Chương 78 : Sở Dật em đang chờ anh
Sở âm âm nói, ánh mắt rơi vào trên người Cố Thiên Kì, hai tròng mắt của cô thiêu đốt lên ý địch lửa, tư thế ôm người Đỗ Tiểu Tiểu bảo vệ nói : " Tuyệt đối, không cho phép bất luận đàn ông xấu nào tổn thương tâm của cậu " .
Phía sau của cô phảng phất xuất hiện đôi cánh màu đen, không cho phép Cố Thiên Kìtới gần, sắc mặt Cố Thiên Kìtrầm lãnh nhìn cô một chút, quay người rời đi.
Một mực trở lại trên xe,Cố Thiên Kì mới tính dễ nổ dùng sức đập tay lái: " Đáng chết! "
Đây hết thảy phát sinh quá mức đột nhiên, để anh không có chút nào chống đỡ , trước một giây Đỗ Tiểu Tiểu hoàn toàn còn nằm trong vòng khống chế của anh , một giây sau liền đã không kiểm soát.
Đỗ Tiểu Tiểu cùng người đàn ông tên Sở Dật kia, đến cùng sẽ lấy kết cục như thế nào kết thúc, vì cái gì anh ngược lại biến thành người thứ ba. Đáng chết đáng chết! Đây hết thảy đều quá đáng chết!
Cố Thiên Kì rời đi, Sở Âm Âm cùng Đỗ Tiểu Tiểu ròng rã trông nửa đêm, cửa phòng giải phẫu bỗng nhiên bị phá tan, y tá lớn tiếng nói: " Bệnh nhân nhịp tim ngay sắp suy kiệt, đúng người nhà của hắn xin các người tiến đến giúp đỡ ".
Mặc dù là ở bệnh viện bình thường, nhưng là Sở Dật là sĩ quan, người chăm sóc anh đều là quân y, lúc người sắp chết có thể giúp anh tỉnh lại cũng không phải là khoa học kỹ thuật tiên tiến, mà là cầu xin sự sống, nhất là sĩ quan loại người ý chí kiên cường này, cầu sự sống so với người khác mạnh.
Đỗ Tiểu Tiểu một bước cũng ngừng, vội vàng chạy tới. Anh không thể chết! Anh chết như thế ! Chuyện của bọn họ còn không có kết thúc, anh không thể như thế chết !
" Bác sĩ, để cho tôi đi vào đi, anh ấy không thể chết ".
Bác sĩ vội vàng cho cô mặc áo chống khuẩn vào phòng , hiện trường giải phẫu phiêu đầy máu mùi tanh, Đỗ Tiểu Tiểu lại hoàn toàn không để ý, chạy đến phòng giải phẫu bên cạnh cầm một tay Sở Dật , dùng sức cầm: " Sở Dật, Sở Dật anh nghe được không? Em là Đỗ Tiểu Tiểu, chúng ta không thể ở chỗ này kết thúc, không thể còn chưa bắt đầu liền kết thúc, anh không thể chết. Tỉnh lại, anh nhất định phải tỉnh lại, anh đã nghe chưa? "
" Nhịp tim 20 ".
" Tiếp tục giật điện ! "
" 40! "
" Tiếp tục! Tiểu thư, cô hãy tiếp tục cùng anh ta nói chuyện! "
Đỗ Tiểu Tiểu ngây thơ nắm chặt tay của anh ta, trên mặt ngậm lấy nước mắt: " Sở Dật , em đều biết, Âm Âm đều nói cho em biết, anh tỉnh lại có được hay không, tỉnh lại chúng ta liền ở cùng nhau, cũng không phân biệt xa rời. Anh còn chưa có nói với em ba chữ kia, em nhìn thấy anh lưu lại bức vẽ bí mật, Sở Dật, em đã biết, em biết anh yêu em, xin lỗi, xin lỗi, van cầu anh đứng lên đi ".
" 90!90! Bệnh nhân có ý thức! "
Nhịp tim thời gian dần trôi qua thăng lên tới, Đỗ Tiểu Tiểu nhìn thấy khuôn mặt an tĩnh anh tuấn kia, đã lâu không nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh ta, sắc mặt mang theo nước mắt lại nở nụ cười, đem tay trân quý của anh đặt ở gương mặt, Đỗ Tiểu Tiểu nỗi lòng phức tạp nói: " Sở Dật, em đang chờ anh, vẫn luôn đang chờ anh ".
