Chương 19
Kết quả, bốn người lại làm theo lúc trước, sự kiện "Bắt gian ở sô pha", lần thứ hai chuyển qua phòng khách nói.
Vừa nghĩ tới chính mình vậy mà liên tiếp hai lần, đều bị người khác bắt gian tại hiện trường, Vưu Vịnh Kỳ liền cảm thấy mất hết thể diện muốn khóc, lần đó cô rõ ràng là người bị hại, không cần chịu trách nhiệm với người nào, nhưng lần này, cô lại "Hư hư thực thực" làm chuyện "Nào đó" không nên với anh.
Hiện tại, ba mẹ người ta ngồi ở trước mặt cô, chờ cô mở miệng giải thích, nhưng mà cô ngay cả tại sao xảy ra chuyện này cũng không rõ ràng lắm.
Nếu có thể, cô thật muốn học theo anh, mang thân phận tình nhân ra, hào phóng nói với dì Quyền chú Quyền, bọn họ chỉ là lại "Chơi" trò chơi tình thú, nhưng vấn đề là, cô đã quyết định muốn cắt đứt hoàn toàn với anh!
Nếu lúc này, cô lại tiếp tục diễn tiết mục thoát hôn, vậy không phải đại biểu, cô ắt phải tiếp tục ở bên cạnh anh?
Không được, cô tuyệt đối không thể lại dây dưa với anh, cô không muốn làm người thứ ba, càng không có biện pháp giống anh, xem tình yêu như trò chơi --
"Tiểu Kỳ, chớ khẩn trương, có chuyện gì thì từ từ nói, chúng ta không vội." Trước mặt, Mã Hạ Lan cười hihi gật đầu ra hiệu, đôi mắt lóng lánh đủ để so sánh với sao trời.
"Đúng vậy a, chúng ta sẽ không trách con." Vẻ mặt Quyền Phương Trí cũng là vui sướng, ông có thói quen không hay cười, nhưng giờ phút này miệng ông vểnh còn cong hơn trăng.
Mắt thấy hai vợ chồng khó nén vui thích, Vưu Vịnh Kỳ không khỏi càng hồi hộp.
Không xong, cô không thể ngẩn người nữa, cô nhanh chút nhớ lại chuyện tối ngày hôm qua, mới có thể cho dì Quyền, chú Quyền một cái công đạo, nếu không bọn họ nhất định lại muốn ép cô kết hôn --
Một bàn tay lớn ấm áp xoa nhẹ gò má của cô.
"Mặt em thật là đỏ, không có việc gì chứ?" Tiếng nói trầm thấp của Quyền Thiên Sóc vang lên gần bên, bỗng nhiên rơi xuống bên tai, cho dù cách bộ quần áo, nhiệt độ cơ thể anh vẫn là nóng cháy khác thường.
Cái đầu nho nhỏ, bởi vì anh gần kề, nên nháy mắt hiện lên lòng ngực rắn chắc trần trụi của anh, cơ bắp mạnh mẽ rắn chắc kia của anh ôm cô, cùng với kia hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang --
Cô nhẹ giọng hắng một tiếng, không thể tin được bản thân lại nhớ tới anh -- anh --
"Con, con không sao!" Khuôn mặt nhỏ nhắn như lửa bị bỏng, cô thấp thỏm không yên, không nhịn được nhanh chóng thay đổi vị trí mông, cách với anh một khoảng.
"Nhưng mặt của em thật sự rất hồng." Con mắt đen hiện lên ý cười. "Anh xem em có phát sốt hay không." Vẻ mặt anh quan tâm, nhanh chóng lại dán cô.
Cô xấu hổ lúng túng thiếu chút nữa rên rỉ. "Tôi, tôi không có sốt!" Cô thấp giọng cãi lại, không khỏi lại dịch chuyển cái mông, cấp tốc rời khỏi anh, nhưng ai biết không đến một giây, anh lại nhích lại gần.
