Yêu một người
Họ chỉ là những người theo đuổi ảo tưởng ... họ cứ chạy theo những gì không thuộc về mình
Một người là chàng Hoàng Tử của biết bao cô gái , điển trai , thư sinh , học giỏi , giàu có , lịch sự và hết sức tốt bụng .
Một người được mệnh danh là Công Chúa của cả ngôi trường , xinh xắn , đáng yêu , trong sáng và mong manh dễ vỡ ...
Một người lại là Kẻ Gàn Dở của tất cả các học sinh trong trường , quái lạ , lạnh lùng , ngông nghênh và bất cần .
Và một người khác nữa là Người Lập Dị của nữ sinh trường cấp 3 Quốc Tế , ngang ngược , ngổ ngáo , lập dị và nổi loạn , nhưng song song lại rất tốt bụng và đáng yêu ...
Họ sẽ yêu nhau ... nhưng tình yêu của họ sẽ không hề yên ả ...
___________________________________
Chapter 1
Ngày Tôi Gặp Công Chúa
Note : Câu chuyện được thuật lại qua lời kể của Người Lập Dị (Nghiên) .
" Nghiên có nhớ chỗ này không ? "
" Dĩ nhiên là không , có gì à ? " , tôi hất mặt và làm cái mặt tỉnh bơ khó ưa .
Đứng trước tôi là một người con gái mà trong thâm tâm tôi luôn cho rằng đó chính là người xinh xắn nhất và dễ thương nhất nhất trên thế giới này , Công Chúa . Công Chúa là biệt danh mọi người hay gọi , còn tên thật hả ... Hân Đồng đó ... có đẹp không ? .
Công Chúa mỉm cười , một nụ cười đă thắp sáng những ngày tháng trong cuộc đời tôi , và đă in đậm một dấu ấn trong trái tim tôi ...
Công Chúa đấm tôi dịu dàng , " Nói dối nói dối !!! "
Tôi cố giữ bộ mặt tỉnh bơ và nhíu mày , " Nghiên không nói dối , sự thật là vậy . Nghiên không rảnh mà đi nhớ ba cái chuyện vớ vẩn không đâu ... Đồng con nít quá đi ! "
Công Chúa xịu mặt và quay lưng , đứng nhìn mông lung ra phía sông . Tôi biết Công Chúa đang giận tôi lắm . Tôi cười thầm và ... ừm , biết phải làm gì rùi ...
Ngay lúc đó , bất ngờ xe bán kem Ngọt Ngào tiến đến ... hehe ... thật là đúng lúc ...
" Táng tang táng tàng ... " , tôi cười hết cỡ khoe hàm răng từ nhỏ đă bị sâu ăn sạch do ăn kẹo mà làm biếng đánh răng , và song song giơ hai cây kem to đùng che hết cả mặt .
" Thưa Công Chúa thân mến , là lá la ... keo Vani Dâu ... đúng ý Công Chúa rồi nè ... " , tôi cố gắng hạ giọng .
Công Chúa bật cười khúc khích và nhanh tay giật mất cả 2 cây kem , chạy mất tiu . Tôi lật đật chạy theo Công Chúa cật lực và hét lên , "Ê ... kem của tui ... Cho Đồng một cây thôi , trả một cây đây ... " , nhưng Công Chúa vẫn cứ chạy ...
Mà nè , nói cho bạn biết , chứ tôi là một thành viên của đội điền kinh nhà trường ấy à . Cho nên sao mà Công Chúa có thể chạy nhanh hơn tôi được ? Chẳng bao xa là tôi bắt được Công Chúa rồi . Tôi siết tay Công Chúa và thì thầm , " Tất nhiên là Nghiên nhớ rồi ... đây là nơi lần đầu tiên hai đứa gặp nhau mà ... "
Công Chúa lại khúc khích , " Đồng đă nói mà , Nghiên nói dối , hehe , nói dối nói dối nói dối !!! "
" Khờ khờ khờ ... khờ ơi là khờ !!! " , tôi le lưỡi chọc quê Công Chúa .
" Ừm ... Đồng đâu có nói là Đồng không khờ ... một con nhỏ khờ thui mà , đâu có như Nghiên " , Công Chúa bắt đầu tự ti .
Tôi đánh nhẹ vào đầu Công Chúa , " Đừng có tự ti vậy mà . Nhưng chắc cũng vì Đồng khờ , khờ ơi là khờ , mà trời mới cho mình gặp nhau , rồi bắt Nghiên phải ở bên cạnh Đồng đề dắt Đồng đi , không thì coi chừng Đồng bị lạc đó mà ... "
Đột nhiên , tôi chợt nhớ lại cái ngày tôi và Công Chúa lần đầu tiên gặp nhau ...
Chỉ một xíu hồi tưởng thôi ... được không ?
Chapter 2
Cô Gái Nhỏ Và Cây Kem
" alô , mẹ hả ? ... ừm ... con đang ở sân banh ... con mới đá xong trận giao hữu ... ừm ... con sẽ cố về nhà sớm mà ... bye "
Tôi cúp máy . Mẹ mới gọi đó mà , có bao giờ mẹ chẳng lôi thôi như vậy . Tôi thu dọn đồ đạc rồi đi khỏi sân banh . Ghét ghê ... trời nóng dã man ... trời này mà đá banh hết một trận thì như bị tra tấn á . Tôi thấy hơi khó chịu , nhưng mà hễ nghĩ đến hai bàn thắng vừa ghi ... tự nhiên thấy hể hả dễ sợ ...
" Hơ hơ ... sao mình không đi hứng tí gió ở bờ sông ta ? " , tôi nghĩ là làm liền .
Bờ sông gió mát quá ... " Tuyệt !!! " , tôi rú lên khoái trá khi có gió thổi qua . Rồi thì nhìn mông lung ... và trông thấy một chiếc xe bán kem ... À ... xe kem Ngọt Ngào nổi tiếng với nước sơn màu hồng và con mèo Marie đây mà ...
Đột nhiên tôi bắt gặp cảnh tượng xảy ra trước xe kem lúc đó ...
Một cô gái rất dễ thương , do cố chen vào đám đông để mua kem đă bị xô ra và té xuống đất . Cô ấy chảy máu khá nhiều và nhìn cứ mếu mếu như là muốn khóc ... Một cảm giác lạ lùng len lỏi vào lòng tôi ... tôi phải làm cái gì đó ... tôi bật dậy , chạy đến và giúp cô ấy đứng lên .
Tôi lục tung cái balô sau lưng mới tìm được một tờ khăn giấy đen đen mà lại bị vò một cục , nhìn gớm ghiếc đến cả tôi cũng chưa chắc gì dám xài , vậy mà tôi dám gan cùng mình lấy ra và lau vết thương cho cô ấy . Tôi ngước nhìn , và tôi bắt gặp đôi mắt hết sức ngây thơ của cô ấy , trời ơi dễ thương quá đi ! Tôi im thin thít , không nói lời nào với cô ấy , nhưng lại đột nhiên chạy thật nhanh , đẩy hết mấy ông mấy bố to xác ra ngoài để mua cho bằng được một cây kem , và cũng ngẫu nhiên đó lại là một cây kem Vani Dâu . Tôi hí hửng chạy về đưa cho cô ấy , cũng chưa chịu mở miệng nói lời nào .
Cô ấy nhìn tôi với đôi mắt tròn xoe đen láy như hai hột nhãn , nhận cây kem từ tay tôi và thỏ thẻ , " Cảm ơn nhiều lắm ! " , làm tôi phải mở hết cỡ cái lỗ tai mình ra mới có để lơm bơm nghe được . Tôi không biết phải nói gì nữa .
" Bạn tên gì? Tui biết được hông ? " , cô ấy nhìn tôi chằm chằm .
Tôi không hiều sao mà gan hùm oai phong của tôi chạy đi đâu mất ... khốn khiếp thật ... tôi đổ hết mồ hôi và bắt đầu lắp bắp , " Tui ... tui tên Trác Nghiên ... thui không ngại thì kiu là Nghiên đi ... "
Cô ấy giơ tay ra và ra dấu muốn bắt tay với tôi , " Chào bạn , tui là Hân Đồng , rất vui được gặp bạn ... " , và cô ấy đã cười với tôi .
Cô ấy bắt đầu ăn kem , và nhảy cẩng lên , " Ngon quá !!! Mùi vị thật ngon ... sao tui thích quá à ... từ bây giờ tôi chỉ ăn mỗi một mùi này thui !!! "
Và từ đó , cô ấy đă trở thành một người hết sức quan trọng trong lòng tôi . Cô ấy lớn hơn tôi một tuổi , nhưng mà cư xử như con nít , và thường xuyên không biết phải làm gì và làm như thế nào , thêm nữa , cô ấy dường như luôn cần một người ở bên cạnh và dắt cô ấy đi .
Thật là trùng hợp , cô ấy học chung trường với tôi , ở lớp kế bên . Bạn tôi hay nói tôi tính tôi cà lơ phất phơ hông thèm để ý gì , tôi có tin đâu , nhưng kỳ này thì lần đầu tiên tôi phải thừa nhận tụi bạn nói đúng , bởi vì Hân Đồng là cô gái nổi tiếng nhất trong trường , có biệt danh là Công Chúa ... nhưng mà tôi lại không biết cô ấy mới chết chứ !!! Cho đến ngày tôi gặp cô ấy ... Thật là vô tư
Chapter 3
Mối Quan Hệ
Từ đó , chúng tôi trở thành bạn rất thân . Nhưng càng thân thiết , tôi lại càng có nhiều cảm giác lạ lùng hơn ... Tôi chợt nghi ngờ bản thân mình ... tôi thử rất nhiều bài trắc nghiệm , tôi tìm chuyên gia tư vấn , tôi hỏi bạn bè ... nhưng tất cả đều không bằng thực tế đã chứng minh , tôi đã yêu Công Chúa .
Tôi biết trong thời buổi này , tôi yêu Công Chúa cũng không phải là một vấn đề lớn , mọi người không quá gay gắt , và những người trẻ tuổi cỡ tôi đều có tâm tư rất phóng khoáng , nhưng ... với Công Chúa , và với những người xung quanh tôi , có lẽ là không hẳn ... Có vẻ như không để họ biết sẽ tốt hơn , đâu cần thiết phải phô bày , vì thật ra tôi biết Công Chúa thích con trai , và chỉ yêu phái nam mà thôi .
Công Chúa biết .
Tôi biết .
Và mọi người cũng biết .
Có một ngày nào đó có ý nghĩa quan trọng với bạn không ? Có một ngày nào đó đă diễn ra và thay đổi cả cuộc đời của bạn không ?
Với tôi , và Công Chúa , đã có nhiều ngày như vậy đã diễn ra và thay đổi cuộc sống của chúng tôi .
Bây giờ tôi sẽ nói về cái ngày mà Công Chúa đă gặp Hoàng Tử ... Hoàng Tử của biết bao cô gái trong ngôi trường chúng tôi đang học ...
Có lẽ tôi nên tin vào duyên phận ... Trời đă run rủi cho họ gặp nhau ...
Đó là một buổi sáng cả hai đều trễ học , cùng vội vã chạy đến lớp , thình lình một kẻ nào đó va phải Công Chúa khiến tập sách của Công Chúa rớt hết xuống đất . Tệ nhất là hắn co giò chạy thẳng , đúng là kẻ xấu xa !
Công Chúa cúi xuống nhặt nhanh sách vở , nhưng càng nhặt vội thì càng rớt nhiều hơn nữa . Vậy mà anh chàng kia vô tình đi ngang , không sợ trễ học đă chạy đến và cúi xuống nhặt giúp Công Chúa . Công Chúa ngước nhìn người tốt bụng , và anh chàng cũng ngước lên nhìn cô gái bị rớt sách , ánh mắt họ t́nh cờ "bắt gặp" đối phương .
" Cảm ơn bạn " , Công Chúa lí nhí , mắt nhìn xuống đất và mặt nóng bừng vì mắc cỡ .
" Bạn có sao không ? " , anh chàng nhìn Công Chúa vẻ quan tâm .
Công Chúa chỉ còn biết lắc đầu .
" Trời ơi !!! Trễ học rồi !!! " , anh chàng đột nhiên la to .
" Trời ! Mình cũng trễ rồi ! Bye bye nhen !!! " , Công Chúa thét lên và nhanh chân chạy mất .
Từ giây phút đó , không thể tin được là anh chàng lại chết chìm trong suy nghĩ về người con gái chỉ một lần gặp gỡ suốt ngày này sang ngày nọ ... Thậm chí anh ấy còn mơ về cô gái đó mỗi đêm ...
Chapter 4
Xao Động Vì Một Kẻ Gàn Dở
Cuối cùng thì bạn của Hoàng Tử cũng đã kịp nói với chàng , " Cô ấy là Hân Đồng , Công Chúa của trường này đó ! " .
Và bạn của Công Chúa cũng thông tin ngay , "Đó đó ... anh chàng Hoàng Tử mà con gái trường này cứ tụm năm tụm ba bàn tán đó ! "
Nhưng mà không như Hoàng Tử , Công Chúa chỉ thoáng nghĩ về anh chàng Hoàng Tử đó một lần duy nhất mà thôi , rồi tiếp tục vô tư và vô tư , y như là chẳng thèm quan tâm Hoàng Tử là ai và anh ta ra sao ...
" Đồng à , có người đang theo đuôi kìa ! " , tôi bật cười và phát một cái vào vai Công Chúa .
" ai ? ai đâu ? " , Công Chúa ngó dáo dác trong sự tò mò tột đỉnh .
" Thiệt là không biết hay là giả vờ đây ? kìa ... anh chàng Hoàng Tử đó ... " , tôi chỉ thẳng vào một anh chàng điển trai đang cố núp núp giấu giấu sau cây cột gần chúng tôi nhất ... tôi biết tỏng anh ta đang theo đuôi Công Chúa mà , nhưng mà chỉ dám đứng xa xa mà nhìn Công Chúa , ... thiệt là thằng khờ !!!
