Đầm nước Marshar, tuyết ngừng rơi

Khuya, tuyết vẫn rơi dày đặc, nhưng kì diệu thay, ở Đầm nước Marshar từ xưa tới giờ chưa từng có tuyết rơi, và chẳng ai ở Las Marias biết được điều bí ẩn đằng sau nó. Thế nhưng đâu có hệ trọng gì. Người ta luôn truyền tai nhau rằng nước ở đầm rất ngọt và ấm, nhưng khi một người uống nước ở đó và nói dối, cổ họng anh ta sẽ bị cháy rụi.

Dẫu sao, vào một đêm lạnh như đêm nay, Đầm nước Marshar sẽ là một lựa chọn không tồi để tất cả những cư dân Las Marias tập trung lại và cùng đọc tiếp cuốn sổ diệu kì được gửi tới đêm qua.

Trang giấy thứ hai được lật ra ngay sau khi tất cả mọi người đã yên vị bên rìa Đầm nước.

***

WITH ALEXANDRA,
MAY 19XX

Cùng theMarias trò chuyện với tác giả của
F A I R C H I L D, Ngờ nghệchI love him first.

temarisamac

Chào @temarisamac >< Rất cảm ơn bồ đã nhận lời hợp tác với tụi tui trong Interview lần này UwU Đầu tiên, bồ có thể giới thiệu đôi nét về bản thân và chia sẻ một vài kỉ niệm đáng nhớ trong quá trình viết lách được không ạ?

Bút danh của tui là Alexandra, theo tên nhân vật tui thích nhất trong những truyện đã viết. Vì bút danh là tên nhân vật nên hầu hết mọi người gọi tui là Bụt ó ^^ sang acc mới thì tui đổi thành Gardien. Tui năm nay 17 tuổi, bằng tuổi bồ ó (◕ᴗ◕✿) giúp đỡ nhau nhiều nheee

Tui viết lách được tầm 5 năm rồi, kỉ niệm đáng nhớ thực sự nhiều lắm, như quen thân được những người bạn tốt, hay vài lúc xảy ra tranh cãi, hoặc là được ai đó mình cực thích vote truyện mình. Nhưng đáng nhớ nhất thì chắc là lúc đặt comm nhân vật của bản thân lầm đầu tiên và xác định được rõ hướng phát triển nhân vật ấy ra sao ^^

Ôi, bồ bằng tuổi tui ư ('・ω・´)
Vậy thì có tác phẩm nào mà bồ tâm đắc nhất, đặt nhiều tâm huyết nhất không nè? Và bồ có thường lên kế hoạch, định sẵn plot trước khi viết không, hay là viết theo một nguồn cảm hứng nào đó nhỉ? UwU

Tác phẩm đã đăng thì là "Gió lặng;" tui đã mất khá nhiều thời gian tìm hiểu về những gì mình nhắc tới trong truyện. Dù bé không phải hoàn hảo nhất thì hiện tại vẫn là một câu chuyện tốt trong mắt bạn tui ^^ còn nếu tâm đắc và đầu tư nhất trong tất cả thì tui sẽ nhắc tới "Tim rỗng" một tác phẩm chưa ra mắt nhưng tui nghĩ tốt hơn tất cả truyện của mình.
Còn về việc lên plot trước khi viết thì tui nghĩ đó là điều vô cùng cần thiết. Nếu viết tiểu thuyết dài tập mà chỉ dựa vào cảm hứng thì tiến độ ra chap sẽ lâu, và dễ đưa tình tiết vào ngõ cụt. Tui mới nhận ra điều này nên những tác phẩm cũ ít cái hoàn được lắm (*꒦ິ꒳꒦ີ)

Vậy tui mong chờ "Tim rỗng" của bồ lắm nè UwU

Thật sự tui đã đọc và cực kì thích "Gió lặng" và cả "F A I R C H I L D" luôn á (vì tui mất cái acc hồi đó fl và vote cho bồ rồi huhu), đến nỗi nếu F A I R C H I L D là một cuốn sách đã xuất bản thì tui sẽ đọc nó mỗi đêm =')))) Lan man một tí, bồ có lấy cảm hứng từ đâu, hay từ nhân vật nào khi viết 2 bé này không nhỉ?