Anh tựa như cái nam châm lớn, đá cũng đã không được, quấy nhiễu cô làm lòng dạ rối bời, hoàn toàn không cách nào bình tĩnh suy nghĩ. Á! Đã đến khi nào rồi mà anh còn dính cô như vậy, nếu thật sự bị buộc kết hôn, vậy nên làm cái gì đây?
Vặn tay nhỏ bé, Vưu Vịnh Kỳ gấp đến độ sắp khóc, nhưng mà Mã Hạ Lan ở phía trước, cũng liên tục cười trộm.
Khà khà, nhớ ngày đó A Sóc đánh chết cũng không kết hôn, kết quả, bây giờ còn không phải đang theo đuổi người ta, còn dọa sợ người ta? Sự thật chứng minh, chiêu "Mỹ nhân say" đó của bà hiệu quả vượt trội, cồn thúc giục hóa, quan hệ hai người này đúng là có sự thay đổi về tính chất !
Khoan tay ngồi nhìn hai người đang chơi mèo vờn chuột thật hành phúc, Mã Hạ Lan vui mừng nhướng mày, cũng không làm khó Vưu Vịnh Kỳ có thể giải thích cái gì, dù sao gạo nấu thành cơm, vì kế hoạch này chỉ có thể có một đường để đi.
"Được rồi, chuyện cho tới bây giờ, mẹ thấy các con vẫn là kết hôn đi!" Bà vỗ tay nhỏ bé lớn tiếng công bố tin vui, giống như kết quả Vưu Vịnh Kỳ dự đoán.
Phịch!
Mới đứng dậy từ ghế sô pha, Vưu Vịnh Kỳ đang định tiếp tục di chuyển, chân lập tức mất sức ngã lại trên ghế sô pha.
Sắc mặt Quyền Thiên Sóc không thay đổi, chỉ vươn cánh tay, ôm cô vào ngực.
" Không sai, chính là kết hôn." Mã Hạ Lan dùng sức gật đầu, cười đến giống như là trúng số đặc biệt. "Chuyện đã tới bước này, mẹ xem chúng ta cũng đừng truy cứu ai nên chịu trách nhiệm nữa, các con đã lưỡng tình tuyệt duyên, vậy thành thật kết hôn đi."
Lưỡng tình tuyệt duyên?
Vưu Vịnh Kỳ cảm giác tim mình giống như là bị kim đâm, đau đến thắt chặt kịch liệt.
Không đúng, sự thật không phải như vậy, lưỡng tình tương duyệt với anh vốn không phải là cô, mà là Diêu Ty. Về tin tức hai người bọn họ từ trước kia chưa từng gián đoạn, dì Quyền chẳng lẽ không biết sao?
"Dì Quyền, mặc dù con không biết chuyện gì xảy ra, nhưng mà --" cô vội vàng lên tiếng.
"Anh biết." Quyền Thiên Sóc thản nhiên nói chen vào.
Biết?
Vẻ mặt Vưu Vịnh Kỳ trong nháy mắt trở nên cứng nhắc.
"Nhưng, nhưng mà tôi vốn không có ấn tượng, tôi làm sao có thể đối với anh -- đối với anh --" cô xấu hổ đến nói không nên được cái từ kia.
"Nhưng anh có ấn tượng." Anh vẫn mỉm cười. "Tối hôm qua em uống say, cái gì cũng không nhớ được, nhưng anh nhớ rõ, còn nhớ rõ ràng." Anh nhìn cô chằm chằm, nói mỗi chữ mỗi câu xong, ánh mắt nóng rực đủ để nấu sôi nước lạnh.
Sắc mặt Vưu Vịnh Kỳ nhanh chóng tái xanh, đầu nhỏ bị dọa đến trống rỗng.
Ông trời, chẳng lẽ cô thật sự say rượu làm bậy, đã xảy ra quan hệ với anh?
