Rung Động ?
Yi Hyun và Sae Bom nhanh chóng rời đi, Min Hee đang đứng bỗng ngồi phịch xuống ghế ôm bụng đau đớn, Mi Yeon thấy có gì đó không ổn liền hay sang hỏi con mình.
" Min Hee à có chuyện gì không ổn à?"
" Không có gì?" Min Hee nói nhưng gương mặt lại ngày càng trở nên xanh xao
" Trông con không được ổn lắm! Mau nói mẹ nghe đi" Mi Yeon trở nên lo lắng hơn
" Không cần mẹ phải lo cho tôi, mỗi tháng tôi đều đau bụng mẹ có lo được cho tôi không mà hỏi!" Min Hee ngước mặt lên nhìn Mi Yeon
Mi Yeon như hiểu ra liền tiến lại gần và khụy gối xuống nhìn vào gương mặt khó chịu của Min Hee
" Có phải là con đến ngày rồi không?
Min Hee không nói gì cứ ngồi ôm bụng, lâu lâu mặt lại nhăn lên từng đợt do cơn đau bụng kéo đến. Mi Yeon thấy vậy vội lấy từ túi xách ra một chiếc túi nhỏ rồi đưa cho Min Hee.
" Mẹ có cái này sẽ giúp được con, nếu con cần thì cứ nói mẹ!"
Min Hee lại tiếp tục im lặng không nói gì thì từ xa Sae Bom đã chạy tới.
" Min Hee à! Có đồ ăn rồi nè! Mau đi ăn thôi!"
" Woaa! Nhìn ngon quá! Chị Sae Bom ăn với em nhé! Không cho chú ăn đâu! Lêu lêu!"
Min Hee vừa thấy Sae Bom cầm một bao đồ ăn dường như quên đi cơn đau bụng vốn có. Cô bé đứng bật dậy nắm tay Sae Bom đi đến bàn ăn. Mi Yeon và Yi Hyun đứng nhìn hai người họ ăn, cười nói vui vẻ cũng bất giác cười theo.
" Tôi thật sự cảm thấy có lỗi với con bé! Min Hee là con gái đồng nghĩa với việc khi nó lớn sẽ xảy ra nhiều vấn đề mà người làm ba khó có thể giải quyết được! Nó cần một người mẹ nhưng tôi lại bỏ rơi nó! Tôi có phải là một người mẹ tồi không Yi Hyun!" Mi Yeon vừa nói vừa nhìn theo từng cử chỉ của Min Hee
" Trên đời này mọi thứ đã được sắp đặt hết cả rồi! Chuyện gì tới thì nó đã tới, việc bây giờ của cô không phải là trách móc bản thân mình có phải là một người mẹ tốt hay không mà hãy dành nhiều thời gian hơn cho con bé, bù đắp lại khoảng thời gian ấy! Nó còn nhỏ nên chưa hiểu chuyện nhưng trẻ con cũng rất dễ mềm lòng, cô cứ đối xử tốt với nó, dần dần nó cũng sẽ có lại tình cảm với cô thôi! Đừng lo!" Yi Hyun khoanh tay nói
" Này! Anh có con rồi à?" Mi Yeon nhìn sang Yi Hyun
" Con..con gì chứ!"
" Anh nói cứ như anh có con rồi vậy!" Mi Yeon cười nói
" Chị Sae Bom à, em ăn xong rồi mình đi chơi đi!" Min Hee vừa nói vừa mút tay
" Được thôi! Mình cùng đi chơi tàu lượn nhé!"
" Ơ khoan chờ tôi theo với!" Mi Yeon vội chạy theo hai người họ
Sae Bom quay đầu lại nhìn thì thấy Yi Hyun vẫn còn đứng ở đó nên chạy lại đứng trước mặt anh.
" Anh không đi à? Sao còn đứng ở đây?"
" Ờ ừm tôi còn vài cuộc điện thoại cần bàn chuyện quan trọng, mọi người cứ đi đi" Yi Hyun vừa nói vừa lấy điện thoại ra
" Đi đi! Đi chung cho vui!" Sae Bom kéo tay áo Yi Hyun
" Tôi không đi! Cô đi đi!" Yi Hyun giật tay lại mắt dán chặt vào điện thoại
" Oh vậy tôi đi với hai người họ!" Sae Bom gượng gạo quay đầu đi
Yi Hyun đang nhìn điện thoại thì bất giác ngước lên nhìn theo Sae Bom. Anh cất điện thoại vào túi rồi đứng nhìn họ chơi. Không phải anh cố ý từ chối Sae Bom mà độ cao là kẻ thù không đội trời chung với anh, nói thẳng ra là anh sợ độ cao. Bọn họ chơi xong liền đi đến chỗ Yi Hyun đang đứng.