Tôi cười nắc nẻ . Công Chúa bắt đầu biết mắc cỡ là gì , nhưng mà nhìn cũng không đến nỗi quá quan tâm chuyện đó .
" nè , muốn ăn kem quá , đi đi ! " , Công Chúa nắm tôi kéo đi .
" Có cần mua cho anh chàng mấy cây không ? hay là rủ anh í đi chung hen ... " , tôi vẫn cười sặc sụa ...
Nhưng có nằm mơ tôi cũng không ngờ , rung động đầu tiên của Công Chúa ... người đầu tiên khiến Công Chúa xao động và chết chìm trong si tình lại là ... sao mà có thể chứ ... một kẻ tồi tệ nhất trên trái đất này !!!!
Cái ngày nóng đổ lửa cháy da đó , đúng trưa 12 giờ , cái giờ mà bất cứ con người nào cũng muốn nhảy ùm vào hồ bơi hay ngồi trong máy lạnh hưởng thụ ... nhưng lại có mình hắn ... cái kẻ kỳ quặc nhất trong cái trường này . Hắn được mệnh danh là Kẻ Gàn Dở . Hắn thật không hổ danh gàn dở , bộc lộ được hết cái bản tính điên khùng thần kinh , trong cái nắng cháy da 12h trưa mà chơi bóng rổ một mình .
Ngay lúc đó , Công Chúa mồ hôi nhễ nhại ướt sũng người đang chạy hết sức đến hồ bơi trường thì đột nhiên ... Công Chúa lại đi ngang qua sân bóng rổ , và ánh mắt Công Chúa bắt gặp kẻ xấu đó ... Công Chúa bắt đầu thấy tò mò về kẻ kỳ quặc kia . Công Chúa dừng lại và nhìn hắn , chỉ là để xem hắn đang làm gì và coi thử hắn khùng đến cỡ nào .
" Sao mà cứ nhìn tôi ? Có biết là vô duyên lắm không ? " , đột nhiên Kẻ Gàn Dở tiến đến và la vào mặt Công Chúa .
Công Chúa bắt đầu thấy lùng bùng ... thẹn chín cả người ... Công Chúa không biết phải trả lời hắn sao nữa . Cảm thấy ... có chút gì đó giận giận ... chút gì đó tò mò ... chút gì đó thích thích ... thật là cảm xúc cứ lộn tùng phèo !!!
" Tôi ... tôi muốn tới hồ bơi ... " , Công Chúa hết sức ngại ngùng .
" Được rồi , vậy thì mau đi đi , đừng làm phiền tôi ! " , Kẻ Gàn Dở lạnh lùng một cách bất lịch sự , nói trắng ra là mất dạy .
Vậy mà ... lạ lùng hơn nữa là Công Chúa lại bị cái lạnh lùng bất lịch sự đó thu hút . Hắn rất bảnh trai , cao to , và rất nam tính ... đúng là rất khác biệt so với những người khác .
" Gi' đó ??? " , bất thình lình một giọng nói rõ to vang lên ...
Chapter 5
Ai Yêu Ai ? [1]
Không ai khác hơn , mà chính là tôi đó .
Tôi gằn giọng , " Làm cái gì vậy ? Định ăn hiếp người ta hả ? "
" Đừng có chỏ mũi vào chuyện người khác ! " , hắn kênh mặt .
" Thứ không ra gì chuyên làm chuyện không ra gì , không thể tưởng tượng được ... một thằng con trai to xác đi ăn hiếp một cô gái yếu đuối . Dĩ nhiên là tôi phải xía vô đó , rồi làm gì được nhau ? " , tôi kéo Công Chúa về phía mình .
" Nghiên à đừng gây với anh ấy , Đồng không có bị gì ... là lỗi của Đồng mà ... " , Công Chúa kéo tay áo tôi và có vẻ như là đang van xin tôi , có cần phải như vậy không ???
" Nghiên không thể đứng đây mà nhìn hắn đối xử với Đồng như vậy !!! " , tôi la thật lớn trong sự bực dọc tột đỉnh .
Tôi thật sự nóng người . Tôi mất đi lý trí .
" Bộ như vậy là sai hay sao ? Bộ đây là lỗi của Nghiên sao ? Đồng không biết rằng nếu Đồng cứ như vậy thì người ta sẽ đè đầu cưỡi cổ Đồng không ? " , tôi giật mạnh tay ra khỏi tay Đồng .
" Thôi Đồng muốn làm gì thì làm , Nghiên không rảnh xen vào chuyện của Đồng nữa ." , tôi hậm hực bỏ đi .
" Nghiên à ... Nghiên à ... nghe Đồng nói đi mà !!! " , Đồng chạy theo tôi , bỏ lại sau lưng cái tên khó ưa gàn dở .
Còn hắn , hắn cứ đứng đó mà lảm nhảm ... " Con gái lạ thật ... lạ thật ... "
Tôi cảm thấy bực mình , hết sức bực mình , tôi chạy như điên đến sân bóng đá , lôi ra một trái banh và cứ liên tục sút vào khung thành , như thể là muốn đá banh tất cả những gì đang ở trước mặt tôi . Trời thì cứ nắng chang chang như thiêu như đốt . Tôi nhớ rằng hình như là tôi giận lắm ... Sao mà Công Chúa lại không hiểu tôi chứ ?
Công Chúa chạy đến bên tôi và níu tôi lại , " Nghiên à , đừng có như vậy mà ... đừng có hành hạ bản thân ḿnh nữa . Nghiên bị bệnh bây giờ ! "
Tôi không nói câu nào , xô Công Chúa qua một bên và tiếp tục .
Cuối cùng , Công Chúa dùng hết sức đá trái banh đi chỗ khác .
Tôi nhìn Công Chúa chằm chằm , và muốn bỏ đi .
" Sao Nghiên lại giận Đồng chứ ? "
' Không có gì ! "
" Nghiên nói ra đi , Đồng chỉ không muốn Nghiên cãi nhau với anh ấy mà , cãi nhau có gì tốt đâu chứ . Không cần thiết đâu Nghiên ! " , Công Chúa nhìn thẳng vào mặt tôi .
Tôi thấy mình như dịu lại phần nào .
" Đồng có biết Nghiên quan tâm Đồng thế nào không ? Sao Đồng lại không hiểu ? Những gì Nghiên làm là vì Đồng mà thôi . Nghiên sẵn sàng nè , đứa nào dám ăn hiếp Đồng , Nghiên cho nó biết ! "
" Đồng biết mà , Nghiên không nói Đồng cũng biết , Đồng hiểu hết ." , Công Chúa nhìn tôi , cười và nhéo mũi tôi .
Tôi bước đi , thầm cười một mình .
Công Chúa chạy theo và lôi tôi đi , " Đi ăn gì đi , đói bụng rồi ! "
Chapter 6
Ai Yêu Ai ? [2]
Tôi đang lơn tơn đi đến tủ đồ của mình thì đột nhiên tôi lại gặp hắn , Kẻ Gàn Dở , đứng đó và nhìn tôi . Tôi làm lơ hắn và tiếp tục đi .
" Nè ! "
Tôi giả điếc , đi tiếp .
" Nè , có nghe tôi kêu không ? " , tên quỷ ám đó cứ không ngừng la lối .
Tôi chưa kịp chửi cho hắn một trận thì hắn đã bám theo tôi và lải nhải , " Tôi tên Ngô Tôn, còn bạn tên gì ? "
Tôi mà thèm trả lời cái hạng người này sao ?
Nhưng mà ... tôi thật không ngờ hắn lại nhìn thấy tên tôi trên cửa tủ .
" Thái Trác Nghiên phải không ? Chời ơi tên đẹp quá ! "
Không biết hắn có biết chữ "phiền" viết như thế nào không !
Tôi quay qua hắn và xả một tràn như tát nước vào mặt hắn , " Im đi ! Tên tôi không phải để dành cho hạng như anh kêu . anh làm phiền tôi quá đi ! Anh biến khỏi mắt tôi mau ! "
Tôi chạy thật nhanh .
" Bộ ḿnh thật sự xấu đến vậy sao ? " , Kẻ Gàn Dở lầm bầm như một tên ngớ ngẩn .
Tôi mở tủ của Công Chúa ra để lấy ít sách vở cho Công Chúa . Tôi chợt thấy một bao thư màu hồng . Hơi tò mò , tôi mở nó ra xem , thật là bất ngờ đó lại là anh chàng Hoàng Tử . Tôi cười như lên cơn điên .
" Nghiên ! Có chuyện gì vậy ? " , Công Chúa ngây thơ nhìn tôi .
" Chời ! Hoàng tử của Đồng làm Nghiên tức cười muốn chết . Thế kỷ thứ mấy rồi mà còn viết thư tình hẹn hò nữa ... cổ lỗ sỉ quá đi ! Không tin được ... khờ ơi là khờ ! " , tôi cứ cười , càng lúc càng dữ dội hơn , cười đến sặc sụa .
Công Chúa mắc cỡ chính cả mặt , Công Chúa e dè mở lá thư tình hình trái tim ra ... đúng quả , Hoàng tử ta muốn hẹn đi chơi đây mà .
Công Chúa ngạc nhiên , và cuối cùng đâm ra khẩn trương .
" Nghiên à ... cái gì đây ... sao ... sao bây giờ ? "
" Nhận lời đi ! Cơ hội tốt đó , biết bao nhiêu con gái trường này ao ước được anh chàng đó hẹn đi chơi ! "
Công Chúa lại trễ giờ , dường như sáng nào Công Chúa cũng dậy sớm , như không hiểu sao cứ đi trễ . Và lần này Công Chúa lại gặp Hoàng Tử , nhưng lần này người đang nhặt đồ đánh rơi là hắn chứ không phải Công Chúa . Công Chúa tiến lại và cuối xuống nhặt phụ . Hoàng Tử nhìn thấy Công Chúa là mặt mũi đỏ như gấc .
" Cảm ơn , mình tự làm được mà " , Hoàng Tử e thẹn cứ như là con gái .
Công Chúa lại mỉm cười với hắn , nụ cười xưa nay nổi tiếng khắp trường , " Đâu có gì đâu , chỉ là đáp lễ thôi mà , lần trước bạn giúp mình rồi , lần này coi như là huề nhen , được không ? "
Hoàng Tử ngần ngại , nhưng cũng phải cố gắng lấy hết can đảm để dò ý Công Chúa , " Bạn có đi với mình không ? Nhà hàng Ánh Trăng hay là bất cứ nơi nào bạn thích . thứ năm này hay bất chứ lúc nào bạn thấy thuận tiện . Hay là ... "
" Đừng có dồn dập như vậy mà . Tuỳ ý bạn , bạn cứ quyết định đi , mình sẽ đi mà ! "
Không ngờ vừa nghe xong Hoàng Tử nhảy tưng tưng như một đứa trẻ được quà , " Ahhhhhhh ... thành công rồi ... thành công rồi !!!! "
" Chết !!! Mình trễ giờ rồi !!!! " , Công Chúa nhìn đồng hồ và hốt hoảng .
Bất ngờ , anh chàng nắm lấy tay Công Chúa và kéo Công Chúa đi , " Một tiết học đâu có là gì , mình bỏ được , mình vui quá , bạn có bỏ được không ? Đi chung đi ! "
Công Chúa có lần nói lại với tôi rằng , Công Chúa đã không trả lời , và cứ để anh chàng dắt đi , bởi vì Công Chúa không muốn phá vỡ niềm vui của anh chàng khờ đó .
Tôi chứng kiến toàn bộ sự việc xảy ra . Và khi tôi nhìn thấy họ nhìn nhau và cười , rồi nắm tay nhau đi dạo quanh vườn trường , tôi thật sự bị sốc , và trỗi dậy trong tôi một sự ganh tị sâu sắc . Tôi giận , bởi vì tôi cảm thấy cứ giống như là tôi sắp mất Công Chúa đến nơi rồi .
Không , tất nhiên tôi không để chuyện xảy ra dễ dàng như vậy .
Chapter 7
Cuộc Hẹn Hò
+Lời thuật của Công Chúa :
Giờ học kế tiếp của tôi đă bắt đầu được khá lâu rồi , mà tôi vẫn c̣n đang loay hoay với mớ tập sách của ḿnh . Tôi cố chạy thật nhanh . Trời mưa to quá , vậy mà tôi phải băng qua sân trường . Chết rồi ... trễ lần nữa là tôi có chuyện với Thầy Hóa đây . Tôi lấy hết sức băng qua sân trường không chút ngần ngại . Nhưng ... có điều tôi không ngờ là sân trường ướt sũng nước lại quá trơn , và khi tôi nhận ra điều đó th́ tôi đă ngă mất rồi , tôi té úp mặt xuống sân trường .
Tôi bật khóc , đột nhiên tôi lại bật khóc nức nở . Nước mắt tôi tuông ra lẫn với nước mưa đang ào ào quất vào mặt tôi .
Một bàn tay ch́a ra trước mặt tôi . Tôi ngước nh́n và thấy anh ấy , anh chàng lạ lùng tôi gặp ở sân bóng rổ ngày ấy . Tôi đặt tay lên tay anh và anh ấy giúp tôi đứng dậy . Tôi cảm thấy thật ấm áp khi chạm vào tay anh ấy , tự nhiên tim tôi đập nhanh khác thường . Anh ấy cũng bị ướt hết rồi , nhưng vẫn không tỏ chút thái độ ǵ , cứ lạnh lùng y như lần gặp mặt trước .
" Bộ thích bị ướt mưa như vậy lắm sao ? " , anh ấy hét to và kéo tôi vào mái hiên gần đó ... trời ơi !!! Anh ấy nắm tay tôi !!! Trời ơi mặt tôi chắc là bây giờ chỉ toàn một màu đỏ .