Suốt giải phẫuĐỗ Tiểu Tiểu một mực cầm tay Sở Dật , Sở Âm Âm ở bên ngoài lo lắng đợi sắp đến một giờ giải phẫu mới kết thúc, cửa phòng giải phẫu được mở ra, Đỗ Tiểu Tiểu dẫn đầu đi ra. Sở Âm Âm nhìn thấy cô đầu đầy mồ hôi, sợ hãi hỏi: " Kết quả thế nào? "
Đỗ Tiểu Tiểu đi mấy bước kém chút tê liệt trên mặt đất, cầm tay của cô, Đỗ Tiểu Tiểunuốt nước miếng nói: " Cuối cùng trở lại , Sở Dật anh ấy không chết ".
Bác sĩ từ trong phòng bệnh ra cũng thở phào nhẹ nhõm nói: " Hiện tại bệnh nhân đã có ý thức còn chưa tỉnh, không biết lúc nào sẽ tỉnh lại, chỉ cần tỉnh lại, liền sẽ không có bất kỳ vấn đề ".
Sở Âm Âm thở phào nhẹ nhỏm nói: " Cám ơn ông bác sĩ ".
Bác sĩ lắc đầu, nhìn một chút Đỗ Tiểu Tiểu nói: " Đều là vị tiểu thư này, để anh ta có ước vọng muốn tiếp tục sống, anh ta mới có thể liều mạng mình hết thảy sống sót ".
Đỗ Tiểu Tiểu tim run rẩy lấy, Sở Âm Âm đem thân thể gầy yếu của cô thật chặt ôm vào trong ngực, an ủi: " Không sao, Tiểu Tiểu, đã không sao ".
Đỗ Tiểu Tiểu lúc này mới rốt cục thở dài một hơi, cả người té xỉu ở trong ngực Sở Âm Âm . Ý thức trong mơ hồ, Đỗ Tiểu Tiểu chợt nhớ tới Cố Thiên Kì.
Cô nhớ rõ ràng là Cố Thiên Kì đưa cô tới, vậy người đâu, Cố Thiên Kìngười đâu......
Anh đã thấy được chưa, thấy được hết thảy, anh sẽ nghĩ như thế nào đây ?
Đỗ Tiểu Tiểu không biết, cũng không tiếp tục tiếp tục cơ hội suy tính, bóng tối vô biên cắn nuốt lấy cô. Sở Âm Âm giật nảy mình, nhưng mà bác sĩ nhìn một chút chỉ nói: " Chỉ là cảm xúc chập trùng quá lớn, vừa buông lỏng, thể lực chống đỡ hết nổi mới có thể té xỉu, yên tâm, vịn cô ấy đi nghỉ ngơi một chút đi ".
" Được, tạ ơn bác sĩ ". Sở Âm Âm gật đầu, nhìn xem nha đầu trong ngực không biết nên nói cái gì.
Lần này may mắn có cô ở đây.
Lúc Đỗ Tiểu Tiểu tỉnh lại , đầu có chút đau, ngồi trên giường bệnh nhìn xem bốn phía một mảnh trắng xóa, Đỗ Tiểu Tiểu trong lúc nhất thời phản ứng không quá tới, trên giường ngồi một hồi lâu, Đỗ Tiểu Tiểu mới bỗng nhiên đứng lên, xuống giường bệnh liền hướng ra phía ngoài chạy. Mới đi ra ngoài chỉ thấy cửa phòng bên cạnh mở ra, Đỗ Tiểu Tiểunhìn thấy Sở Âm Âm còn có ba mẹ đứng trước giường.
Thanh âm có chút tái nhợt hỏi: " Anh ấy còn chưa tỉnh sao? "
Mẹ Tiêu lần đầu thấy Đỗ Tiểu Tiểu nước mắt đều rơi xuống , ba Tiêu cũng vội vàng nói: " Tiểu Tiểu , thân thể con còn rất yếu ớt, cũng đừng đi lên ".
Đỗ Tiểu Tiểu lắc đầu, " Bác trai bác gái, con không sao ".
Sở Âm Âm đứng lên giữ chặt tay của cô nói : " Cậu đừng lo lắng, anh tớ đã không sao, mặc dù còn chưa tỉnh, nhưng là không có bất kỳ vấn đề gì ".
Đỗ Tiểu Tiểu nỗi lòng lo lắng cuối cùng được gỡ, mẹ Tiêu vuốt ve cô nói: " Nha đầu, con đã giúp chúng ta, bác cả một đời cũng sẽ không quên, chuyện của các con ta cũng biết, con yên tâm bác nhất định khuyên nó đừng lại tiếp tục tiếp tục làm, hảo hảo cưới con trở về, chọn ngày tốt lành ".