" Đã có ấn tượng như vậy thì tốt lắm!" Mã Hạ Lan không có phát hiện Vưu Vịnh Kỳ không thích hợp, chỉ cảm thấy kinh ngạc vui mừng khi con trai nói thật, lúc trước mỗi lần nói tới kết hôn, tiểu khốn khiếp này cũng chỉ biết mượn cớ, hôm nay trái lại chịu làm chứng, chắc là không phản đối kết hôn.
" A Sóc, con xem hôn lễ khi nào đính ước thì tốt? Tháng sau con thấy được không?" Bà vui mừng siêng năng hỏi.
Quyền Thiên Sóc không có trả lời ngay, chỉ là nghiêng đầu suy nghĩ trong chốc lát, lại nhàn hạ duỗi hai chân, mới chậm rãi mở miệng trả lời:" Không rảnh."
Mã Hạ Lan nhíu mày, tuy rằng bất mãn câu trả lời của anh, nhưng chỉ có thể thông cảm công tác bận rộn của anh. "Được rồi, vậy tháng tháng sau?" Tháng tháng sau chắc sẽ rảnh?
Quyền Thiên Sóc lại suy nghĩ một lát.
"Không rảnh."
"Lại không rảnh?" Mã Hạ Lan tức giận đến trở mặt ngay tại chỗ, nhưng gắng gượng ngấm ngầm chịu đựng không phát. "Vậy một tháng sau đó nữa thì sao?" Bà nghiến răng nghiến lợi hỏi, rõ ràng vẻ mặt lộ ra không kiên nhẫn.
Lần này Quyền Thiên Sóc không hề nghĩ ngợi, liền cho bà đáp án giống như vậy.
"Không rảnh."
Ầm! Lần này Mã Hạ Lan cũng phát hỏa.
" Liên tiếp ba tháng cũng không rảnh, con rốt cuộc muốn như thế nào? Con đừng tưởng rằng mẹ cái gì cũng không biết, vốn tiểu Kỳ không phải là tình nhân gì cả, hiện tại người cũng bị con ăn, chẳng lẽ còn muốn uất ức người ta? Mẹ cũng không nhớ rõ mẹ có sinh qua con trai cầm thú cũng không bằng như con!" Bà lớn tiếng mắng, không chút chú ý tới sau khi Vưu Vịnh Kỳ nghe đến lời của bà, lộ ra vẻ mặt rất kinh ngạc.
Cái gì? Hóa ra dì Quyền đã sớm biết cô không phải là tình nhân?
" Hôn sớm muộn cũng phải kết, nhưng con không muốn nhất thời vội vã." Quyền Thiên Sóc nhếch lông mày, mặc dù có chút kinh ngạc về việc mẹ đã sớm biết được chân tướng sự việc, nhưng không có hoang mang quá lớn.
Ngay từ đầu, anh phản đối kết hôn, cũng không phải là bài xích hôn nhân, thuần túy chỉ là thà rằng thiếu chứ không dồn dập.
Nay, anh đã gặp được trong tiết mục"Làm giả" để thoát hôn, liền nhận định cô, chỉ là trong khoảng thời gian tới nay, anh bận công việc, không có theo đuổi qua cô, cho nên an tình nguyện thêm lần nữa cho nhau một ít thời gian, nói yêu đương thật tốt.
"Con không vội, nhưng mẹ lại rất vội!" Mã Hạ Lan gia tăng âm lượng. " Mẹ trông sao trời, trông mặt trăng, thật vất vả mới trông mong đến một ngày như thế, con nói không rảnh là không rảnh, mẹ nên làm cái gì bây giờ? Tiểu Kỳ lại nên làm cái gì bây giờ, nếu ba tháng sau bụng cô ấy lớn lên, con muốn cô ấy như thế nào gặp người!" Bà lớn tiếng quát, quá mức sốt ruột, làm cho bà không có đắn đo nhiều, thuận miệng liền nhắc đi nhắc lại nếu kéo dài hôn nhân khả năng vấn đề đơn giản sẽ biến thành vấn đề lớn.