Tôi run rẩy đưa cho anh ấy một tờ khăn giấy , " Cám ơn anh nhiều ... anh lau đi ... anh ướt hết rồi ! "
Anh ấy không cầm tờ khăn giấy tôi đưa và nh́n chỗ khác , " Không cần đâu , giữ lấy mà xài . Ướt hết rồi , con gái dễ bị bệnh , thôi lau nhanh đi . Tôi là con trai , tôi không sao đâu . Không có vấn đề ǵ hết "
Tôi nh́n anh , và sau đó tôi lấy hết can đảm hỏi anh , " Chào anh , tôi tên Hân Đồng , tôi biết tên anh được không ? "
Anh ấy vẫn không nh́n tôi , và lạnh lùng như đă từng lạnh lùng , chỉ một chữ mà thôi , " Lạc ! "
++++++++++++++
Sáng thứ 5 ... chết rồi tới ngày hẹn rồi !!!
Vậy mà tôi vẫn nằm ́ trong pḥng , cứ nghĩ về Lạc ... tôi không thể thoát khỏi những h́nh ảnh về anh ấy cứ lảng vảng trong đầu , tôi cứ như người đang nằm mơ ...
Nghiên mở cửa bước vào pḥng tôi ....
+++Lời thuật của Trác Nghiên :
Tôi mở cửa và bước vào pḥng Công Chúa .
Tôi thấy Công Chúa đang nằm trên giường và đang mộng mơ về cái ǵ đó mà tôi chỉ có thể nghĩ rằng đó là Hoàng Tử và cuộc hẹn của 2 người .
Tôi nhận thấy rất nhiều quần áo giăng giăng khắp pḥng .
" Chuyện ǵ vậy ? " , tôi khẽ nhíu mày .
" Nghiên hả ? Đến khi nào vậy ? "
" Chắc tại Đồng đang mải mê mộng mơ về ai đó nên mới không biết ." , tôi nửa đùa nửa thật .
" Nghiên à , giúp đồng chọn đi ... bộ nào được nhất ? " , Công Chúa ướm hết bộ này đến bộ kia .
Tôi chăm chăm nh́n Công Chúa .
" Cái váy màu hồng phấn này được không ? " , tôi chỉ Công Chúa .
" Chời ơi Đồng cũng định chọn nó , đúng là ḿnh có thần giao cách cảm mà ! "
Đồng lập tức mặc thử .
Có ngạc nhiên không chứ ... trước mặt tôi đâu c̣n là Công Chúa nữa ... mà đă hoá thân thành một thiên thần ! Thật lộng lẫy ... thật xinh đẹp ... tôi hoàn toàn bị thôi miên ... tôi không thể rời mắt khỏi Công Chúa , thậm chí là không thể chớp mắt .
Tôi như hoá đá .
" Tới giờ rồi , bye Nghiên nha ." , Công Chúa nhanh chân bước khỏi cửa khi nghe tiếng xe của Hoàng Tử đậu trước nhà .
Công Chúa bước lên xe của Hoàng Tử , và họ đi mất , vui vui vẻ vẻ bên nhau .
Tôi thật sự ghen tị .
Tôi bắt đầu thấy chán ghét chính ḿnh , tôi không thể là người bên cạnh Công Chúa được .
Tôi ghét cay ghét đắng khi phải nh́n thấy họ vui vẻ như vậy .
Tôi ghét cay ghét đắng khi để cho Công Chúa vui vẻ với hắn .
Tôi có thể làm gì được đây ?
____________________
Chapter 8
Vấn Đề Phát Sinh
" Thưa cậu Quan , bàn của ông ở lối này ." , người hầu bàn dẫn họ đến bàn đă đặt trước của họ
" Bạn cảm thấy thế nào ? " , Hoàng Tử lịch sự hỏi Công Chúa .
" Tốt lắm , rất tốt ! " , Công Chúa cũng thật nhă nhặn trả lời .
Hoàng Tử , trong bộ veste chỉnh tề , nh́n sang trọng , lịch sự , chính chắn và đẹp trai hơn .
" Thưa cô và cậu , xin mời gọi món ạ ." , người hầu bàn đem đến cho họ menu thức ăn .
++++
+Lời thuật của Hân Đồng :
Tôi cảm thấy rất hài ḷng qua bữa tối này . Lần đầu tiên tôi biết thế nào là một cuộc hẹn ḥ nghiêm túc . Tôi thấy hơi tức cười khi đối diện với sự lịch lăm trịnh trọng của 1 anh chàng . Tuyệt lắm !
Nhưng ... mọi việc trở nên tồi tệ khi ... tôi thấy Nghiên bước vào nhà hàng ...
Nghiên bước đến chỗ tôi và đập mạnh xuống bàn , " Đồng à , sao mà lâu vậy ? Đồng tệ quá , bỏ Nghiên ở nhà 1 ḿnh !"
Mọi người bắt đầu nh́n Nghiên như sinh vật lạ , Hoàng Tử ngó lơ sang chỗ khác .
Sự xuất hiện của Nghiên quả thật làm tôi mất hết mặt mũi , coi ḱa ... một cái T-shirt , một cái quần short cộng với 1 đôi giày thể thao , trong khi tất cả mọi người ở đây đều ăn mặc lịch sự .
" Nghiên à , đây đâu phải là chỗ để giỡn với Đồng , Nghiên về nhà đi ! " , tôi cố hạ giọng thật nhỏ .
" Được , vậy th́ ḿnh cùng về , nhanh lên , Nghiên đợi ! "
" Nhưng tụi ḿnh ăn chưa xong mà ! " , tôi van nài Nghiên .
" Được luôn , Nghiên đợi . Nghiên ngồi đây . Ăn nhanh lên ! "
Tôi không biết có cái lỗ nào để ḿnh chui xuống hay không , tôi quay sang Hoàng Tử , " Bạn no chưa ? Ḿnh đi được chưa ? "
" Được , ḿnh đi ." , Hoàng Tử gật đầu và thanh toán .
Khi lên xe rồi , tôi vẫn không thoát khỏi cảm giác khó chịu khi có Nghiên trên xe .
" Ḿnh sẽ đi đâu ? "
" Đi coi phim , được không ? " , Hoàng Tử ḿm cười nh́n tôi .
" Nghiên à , bây giờ tụi ḿnh đưa Nghiên về nhà trước nhen ." , tôi nh́n Nghiên với ánh mắt thảm thương .
" Không ! sao Nghiên không đi chung được ? "
Hoàng Tử thật sự khó xử và cuối cùng phải mua 3 vé .
Tôi th́ thầm với Nghiên , " Đồng đang hẹn ḥ mà ... làm ơn đi ... " , nhưng Nghiên cố t́nh làm lơ và cứ bước vào rạp .
Trời ơi ! Nghiên lại giành ngồi giữa tôi và Hoàng Tử mới chết chứ , dù tôi có nhăn mặt nhíu mày với Nghiên cách mấy . Tôi cũng dư biết Hoàng Tử đang bực lắm .
Suốt buổi , chúng tôi không nói một lời nào .
Hoàng Tử chở cả 2 chúng tôi về nhà tôi và rời khỏi lập tức .
Nghiên không về nhà ḿnh , mà lại bước vào nhà tôi .
Tôi không nén được tức tối , tôi hét lên để Nghiên không thể làm lơ được nữa , " Thái Trác Nghiên !!! Nghiên có biết chữ bất lịch sự viết như thế nào không ? "
" Nghiên không biết , đừng có hỏi Nghiên ." , Nghiên bật TV lên .
" Nghiên toàn làm chuyện ngốc nghếch !!! Đừng có làm phiền Đồng nữa !!! " , tôi bước nhanh vào pḥng , Nghiên cũng đi theo , nhưng tôi đă kịp đóng sầm cửa pḥng trước mặt Nghiên .
Tôi thoáng nghe tiếng Nghiên thở dài ...
_____________________________
Chapter 9
Ai Yêu Ai ? [3]
Suốt đêm hôm ấy ... cả 2 đều không thể ngủ ...
+Lời thuật của Nghiên :
" Ḿnh có dại quá không ? " , tôi tự hỏi ḿnh cả ngàn lần .
Tôi đứng dậy , và bắt đầu đi tới đi lui , tôi đi khắp nhà , và không biết rằng ḿnh muốn làm ǵ hay ǵ ǵ đó ...
Tôi tự hỏi không biết Công Chúa có ngủ hay chưa ... tôi cảm thấy hết sức ân hận về những ǵ đă gây ra ... tôi đâu có muốn làm Công Chúa tổn thương hay làm mất mặt Công Chúa . Tôi cũng có đủ suy nghĩ để phán xét chuyện ǵ nên và chuyện ǵ không nên làm . Vậy mà ... tôi lại đi làm cái tṛ bất lịch sự ấy ... cũng chỉ v́ sự ghen tị của ḿnh ... tôi biết nó bất lịch sự và điên khùng đến mức nào chứ .
Đồng ơi , thứ lỗi cho Nghiên nha , ... Nghiên cũng không muốn đâu ...
Tôi muốn nói với Công Chúa lời xin lỗi .
Nhưng tôi biết Công Chúa không nghe tôi đâu .
Tôi bước ra khỏi nhà , và khóa cửa lại .
Tôi muốn để Công Chúa được một ḿnh . Như vậy là tốt hơn cho cả tôi và Công Chúa .
Tôi cứ đi lang thang ... gió đêm lạnh quá ... cái lạnh này y như là cái lạnh trong ḷng tôi khi tôi thấy Công Chúa bên cạnh một ai khác ... tôi ích kỷ quá chăng ?
+++
Tôi bước vào sân bóng rổ . Không có ai cả ... đúng rồi , mới 5h sáng mà ...
Tôi nhặt banh và bắt đầu ném .
Tôi ước ǵ ḿnh là cái xác biết đi ... không có ǵ trong đầu ...
Nhưng tâm trí tôi toàn là h́nh ảnh của Công Chúa .
Tôi không thể tưởng tượng được có một ngày tôi sẽ đánh mất Công Chúa .
Tôi biết làm sao ? Tôi biết sống sao ?
Tôi bắt đầu thấy sợ ... bởi v́ rồi Công Chúa sẽ rời xa tôi ... từ giây phút này ... có thể là chúng tôi sẽ không c̣n bên cạnh nhau được nữa ...
" Ê ! Sao ở đây vậy ? " , một giọng nam cất lên .
Tôi quay lại và thấy hắn , Kẻ Gàn Dở .
Thật ra tôi không biết hắn tên ǵ .
Hắn cười với tôi thật tươi và giật lấy banh từ trong tay tôi .
Hắn bắt gặp gương mặt thảm năo của tôi .
" Thái Trác Nghiên , có chuyện ǵ vậy ? " , hắn quan tâm tôi .
Tôi cứ im lặng , và lủi thủi đi đến một góc sân , rồi thả phịch xuống .
" Có ǵ vậy ? Bị bạn trai bỏ rơi hả ? Nói tôi biết đi ! " , hắn hỏi tôi dồn dập .
tôi muốn hét vào mặt hắn , nhưng lại chẳng nói được lời nào .
Bởi v́ ... tôi biết rằng tôi đă khóc mất rồi ...
Lần đầu tiên tôi khóc ...
Lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác đau ḷng là như thế nào ...
Nước mắt cứ lăn dài xuống má ...
+Lời thuật của Lạc :
Tôi thật sự chết trân khi nh́n thấy cô ấy khóc .
Một cảm giác lạ lùng len lỏi vào tôi .
Tôi quệt nước mắt cho cô ấy .
Tôi không muốn thấy cô ấy khóc .
Trong ḷng tôi , cô ấy là một người mạnh mẽ và ngang bướng .
Nhưng bây giờ đây ... tôi thấy cô ấy khóc ... tôi mới phát hiện ra rằng cô ấy vẫn chỉ là một cô gái ... một cô gái đáng yêu với gương mặt đầy nước mắt ...
Tôi không biết v́ sao mà tôi lại bất chợt ôm chặt cô ấy .
Tôi im bặt ... tôi trân trọng giây phút này ...
" Đừng khóc nữa mà ... có tôi đây ... tôi ở đây ... chuyện ǵ cũng giải quyết được mà ! "
Nhưng ít ra , tôi cũng không ép cô ấy , tôi cứ để cô ấy khóc trên vai tôi ... nếu cô ấy vẫn c̣n muốn khóc ... "
+Lời thuật của Nghiên :
Tôi muốn xô hắn ra .
Nhưng hai tay tôi hoàn toàn không có chút sức lực ...
Nhưng không lâu sau , tôi nhận ra ... tôi cần một ai đó an ủi tôi ... và có hắn đó .
Tôi ước ǵ ... đó là Công Chúa ...
--------------------
Chapter 10
Ánh Mắt Lạnh Lùng
Tôi bứơc vào toilet để rửa mặt và xoa dịu 2 con mắt của ḿnh ... tôi không muốn bất cứ ai biết ḿnh đă khóc .
Không được khóc ... không được quyền khóc ...
Chuông vào học reng lên .
Tôi lê bước nặng nề đến lớp học .
Bất ngờ ... tôi gặp Công Chúa . Chúng tôi đều chết lặng . Cả 2 đều đứng yên và nh́n nhau .
Nhưng tất cả những ǵ tôi có thể nh́n thấy nơi Công Chúa ... chỉ là một ánh mắt lạnh lùng ...
Tôi buồn lắm khi Công Chúa lại nh́n tôi như vậy .
Cuối cùng , Công Chúa bước nhanh vào lớp .
+Lời thuật của Công Chúa :
Tối hôm qua tôi không hề ngủ , và tôi biết Nghiên cũng vậy . Tôi c̣n biết khi Nghiên rời khỏi nhà tôi là 2h sáng trời tối như mực . Nghiên đi đâu chứ ? Tôi nhận ra đồ hôm nay Nghiên mặc không khác hôm qua , vậy là Nghiên không có về nhà .
Tôi lo cho Nghiên lắm , bộ Nghiên không biết rằng như vậy là nguy hiểm lắm hay sao .
Khi tôi nh́n thấy Nghiên và khi chúng tôi nh́n nhau , tôi rất rất muốn hỏi Nghiên đă đi đâu và v́ sao mà Nghiên lại làm vậy . Nhưng có ǵ đó cứ như chặn lại nơi cuống họng , và tự nhiên lư trí lại ép tôi phải ... nh́n Nghiên với một ánh mắt lạnh lùng . Nhưng khoan ... tôi vẫn c̣n giận Nghiên lắm ... thôi th́ ... cứ để nó ra sao th́ ra ...