Đỗ Tiểu Tiểu nước mắt kém chút rơi, về nắm chặt tay mẹ Tiêu nói: " Bác trai bác gái ,các người đừng ở chỗ này, nơi này có con cùng Âm Âm trông coi, các người ở chỗ này, anh ấy càng khó chịu hơn ".
Làm con để cha mẹ quan tâm, trong lòng của hắn có thể dễ chịu đi nơi nào. Sở Âm Âm cũng nói: " Cha mẹ, hai người trở về đi, anh con không nhìn được nhất là hai người rơi lệ, các người như thế anh ấy lại càng khó chịu ".
Mẹ Tiêu cũng biết, con trai của mình không nhìn được nhất bọn họ như thế, mà lại bọn họ ở chỗ này bệnh trở lại, ngược lại là để con trai thương tâm, lôi kéo Sở Âm Âm, mẹ Tiêu nói: " Âm Âm, anh của con tỉnh liền gọi điện thoại báo bình an, biết không? Ba mẹ ở trong nhà, con cùng Tiểu Tiểu cũng đừng quá mệt mỏi ".
Sở Âm Âm nhu thuận gật đầu, đưa tiễn cha Tiêu mẹ Tiêu, Đỗ Tiểu Tiểu canh giữ ở bên cạnh Sở Dật , Sở Âm Âm nhìn bóng lưng của cô nói: " Tớ đi mua chút thức ăn cho cậu "..
Đỗ Tiểu Tiểu quay đầu, nhìn Sở Âm Âm bỗng nhiên nói: " Âm âm, cậu đối tốt với tớ, tớ đều biết ".
Sở Âm Âm biết cô đang nói cái gì, con mắt lập tức lại có chút chua xót: " Thế nhưng là tớ , thế nhưng là tớ đều làm sai ".
Đỗ Tiểu Tiểu lắc đầu, lôi kéo tay Sở Dật : " Âm Âm, tớ cùng Sở Dật, chỉ là vận mệnh mà thôi ".
Vận mệnh không có cho bọn họ cơ hội sớm cùng một chỗ , cho lòng bọn họ yêu nhau tâm, không có cho bọn hắn duyên để yêu nhau , kỳ thật cô cùng Sở Dật, thật xem như hữu duyên vô phận.
Nắm thật chặt tay của hắn, nhìn dung nhan hắn, Đỗ Tiểu Tiểu đem mặt gò má tựa ở trên tay của hắn, nhẹ nhàng ma sát.
" Anh tỉnh dậy đi, Sở Dật, anh như vậy trong lòng em không nắm chắc " .
Cô ngủ một giấc, tỉnh táo rất nhiều. Nhìn xem hiện tại Sở Dật, lại nghĩ tới Cố Thiên Kì, trái tim cô giống như là bị tách ra hai bên.
" Cố thiếu, sao anh lại tới đây ". Sở Âm Âm đi tới cửa chợt thấy Cố Thiên Kì, có chút nhíu mày.
Cố Thiên Kì hai tay cắm ở túi, xuyên thấu qua Sở Âm Âm nhìn thấy thân thể Đỗ Tiểu Tiểu cứng ngắc, thanh âm thường thường nói: " Đỗ Tiểu Tiểu , tôi có chuyện muốn nói " .
Đỗ Tiểu Tiểu hít một hơi, nhìn thoáng qua đang ngủ say, khuôn mặt thanh tú của Sở Dật, đứng lên quay người đi ra ngoài, thân thể nho nhỏ rúc vào một chỗ, Đỗ Tiểu Tiểu nói: "Chúng ta đến phía sau bãi cỏ bệnh viện nói đi " .
Sở Âm Âm lo lắng giữ chặt cô, Đỗ Tiểu Tiểu lắc đầu, nhỏ giọng nói: " Không có việc gì ".
Cố Thiên Kì mặt không thay đổi đi ở phía trước, Đỗ Tiểu Tiểu tâm tình thấp thỏm đi theo phía sau anh.
Hai người đi thẳng đến trên đồng cỏ chỗ không có không ai, Cố Thiên Kì suốt cả đêm không ngủ, hôm nay cố ý đến chính là muốn đem sự việc sửa sang một chút.
Anh rất may mắn Sở Dật không chết, như vậy nói tới sẽ đơn giản rất nhiều.