“Gió lặng" giống như là ngoại truyện về một cặp đôi không thành trong “Tim rỗng" mà viết theo lối Harry Potter Au vậy (tội lỗi quá truyện chính không viết nhưng viết một nùi ngoại truyện (*꒦ິ꒳꒦ີ)) vậy nên cảm hứng chắc lấy từ chính “Tim rỗng" thui. Còn F A I R C H I L D thì tui muốn viết để ngụ ý về một số tệ nạn nên đọc khá nhiều truyện cùng thể loại để lấy cảm hứng ^^ trên watt có một truyện như vậy nhưng lâu rồi không đọc lại nên tui quên mất tên rồi ( ;∀;)

Mà gió lặng; cũng có thể nói là fanfic về một couple trong HP. Vì tui viết theo lối HP AU và lúc viết cũng không suy nghĩ nhiều về các couple ^^ chỉ là do truyện không có tên nhân vật nên khi đọc lại có thể liên tưởng tới nhiều cặp khác nhau.

Uis tui hiểu rồi, và khi nào bồ có cảm hứng nhất định phải viết tiếp nhaaa TvT

Một vấn đề khác tui muốn xin ý kiến nè, đó là về những thông điệp mà các tác giả muốn truyền tải qua tác phẩm của mình, tui thường thấy là bằng nhiều cách khác nhau, điển hình như dùng những hình ảnh ẩn dụ hay lồng vào tên/tính cách nhân vật... Vậy theo Bụt thì có cách nào để người đọc có thể nhận ra và hiểu được những thông điệp đó mà vẫn không quá lộ liễu không? Bởi vì đa số người đọc rất ít khi nhìn ra chúng á.

Thực ra đây là câu hỏi khó vì nó phụ thuộc hầu hết vào sự yêu thích của người đọc. Khi họ dành tình cảm cho tác phẩm thì họ mới có thể dành thời gian suy ngẫm và tìm hiểu, hay đơn giản là tập trung vào đọc tác phẩm không ngắt quãng. Điều duy nhất tớ có thể nói về sự truyền tải tốt đó là học hỏi, viết lách thêm nữa, tích lũy kinh nghiệm và học cách nắm bắt tâm lý người khác (qua việc đọc nhiều tác phẩm hơn). Khi khả năng chúng ta cao đủ để khai triển plot đề ra, người đọc sẽ tự động hiểu những chi tiết nhỏ chúng ta lồng ghép và chắp thành một bài học lớn.

Phần trên theo tớ là kinh nghiệm chung. Còn nếu nói riêng ra từng kinh nghiệm nhỏ lẻ thì tớ nghĩ có vài điểm mọi người cần lưu ý. Thứ nhất là lồng ghép qua tên nhân vật. Giải nghĩa một lần cho một nhân vật là đủ, những lần sau và đối với nhân vật khác chúng ta không nên tiếp tục giải nghĩa mà chỉ nói đến tên như "Tên cậu rất đẹp" hay là "đúng với cái tên" "trái ngược với tên" (nếu tên nhân vật này nằm trong kế hoạch). Thứ hai là độ dài truyện so với ngụ ý của truyện. Thay vì cố giấu tình tiết đi thì hãy cố phô bày để truyền tải, trừ khi nó liên quan tới twist và bắt buộc phải lược bỏ để gây bất ngờ hoặc liên quan tính cách nhân vật.

Nói chung đây vẫn là câu hỏi khó nên trả lời cứ ngượng ngượng (。ノω\。)

Không sao đâu, tui thấy Bụt trả lời như vậy cũng đã khá đủ và thỏa mãn rùi
(●´ω`●) vậy trong tương lai bồ có dự định thử sức với một thể loại mới toanh hay không? Và mỗi khi Bụt viết truyện thì thường có bối cảnh / địa điểm nào nảy ra đầu tiên hay không?