*+*
" Đồng !!! "
Tôi nhận ra giọng Hoàng Tử .
Tôi đáp lời bằng một nụ cười .
" Ăn trưa nhen ! " , anh ấy ṿ đầu bứt tóc nh́n dễ thương lắm .
Tôi gật đầu và chúng tôi cùng nhau đến căn-tin .
*+*
Chúng tôi đang ăn uống nói cười vui vẻ th́ Nghiên bước vào .
Nghiên liếc nh́n chúng tôi , và tiến đến một cái bàn trong góc khuất . Nghiên đang làm cái quái ǵ vậy ? Định tránh mặt tôi hả ?
Một lát sau th́ một người khác bước vào , là Lạc ! Tôi từ ngày mưa hôm ấy đă nảy sinh một t́nh cảm đặc biệt dành cho anh ấy . Thật tuyệt vời .
Nhưng ... anh ấy làm ǵ ḱa ...
Anh ấy đến chỗ Nghiên và ngồi xuống ...
Liệu có phải ...
*+*
+Lời thuật của Nghiên :
" Khỏe không ? " , hắn hỏi tôi .
" Ổn " , tôi th́ thầm .
Hắn cố nh́n vào mắt tôi , " Thấy Nghiên hồi phục , tôi vui lắm "
" Cảm ơn anh "
Hắn cười .
Hắn ... hắn mà cũng biết cười sao ?
" Có ǵ đâu ..."
Tôi sực nhớ chưa biết tên hắn , " à ... tên ǵ vậy ? "
Hắn trợn tṛn mắt , " Ủa nhớ là đă nói rồi mà . Nhưng không sao , tên tôi là Dư Văn Lạc , nhớ chưa ? "
Tôi khẽ liếc nh́n Công Chúa và Hoàng Tử ...
Họ hạnh phúc quá rồi ...
_____________________
Chapter 11
Một Sự Xuất Hiện Mới
Cô ấy bước vào trường ... mặt kênh lên tới tận trời . Bởi v́ cô ấy biết cô ấy giàu và có thớ đến nỗi chỉ cần hắt x́ một cái , th́ cái trường này dám bị đóng cửa . Cha cô ấy sáng lập ra cái trường này , nên bước vô đây , cô ấy được đối xử c̣n hơn cả siêu VIP .
*+*
Tôi đang tập banh với mấy đứa bạn . Nhưng mải lo suy nghĩ , tôi sút banh mạnh quá bay lên trời mất tiu . Tôi chạy đi t́m khắp nơi .
" ahhhhhhhh ... " , tôi nghe có giọng nữ hét lên .
Tôi chạy nhanh đến và bắt gặp một cô gái , tay th́ xoa xoa cái đầu , tay th́ cầm trái banh của tôi
" Có ǵ không ? Làm ơn trả banh cho tôi ! " , tôi lấy hết vốn liếng lịch sự ra .
Cô ấy đứng dậy và gầm lên như cọp , " Ngươi là ai ? Ta đá ngươi ra khỏi cái trường này ... dám đá trái banh vô đầu ta ... Tên ǵ nói mau ! "
" Bà thím à ... tui đâu có cố ư . Mà ... cái trái banh này đâu có cứng tới nỗi làm thím chấn thương sọ năo " , tôi cảm thấy ghét ghét cái kiểu xấc láo của con nhỏ .
" Đồ mắt lé ... nh́n nè ... nh́n nè ... thấy sưng lên chưa ? " , con nhỏ chằn tinh này cứ dí dí vô đầu nó .
Tôi tức quá sờ coi cho biết , coi u bao nhiêu mà la dữ vậy . À chết cha ... u thiệt .
" Có chuyện ǵ lớn lao đâu ... để tui ! " , tôi lôi ra một chai dầu nhỏ từ túi quần và xoa xoa lên đầu con chằn tinh đó .
" Chời ơi hôi muốn chết !!! " , sao mà nó nói wài không chịu im vậy cà ? , rồi tự nhiên lại khúc khích , " Tay sao mà mềm mại dễ chịu quá ! "
Tôi không thèm trả lời .
Rồi lại có tiếng khúc khích nữa ... " Chưa bao giờ thấy một thằng con trai có bàn tay mềm vậy , lại c̣n luôn mang theo dầu trong người như ngươi ... "
Chời ơi mặt tôi biến thành màu tím lun rồi ... tôi đập một cái vô đầu con nhỏ chằn tinh và gào lên ... " Đồ mắt lé !!! Bộ không thấy tui là con gái hay sao ???? "
Mặt nhỏ chằn tinh tṛn xoe , " Con gái ? "
Tôi quay lưng bỏ đi tức tối .
*+*
" Con gái ??? Nh́n đâu có giống ! Chời ơi người này có khí phách nam nhi lắm mà ! Haha ... Tui thích lắm , vừa cương , vừa nhu ... Thú vị lắm !!! " , Kẻ Ngang Tàng phá lên cười một cách khoái trá .
Cười xong , Kẻ Ngang Tàng biến đến sân bóng đá . Đứng bên ngoài và nh́n Người Lập Dị một cách chăm chú . Rồi cười một ḿnh nham hiểm ...
" Ḱa ḱa ... coi cú đá ḱa ... hay quá ... nhanh như gió ... mặt hắn ḱa ... chời ơi ngầu làm sao ... mà lại rất quyến rũ ... tuyệt ... tuyệt !!! "
+++++++
Cảm giác h́nh như có ai đó đang theo dơi th́ phải ... tôi nh́n xung quanh và thấy con nhỏ đó đang đứng cười , cái mặt nham hiểm dễ sợ . Nó định làm cái tṛ ǵ nữa đây ... trả thù nhau huh ?
Tôi cảm thấy mệt mệt rồi , nên tôi lấy đồ đi về .
" Ê " , tôi nghe con nhỏ đó kêu ḿnh . Mơ đi bé , kêu kiểu đó đừng ḥng tôi trả lời . Tôi giả lơ như không nghe , sau đó ai dè nhỏ này mặt dày quá chạy đến níu tôi lại .
" Có ǵ đây thím hai ? " , tôi giựt hết sức mà không rút tay ra được .
Chời ơi , coi cái mặt nó mà cũng biết mắc cỡ ! Nh́n gớm phải nể .
" Hmmm ... đâu có ǵ đâu ... tui tên là Tổ Nhi , c̣n bạn ? "
Tôi không thèm nh́n nó đến nửa con mắt , định bỏ đi th́ nó lại nắm tôi lại .
" Bỏ tay ra , tui không thích à nghen ! " , tôi bắt đầu nổi điên .
" Nói đi ... nói tui biết tên đi ... nói đi ... " , sao nó nhây quá đi cứ níu kéo tôi hoài , ai đi ngang qua cũng nh́n muốn rớt con mắt . Xấu hổ quá đi ...
" Bỏ tay ra đi ... người ǵ mà ĺ quá à ... bỏ ra ... thôi thôi được rồi ... Nghiên ... vừa ḷng chưa ? "
Nó sấn tới sát bên tôi làm tôi hoảng quá phải giật lùi mấy bước , " Nghiên thôi sao ? "
" Ừ ! "
" Nghiên thôi à ? "
" Phải rồi , trời ơi ... "
Đúng là chạm dây , nó kéo một nhỏ đi ngang qua , " Ê biết tên của bạn này không ? "
" Biết chứ , Trác Nghiên chứ ai ! "
" C̣n ǵ nữa không ? "
" À ... Thái Trác Nghiên "
" Được rồi , cám ơn nhiều , biến đi ! "
Rồi ... tôi linh cảm sẽ bị con nhỏ này ám dài dài ...
" Hehe Thái Trác Nghiên ... sao giấu tên , không cho tui biết vậy ? "
Nó cứ bước tới , tôi th́ thụt lùi .
" Đừng làm phiền tui , tui phải về nhà ăn cơm với má !!! " , tôi nạt vô mặt nó .
Nhưng con nhỏ lại nhào đến ôm tay tôi , " Thôi đi ăn chung đi , tui đăi ! "
Tôi choáng nặng , bỏ chạy không kịp . Sợ hăi quá !!!
" Hehe ... được lắm , rất tuyệt ... Người này tuyệt lắm ... Ngầu quá , lạnh lùng quá ... nhưng yên chí đi ta nhất định sẽ làm cho ngươi hết lạnh lùng nổi ... Thái Trác Nghiên , chờ ta đến đây ... khặc khặc .. " , Kẻ Ngang Tàng bắt đầu lảm nhảm một ḿnh như bệnh nhân tâm thần .
--------------------
Chapter 12
Kẻ Ngang Tàng Tấn Công
Tôi bước vô lớp khi chuông vừa reng .
Đột nhiên tôi thấy nhớ Công Chúa quá , không biết giờ này Công Chúa đang làm ǵ .
Sáng nay tôi có đi ngang qua nhà Công Chúa , nhưng không dám vào .
Tôi ngồi phịch xuống ghế , vẫn đang trầm ngâm nghĩ về Công Chúa .
Ở đâu không biết , tự nhiên nghe một làn hơi nong nóng ở sát mặt ḿnh . Tôi quay mặt qua th́ thấy hai con mắt to như hai trái cam của ai đó đang nh́n tui ở một cự ly chỉ c̣n tính được bằng milimét , tôi té từ ghế xuống đất ngay lập tức và không đứng lên nổi luôn .
Trời ơi c̣n ai trồng khoai đất này ... đó chính là con nhỏ cà chớn kia chứ ai . Coi nó nh́n tôi ḱa ... y như là muốn sàm sỡ người ta bằng mắt vậy .
" Trời ơi , có sao không ? " , con nhỏ chạy đến lôi tôi lên và phủi tay cho tôi .
" Trời ơi là trời , thím làm cái ǵ ở đây dzậy thím hai ? Thím hù vài lần nữa chắc con về chín suối sớm ! " , tôi hét lên như điên , với con nhỏ này không làm vậy chắc nó không sợ .
Mắt nó chớp chớp , khiến tôi có cảm giác muốn té xỉu , " Chùi ui sao Nghiên xúc động dữ vậy ? Tui muốn học với Nghiên nên tui mới chuyển lớp nè , tui thậm chí sẽ ngồi kế bên Nghiên nữa ! "
" Trời ơi !!!!! Bà thím à thím đang làm cái quỷ ǵ đó ? Sao lại đối xử với tui như vậy ???? " , tôi hết chịu nổi , bắt đầu gào lên , tay chân đập phá loạn xạ .
Mọi người nh́n tôi và con nhỏ hắc ám như nh́n 2 sinh vật lạ mới từ hành tinh khác xuống trái đất .
Tôi xấu hổ quá xá , bỏ chạy mất .
" Thái Trác Nghiên !!! Nghiên đi đâu dzậy ???? " , con nhỏ cũng chạy theo tui sát nút .
Tôi không thể nào chịu nổi con nhỏ này nữa rồi , chắc nó mà dám đứng trước mặt tôi nữa th́ tôi quưnh nó không kiêng nể luôn .
Nhưng mà ... chuyện đời ai ngờ ... mắt nhắm mắt mở thế nào mà nó dẫm ngay cái miếng nylon trên sân và ...
" Ahhhh ... Nghiênnnnnn .... "
Tôi quay lại th́ thấy con nhỏ té bật ngửa , sắp tiếp đất rồi ... phản xạ tự nhiên thôi , tôi bay đến kéo con nhỏ lại , lỡ ôm nó có tí xíu ... chời ơi ... mắt chạm mắt ... chạm đến muốn té nổ . Thiệt t́nh là không hiểu sao hoàn cảnh lúc đó ... tôi và nó không c̣n có chút khoảng cách nữa mà gọi là sát rạt luôn , đến nỗi tôi c̣n nghe được tim nó đập th́nh thịch th́nh thịch .
Tự nhiên , trong đầu tôi lại hiện lên h́nh ảnh của Công Chúa ... lại ước ǵ đó là Công Chúa ...
" Đồng à ... " , tôi lầm bầm .
Giật ḿnh , tôi lại vô ư buông tay ra , thế là ... con nhỏ tiếp tục chặng đường c̣n dang dở đó là tiếp đất , nhưng nó không tha tôi , nó kéo tôi theo , làm tôi cũng té theo nó ... một cái rầm ... ê ẩm toàn thân ... choáng váng mặt mày ... choáng hơn nữa là tôi đang đè nó , nó th́ nằm bẹp dí một cục , ai biểu êm đềm không muốn , muốn kéo tui theo th́ tui đè cho chết .
" Chời ơi cái ǵ nữa đây ??? Tránh xa tui ra !!! " , tôi mất b́nh tĩnh rồi ... v́ tôi khẩn trương á mà .
Tôi lại không biết làm ǵ hơn là ... chạy trốn nó !
Trên đường , tôi đụng phải Công Chúa , tôi dừng lại vài giây ... nhưng không lâu , tôi lại làm lơ Công Chúa và tiếp tục chạy đi ...
+Lời kể của Công Chúa :
Có chuyện ǵ với Nghiên vậy ? Ḿnh nh́n thấy mặt Nghiên có cái ǵ đó không ổn lắm . Nghiên có b́nh thường không đây ? Mà sao ... sao Nghiên lại làm lơ ḿnh ?
Nghiên ơi ... sao không nói Đồng biết ... khi nào th́ Nghiên chịu chủ động đây ?
*+*
+Lời kể của Kẻ Ngang Tàng :
Ui trời ơi ... tuyệt quá ! Có biết cơ hội tốt đến vậy đâu . Biết vậy th́ ráng ôm sát miếng nữa rồi !
Nhưng mà ... sao mà Nghiên lại kêu cái ǵ đó " Đồng à ... " trong khi đang ôm ḿnh ?
Đồng là ai ?
Có quan hệ ǵ ?
Ḿnh phải biết mới được .
+Lời kể của Trác Nghiên :
Tôi suy nghĩ đến mệt mỏi ră rời . Sau tai nạn vừa rồi , tôi thật sự thấy sợ cái con nhỏ ngang tàng đó .