Vưu Vịnh Kỳ hút ngụm khí, lúc này mới ý thức được tính chất nghiêm trọng.
Sự việc thật sự là phát sinh quá mức đột nhiên, cho tới bây giờ cô vẫn còn hoang mang không biết, nhưng giả như, nếu cô thật sự mang thai, chẳng lẽ cô phải kết hôn với Quyền Thiên Sóc?
Tay nhỏ bé trắng như tuyết ôm bụng, bỗng nhiên cô lại nghĩ đến Diêu Ty.
Diêu Ty mới là bạn gái thật sự của anh, cô không thể làm chuyện có lỗi với cô, càng không thể có lỗi với lương tâm mình.
" Mẹ, đừng nói nữa. " Quyền Thiên Sóc xụ mặt, bỗng nhiên lên tiếng ngăn chặn.
"Mẹ muốn nói ! Vưu gia nhà họ chỉ có cô là con gái bảo bối như vậy, con làm cho ba mẹ cô ấy làm sao đối mặt bạn bè thân thích? Hơn nữa tiểu Kỳ còn phải đi làm, đồng nghiệp của cô ấy sẽ nhìn cô ấy như thế nào? Con nỡ lòng làm cho cô ấy mang thai, để cho mọi người lời ra tiếng vào sao? Con nói đi!"
Mã Hạ Lan mới mặc kệ anh, lớn tiếng như cũ nhắc đi nhắc lại, bà nói một câu, tựa như một cây dao vô hình hung hăng cắm vào trái tim Vưu Vịnh Kỳ.
Trong đầu cô, ngoại trừ Diêu Ty buồn khóc, còn thấy vẻ mặt cha mẹ thất vọng, bạn bè thân thích hàng xóm tò mò nhìn chằm chằm, còn sự an ủi đồng tình của nhóm đồng nghiệp bạn thân.
Nghĩ đến tương lai của mình, Vưu Vịnh Kỳ không khỏi sợ hãi toàn thân run rẩy, cô cắn chặt môi dưới mất đi huyết sắc, cố gắng kiềm chế cảm xúc, nhưng mà nước mắt lại giống thủy triều giống như vọt tới vành mắt, ào ào phát tiết ra.
Hiện trường, nhất thời một mảnh tĩnh mịch.
Cho đến lúc này, Mã Hạ Lan mới phát hiện chính mình lỡ lời, vội vàng che miệng lại, không dám nói nữa.
Vẻ mặt Quyền Thiên Sóc xanh mét, thu hồi cái nhìn chằm chằm mẹ, lập tức đưa tay lau đi nước mắt trên mặt cô, nhưng bất kể anh lau như thế nào, nước mắt thương tâm kia vẫn rơi không ngừng. Một giọt nước mắt trong suốt giống như trân châu rơi lên trên tay của anh, nhưng tim của anh, lại như là bị nước nóng làm cho phỏng.
"Đừng khóc." Ở sâu trong con mắt đen bao hàm thương hại nồng đậm, anh muốn ôm cô vào trong lòng an ủi, nhưng mà anh vừa mới có động tác, bỗng nhiên cô lại tránh ngực của anh, đứng dậy chạy đến phía sau sô pha.
Tầm mắt mọi người lập tức đi theo cô chuyển động một vòng.
"Tiểu Kỳ?" Quyền Thiên Sóc lập tức đứng lên.
"Không nên lại đây!" Cô lớn tiếng kêu lên, khuôn mặt nho nhỏ che kín nước mắt, lộ ra vẻ đáng thương. "Anh không nên lại đây, tôi chỉ là có chút không khống chế được cảm xúc, chờ tôi khóc xong, sẽ không sao!" Cô vừa hô, nước mắt lại vừa rơi xuống càng dữ, vốn không giống cô nói cảm xúc không khống chế được.
