu9: Phạm Kiều Gia Linh Phạm Kiều Gia Linh gia thế khủng, xinh đẹp, học giỏi Tiếng Anh, ngoài lạnh trong nóng, hướng nội, đêm nào cô cũng mơ cùng một giấc mơ về một chàng trai không rõ mặt và cô cũng cảm thấy chàng trai trong giấc mơ đó có thật vậy nên khi được tỏ tình cô luôn từ chối dứt khoát và chờ đợi đến khi chàng trai đó xuất hiện.Trịnh Hoàng Quốc Anh là công tử nhà giàu, hướng tùm lum, học giỏi Toán, là 1 trong những hotboy của trường được rất nhiều nữ sinh theo đuổi nhưng cậu luôn lạnh lùng từ chối.…
- Có người hỏi tôi: "Thanh xuân có đáng nhớ với cậu không?"Tôi nói:"Rất đáng nhớ". Chính xác là thế, đó là thời gian tôi được làm sống dậy những cảm xúc đầu đời, những điều thú vị mà tôi chưa tìm thấy ngoài kia :). Và đặc biệt hơn, tôi đã có một thứ tình cảm mà người ta hay nói là lâu quên nhất, à đúng hơn là sâu sắc nhất, đến mãi khi tôi về già tôi vẫn không quên được. Thứ đó chắc ai cũng biết? Đó là tình cảm thanh xuân…
Có thể các bạn đã biết hoặc chưa biết, nhật kí quan trọng đối với mỗi người như thế nào. Đó là sự riêng tư của cảm xúc, suy nghĩ cũng là chỗ chứa chấp chút trẻ con còn sót lại của chúng ta. Con người ít khi bộc lộ bản chất thật, duy chỉ khi chỉ còn lại một mình đối mặt với khoảng không trống rỗng, ta mới dũng cảm để lộ phần thật đến trơ trọi của ta. Thế nhưng tôi lại đang dần chán ghét việc tự gặm nhấm nỗi cô độc nên tôi quyết định viết nhật kí của mình lên đây với mong muốn những ai đã chọn đọc tôi cũng chia sẻ cảm xúc cùng với tôi....Nhật kí của tôi không bình thường như những quyển nhật kí khác mà mọi người từng viết, từng đọc, nó dựa trên một ứng dụng trên Google Play mà tôi vô tình bắt gặp được cũng trùng tên với nhật kí này. Từng ngày, bằng việc trả lời từng câu hỏi ứng dụng đặt ra, gom góp lại tôi đã có được nhật kí cho riêng mình....Các bạn đọc yêu quý! Nếu đọc những dòng của tôi rồi đồng cảm hay không đồng ý với suy nghĩ nào đó của tôi, tôi hy vọng nhận được sự chia sẻ thật lòng của các bạn!…
« Anh như mặt trời sưởi ấm trái tim em, soi sáng thế giới của em, là sợi dây em bám víu, là ánh sáng dẫn đường cho cuộc đời em. Khi em sợ hãi buông tay anh để chạy trốn, lúc đó mới biết anh chính là linh hồn, là cả thế giới của em » _An Nhiên.« Khi bên nhau em thường hay nói 'anh là mặt trời, là hơi ấm, ánh sáng của em'.. nhưng em lại không biết rằng mặt trời của em cũng bị đốt cháy trong chính ánh sáng đó, cũng muốn chạy trốn khỏi ánh sáng đó. Ngày gặp em anh như tìm thấy nơi đến của cuộc đời mình. Nếu em nói anh là mặt trời thì anh sẽ nói em chính là mặt trăng của cuộc đời anh, như ánh sáng mát lạnh, như cơn gió trong lành đến làm dịu mát thế giới của anh. Em là cuộc đời anh, là thế giới, là tất cả những gì anh muốn có trong cuộc đời này »_ Thiên Phúc. Định mệnh cho chúng ta gặp nhau, rồi lại khiến hai ta chia xa.. Như quy luật của tự nhiên, mặt trăng và mặt trời Liệu rằng ta có thể bên nhau?…
"Này, đố cậu biết, khoảng cách xa nhất là từ đâu đến đâu?" Trần Hiểu Tinh cất tiếng hỏi, mắt vẫn không rời con đường trước mặt, đôi môi khẽ hé nụ cười."...Cậu nói xem." Thần Phi quay qua nhìn Hiểu Tinh, bối rối."Khoảng cách xa nhất chính là, từ đôi mắt đến con tim. Nếu cậu yêu một người không yêu cậu, dù cậu có làm cách nào để họ thấy tình cảm của mình, người ta cũng sẽ không mảy may rung động. Cuối cùng chỉ có thể tự mình đa tình." Miệng Hiểu Tinh vẫn là nụ cười đó, nhưng đôi mắt buồn của cô thì chẳng hề biết nói dối."Nói như vậy, chẳng phải đó cũng chính là khoảng cách gần nhất sao? Khi cậu yêu một người và người đó cũng yêu lại cậu. Chỉ cần một ánh mắt đã đủ để rung động rồi." Thần Phi trìu mến cười thật tươi, nắm lấy đôi tay nhỏ bé của Hiểu Tinh.Hai người vừa chậm rãi bước về phía trước, vừa khẽ run lên vì lạnh, lại tự hỏi vì sao mùa đông năm nay ấm áp đến lạ kì._________________________________________________________Toàn bộ câu chuyện là trí tưởng tượng của tác giả. Truyện chỉ được tác giả update trên tài khoản WordPress (https://dannloey.wordpress.com/) và tài khoản Wattpad (https://www.wattpad.com/user/DannLoey)Vui lòng không re-up dưới mọi hình thức nếu không có sự đồng ý của tác giả!…