Tôi dư hiểu biết để biết con nhỏ đó thích cái ǵ .
Tốt hơn hết tôi không nên có bất cứ quan hệ nào với nó , nguy hiểm không chừng .
Không ... chắc chắn là " KHÔNG " ...
Tôi lỡ làm lơ Công Chúa ... liệu Công Chúa có giận tôi không ? Nhưng thực chất tôi không biết làm sao mà đối diện với Công Chúa ...
--------------------
Chapter 13
Chấp Nhận Hay Từ Chối ?
Tôi bước vào trường thật nặng nề . Mặt cúi gầm xuống , chỉ dám nh́n dưới đất . Cho tôi yên tĩnh chút đi ... vái trời đừng gặp con nhỏ ngang tàng mà thậm chí là Công Chúa cũng không gặp !
Nhưng mà ... trời ơi sao chơi con vậy ... khi tôi mới nh́n lên th́ thấy Công Chúa và Hoàng Tử đi cùng nhau .
Ước ǵ có cái lỗ cho tôi chui xuống liền !
Tôi lợi dụng thời cơ định bỏ trốn th́ ... xui xẻo con nhỏ ngang tàng không biết từ đâu nhảy ra , làm tôi gần té xỉu .
Nó khoác tay nó vào tay tôi , đầu tựa vào vai tôi , mắt chớp chớp , mặt hạnh phúc đến chảy nước ... cứ y như tôi là bồ nó , " Chào buổi sáng Nghiên ! "
" Thím hai đang làm cái tṛ mắc gió ǵ đây ? " , tôi xanh mặt , tôi hét lên với cái giọng run run , tôi lo là Công Chúa sẽ nh́n thấy ... tôi đảo mắt nh́n Công Chúa , mong là Công Chúa không nh́n thấy .
Tôi giằng co với con nhỏ nhưng nó ôm tôi chặt quá gỡ ra không được .
Con nhỏ hắc ám ! Làm sao bây giờ ... làm sao đây ??? Thôi ... chạy ... là thượng sách !
Tối bỏ chạy , kéo theo con nhỏ ngang tàng , th́ nó đang đeo tôi cứng ngắc mà , nó lại không chịu buông th́ làm sao đây ?
Nhưng ... thiệt là ... như sấm rền chớp giật ... tôi nghe một giọng nói quen thuộc gọi tôi ...
" Nghiên !!! "
Tôi chết đứng như khúc cây ...
*+*
+Lời kể của Công Chúa :
Nhỏ kia là ai ?
Sao mà 2 người thân mật quá vậy ?
C̣n ôm Nghiên nữa chứ !
Mà sao Nghiên phải bỏ chạy ?
Lâu lắm rồi Nghiên không nói chuyện với tôi , có phải là v́ nhỏ đó không ?
Tôi bắt đầu thấy giận sôi gan , tôi lấy hết sức b́nh sinh kêu Nghiên lại .
*+*
+Lời kể của Trác Nghiên :
Tôi bất động ... không cử động cũng không nói ǵ cả .
Tôi c̣n không dám nh́n Công Chúa nữa là .
" Đồng cần nói chuyện RIÊNG với Nghiên !!! Sang bên kia đi ! " , Công Chúa bước qua cái hành lang gần đó .
Tôi thoát khỏi con nhỏ ngang tàng và đến chỗ Công Chúa đang đứng .
Tôi vẫn cúi gầm mặt .
" Sao Nghiên không nói chuyện với Đồng ? Muốn tránh mặt Đồng huh ? " , giọng nói của Đồng không ngọt ngào như mọi khi mà rất lạnh lùng .
Tôi không đáp lời .
" Tại sao ? Nghiên nghĩ là Nghiên im lặng suốt đời được sao ? Sao Nghiên không trả lời ??? " , Công Chúa nghiến răng tức giận .
" Nhỏ kia là ai ? Mới đây mà có người khác rồi sao ? "
Tôi cúi mặt không nói được ǵ .
Tôi cảm thấy ḿnh tệ quá ... lúc nào cũng không làm được ǵ . Chỉ biết cúi mặt , gặp chuyện th́ bỏ chạy . Vậy th́ hỏi làm sao mà tôi có thể bảo vệ Công Chúa ? Tôi cảm thấy chán ghét chính ḿnh . Tôi thấy như vậy là hèn lắm .
" Nói đi ... sao không nói đi ??? " , Công Chúa lay tôi liên tục .
" Đồng giận Nghiên mà . Cho nên dù Nghiên muốn xin lỗi Đồng nhưng Nghiên không dám " , tôi chợt thốt ra câu nói lâu nay không dám nói .
" Nghiên biết Nghiên sai , Nghiên bất lịch sự quá , để Đồng mất mặt với người ta . Tốt hơn hết Nghiên không nền làm phiền Đồng nữa . Xin lỗi . Nghiên không biết làm sao đối mặt với Đồng . "
" Nh́n thẳng vô Đồng nè ! Cái gan của Nghiên đâu rồi ? Có chút xiu chuyện , mà không dám nói chuyện với Đồng ? " , Đồng lớn tiếng .
" Nghiên ... Nghiên ... " , tôi không biết làm sao trả lời nữa .
Nhưng ngoài dự đoán của tôi , Công Chúa đánh nhẹ vào đầu tôi , " Khờ khờ khờ !!! Khờ ơi là khờ !!! Đồng khờ gặp Nghiên c̣n khờ hơn nhiều ! Ai nói ông Trời nhờ người đó dẫn đường cho Đồng ? Chắc Đồng nghi sớm muộn ǵ cũng đi lạc quá ! "
Tôi nh́n Đồng và thấy Đồng cười với tôi . Thật ... thật sao ?
" Đồng cũng phải xin lỗi Nghiên , hôm đó tâm trạng Đồng không tốt , Đồng biết Nghiên quan tâm Đồng mà ... " , giọng nói của Đồng lại ngọt ngào như xưa .
" Vậy Đồng tha thứ cho Nghiên huh ? " mặt tôi lại tươi như hoa .
" Khờ khờ khờ !!! KHÔNG !!!! " , Đồng bật cười .
Tôi không làm được ǵ hơn là nhảy tưng tưng tùm lum .
" ăn sáng chưa ? " , Đồng níu tôi lại .
" Vậy ḿnh đi ăn sáng đi ! " , tôi nắm tay Đồng và kéo Đồng đi .
*+*
+Lời kể của Kẻ Ngang Tàng :
Nhỏ đó là ai ?
Sao mà lúc nó kêu , Nghiên lại như chết đứng ?
Ḿnh thấy rơ ràng Nghiên sợ nó đến chừng nào .
Nh́n đẹp gái thiệt đó , nhưng có ǵ hay ho chứ !
Sao mà họ phải đi nơi khác nói chuyện ? Nói cái ǵ chứ ?
Sao mà Nghiên lại nhảy tưng tưng ? Chưa bao giờ thấy Nghiên vui như vậy .
Vậy nó là ai ?
Tôi ngoắc một đứa ở căntin , hỏi : " Đồng là ai ? "
Nó nh́n tôi hoài nghi , " Muốn nói đến Chung Hân Đồng phải không ? "
" Chắc vậy ! "
" Chung Hân Đồng là Công Chúa của trường này đó , học lớp 12A , giỏi lắm , lớp chuyên mà , Không biết Chung Hân Đồng th́ hơi lạ đó ! " , nó biến mất sau khi cười mỉa tôi .
" Chung Hân Đồng ? Công Chúa ? " ...
Chapter 14
Những Mối Quan Hệ Phức Tạp
+Lời kể của Kẻ Ngang Tàng :
Suốt cả buổi sáng , Nghiên như người nằm mơ giữa ban ngày , cứ nh́n xa xa ra cửa sổ , đang nghĩ về chuyện ǵ đó mà cứ chốc chốc lại cười thầm một cách khó hiểu ...
Tôi nh́n thấy trên tập Nghiên đang có một chữ " Đồng " to tướng và xung quanh đó c̣n vẽ rất nhiều h́nh vẽ , h́nh trái tim , h́nh hoa lá ...
Thôi rơ ràng quá rồi , đích thị Nghiên đang nghĩ về con nhỏ đó ...
+Lời kể của Nghiên :
Chuông hết giờ reng rùi !!! Hết giờ rùi !!!
Tui tung tăng chạy đến lớp Công Chúa .
" Nghiên !!! "
Ai kiu tui đó ?
Tui quay lại th́ thấy con nhỏ chằn tinh đang kêu ḿnh , tui thấy bực ḿnh ǵ đâu .
" Ai cho thím hai kêu tên tui wài dzậy ? " , tui nhíu mày .
" Vậy ai cho con nhỏ kia cái quyền đó ? " , coi nó ḱa , nó hất mặt lên trời , nh́n thấy ghét dễ sợ .
" Ai chứ ? "
" Chung Hân Đồng , công chúa trong ḷng các chàng trai ... và cả các cô gái " , nó nhếch mép cười khẩy .
Tôi thấy nóng mặt trước những lời châm chích của nó , tôi bước đến trước mặt nó , " Nói cho đằng ấy biết nha , liệu mà im đi nha , đừng có nói chuyện điên khùng "
" Chuyện ǵ điên khùng ? Haha ... chuyện không phải sao mà gọi là điên khùng ? " , nó cười phá lên .
" Nghiên à ! " , tôi hết hồn , tim đập th́nh thịch . Tôi biết Công Chúa đang kêu ḿnh .
Công Chúa bước đến chỗ tôi và con nhỏ thấy ghét đó , rồi nh́n tôi , nh́n con nhỏ đó , bằng ánh mắt nghi ngờ .
Con nhỏ gạt tôi ra một bên , hất mặt , " Chung Hân Đồng phải không ? "
Công Chúa vẫn tỏ ra rất lịch sự , " Đúng rồi , có ǵ không ? C̣n bạn là ai ? "
" Tôi huh ? Nghe cho rơ ... Dung Tổ Nhi , đứa con yêu quư , cục vàng cục bạc của người đă lập ra cái trường này . Điều đó có nghĩa là tôi muốn ai đó biến mất trước mặt ḿnh , th́ cứ tin rằng người đó không có cơ hội ở cái trường này nữa " , con nhỏ cười như điên dại .
Tôi thật sự hết chịu được con nhỏ này rồi , tôi nắm tay Công Chúa và giơ trước mặt nó , " Vậy ư bạn nói vậy là sao ? Hù dọa người ta hả ? Báo trước để làm ǵ , chẳng được tích sự ǵ đâu . Bởi v́ bạn không có quyền đuổi học một học sinh ưu tú . Và cho bạn biết luôn , nếu như Đồng bị đuổi học , th́ bạn cũng đừng có ḥng mà thấy tôi xuất hiện ở cái trường này nữa . Đồng ở đâu th́ tôi ở đó , hiểu chưa ? Làm ơn , tránh ra cho chúng tôi đi ! " , tôi nắm tay Công Chúa kéo đi .
Nhưng tôi dư biết rằng con nhỏ đó không phải hạng vừa . Chắc chắn nó sẽ làm cái ǵ đó ...
*+*
+Lời kể của Kẻ Ngang Tàng :
Sao mà Nghiên lại có thể nói với tôi như vậy chứ ? Sao Nghiên giận đến vậy ?
Nghiên rất có phong cách , có cảm giác an toàn và rất cứng đầu , Nghiên là một mẫu người tuyệt vời .
Chưa bao giờ tôi gặp một người như vậy .
Tôi nghĩ tôi không thua con nhỏ kia một chút nào .
Chợt tôi lại ước ǵ tôi không phải là tôi , mà là con nhỏ kia , Chung Hân Đồng , để được Nghiên bảo vệ , để được Nghiên yêu ...
Tôi sẽ rất hạnh phúc .
Tôi sẽ là người hạnh phúc nhất trên thế giới .
Tôi chỉ muốn một ḿnh Nghiên thôi .
Càng tiếp xúc với Nghiên , tôi càng muốn chiếm lấy Nghiên .
Tôi phải có được Nghiên và t́nh yêu của Nghiên ...
Bằng bất cứ giá nào .
--------------------
Chapter 15
Âm Mưu Ma Quỷ
+Lời thuật của Nghiên :
Vài ngày sau , trường có tổ chức một buổi cắm trại cho học sinh . Tôi và Công Chúa cảm thấy rất hào hứng , bởi v́ lần này sẽ dựng trại ở băi biển .
" Hân Đồng !!! " , Hoàng Tử gọi Công Chúa thật lớn , khiến mọi người phải ngước nh́n .
" A ... Trí Bân !!! " , Công Chúa reo lên mừng rỡ .
Không hiểu sao Công Chúa lại vui mừng đến vậy ? Công Chúa thích Hoàng Tử sao ? Hai người làm như là đang đóng phim t́nh cảm vậy .
Suốt cả ngày , Hoàng Tử luôn ở cạnh Công Chúa và chăm sóc Công Chúa cẩn thận . Hoàng Tử làm rất nhiều chuyện để Công Chúa vui , tôi để ư thấy Công Chúa cười suốt ngày . Tôi có cảm giác lạc lơng và y như là một cục nhân không hơn không kém .
Tôi khá rảnh rỗi để cứ phải đi ṿng ṿng một ḿnh và ngắm nh́n vạn vật .
Tôi bắt gặp ánh mắt của con nhỏ thấy ghét kia . Sao tôi đi đâu , làm ǵ nó cũng nh́n theo chằm chằm . Tôi thấy khó chịu .
" Thái Trác Nghiên !!! "
Tôi quay qua và thấy Lạc . Hắn đứng sát bên tôi mà la thật to vào lỗ tai tôi .
Tôi nhăn mặt , " Tôi không có điếc , lần sau đừng có hét vào lỗ tai tôi nữa ! "
" Ok ok ... sao mà buồn vậy ? " Hắn nhe răng cười và nựng tôi như nựng con búp bê nhà hắn .
Tôi và hắn ngồi nói chuyện suốt cả buổi chiều , rồi ăn tối .