Ngày thường cũng không thấy cô lớn tiếng qua, lúc này lại khóc thảm thương như vậy, Quyền Thiên Sóc lòng nóng như lửa đốt, không khỏi đi về phía cô, chỉ là anh mới đi ba bước, cô liền nhanh chóng lui sáu bước lớn, trong quá trình còn xém chút té ngã, làm anh sợ tới mức không dám tiến lên phía trước.
Mã Hạ Lan tràn đầy áy náy, không nhịn được cũng đứng lên.
"Tiểu Kỳ, con đừng thối lui." Lui nữa sẽ ra khỏi cửa, nếu người chạy thì làm sao bây giờ? "Chuyện cũng không nhất định sẽ trở nên tệ như vậy, tóm lại bác gái ——À, mẹ nhất định sẽ kêu A Sóc cho ngươi một cái công đạo, nhưng trước hết con nên qua đây, chúng ta nói cho hết lời được không? "
Vưu Vịnh Kỳ liên tục lắc đầu. "Con không cần anh ấy cho con công đạo, dì Quyền, con, con, con, con ——" nói ra rất nhiều cái con, cuối cùng cũng cô nói ra ý nghĩ trong lòng. " Con không muốn kết hôn với anh ấy. . . . . ."
Không ngờ tới cô sẽ nói ra một câu sấm sét giữa trời quang như vậy, tất cả mọi người ở trong nháy mắt thay đổi sắc mặt. Sắc mặt Quyền Thiên Sóc xanh mét, còn Mã Hạ Lan vỗ ngực, liên tiếp hút không khí.
"Con, vì sao con không muốn kết hôn? " Một người muốn thoát hôn đã đủ bi thảm, người kia thế nhưng còn từ chối kết hôn?! Trời, đầu bà thật choáng váng, bà suýt té xỉu.
Vưu Vịnh Kỳ khóc nức nở.
"Chuyện tối hôm qua con biết, con nên chịu trách nhiệm, nhưng mà ̣ —— nhưng mà ̣Thiên Sóc đã có bạn gái, bọn họ là thật lòng yêu nhau, con thật sự không thể kết hôn với anh ấy. " Ô ô, dù sao dì Quyền cũng biết chân tướng sự việc, cô cũng không có gì băn khoăn, nếu cô đã không thể cướp đoạt người yêu của người khác, cô bằng lòng tác thành hai người bọn họ.
"Bạn gái?" Vẻ mặt hai vợ chồng hoang mang, không nhịn được nhìn về phía con trai. "Con khi nào thì có bạn gái?" Bọn họ vẫn nghĩ công việc chính là bạn gái của A Sóc.
Quyền Thiên Sóc cũng không hiểu ra sao. Mấy ngày nay, anh ngoại trừ làm việc thì chỉ còn ở cùng một chỗ với cô, cô nhìn thế nào mà lại nói anh gặp gỡ phụ nữ khác?
Cau mày, anh nhìn cô gái nhỏ khóc rất đau buồn, bỗng nhiên trong đầu hiện lên một loại ý tưởng quỷ dị —— chẳng lẽ mấy ngày nay cô liều chết trốn tránh anh, vì nguyên nhân này?
"Nói rõ ràng, ai là bạn gái của anh ?" Anh lập tức chất vấn.
Vưu Vịnh Kỳ xót thương nhìn anh, càng nghẹn ngào nghiêm trọng, cô cúi đầu, vừa khóc một hồi lâu, mới lẩm bẩm ra cái họ.
"Chính là Diêu tiểu thư ."
"Diêu tiểu thư nào?"
" Chính là người trên báo thường hay xuất hiện, trong lòng anh biết rõ, còn làm bộ ngu sao?" Ô ô, dù sao cô cũng chỉ là lá chắn, hiện tại lá chắn đã mất đi giá trị lợi dụng, vì sao anh không nói rõ ràng sự việc này!
Quyền Thiên Sóc cau mày rất chặt, họ Diêu ở Đài Loan một đống, trời mới biết cô nói phụ nữ nào!