Thể loại mới toanh thì chắc là còn tôn giáo tui chưa dám thử sức ;;^;; vì tui không theo đạo nên viết về tôn giáo nào cũng sẽ gặp sự sơ sài, và có thể nhầm lẫn hay là không tôn trọng. Trong tương lai thì cũng chưa chắc có thử sức không vì tớ đã vạch ra khá nhiều kế hoạch và chưa cái nào liên quan tới tôn giáo cả (。•́︿•̀。)
Còn về bối cảnh/địa điểm thì tớ viết khá mông lung, hầu hết đều dựa vào nhân vật trước rồi mới xác định tới địa điểm và bối cảnh, và không cái nào tự dưng bật ra trong đầu. Nhưng nếu hỏi địa điểm nào mà tớ thích chọn cho nhân vật yêu thích xuất thân thì chắc là Pháp hoặc Ý ^^

Uki, giờ tui lan man một chút sang đứa con mang tên "Ngờ nghệch" của Bụt, Bụt chia sẻ đôi điều về nó được không nè?

Thực ra nói nghe ngâu si lắm ;;-;; nó là ngoại truyện của “sister.", giống như là kiếp hiện đại. Mà sister thì lại là phần trước của “tim rỗng", viết theo lối chuyển kiếp của các ma cà rồng. Thành ra “Ngờ nghệch" trong những phần tớ viết bị lạc quẻ, hiện đại hóa và mất hẳn đi tính bản chất của các OCs (và biến đổi cả tính cách). Thành ra đây không phải đứa con để lại cho tớ cảm xúc lắm, vì giờ các OCs đó khá quan trọng với tớ nên việc biến đổi tính cách trong quá khứ vẫn hay làm tớ thất vọng lúc nhớ lại (◞‸◟;)

Ò, mấy đứa con của Bụt cũng có sự liên kết rất ấn tượng đó UwU bồ có bao giờ có ý định sẽ viết lại/chỉnh sửa lại nó không?
Và đối với cá nhân Bụt thì lối viết nào hấp dẫn hơn, đậm chất thơ, bay bổng và hoa mĩ hay gãy gọn, súc tích và vẫn đủ độ sắc? (Cái này có thể giới hạn riêng trong Âu văn thôi cũng được nè)

Với “Ngờ nghệch" thì tớ nghĩ nên dừng chỉnh sửa, có khi tớ sẽ cố bỏ suy nghĩ đó là ngoại truyện của "tim rỗng" và viết như một câu chuyện hài hiện đại bình thường thôi. Nhưng cũng không biết có tiếp tục không vì các kế hoạch tương lai nhiều và tớ cũng dễ nản nữa ;;^;;

Nói về lối viết thì tớ đã thử khá nhiều, ở cả acc temarisamac và acc flomiarxcx. Dù không biết người đọc nghĩ tớ nên theo loại nào nhưng tớ thích lối gãy gọn hơn. Thứ nhất là nó truyền tải nội dung rất nhanh, dễ đọc dễ hiểu. Thứ hai là người đọc không bị nản và người viết không phải chỉnh sửa văn quá nhiều. Thứ ba là nó rất rất phù hợp với truyện dài, tiểu thuyết. Thứ tư thì cá nhân hơn hẳn, tác giả yêu thích nhất của tớ theo lối văn gãy gọn súc tích và tớ mê truyện ông cực kì. Nên tớ nghĩ mình sẽ theo đuổi hoàn toàn lối văn này trong tương lai và ít sử dụng lối văn hoa mĩ kia đi.

Okayy ('・ω・´) câu hỏi tiếp theo nha. Theo Bụt thì điểm khác nhau giữa lối văn Âu cổ và lối văn Âu hiện đại là gì? Và cá nhân Bụt cho rằng có cách nào để giọng văn Âu hiện đại của các tác giả được ổn định, đúng chất Tây mà vẫn không bị coi là văn phong đại trà không?