" Sao? Chơi đã chưa?" Yi Hyun khom người nói với Min Hee
" Tại sao chú không chơi? Không lẽ nào chú sợ độ cao à?" Min Hee khoanh tay với vẻ mặt đầy kiêu ngạo
" Gì mà sợ độ cao chứ! Chú mà sợ những trò mèo này à?" Yi Hyun vội đứng thẳng dậy, mặt vô cùng nghiêm trọng
" Vậy chú có muốn chơi lần nữa với con không?"
" Giờ cũng đã trễ, đến lúc phải về nhà rồi còn muốn chơi cái gì chứ?" Yi Hyun vờ nhìn đồng hồ nói
Sae Bom và Mi Yeon chứng kiến cảnh tượng này liền cười khúc khích.
" Vẫn còn sớm mà Yi Hyun! Cho con bé chơi thêm một xíu đi!" Mi Yeon quay sang nói với Yi Hyun
" Cũng được thôi! Nhưng không được chơi trò này!"
Nói xong Yi Hyun quay người đi đến bãi cỏ ở công viên, anh ngồi xuống bãi cỏ rồi lấy máy game ra chơi. Min Hee cũng chạy theo đến chỗ Yi Hyun
" Chú lớn rồi mà vẫn còn chơi máy chơi game dành cho con nít này hay sao?"
" Con thì biết cái gì?"
" Cái này hồi lớp 2 con đã bỏ rồi!" Min Hee ngồi xuống kế bên Yi Hyun
" Vậy nếu con chới thắng chú một ván chú sẽ mua nước cho con!" Yi Hyun chìa máy chơi game ra trước mặt Min Hee
" Được thôi!"
Và đúng như dự đoán của Yi Hyun, cô bé chơi được không bao lâu thì đã thua, anh liền kiêu ngạo
" Nhìn chú chơi này!"
" Chú ngày nào cũng chơi như vậy thì làm sao mà con thắng được chứ!"
" Chẳng phải lúc này con hùng hổ lắm sao?"
Min Hee không đợi Yi Hyun nói thêm liền bay vào phá không cho anh thắng.
" Này con chơi không lại thì phá à! Chú chơi một tay cũng đủ thắng con rồi!"
Min Hee tức giận buông tay Yi Hyun ra rồi đi đến bên cạnh Sae Bom
" Chị Sae Bom! Chú ấy lưu manh như vậy mà chị cũng thích à!"
" Này Min Hee em đừng nói bậy!" Sae Bom hốt hoảng bịt miệng Min Hee
" Đủ rồi đừng có ăn hiếp con tôi nữa Yi Hyun à!" Min Yeon nhìn sang Yi Hyun
" Min Hee à chị cũng biết chơi trò này! Để chị chơi thử và trả thù cho em chịu không?" Sae Bom nói với Min Hee
" Chị cũng biết chơi sao?"
" Tuy chị mù game nhưng trò chơi này chị cũng biết chơi một ít!"
Min Hee nghe xong nhanh chân chạy đến cướp lấy máy game từ tay Yi Hyun đưa cho cô. Tay Sae Bom linh hoạt lướt trên mặt máy, số điểm ngày càng tăng và vượt qua cả điểm của Yi Hyun.
" Chị Sae Bom giỏi quá!"
" Yi Hyun à! Cô ấy thực sự vượt qua điểm của cậu rồi kìa!" Mi Yeon bất ngờ nói
Nghe thấy vậy Yi Hyun cũng tiến lại gần xem, chơi được một lúc thì Sae Bom cũng thua, cô thất vọng đưa máy lại cho Yi Hyun.
" Đáng lẽ ra điểm của chị còn cao hơn nữa!"
" Điểm cao hơn tôi rồi mà con không chịu nữa sao? Ngoài vẽ đẹp ra không ngờ cô còn giỏi chơi game như vậy, nếu có dịp tôi sẽ tranh thắng thua với cô!"
" Khi nào vậy? Tôi...tôi lúc nào cũng rảnh hết!" Sae Bom hào hứng nói
Yi Hyun nhìn cô không nói gì rồi bỏ đi. Lúc này Mi Yeon mới nhìn cô cười nói
" Thật là trước giờ chưa có ai thắng nổi anh ấy! Bây giờ cô là đối thủ của anh ấy rồi đó!"