Sau khi ăn tối , tôi định rủ Công Chúa đi dạo quanh bờ biển , nhưng bên cạnh Công Chúa luôn có keo dán sắt hiệu Con Voi là tên Hoàng Tử , nên thôi , tôi dẹp luôn cái ư định đó .
Có một tên tự dưng chạy lại nói với tôi , " Thái Trác Nghiên , có người đang t́m đó "
" Ai chứ ? "
" Đang đợi bạn ở băi biển phía sau , gần núi " , hắn co gị chạy mất , tôi chưa kịp hỏi lời nào .
" Có chuyện ǵ vậy Nghiên ? " , Công Chúa hỏi tôi .
" Không biết nữa , nhưng chắc phải đi coi thử coi ai kiếm "
" Thôi nguy hiểm lắm , để Đồng đi với Nghiên " , Đồng đề nghị .
" Đă nói nguy hiểm c̣n để Đồng đi sao , ở đây với keo dán sắt của Đồng đi , Nghiên đi một ḿnh được rồi "
" Ừm , nhưhg ... mau mau về nha . Đồng chờ ... Nhớ cẩn thận đó ! "
Tôi bước đi .
Tôi nào có biết rằng ... xém tí nữa là tôi đă phải ân hận suốt cả cuộc đời ḿnh ...
*+*
+Lời kể của Công Chúa :
" Bạn có biết Thái Trác Nghiên ở đâu không ? "
Ui ... Lạc !!! Nghe anh ấy hỏi tôi mà tim tôi muốn rớt ra ngoài .
Tôi th́ thầm , " Có ai t́m Nghiên nên Nghiên đi rồi "
" Cảm ơn " , anh ấy biến mất nhanh chóng .
Tôi thắc mắc sao Lạc không nói ǵ với tôi nữa .
" Đồng , ở đây nhen , ḿnh đi lấy nước , Coke được không ? " , Hoàng Tử đi vào lều lấy nước .
Bỗng ...
" Nè ... nè ... Thái Trác Nghiên ... Thái ... bị một đám con trai tấn công ... đang ... đang rất nguy hiểm ... " , có một cô gái hổn hển chạy đến báo với tôi .
" Cái ǵ ? " , tôi mong rằng ḿnh chỉ nghe lầm thôi , sao lại có thể như vậy ?
" Cứu đi ... cứu ... họ đang ở mỏm đá ở băi trước ... nhanh lên ... "
Tôi lo cho Nghiên quá ... Nghiên ơi có chuyện ǵ vậy ... Nghiên có sao không ?
Tôi chạy băng đi ... chạy với hết tất cả sức lực ...
Đâu ... ở đâu chứ ... ở mỏm đá à ...
Tôi lại vội quá chẳng kịp nói với ai ...
Có ngờ đâu đó lại là một hành động thiếu suy nghĩ ...
Tôi phải cứu Nghiên ...
Bằng bất cứ giá nào ...
Mỏm đá ... mỏm đá nh́n ra biển ...
Tôi đến nơi , thở dốc không ra hơi .
Tôi nh́n quanh ... sao không có ai vậy ?
Vậy Nghiên đang ở đâu ?
Nghiên đă ... ?
Trời ơi đừng nói với tôi là Nghiên đă bị đánh văng xuống biển nha !!!
Tôi bắt đầu thấy hoảng sợ thật sự ... tôi hét lên thật lớn " Nghiên !!! Nghiên !!! "
Nhưng ...
" Haha .. đang t́m ai hả em cưng ? " , chợt tôi nổi hết da gà khi nghe có giọng nói cất lên .
Một đám con trai ...
Nguyên một đám ...
Trời ơi ...
Có chuyện ǵ vậy ...
Tôi bước giật lùi ...
" Tối nay trăng thanh gió mát , tuyệt lắm cưng , lại đây vui với anh nè ... haha " , một gă trong đám cất tiếng chọc ghẹo .
Tôi bắt đầu đổ mồ hôi ướt hết mặt mũi ...
--------------------
Chapter 16
Người Hùng !
+Lời kể của Nghiên :
Trời !
Ai đang kiếm tôi vậy ?
Sao không thấy ai hết .
Định đùa với tôi hả !
Đúng là đồ dư hơi dám giỡn mặt .
Tôi mà biết là ai , tôi đánh một trận cho chừa .
Nhưng mà ... sao đột nhiên tôi lại có cảm giác bất an ...
Giác quan thứ 6 nói tôi biết dường như có cái ǵ đó đang xảy ra .
Tôi chạy nhanh về lều .
" Đồng ... Đồng ... đâu rồi ? " , tôi thở hồng hộc .
" Không biết , nhưng mà hồi năy cô ấy chạy nhanh lắm , sau khi có người đến nói với cô ấy ǵ đó " , một tên ngồi gần đó lên tiếng .
" Cô ấy đi đâu ???? " , tôi la lên thật lớn .
" không biết "
Tôi bắt đầu mất tự chủ .
Tôi chạy thật nhanh ,
Tôi phải t́m Công Chúa .
Tôi có linh cảm đă có ǵ xảy ra với Công Chúa .
Đồng ơi , làm ơn đừng có ǵ nha .
" Thái Trác Nghiên , sao vội vậy ? " , Lạc chạy đến gần tôi .
" Đồng ... Đồng đang gặp nguy hiểm ..." , tôi vẫn không dừng lại .
Lạc chạy theo tôi , " Để tôi đi cùng ! "
Chúng tôi t́m kiếm khắp nơi .
+Lời kể của Công Chúa :
Trời ơi ... chúng định làm ǵ đây ?
Tôi ... sao tôi không cử động được vậy .
" Cứu tôi với ... cứu tôi ... Nghiên !!! NGHIÊN !!! Cứu tôi với ... "
" Thôi la hét làm ǵ nữa , không ai đến cứu đâu , để dành sức chơi với mấy anh nè bé cưng ... haha "
" NGHIÊN !!! Nghiên ở đâu vậy ... NGHIÊN !!! "
" Mày ồn ào quá đi !!! " , một tên sấn tới tát vào mặt Công Chúa .
Công Chúa mất thăng bằng và không may va đầu vào đá , ngất đi lập tức . Nhưng , thật ra Công Chúa không hoàn toàn vô thức , Công Chúa vẫn c̣n mờ ảo nh́n thấy những ǵ xảy ra ...
" Chó thật ! Coi con nhỏ coi nó có sao không ! Cô chủ kêu tụi ḿnh chỉ cần làm thịt nó để cảnh cáo , nó mà chết là có chuyện đó . Coi đi , nó c̣n sống hay không ? "
Một thằng đến xem , " Nó c̣n sống anh Hai ! "
" Nhanh nhanh làm xong nhiệm vụ đi , tao trước ! " , tên đầu sỏ tiến tới trước .
" Nhanh lên nha anh Hai ! "
" haha ... nó đẹp quá tụi bây ! " , tên đầu sỏ bắt đầu áp sát Công Chúa .
Nhưng ...
" Đồ khốn !!!TRÁNH RA !!! " , một giọng nói đanh thép vang lên và một dáng người nhỏ xíu xuất hiện , tung một cú song phi vào mặt tên đầu sỏ .
Tên đầu sỏ té ngă lập tức .
Cái dáng người nhỏ xíu đó tiếp tục bay đến nện cho hắn cho đến khi hắn bất tỉnh .
Rồi nhanh chân bóng người đó chạy lại lay Công Chúa dậy .
Th́ ra đó là Nghiên .
" Đồng à , tỉnh dậy đi . Đồng có sao không ? Đồng ! Trả lời đi , Đồng ! "
Nghiên lại mất b́nh tĩnh lần nữa . Nhưng Nghiên lại không biết c̣n một đám nữa chứ không chỉ có một tên . Khi nghe động cả đám chạy đến .
" Đồng ... Đồng !! Aaaaaaaa !!!! " , Nghiên ngă xuống đất sau cú đấm của một tên trong đám .
" Muốn giúp nó hả ? Lo cho mày đi ... tụi tao sắp xử mày đây ! "
" Im đi ! Mày là ai ? Tại sao mày lại muốn làm hại cô ấy ? " , Nghiên rít qua kẽ răng .
" Không phải chuyện của mày ! " , mấy tên sấn tới tấn công Nghiên .
Nghiên phải chống trả rất quyết liệt .
Cũng may là hồi nhỏ Nghiên có học vơ , và thường ngày chơi thể thao nhiều nên bây giờ xem ra rất hữu ích .
Một người con gái , đánh với cả đám trâu ḅ hùng hục .
" Thái Trác Nghiên !!! Tôi đến đây !!! " , Lạc xuất hiện và giúp Nghiên chống trả .
Tiếng ồn giúp Công Chúa tỉnh dậy , nhưng vẫn c̣n nửa hôn mê ... và Công Chúa chỉ nh́n thấy những sự vật mờ ảo ... xa xôi . Công Chúa nh́n thấy một dáng người cao cao ... một chàng trai ... và một cái bóng mờ hơn nữa ... đang đánh nhau với cả đám kia .
Nghiên thật can đảm , không biết sợ là ǵ . Dường như là v́ Công Chúa , Nghiên có thể làm bất cứ điều ǵ .
Nhưng cuối cùng , Nghiên bị dính đ̣n và ngă xuống . Bị đá cắt trúng , Nghiên chảy máu rất nhiều . Gần như Nghiên ngất xỉu .
C̣n Lạc th́ vẫn chống chọi vất vả .
Đột nhiên một tên nhận được một cú điện thoại và cả đám kéo nhau rút nhanh .
" Trác Nghiên ! Sao rồi ? Cảm thấy sao ? " , Lạc lay Nghiên tỉnh dậy .
" Tôi ... tôi ... ổn ... giúp tôi ... coi coi Đồng thế nào rồi ... đưa cô ấy đến bệnh viện đi ... nhanh lên ... "
Nghiên chảy rất nhiều máu .
" Nhưng Nghiên đang chảy máu nhiều lắm ḱa ... tôi đưa đến bệnh viện "
" Không ... đưa Đồng đi đi ... nếu muốn giúp tôi th́ nhanh lên !!! "
Cuối cùng , lạc đưa Công Chúa đến bệnh viện .
Và những ǵ Công Chúa có thể nh́n thấy là ... người anh hùng giúp cô đánh đuổi đám khốn nạn kia là ... Dư Văn Lạc .
--------------------
Chapter 17
Ai Là Người Hùng ?
+Lời kể của Công Chúa :
Tôi tỉnh dậy ...
Đầu đau như búa bổ .
Tôi nh́n xung quanh .
Tôi đang ở đâu đây ?
Đau đầu quá .
Chuyện ǵ đă xảy ra ?
Tôi nhớ rằng tôi đang bị đám côn đồ đó bao vây ...
Và ...
Đừng nói tôi biết rằng tôi đă bị ...
Cửa pḥng đột ngột mở toang . Một phụ nữ trung niên trong chiếc blouse trắng bước vào .
" Tỉnh rồi huh ? " , người phụ nữ ấy hỏi tôi .
Tôi gật đầu và hỏi lại , " Đây là đâu ? "
" À , cô có thể gọi nó là Bệnh Viện "
" Bệnh viện à ? Sao tôi lại ở đây ??? "
Người phụ nữ ấy mỉm cười và nh́n tôi , " Có một chàng trai trẻ mang cô đến tối hôm qua "
Tôi tỏ ra nghi ngờ , " Một chàng trai ? "
" Anh chàng đang ở vườn hoa ấy . Từ lúc mang cô đến đây , anh ấy vẫn chưa về "
Tôi tự hỏi , người đó là ai .
Một lát sau , cửa pḥng lại được mở một lần nữa . Nhưng lần này là một chàng trai bước vào .
Trời ơi ... Lạc !!!
" Chào , khoẻ chưa ? ' , Lạc chào tôi .
" Lạc ??? Sao anh ở đây ? "
Lạc ngồi xuống bên cạnh tôi , " Tối qua mang cô đến đây mà "
" Nhưng ... c̣n cái đám kia th́ sao ? Tôi nhớ họ đang bao vây tôi mà ! "
" Tụi nó bỏ đi rồi , tôi mới mang cô đến đây , họ không làm hại cô nữa đâu ! " , Lạc nh́n tôi và cười .
Ui ... tôi cảm thấy mặt ḿnh nóng bừng ... đỏ như gấc .
" Tôi nhớ rằng có người nào đó đă giúp tôi đánh lại đám côn đồ đó . Anh ấy rất dũng cảm " , tôi nh́n Lạc với ánh mắt tŕu mến .
Nhưng Lạc lại nh́n sang chỗ khác , " Có ǵ đâu ... đấm đá vài cái thôi " .
" Cảm ơn anh nhiều lắm " , tôi th́ thầm .
" Không có ǵ đâu " , Lạc quay lưng và bỏ đi .
Có phải v́ anh ấy mắc cỡ không ?
Một ḿnh chống lại cả đám đông ... thật khó tin !!!
Lạc đúng là Người Hùng của tôi ... măi măi là Người Hùng của tôi ...
Nếu như không có Lạc , không biết bây giờ tôi ra sao .
Tôi yêu Lạc mất rồi ...
*+*
Nhưng sao Kẻ Gàn Dở lại không nói cho Công Chúa biết về Nghiên và t́nh trạng hiện thời của cô ? Thật ra Kẻ Gàn Dở rất muốn nói cho Công Chúa biết , nhưng Nghiên không cho hắn nói ra .
Nghiên nằm cùng bệnh viện với Công Chúa , nhưng không cho ai nói với Công Chúa . Nghiên bây giờ yếu lắm , mất máu quá nhiều , và khắp người chỗ nào cũng có thương tích .
Và tất nhiên , v́ vậy Nghiên mới không muốn Công Chúa biết để thêm lo lắng .
Khi đă biết chắc Công Chúa b́nh an vô sự , Nghiên mới thấy nhẹ nhơm . Đối với Nghiên ... những ǵ cô đang phải chịu đựng cũng rất xứng đáng , nếu điều đó là v́ Công Chúa .
Nếu điều đó v́ Công Chúa , th́ dù có ra sao đi nữa , Nghiên vẫn cảm thấy không có ǵ phải hối tiếc .