Con mắt đen híp lại, anh gắng hết sức kiềm chế suy nghĩ tiến lên lay động bả vai của cô, ra lệnh cô nhanh chút nói rõ chuyện này, cứng ngắc mở miệng: "Không nên chỉ nói họ, nên nói cả tên, một chữ cũng không được nói sai."
Vưu Vịnh Kỳ mặc dù đau lòng, nhưng lại cảm thấy tức giận với anh. Anh chơi đùa với cô cũng xem như xong, làm sao có thể ngay cả Diêu Ty cũng không để ở trong lòng!
"Ô ô, anh là đồ trứng thối, tôi nói tất nhiên là Diêu Ty!"Cô khóc lớn hơn nữa." Những năm gần đây, Diêu Ty với anh truyền ra nhiều tin đồn như vậy, anh dám nói cô ấy không phải bạn gái của anh? Lần trước, cô ấy còn ở nhà anh mà!"
"Diêu Ty? !"
Tất cả mọi người choáng váng, đặc biệt là Quyền Thiên Sóc trợn mắt há hốc mồm.
Đầu anh thông minh lanh lợi nhìn xa trông rộng, từ lúc chào đời tới nay, lần đầu tiên hiện ra một màu trắng xóa, mà Vưu Vịnh Kỳ lại không chú ý tới ngu ngơ của anh, trách mắng thương tâm.
" Cô ấy còn gọi anh là thân ái, còn nói anh đừng nhớ cô ấy quá, cô ấy thích anh như vậy, làm sao anh có thể quên mất!"
Ô ô, chuyện lúc đó, cô còn nhớ rõ ràng. Cũng bởi vì Diêu Ty từng đối xử cô rất tốt, cô mới không dám thừa nhận chính mình yêu anh.
Cô đã nhường nhịn đến nước này, anh tuyệt đối không thể phụ lòng Diêu Ty !
Vưu Vịnh Kỳ vừa hít thở sâu, vừa lau nước mắt, ngay lúc cô tính mở miệng đề nghị Mã Hạ Lan thay Diêu Ty làm chủ, cửa vốn đóng chặt bị người khác đẩy ra.
Theo ánh sáng ảm đạm tiến vào, gió lạnh cũng theo đó lập tức tự ngoài thổi vào, khoảng cách Vưu Vịnh Kỳ gần cửa nhất chịu không được rét lạnh, không khỏi lui người nhanh chóng về đến góc tường.
" Leng keng, Thân ái, tôi đã trở về! Hả! Làm sao tất cả mọi người đều ở đây?" Ngoài cửa, một người con gái xinh đẹp bỗng nhiên kéo hành lý nhảy vào phòng.
Là Diêu Ty!
Mới nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến, Vưu Vịnh Kỳ cảm thấy mình máu đông lại trong nháy mắt.
Cô nhìn Diêu Ty tiện tay bỏ hành lý, niềm nở chạy đến Quyền Phương Trí và Mã Hạ Lan, cũng nhanh chóng hôn trên mặt hai người một cái, tình cảm tốt giống như là người một nhà. Hôn xong vợ chồng nhà họ Quyền, cô nhanh chóng xoay người, tiếp theo hoạt bát đi tới trước mặt Quyền Thiên Sóc ——
Bỗng nhiên Quyền Thiên Sóc lạnh lùng bật ra một câu:" Em là em họ của tôi hay là bạn gái của tôi?"
Diêu Ty sửng sốt, theo trực giác nói:" Đương nhiên là tôi là em họ của anh, anh họ, cuối cùng anh điên rồi sao?"
Em họ?
Vưu Vịnh Kỳ mở to mắt, trong nháy mắt đã quên rơi lệ.
"Vậy vì sao em tuyên bố với bên ngoài chúng ta là tình nhân?"
"Á. . . . . . Lại có tin đồn về chúng ta?" Diêu Ty lập tức chột dạ nháy mắt mấy cái. "Khà khà! Anh đừng luôn so đo như vậy, anh cũng biết đây chẳng qua là một loại thủ đoạn tuyên truyền, nếu không có chút tin tức, giá trị con người của em thực dễ dàng xuống thấp."Cô ngập ngừng giải thích, nhưng một tiếng thở dốc mỏng manh, lại hấp dẫn lực chú ý của cô.