" Chú Yi Hyun cũng chỉ có vậy thôi mà!" Min Hee cười to
" Thôi được rồi! Chúng ta đi thôi!" Sae Bom nắm tay Min Hee chạy về phía Yi Hyun
Trên đường về, Sae Bom và Min Hee đều ngủ thiếp đi, Mi Yeon nhìn hai người ngủ say rồi quay sang nói với Yi Hyun.
" Ba mẹ Sae Bom quả thật là người rất biết dạy con, cô ấy không chỉ tốt bụng, đơn giản, không biết nghĩ xấu ai, lúc nào tôi cũng thấy cô ấy cười đùa vui vẻ!"
" Cũng chỉ là một cô nhóc thôi!"
" Anh đừng có cứng đầu nữa! Chẳng lẽ anh không có ý định đi thêm một bước với cô ấy sao?"
Yi Hyun nghe tới đây biểu cảm liền trầm xuống, anh không trả lời Min Yeon mà chỉ xoay người nhìn Sae Bom một cái rồi lại tiếp tục lái xe.
Hai mẹ con Min Hee không về câu lạc bộ mà đến thẳng nhà của Sung Ho, Min Hee xuống xe chào Sae Bom rồi chỉ vào chiếc điện thoại mà Sae Bom đang cầm.
" Chị Sae Bom à! Chị nhớ xem tin nhắn nhé! Em chụp rất nhiều hình của hai người đó! Chị cứ từ từ mà xem! Tạm biệt chị!"
Min Hee quay người đi được vài bước thì bất ngờ quay người lại và nói với Yi Hyun
" Tạm biệt chú! Chú nhớ chăm sóc chị Sae Bom nhé! Còn món thù chơi game cháu nhất định sẽ trả! Hứ!"
Yi Hyun giật bắn mình rồi cũng lấy lại bình tĩnh.
" Mau đi vào trong đi! Mẹ con đang đợi đó!"
Cô bé vẫy tay chào rồi chạy vào trong nhà, Sae Bom lúc này mới mở điện thoại lên xem những tấm hình mà Min Hee đã gửi. Đây là lần đầu tiên anh và cô có chung một khung hình. Cô vui lắm, những khoảnh khắc như vậy đâu dễ dàng mà có được.
" Haizz thật là mệt với con bé! Bây giờ tôi đưa cô về trường hay về nhà!" Yi Hyun quay người hỏi Sae Bom
" À phải rồi tôi có thứ này muốn cho anh xem!"
" Cái gì?"
" Thật ra thì tôi thấy đồng phục của câu lạc bộ vẫn chưa thật sự ấn tượng lắm nên tôi có thiết kế một mẫu đồng phục có lẽ sẽ rất hợp với Heat Wave! Không biết anh có muốn xem qua thử không?"
" Đồng phục mới à! Thôi được vậy tôi đưa cô về câu lạc bộ rồi xem qua thử như thế nào!"
" Được!"
Về đến câu lạc bộ vì trách làm ảnh hưởng đến các thành viên khác nên Yi Hyun dẫn Sae Bom vào phòng làm việc của mình, anh vừa mở cửa ra Sae Bom há hốc mồm nhìn qua nhìn lại.
" Đây là phòng của anh sao? Có hơi bừa bộn, anh không dọn à?"
" Đây chỉ là phòng làm việc của tôi! Thôi cô đưa bản vẽ cho tôi xem thử!"
" À nhưng mà tôi còn một vài chỗ chưa hoàn thiện vì hôm qua tôi phải thức đến 4 giờ sáng để làm bài thuyết trình rồi sáng còn lên lớp nên chưa vẽ xong!"
" Hả? Vậy mà giờ cô không buồn ngủ à!" Yi Hyun bất ngờ
" Tôi quen rồi không sao đâu!"
" Vậy cô cứ ngồi ở đây đi, tôi cho cô 1 tiếng, hết 1 tiếng tôi sẽ quay lại!"
" À khoan đã! Anh cho tôi đi theo anh được không?"
" Ý cô là muốn đến phòng riêng của tôi à? Tôi định về phòng đi tắm rồi ngủ một giấc! Cô muốn đi theo sao?"
" Không...không! Vậy tôi ngồi ở đây được rồi! Anh mau đi đi!" Sae Bom lắp bắp
" Không đi theo thật à!" Yi Hyun trêu cô
" À không cần đâu anh cứ đi đi!"
Yi Hyun khẽ cười rồi quay người đi về phòng, Sae Bom ngồi trên ghế lấy lại bình tĩnh rồi lấy bản vẽ từ ba lô ra chỉnh sửa. Về phía Yi Hyun sau khi tắm cũng tranh thủ đánh một giấc ngon lành.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top