Nghiên nhờ Kẻ Gàn Dở chăm sóc Công Chúa giùm .
Cho nên ngày nào Kẻ Gàn Dở cũng đến thăm Công Chúa .
Và tệ hại là điều đó lại làm cho Công Chúa hiểu lầm .
Công Chúa đă yêu Kẻ Gàn Dở rồi .
Bởi v́ Công Chúa cứ ngỡ rằng người đă cứu cô là Kẻ Gàn Dở ... và trong suốt thời gian nằm viện , hắn luôn chăm sóc cô rất tử tế .
--------------------
Chapter 18
Sự Lạnh Nhạt
+Lời kể của Kẻ Gàn Dở :
Thái Trác Nghiên ... một cô gái quả là rất dũng cảm , và rất tốt bụng .
Nghiên đối xử với bạn bè tốt quá .
Không thể tin được là Nghiên lại có thể hy sinh v́ bạn bè như vậy .
Nghiên xinh xắn , lại có ḷng tốt .
Tôi nghĩ rằng , chắc là ḿnh đă yêu Nghiên .
+Lời kể của Công Chúa :
Bây giờ tôi đang hạnh phúc tràn trề . Không tin được , anh ấy lại là một chàng trai quá đáng yêu.
Nếu như tôi có thể làm bạn gái của anh ấy ... và ở bên cạnh anh ấy .
Khi ở cạnh anh ấy , tôi cảm thấy đời ḿnh có ư nghĩa hơn .
Anh ấy mang đến cho tôi một sự ấm áp kỳ diệu và một cảm giác t́nh yêu khó tả .
Nhưng ... tôi tự hỏi ...
Nghiên đâu rồi ?
Tôi ở trong bệnh viện gần nửa tháng trời , nhưng không hề thấy Nghiên ghé thăm tôi dù chỉ 1 lần .
Thậm chí là Trí Bân , và những người bạn chung lớp cũng đă đến thăm , nhưng tuyệt nhiên không có mặt Nghiên !!!
Người ǵ mà vô t́nh quá !!!
Tôi bắt đầu nảy sinh ngờ vực với Nghiên .
Biết đâu con người ta xấu xa là vậy . Khi gặp hoạn nạn mới thấy rơ mặt nhau .
~+~+~
Bác sĩ cho biết tôi đă hoàn toàn hồi phục , có thể xuất viện .
Trí Bân và Lạc giúp tôi dọn đồ .
Tôi mỉm cười với Lạc , nhưng anh cứ luôn nh́n đi chỗ khác .
+~+~+
Tôi về nhà và nằm xuống chiếc giường thân yêu .
Tôi bắt đầu mơ mộng về Lạc .
T́nh yêu là vậy à ?
T́nh yêu quả thật kỳ diệu .
Anh ấy có yêu tôi không ?
Sao mà biết bây giờ ?
Đột nhiên tôi lại nghĩ đến Nghiên .
Sao tôi lại nghĩ dến con người vô t́nh ấy ?
Tôi t́m măi không ra câu trả lời .
Tôi đứng dậy , bước ra khỏi nhà và dập cửa thật mạnh .
*+*
+Lời kể của Nghiên :
Không biết giờ này Công Chúa ra sao .
Tôi biết hôm nay Công Chúa ra viện . Tôi muốn đến lắm , nhưng lại không thể . Mặt tôi vẫn c̣n rất nhiều vết thương . Nếu gặp Công Chúa , Công Chúa sẽ hỏi tôi , và tôi biết nói sao ?
Tôi quyết định tránh xa Công Chúa thêm một thời gian nữa .
Lúc tôi ở bệnh viện , con nhỏ thấy ghét đến thăm tôi mỗi ngày . Ban đầu , tôi không biết , v́ nó chỉ đến khi tôi ngủ rồi , mang đến nào là canh , là cháo , là trái cây ... Có lần tôi giả bộ ngủ , mới biết được .
Thật ra th́ Tổ Nhi không phải là một người hoàn toàn xấu .
Tôi di chuyển rất khó khăn , cần có người giúp đỡ , và Tổ Nhi t́nh nguyện giúp tôi . Tôi không từ chối được .
" Nghiên , cẩn thận !!! " , Tổ Nhi níu tôi lại khi tôi suưt ngă .
" Cảm ơn " , tôi nở một nụ cười cảm ơn .
" Nắm tay Nhi đi , Nhi dẫn lên cho , cái cầu thang này cao lắm " , Tổ Nhi nắm tay tôi dẫn đi .
" NGHIÊN !!!! "
Trời ơi ... không cần nghĩ tôi cũng biết đó là Công Chúa . Lại một lần nữa kêu tên tôi như đang đ̣i nợ .
" Chào " , tôi ngượng ngịu chào Công Chúa .
Công Chúa đang nh́n tôi chằm chằm .
" À , có ǵ vậy Đồng ? Khỏe không ? " , tôi có làm ra vẻ b́nh thường ... Nhưng sao mà Công Chúa nh́n tôi lâu dữ vậy ?
Ah ... tôi biết rồi . Th́ ra , Tổ Nhi đang nắm tay tôi và tôi th́ đang dựa vào Tổ Nhi .
--------------------
Chapter 19
Tức Giận
" Tôi cần nói chuyện riêng ! " , Công Chúa nạt vào mặt tôi .
Tôi quay sang Tổ Nhi , " Nhi à , mang cái túi này vào nhà trước đi , có chuyện phải giải quyết chút "
Tổ Nhi gật đầu và bước đi .
" Nghiên ở đâu suốt thời gian qua ? Có biết tôi nằm viện không ? "
Tôi gật đầu .
Khi tôi nghe Đồng gằn mạnh chữ " tôi " , tôi đă biết dường như Đồng đă tạo ra một khoảng cách với tôi . Giữa chúng tôi không c̣n như trước nữa rồi .
" Sao Nghiên không đến thăm tôi ? TẠI SAO ??? " , Công Chúa hôm nay lại là người tỏ ra mất b́nh tĩnh , lớn tiếng như muốn giết chết tôi .
" Nghiên ... bận lắm ... không có thời gian "
" Lư do khá lắm ! Không có thời gian đi thăm tôi , mà có thời gian đi chơi với con nhỏ kia phải không ? "
Tôi quyết định không nói câu nào .
" Cái ǵ đây ??? " , Công Chúa bắt đầu tấn công vào những vết thương trên mặt tôi .
" Không có ǵ "
" Tôi hỏi đây là cái ǵ ? Chuyện ǵ đă xảy ra ? "
Công Chúa đă không c̣n là Công Chúa dịu dàng nhỏ nhẹ trong ḷng tôi nữa rồi . Cô ấy bây giờ chỉ thích la hét và quát tháo với tôi . Tôi cảm thấy rất đau ḷng . Mà cũng đúng thôi ... v́ chính tôi cũng không c̣n là tôi nữa . Tôi trở nên e sợ , sợ rất nhiều thứ . Và quan trọng nhất là tôi bắt đầu thấy sợ đối diện với Công Chúa . Khi tôi không gặp cô ấy , tôi cảm thấy dễ chịu hơn nhiều . Tôi yêu cô ấy , tôi nhớ cô ấy rất nhiều , nhưng tôi không thể chịu được những ánh mắt như giết người và những câu nói hằn học mà từ trước đến nay chưa bao giờ tôi nghe cô ấy nói . Quan tâm người ta đâu phải là như vậy , nói đúng hơn th́ đó chỉ là sự ích kỷ thôi . Đơn giản v́ cô ấy thấy tôi đi với người khác khi đă quen với việc là người quan trọng hàng đầu của tôi , Công Chúa chỉ ích kỷ mà thôi , cô ấy tiếc khi mất đi "một người hâm mộ trung thành" như tôi mà thôi .
Tôi chán nản .
" Không có ǵ mà , chỉ bị con mèo cào " , tôi cúi mặt tránh đi ánh mắt của Công Chúa .
" Nghiên không thích chó mèo mà ! Định gạt tôi hả ? "
" Mới thích thôi "
" V́ con nhỏ đó phải không ? "
" Thôi Đồng muốn sao th́ sao , không có ǵ hết ! Nghiên phải đi , Nhi đang đợi " , tôi quay sang nh́n Tổ Nhi , và Nhi chạy đến đỡ tôi vào nhà .
*+*
Công Chúa giận lắm . Mặt mày đỏ ké .
Công Chúa hậm hực bỏ đi với cơn giận sôi gan tím mật .
" Sao lại như thế được ... không phải là Nghiên của ngày xưa ! Nghiên không thể đối xử với tôi như vậy !!! Ai đă từng thề sẽ không bao giờ rời xa tôi mà bây giờ th́ lại bỏ đi mất biệt ??? Con người dễ thay đổi quá , mới đây mà Nghiên bỏ rơi tôi để đi với người khác . Lại c̣n hắt hủi tôi , Nghiên chưa bao giờ đối với tôi tệ đến vậy. "
Công Chúa gần như phát điên v́ giận dữ .
Công Chúa đi đến trung tâm mua sắm gần đó nhất , và cứ hết mua , rồi ăn , hết ăn , rồi mua . Để giải tỏa cơn giận .
" Tôi để Nghiên muốn làm ǵ th́ làm , muốn ra sao th́ ra , tôi chẳng thèm quan tâm nữa ... tôi hứa nhất định tôi sẽ tránh xa Nghiên ! " , Công Chúa hét to lên
--------------------
Chapter 20
Tỏ Tình
À ... là Kẻ Gàn Dở ấy mà .
Kẻ Gàn Dở yêu Nghiên , điều đó chúng ta ai cũng biết . Không biết hắn có biết Công Chúa thích hắn không , nhưng thực ra trong ḷng hắn , không có một tí chỗ nào dành cho Công Chúa .
Kẻ Gàn Dở luôn mong nhớ về Nghiên , bất cứ lúc nào và bất cứ nơi đâu , và cuối cùng hắn quyết định phải bộc bạch t́nh cảm của ḿnh .
*+*
" Chào "
" Trác Nghiên huh ? Lạc nè ! "
" Có ǵ không ? "
" Chiều nay đi chơi được không ? "
" Tôi thấy hơi mệt ... "
" Làm ơn đi mà ... có chuyện quan trọng cần nói "
" Thôi được rồi , ở đâu ? "
" Tôi sẽ đến đón lúc 6 giờ tối . "
" Được rồi , bye "
*+*
+6 pm :
Kẻ Gàn Dở đến đón Nghiên và cả 2 cùng tản bộ . Họ xem phim và cùng ăn tối ở KFC .
Sau khi ăn xong , họ đến bờ sông hóng gió .
" Có ǵ không ? "
Kẻ Gàn Dở bắt đầu thấy tay chân bủn rủn , tim đập loạn xạ , " À ... à ... không có ǵ ... "
" Chời ơi có ǵ cứ thẳng thắn đi , nh́n là biết muốn nói ǵ mà " , Nghiên nhăn mặt .
" Tôi ... tôi ... " , hắn lắp bắp , mặt mũi đỏ rần .
" Chời ơi làm mất thời gian của tôi quá , bây giờ có nói hay không ? "
" Tôi muốn nói rằng tôi ... "
" Thôi tôi về nhà , mệt rồi ... muốn đi ngủ "
Chẳng cần Kẻ Gàn Dở trả lời , Nghiên bỏ đi thẳng . Nhưng đột nhiên ... hắn nhào đến ôm Nghiên rất chặt .
Nghiên hoàn toàn bất động và ngạc nhiên vô cùng .
" Trác Nghiên , tôi nghĩ rằng tôi đă yêu ... "
Ôi trời ... thật choáng váng .
" Hăy đón nhận tôi ... tôi thật ḷng thật dạ ... "
Nhưng thật phũ phàng , Nghiên xô hắn ra , và nh́n hắn với một vẻ mặt ... hoàn toàn không chút cảm động .
" Không ... xin lỗi . Tôi không yêu anh "
" Tại sao ? Tôi ... xấu xa lắm sao ? "
" Không , chỉ là tôi không có cảm giác với anh , thế thôi , xin lỗi . "
" Cho tôi một cơ hội để chứng tỏ chúng ta sẽ có cảm giác khi ở cạnh nhau "
" Không . Tôi không thể bắt bản thân ḿnh yêu hay ghét một ai . Tôi chỉ làm theo lời trái tim của ḿnh . Cho nên đừng van nài ǵ cả . Bởi v́ trong thâm tâm tôi luôn muốn cho ḿnh cơ hội làm lại từ đầu , nhưng đáng tiếc tôi không thể làm được . Tôi mệt rồi , tôi muốn về nhà " , Nghiên bỏ đi không thèm nh́n hắn một cái .
" Nghiên !!! " , hắn kêu với theo , nhưng Nghiên lạnh lùng phớt lờ và tiếp tục đi .
+Lời kể của Nghiên :
Tôi biết rằng tôi vừa bỏ lỡ một cơ hội để có một người yêu ḿnh . Nhưng ḷng tôi không cho phép tôi làm những ǵ tôi đang suy nghĩ . T́nh yêu nào có phải là sự bố thí , sự thương hại , hay là 1 cơ hội ǵ đó đâu . Cái ǵ đến sẽ đến , không ai có thể điều khiển được trái tim .
Và trái tim tôi đă nói với tôi rằng , tôi chỉ yêu một người có tên là Chung Hân Đồng .
*+*
Điều tệ hại diễn ra sau đó là Kẻ Gàn Dở tự ḿnh sa đọa trong rượu bia . Hắn say xỉn đến lú lẫn . Công Chúa đến thăm hắn , hắn lại quáng gà nh́n ra tôi và nói " I love you " ngon lành .
Trời ơi , Công Chúa mà nghe vậy th́ đâu có từ chối .
Rồi sau đó họ cặp kè với nhau .
*+*
+Lời kể của Công Chúa :
Thật không tin được ! Anh ấy nói anh ấy yêu tôi !!!
Giấc mơ của tôi đă thành hiện thực rồi .
Tôi yêu cái giây phút này quá ... tôi sẽ không bao giờ quên ...
+Lời kể của Kẻ Gàn Dở :
Tôi nhức đầu quá .