Cô quay đầu, lúc này mới phát hiện tồn tại của Vưu Vịnh Kỳ.
"Hả, là cô! Cô như thế nào cũng ở đây?" Hiển nhiên, cô ấy còn nhớ rõ cô. "Hả! Sẽ không phải là cô bị dì tôi bắt gian tại trận đó chứ?" Cô ấy nhanh mồm nhanh miệng, nhớ tới âm mưu nhỏ lúc trước, liền không nhịn được buột miệng cười.
Bên cạnh, vợ chồng họ Quyền lập tức che mặt rên rỉ.
"Quả nhiên là em giở trò ." Quyền Thiên Sóc xụ mặt, cố ý bẻ đốt tay răng răng.
Tiếng cười bỗng dưng kết thúc, Diêu Ty lúc này mới phát hiện mình lỡ lời!
Hỏng bét, làm sao mình có thể không cẩn thận như vậy?Bản thân mình lợi dụng tài hoa của anh họ để đánh bóng tên tuổi, mình không đánh đã khai, khai ra chủ mưu phía sau màn, anh họ nhất định sẽ làm thịt mình, nhất định phải nhanh chút trốn ——
"Á!Anh làm cái gì?" Tránh ở góc tường, Vưu Vịnh Kỳ bỗng nhiên phát ra một chuỗi kinh hô. "Anh, anh anh anh không nên đến đây, anh không nên —— á! Á!" Cô vừa hô vừa lui, không rõ Quyền Thiên Sóc làm sao có thể đột nhiên nhằm về phía cô.
Quyền Thiên Sóc đương nhiên không có khả năng bỏ qua cô, anh tăng nhanh bước chân, dễ dàng bắt được cô.
"Xem ra chúng ta nên nói chuyện thật tốt." Anh trừng mắt nhìn cô gái nhỏ trong lòng.
Vưu Vịnh Kỳ sợ tới mức lập tức giãy giụa, khuôn mặt nhỏ nhắn lại tràn đầy đỏ bừng khó chịu nổi.
"Tôi không muốn nói với anh, tôi, tôi ——"
Anh vắt lên nụ cười nguy hiểm, rất nguy hiểm, khiêng cô đang giãy giụa không ngừng lên vai, tiếp theo nhanh chóng xoay người.
"Tất cả mọi người rời đi căn nhà này!" Anh ra mệnh lệch cho ba người.
" Không nên! dì Quyền, chú Quyền, cứu mạng! "Vưu Vịnh Kỳ sợ tới mức vội vàng mở miệng cầu cứu, cô một tiếng la lên, không khỏi làm cho hai vợ chồng vắt mày lo lắng.
"A Sóc, có chuyện thì từ từ nói, con đừng ——"
"Hiện tại lập tức rời đi, nếu không các người cả đời đều đừng nghĩ nhìn thấy con kết hôn!" Anh bình tĩnh đe doạ, chuyên tấn công nhược điểm của hai, mà chiêu này quả nhiên đặc biệt hiệu quả.
Tuy rằng bức hôn chưa thành công, nhưng sự việc luôn luôn nặng nhẹ, bọn họ đương nhiên không thể thực xin lỗi lương tâm của mình ——
"A Sóc, con vịt miệng cũng không thể làm cho cô ấy chạy thoát, con nghìn vạn lần phải đối phó sự việc, ít hôm nữa kì hạn lại nói cho chúng ta một tiếng, mẹ và ba con nhất định lập tức đi đề nghị kết thông gia." Hai vợ chồng rất nhanh liền làm ra quyết định.
Đơn giản dặn dò thủ tục liên quan, hai người liền lập tức lôi kéo Diêu Ty không hiểu gì hết ra khỏi cửa lớn, cũng không quay đầu lại mà chạy.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top