Âu cổ và Âu hiện đại tớ nghĩ là khác ở phần miêu tả và cách nói chuyện giữa các nhân vật. Dùng âu cổ để hoài niệm rất tuyệt vời (●♡∀♡)

Còn giọng văn hiện đại hay bất kì giọng văn nào chăng nữa, nếu muốn ổn định thì đều phải viết nhiều và mỗi ngày viết một ít cho thành thạo. Và tất nhiên là phải đọc kha khá truyện có sử dụng chất văn đó để nắm bắt cách dẫn dắt và dùng từ. Ý tớ ở đây là hãy học kĩ thuật chứ không phải sản phẩm và sau đó biến nó thành của mình ^^ còn về văn phong đại trà thì tớ nghĩ nó dựa vào cách dùng từ và khai triển tình tiết. Đọc nhiều hơn, xác định mạch cảm xúc của nhân vật và mở rộng vốn từ của bản thân thì văn phong mới tốt.

Nhưng cá nhân bản thân tớ thì tớ coi trọng cốt truyện, tình tiết và cách xử lý của nhân vật hơn (nhân vật là Tây thì họ sẽ có cách xử lý tình huống khác người Á mà). Vậy nên cải thiện văn phong tớ không quá chú trọng bằng cải thiện sự logic và các twist của truyện cùng diễn biến tâm lý nhân vật ấy.

Ui, Bụt chia sẻ điều này làm tui lại nhớ đến sai lầm của chính bản thân hay mắc phải uwu tiếp đến, cho tui biết một vài nhà văn nổi tiếng hoặc tiểu thuyết mà bồ yêu thích được không?

Tất cả tác phẩm của Sidney Sheldon!!!! Dù chưa thể đọc hết nhưng truyện của ông là nguồn cảm hứng bất tận và cuộc sống của tớ (*˘︶˘*).。*♡ sau thì có tuyển tập 4 cuốn về Hannibal của tác giả Thomas Harris. So sánh hai tác giả thì Harris rất giỏi về dẫn dắt và miêu tả tâm lý, nắm bắt tâm lý nhân vật (xây dựng nhân vật rất rất tuyệt vời) nhưng lại hơi yếu khoản hành động giật gân. Trong khi Sidney xây dựng các mẫu nhân vật điển hình đại diện cho cả một loại người nào đó để truyền tải những nội dung ông muốn kể chứ không phải một cá nhân làm người khác ấn tượng sâu sắc. Và như bù trừ nhau thì Sidney miêu tả cảnh hành động, đấu đá rất hay và mạnh mẽ, và khiến người đọc thót tim. Nhưng chung quy thì lối văn của ông khá ngắn, gãy gọn súc tích và khô khan, như viết kịch bản của phim vậy.

Ui, cá nhân tui lại thích Harris hơn Sidney một xíu :^
Tiếp theo nè, khi mới bắt đầu đến với Wattpad thì bồ có gặp nhiều khó khăn như hate-comment, ít người biết đến,...không? Nếu có thì động lực gì đã giúp Bụt đạt được như hiện tại nhỉ (´ω ')

(Tớ thích cả hai rất rất nhiều, nhưng đọc của Sidney lắm quá hơn nên bị cuồng ỌvỌ)

Mới bắt đầu đến wattpad thì tớ viết fanfic là chính nên việc gặp hate-comment hầu như là không có (dù đọc lại fic xưa tớ khá sốc vì độ trẻ trâu và chán... Cảm ơn các bạn readers tốt bụng đã cmt động viên thay vì đấm tui ༎ຶ‿༎ຶ).

Còn vụ ít người biết đến thì lại không ảnh hưởng tới tâm trạng của tớ mấy. Trung bình 1 chap tớ có 4 tới 6 vote. Hồi mới bắt đầu thì con số đó là động lực lớn vì tớ viết và đăng mạng với châm ngôn chỉ cần 1 vote cũng tiếp tục đăng (*•̀ᴗ•́*)و ̑̑ sau lên được 15 vote/chap, tớ mãn nguyện khủng khiếp và tự hào lắm rồi!! (Tớ đã nghĩ cứ duy trì được số 15 qua từng chap là truyện mình ổn, và đến giờ tớ vẫn nghĩ vậy ^^)

Động lực thì chắc là do tình yêu với các OCs, thần tượng viết lách và bạn bè ở bên (๑˃̵ᴗ˂̵)و cảm ơn mọi người rất rất nhiều!

