Người Pháp có một câu ngạn ngữ thế này: 'Suis l'amour, l'amour fuit. Fuit l'amour, l'amour suit.' (theo tình tình chạy, trốn tình tình theo). Thế nên khi Jimin chạy theo Jungkook, anh mãi mãi chỉ nhìn thấy bóng lưng cậu, nhưng khi anh quyết định buông tay, cậu lại vẫn cố chấp chẳng chịu rời bỏ. Vậy rốt cuộc phải làm sao mới tốt đây?…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…
Gần nhà em bé có một chú siêu cấp đẹp trai. À thật ra là chú ở ngay phía đối diện, mới chuyển đến được một tháng thôi, nhưng bé ấn tượng lắm. Bởi vì con Mercedes-Maybach S 650 của chú cực kỳ sang chảnh!!! Bé quyết định rùi Bé sẽ đem tuổi 16 chuẩn bị sang 17 đầy xuân xanh nhiệt huyết này đến bầu bạn với chú~_____________________"Chú và Em bé" by rosyprincessThể loại: fanfic VKOOK, đam mỹ, sinh tử văn, cả thế giới sủng em Kookie, hề gen, gia đình gen z 💅🏻Start: 1/9/2020End: Chưa thấy ngày vềCover: Pinterest KHÔNG ĐỒNG Ý EDIT/ CHUYỂN VER COPYRIGHTS BELONGS TO ME! DO NOT RE-UP!…
*Lưu ý: 1v1, Nhân vật nam có thể mang thai/ sinh con, Sex tục, Size gap, giam cầm, TCL*, rape*, incest*,... Thụ mình hạc sương mai, công vừa đô vừa khùng điên nha mấy bà.Truyện không phải truyện edit, đây là truyện người Việt viết, làm ơn đừng ai hỏi xin link QT hay hỏi đây là truyện Việt à vì mình rất nhạy cảm về vấn đề này! Bởi vì mình viết còn non + còn nhiều chỗ bị lậm QT các bạn phát hiện lỗi có thể nhận xét để mình cải thiện dần nha <3Trong truyện vẫn còn một vài từ lậm QT như song tính, điên phê,... mình vẫn chưa có thời gian beta lại nếu mọi người phát hiện cứ cmt để mình soát lại dễ hơn nha Mình cảm ơn ạ Bách Nhiễm là một cậu thanh niên có cuộc sống vô cùng bình yên, thế nhưng một ngày nọ trên đường đến công ty cậu đã gặp một tai nạn giao thông nghiêm trọng, khi tỉnh lại, trong đầu cậu chỉ còn lại một mảng kí ức mờ mịt của mình ở thế giới thực và phải đóng vai là một nhân vật phụ không thể sống qua tập hai, bị gửi tới từng thế giới để giúp nhân vật chính hoàn thành nhiệm vụ trong thế giới đó. Thế nhưng mỗi một lần xuyên đến thế giới nào cậu luôn bị nhân vật phản diện của thế giới đó nhắm tới.Nhân vật phụ chết lặng nằm trong lòng của phản diện, lỗ đít bị đụ tới nỗi không thể khép lại được còn đang ngậm chặt dương vật sưng to của hắn, bị bắn tới nỗi căng bụng.Thế giới 1: Omega tàn tật x Nô lệ alpha công (ABO, rape, sinh con)Thế giới 2: Em trai tự kỉ x anh trai cầm thú (Trai có lồn, incest, rape)Thế giới 3: Cháu trai câm x người chú tâm thần (Trai có lồn, incest, rape)...…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…