Trầm Phương chính là một cô gái với vẻ ngoài yểu điệu thục nữ nhưng nội tâm lại mạnh mẽ vô cùng. Trong một lúc tức giận mà đá bay thùng rác làm rác văng trúng vào một chàng trai bất hạnh tên Lam Vũ mà từ đó hai người như oan gia bất hạnh dây dưa với nhau. Cho đến khi trở thành tri kỷ cô mới biết hóa ra thanh xuân không có anh thì sẽ vứt bỏ, uổng phí cả một đời. Lam Vũ đẹp trai không thiếu nhưng vô sỉ còn nhiều hơn. Trong một lúc vô tình nhìn thấy áo lót của ai đó mà cũng sinh ra tương tư. Không sai, áo lót chính là của Trầm Phương . Hóa ra tình yêu đến một cách biến thái như vậy.…
Tình yêu tuổi học trò là một điều kỳ diệu đối với những người đã từng trải qua nó. Sự rung động của trái tim trong độ tuổi chớm nở được ví như liều thuốc tinh thần cho con người. Cô bé tên Phương Nhã Đan kết thúc những năm tháng tiểu học ngây ngô, sang trang mới bên mái trường trung học cơ sở. Mọi thứ đều khác lạ khiến cô bé như chiềm lạc vào thế giới mới. Từ bạn bè, thầy cô, phòng học,...tất cả đều thật lạ lẫm. Khi đang lo lắng vì môi trường mới này, Nhã Đan đã gặp được mặt trời nhỏ của mình.Cậu tên Huỳnh Kỳ Thiên, một thiếu niên có chiều cao vượt trội so với bạn bè đồng trang lứa cùng với khuôn mặt khôi ngô, đường nét hài hòa. Kỳ Thiên gây nên sự chú ý đặc biệt khi mới cắp sách đến trường, khiến bao trái tim nhỏ bé trật nhịp. Trên đời này vẫn còn thứ gọi là yêu từ cái nhìn đầu tiên sao? Một thứ cảm xúc yêu thương xuất hiện đột ngột và mạnh mẽ tạo nên sự kích thích đối với một người. Ngay từ cái nhìn đầu tiên cô gái nhỏ này đã thích cậu ấy mất rồi. Trong mắt tớ cậu là ánh mặt trời rực rỡ nhất, là nguồn động lực mạnh mẽ nhất của tớ. Tớ vẫn sẽ luôn dõi theo từng bước của cậu dù cậu có đi xa đến mấy. Cảm xúc của tớ dành cho cậu ngày càng mạnh mẽ khiến tớ chỉ dám nhìn cậu từ xa...Từ đây hình thành nên những cảm xúc khó tả, những câu chuyện tràn đầy tâm tư dạt dào giữa những cô, cậu tuổi chớm nở rộ. Giống như người ta hay nói, đời này nhất định phải thử một lần đắm mình vào tình yêu tuổi học trò!…
"Mưa đầu mùa" là tổng hợp những đoản viết theo ngôi thứ nhất, nói về cảm xúc tuổi trẻ. Cái tuổi mới chập chững bước ra đường đời, không may gặp phong ba bão táp. Nhưng, có mưa sẽ có tạnh, cơn mưa nào rồi cũng qua, quan trọng ai là người có kiên trì đi đến cuối con đường, ai là người trú mưa tụt lại đằng sau, ai là người gục ngã mà mãi không đứng dậy được..."Mưa đầu mùa" gồm các phần với ý nghĩa:Bồ công anh: Nuôi dưỡng ước mơ.Mạn châu sa: Cùng một gia đình, tưởng gần lại xa.Phượng vỹ: Tình học trò.Hạnh đào: Sự hi sinh thầm lặng.Oải hương: Tình yêu thủy chung son sắt, khắc khoải, đợi chờ.Mặc Hạ.…
Cậu ấy là thanh xuân của tôi, là bí mật mãi mãi bị chôn vùi, là vị đắng của cà phê, cũng chính là nỗi đau mang vị ngọt của một thời nông nổi.Năm tháng lưng chừng giữa trưởng thành và trẻ con, cậu ấy xuất hiện. Cậu là nước mắt, là nụ cười, là mặt trời, là ánh dương rực rỡ. Cậu ấy là người thương mãi không dám nói ra, là cơn gió nhẹ giữa trời xanh. Hôm nào đó bâng quơ, trong tôi có thêm một người - là cậu. ____________________________________________________Design by DIEMDOAN…