Đỗ Tiểu Tiểu do dự nói : " Hôm qua thật xin lỗi, để anh đi một mình ".
Cố Thiên Kì nhíu mày: " Hôm qua là mạng người quan trọng , tôi không ngại, nhưng là hiện tại, chúng ta nhất định phải nói một chút chuyện của người đàn ông kia ".
Đỗ Tiểu Tiểu run một cái, cô đã dự cảm đến sự tình sẽ trở nên rất tồi tệ, mà bây giờ nói ra thực sự không phải thời cơ, cắn môi, Đỗ Tiểu Tiểu nói: " Mặc dù Sở Dật đã thoát ly kỳ nguy hiểm, nhưng là anh ấy còn chưa có tỉnh, nếu không chúng ta......"
" Đỗ Tiểu Tiểu, tôi không muốn nghe những này. Tôi chỉ muốn biết, em yêu nam nhân kia sao? "
" Anh ấy là người trước kia em thầm mến , em, em không biết anh ấy thích em, em coi là...... "
Cố Thiên Kì lạnh lùng nói: " Nhưng cô bây giờ biết, biết hắn thâm tình trông coi cô nhiều năm, đoạn tình yêu xưa này xem ra có chút vô cùng thê mỹ . Tôi biết muốn biết cô bây giờ có phải hay không vẫn yêu hắn, muốn cùng hắn cùng một chỗ ".
Đỗ Tiểu Tiểu thật chặt nắm chặt ngón tay, mờ mịt lắc đầu:" Em, em không biết".
Chuyện này tới quá đột nhiên, cô không biết làm sao. Đối mặt chân tình sâu sắc của Sở Dật như vậy tình , đột nhiên xuất hiện chân tướng, bắt đầu yêu mà không được, lập tức biến thành tình sâu nặng, để cô lạc mất phương hướng, trái tim mất phương hướng.
Cô vẫn yêu hắn sao? Lúc hắn sắp chết cô thật rất thương tâm, từng lần một nói với mình, không thể như vậy kết thúc. Nhưng nếu như yêu, Cố Thiên Kì đây tính là cái gì chứ?
Cố Thiên Kì nhìn cô, cơn giận từ đáy lòng xông tới, Cố Thiên Kì bỗng nhiên kẹp lại cằm của cô, âm thanh lạnh lùng nói: " Không biết? Cô đang đùa tôi sao? Cô ở trước mặt tôi vì một nam nhân khác khóc chết đi sống lại, Đỗ Tiểu Tiểu, cô đến cùng có hay không đem tôi để vào mắt, hay là nói, tôi chỉ là trò chơi để cô vui lúc cô đơn sao? " Xích lại gần cô, Cố Thiên Kì nói: " Cho tới bây giờ chỉ có tôi khống chế người khác, chơi người khác, ai cũng đừng nghĩ đùa bỡn tôi, hiện tại tôi cho em hai con đường, một là hiện tại liền rời đi nam nhân kia, tiếp tục nếm thử làm tình nhân của tôi. Hai là em cùng nam nhân kia cùng một chỗ, tiền bạc không chỉ là tôi sẽ không lại lưu lại một chút xíu dễ chịu, em còn ngàn vạn không thể rơi vào trong tay tôi, nếu không kết quả của em sẽ rất thảm " .
Đỗ Tiểu Tiểu tâm lạnh, cái cằm bị bóp rất đau, Đỗ Tiểu Tiểu lại nắm thật chặt tay của anh: " Thì ra đôi tay này lúc nắm chặt tay tôi , chỉ là coi tôi là thành sủng vật đến nắm. Tôi làm hết thảy, theo ý của anh vẫn là vì làm tình nhân dự bị sao? "
Cố Thiên Kì nhíu mày, anh chưa từng có xem cô như thành sủng vật, bất quá bây giờ anh phiền chán giải thích.
" Tôi hiện tại muốn câu trả lời ". Cố Thiên Kì rất nôn nóng, không hiểu sao lại nôn nóng.
Anh hi vọng nghe được đáp án khẳng định của Đỗ Tiểu Tiểu, anh hi vọng chứng minh nam nhân kia cho cô tình cảm, nhất định đánh không lại mình.
Đỗ Tiểu Tiểu nhìn anh, gương mặt kia lạ lẫm mà lãnh khốc, mặt của anh, coi như nhìn qua trăm ngàn lần, có đôi khi nhìn cô vẫn là rất lạ lẫm.
Người đàn ông này, cô...... Chưa hề hiểu được qua.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top