Hehe, có lẽ tui sẽ còn ủng hộ Bụt dài dài đấy UwU hãy sớm trở lại với những dự án mới, và tiếp tục cả những đứa con còn dang dở nữa nha hiuhiu (´ω  ')
Câu hỏi cuối cùng nè, Bụt đã từng thử công việc review chưa? Nếu như có thì thói quen và kinh nghiệm của bồ ở mảng này như thế nào? Còn nếu chưa, thì với tư cách 1 tác giả cũng như khách hàng, cậu hài lòng nhất với một bài review có những yếu tố gì? Có reviewer nào cậu ấn tượng sâu sắc không ?

Khụ khụ thực ra dạo gần đây tớ hoạt động ở mảng review nhiều hơn là write cơ, nếu cậu có hứng thú thì tớ sẽ gửi link ó (hiuhiu giờ đang thất nghiệp, thời gian rảnh nhiều nên muốn nhận review lắm mà chẳng ai tin tưởng tui ༎ຶ‿༎ຶ).

Kinh nghiệm thì tớ nghĩ là reviewer nên đặt cảm xúc và sự thật lên hàng đầu. Mặc kệ phải đi ngược lại ý kiến của tất cả, review là nói nên cảm xúc của bản thân và nói về một tác phẩm dưới con mắt của chính mình. Hãy viết chân thật và đặt cái tôi lên. Tất nhiên vài lúc sẽ có dùng cái nhìn khách quan, nhưng cảm giác của bản thân vẫn là quan trọng nhất. Và đã review thì nên có tâm bằng cách tìm hiểu sâu một chút về tác phẩm, ít nhất là đọc chăm chú và dành thời gian suy nghĩ. Vì dù là ý kiến chủ quan thì nó cũng sẽ ảnh hưởng tới những người đọc bài review trước khi đọc tác phẩm. Bài review có thể khiến tác phẩm có thêm ít nhất một người đọc hoặc cướp đi một người. Dù chỉ là một người, nhưng nó ảnh hưởng rất nhiều tới tác phẩm và tác giả ^^

Trên phương diện khách hàng thì tớ sẽ hài lòng khi reviewer đọc tác phẩm trên một lần và tìm hiểu kĩ về ưu, khuyết điểm của tác phẩm cũng như nói lên chân thật cảm giác của mình. Vì dù tác giả có bị reviewer chê thì đó cũng là cảm nhận của reviewer (kiêm vai trò độc giả). Cảm nhận chân thật chưa bao giờ khiến tác giả giận dữ, ngược lại còn rất trân trọng khi được chỉ ra những khuyết điểm để cải thiện. Bản thân tớ tìm tới reviewer khi tớ muốn tác phẩm được nhìn nhận chân thật và khắt khe, vì ở vị thế khác nhau (độc giả và reviewer), mọi người sẽ có cái nhìn khác về tác phẩm. Và điều đó rất có ích để tác phẩm tốt hơn trong tương lai.

Reviewer ấn tượng trên wattpad thì tớ không nhớ mấy ;;^;; hình như có anh Bùi Khắc Bằng trên Facebook tớ từng rất hâm mộ thôi.

Ui, cảm ơn những chia sẻ vô cùng có tâm của Bụt nha UwU

Kết thúc interview ở đây thôi nhỉ, tui nghĩ rằng Bụt là một trong số những người tui thích trò chuyện nhất khi làm Q&A đó >,< Bụt có muốn nói đôi điều cuối với các độc giả không nè?

Cuối cùng, chúc cho Bụt ngày càng thành công trên Wattpad, viết đỉnh hơn, review đắt khách hơn, và quan trọng nhất là phải khỏe mạnh nè :^)))) cảm ơn Bụt rất nhiều vì đã giúp đỡ theMarias tụi tui nhé <3

Còn về lời cuối: Chúc mọi người một ngày tốt lành ^^ cảm ơn theMarias vì đã nhớ tới một đứa ngáo ngáo như tớ tồn tại trên wattpad. Chúc mọi người càng lúc càng thành công hơn trong tương lai (つ≧▽≦)つ nếu mọi người có Facebook hãy kết bạn với mình nha, đảm bảo không shitpost và rep ib rất nhiệt tình.

Love u (。ノω\。)

***

Người thực hiện: Ianna

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top