Chuyện ǵ đă xảy ra vậy .
Khi không tự nhiên thấy Công Chúa ôm tôi .
Thôi nhớ rồi ... h́nh như ḿnh đă tỏ t́nh ... vậy là lộn người rồi .
Trời ơi làm sao đây ?
Nh́n cô ấy hạnh phúc tột cùng .
Cô ấy yêu tôi à ?
Thôi dù sao cô ấy cũng là bạn thân của Nghiên .
Thôi ḿnh tự tạo cho ḿnh cơ hội mới đi .
--------------------
Chapter 21
Sự Quan Tâm
+*+
+Lời kể của Nghiên :
Tôi mệt mỏi bước vào lớp , ngă rầm xuống bàn .
" Nè nè ... biết Dư Văn Lạc lớp 12C với Chung Hân Đồng lớp 12A không ? Học cặp bồ rồi đó ! "
" Thiệt không ? Tôi cứ tưởng là Chung Hân Đồng với Hoàng Tử lớp 12B chứ , vậy cuối cùng chọn Dư Văn Lạc à ? "
" Nh́n cũng xứng đôi lắm , nhưng thằng gàn dở đó kỳ lạ thấy mồ . Cứ tưởng đâu nó ghét con gái chứ . Cuối cùng rồi cũng biết yêu "
*+*
Trái tim tôi tựa như vỡ ra từng mảnh .
Vậy là đúng rồi ... Công Chúa và Kẻ Gàn Dở .
Ước ǵ tôi có thể thay đổi sự thật này .
Nhưng , câu trả lời đă rơ quá rồi .
*+*
Tôi núp dưới một lùm cây to ở vườn trường .
Tôi cảm thấy tan nát ... tất cả đều tan nát .
Tôi muốn khóc .
Đột nhiên có ai đó ngồi xuống cạnh tôi .
Tôi nhận ra đó là Tổ Nhi .
Tổ Nhi nh́n tôi bằng một ánh mắt ấm áp và tŕu mến .
" Tại sao vậy ? " , cô ấy th́ thầm bên tai tôi .
Cổ họng tôi nghẹn cả rồi , tôi không sao trả lời được .
" Nhi biết mà . Từ ngày đầu tiên gặp Nghiên , Nhi đă biết Nghiên yêu Hân Đồng . Giờ th́ Hân Đồng yêu người khác , Nhi hiểu cảm giác đau khổ đó là như thế nào . Đừng cố giữ b́nh tĩnh nữa . Nhi biết bây giờ Nghiên muốn làm ǵ . Nghiên muốn khóc , th́ Nghiên khóc đi . Nhi ... "
Tổ Nhi chưa nói hết câu th́ tôi đă ôm lấy Tổ Nhi , chặt ... thật chặt . Dường như tôi không muốn ḿnh cảm thấy cô đơn . Không hiểu sao , tôi lại khóc . Lần thứ 2 tôi khóc , và cũng chỉ v́ một người duy nhất , Chung Hân Đồng . Và lần này , tôi không cô đơn , v́ đă có Tổ Nhi bên cạnh .
Có người nói nước mắt có thể xóa đi ưu tư , phiền năo , và mất mát . Có nên tin không ?
*+*
+Lời kể của Kè Ngang Tàng :
Từ ngày tôi biết Nghiên , tôi mới biết thế nào là t́nh yêu , thế nào là ḷng vị tha , và thế nào là sự hy sinh .
Bây giờ th́ tôi đă thực sự thay đổi rồi . Tôi thay đổi v́ Nghiên .
Tôi biết tôi phải đối với Nghiên bằng tấm ḷng , chứ không phải bằng quyền lực .
Tôi nghĩ rằng sự chân thành sẽ được đón nhận .
Tôi đă thấy đúng phần nào rồi đó .
Cuối cùng th́ tôi cũng đă có được những ǵ ḿnh mong muốn .
" Nghiên à ... Nhi biết rằng trong giây phút này mà nói những điều này rất là bất lịch sự . Nhưng Nhi sợ rằng mai này không có cơ hội nữa . Nhi giữ trong ḷng lâu lắm rồi mà không dám nói ra . Nhi nghĩ Nhi không đến nỗi tệ , và Nhi sẽ cố gắng thật tốt , Nhi sẽ thay đổi , chỉ cần Nghiên thấy thích . Nhi sẽ làm bất cứ thứ ǵ Nghiên muốn , nếu như có thể mang lại niềm vui và nụ cười cho Nghiên . Nhi sẽ luôn ở cạnh Nghiên , luôn hết ḷng với Nghiên . "
*+*
+Lời kể của Nghiên :
Tôi biết từ lâu rồi . Nhưng mà ... sao mà tôi vẫn thấy có chút ǵ đó ngỡ ngàng khi Nhi nói ra những điều ấy ?
Tôi không biết làm sao nữa .
Nhưng dù sao tôi cũng đang ... gọi là "thất t́nh" . Tôi mất Công Chúa rồi ... vậy th́ tôi có nên chấp nhận Nhi không ?
Thực tế , tôi cần một cái phao cứu sinh , cần một ai đó yêu ḿnh , và một ai đó quan tâm ḿnh .
V́ Công Chúa , tôi tranh giành đánh đá đủ rồi ... mệt mỏi lắm rồi . Khi bên cạnh Công Chúa tôi mang vô số những áp lực . So đo tính toán với người ta quá nhiều .
Tôi nên nắm lấy những ǵ trong tầm tay th́ hơn .
--------------------
Chapter 22
Bên Một Người Khác
Từ hôm ấy , tôi chấp nhận Tổ Nhi .
Bạn có thể cho là tôi hạnh phúc , v́ Tổ Nhi luôn đối xử tốt với tôi .
*+*
Một buổi sáng nọ khi tôi và Tổ Nhi cùng đi vào trường , chúng tôi gặp Công Chúa và Kẻ Gàn Dở .
Chúng tôi đều cảm thấy ngại ngùng và khó xử .
" Chào " , Tổ Nhi lên tiếng .
" Chào " , Kẻ Gàn Dở ậm ừ cho qua .
Nhưng người tệ nhất là Công Chúa , không nói lời nào , mà hất mặt hướng khác và kéo Kẻ Gàn Dở đi . Kẻ Gàn Dở cứ ngoái cổ lại nh́n tôi .
" Hai người ... " , Tổ Nhi hoài nghi .
" Không có ǵ " , tôi cũng bỏ vào trước .
Khi chúng tôi đi ngang qua sân trường , và cả khúc hành lang đến lớp , rất rất nhiều người nh́n chúng tôi và chỉ trỏ , bàn tán .
Dĩ nhiên là tôi biết tụi dư hơi đó bàn tán cái ǵ .
Đúng là dư hơi !!!
Suốt mấy tiết học , tôi chẳng thể nào tập trung .
Tôi lạc măi trong những suy nghĩ của ḿnh . Sao giờ này mà tôi lại nghĩ về tôi và Công Chúa?
Sao mà tôi lại không thể quên Công Chúa ?
Công Chúa đă có người yêu rồi .
Phải chi người đi bên cạnh Công Chúa là tôi , như trước đây .
Những kỷ niệm không bao giờ quên , lại trở về .
Tôi đánh vào đầu ḿnh cho tỉnh lại , nhưng càng cố gắng không nghĩ , tôi lại càng nghĩ nhiều hơn .
Làm sao đây ?
*+*
+Lời kể của Công Chúa :
Đó đó ... tôi biết ngay mà . Nghiên bỏ tôi v́ con nhỏ đó . Nghiên không xứng đáng với t́nh cảm tôi dành cho . Tôi cảm thấy ḿnh đă làm quá đúng . Người như Nghiên thật không xứng để tôi nh́n mặt .
Nhưng mà ... đợi đă ... sao mà tôi lại cảm thấy không vui ? Sao tôi ... có cái ǵ đó ... có cái ǵ đó trong ḷng ...
" wei ! " , Hy Di vỗ vai tôi .
Tôi cố cười đáp lễ .
" Trác Nghiên đâu ? "
" Ai biết ! Ở đâu đó , muốn th́ Di đi t́m đi , làm ơn đừng hỏi tôi " , tôi nhíu mày , lạ khó chịu .
" À à ... vậy ra cái tin đồn Đồng và Nghiên xù nhau là thật rồi . Có gi vậy ? "
" Không có ǵ , chỉ đơn giản là Nghiên không xứng làm bạn tôi "
" Nhưng Đồng có nghe tin Nghiên đă có đối tượng mới rồi chưa ? "
" Di ... muốn nói đến con nhỏ Tổ Nhi phải không ? "
" Đúng đó , hai đứa làm cả trường này nháo nhào lên , tốn cả lít nước miếng để bàn ra tán vào "
" Ư ǵ đây ? "
" Trời ... không biết à ? Tụi nó là les đó ! "
" Cái ǵ ???? " , tôi trợn tṛn mắt , há hốc .
--------------------
Chapter 23
Sao Lại Có Thể ... ???
" Thiệt không biết không đó ? "
Tôi không biết nói ǵ nữa . Sao lại như vậy ... sao Nghiên lại là ...
" Nói giỡn thôi phải không ?" , tôi mong rằng đây chỉ là một lời nói dối .
" Không thể nào Đồng là người cuối cùng trên thế giới này biết điều đó . Chẳng phải 2 người từng như vậy sao ? " , Hy Di nh́n tôi ngờ vực .
Tôi giật bắn cả ḿnh . Tôi không biết trả lời sao đây . Tôi lập tức bỏ đi , " Xin lỗi , có chuyện phải đi "
*+*
Không thể như vậy !!! Nghiên là một người bạn tốt , thế thôi .
Có thật sự Nghiên và con nhỏ đó là les , như mọi người nghĩ không ?
Không , không thể !
Nhưng ... sao tôi lại cảm thấy ... cảm giác thật khó chịu .
Tôi mải mê suy nghĩ đến ngủ thiếp đi khi nào không hay ...
Trong giấc mơ , tôi nh́n thấy Nghiên ...
Nghiên ôm tôi chặt lắm ... Tôi mỉm cười nh́n Nghiên ... chúng tôi nh́n mới hạnh phúc làm sao ...
Khônggggggggggg !!!!!
Tôi bật dậy ... trán ướt đẫm mồ hôi .
Trời ơi tôi đang nghĩ cái ǵ đây ?
*+*
Sáng hôm sau , không hiểu v́ sao tôi lại điên rồ đứng chờ Nghiên ở cửa lớp Nghiên .
V́ cái ǵ chứ ?
Đồ ngu ngốc ! Mong chờ cái ǵ đây ?
Tôi định bước đi , đúng lúc nh́n thấy Nghiên , tay trong tay với con nhỏ kia .
Nghiên nh́n tôi , nhưng không nói ǵ .
Nghiên đi qua tôi , và bước vào lớp , th́nh ĺnh tôi lại la thật lớn làm mọi người đều nh́n .
" THÁI TRÁC NGHIÊN , LỚP 11A !!! "
Nghiên quay lại nh́n tôi , và thật nhẹ nhàng , " Gọi cả họ tên tôi ra , là có ư ǵ đây , bạn Chung Hân Đồng , lớp 12A ? "
Tim tôi như muốn vỡ vụn ra ... thậm chí tôi không thể thở được . Tôi hoàn toàn ngạc nhiên trước giọng điệu lạnh lùng của Nghiên . Nghiên không c̣n là Nghiên nữa rồi ...
B́nh tĩnh ... hăy b́nh tĩnh đi ... không được để lộ sự yếu đuối .
" Muốn nói chuyện một chút "
" Cái ǵ ? Vậy th́ nói đi "
Tôi nh́n con nhỏ kia , đồng nghĩa với việc kêu nó biến đi chỗ khác .
Nhưng nó lại nh́n Nghiên .
+ Lời kể của Nghiên :
Khi Công Chúa nói ra những lời đó , Tổ Nhi chợt siết chặt tay tôi . Tôi biết Tổ Nhi đang nghĩ ǵ . Tổ Nhi nh́n tôi với ánh mắt mong mỏi ... tôi hiểu mà , sao tôi lại có thể bất công với Nhi như vậy được . Sao có thể đối xử với Nhi như vậy khi Nhi v́ tôi mà làm đủ chuyện .
Tôi nắm chặt tay Nhi để trấn an Nhi .
" Nói đi , Tổ Nhi không đi đâu hết . Tôi không nghĩ rằng có điều ǵ đó mà cô ấy không nên biết "
Tổ Nhi tỏ ra ngạc nhiên vô cùng , khi tôi dám nói với Công Chúa như vậy , người luôn luôn giữ vị trí quan trọng nhất trong ḷng tôi , chỉ để bảo vệ cho Nhi ...
" Cảm ơn " , Nhi th́ thầm với tôi .
Sao hôm nay Công Chúa khác thường quá vậy ?
Khác hẳn Công Chúa mà tôi đă quen .
À mà không ... cũng quen rồi ... gần đây có bao giờ Công Chúa nhẹ lời với tôi đâu .
+Lời kể của Công Chúa :
Tôi không biết Nghiên đang làm cái quỷ ǵ nữa . Sao chứ ? Tại sao ? V́ con nhỏ đó à ? Trước đến nay , Nghiên luôn tôn trọng tôi , nhưng bây giờ không phải là tôi , mà là con nhỏ đó , Nghiên chỉ tôn trọng nó mà thôi !!!
" Được rồi , không có ǵ , chỉ hỏi một câu thôi "
" Muốn ǵ cứ nói "
" Hai người đang là một cặp phải không ?
Nghiên quay mặt đi chỗ khác .
--------------------
Chapter 24
Vén Màn Bí Mật
Cả 3 người chúng tôi ch́m vào sự im lặng chết người .
Nghiên lại nh́n xuống đất , hành động này có nghĩa ǵ đây ?
Nhưng sau đó , Nghiên ngước nh́n tôi , rồi con nhỏ đó .
" Đúng , chúng tôi là một cặp "
" Nghiên ... Nghiên không được nói vậy ... Nghiên nói dối ... Sao Nghiên nói dối ? Không thể như thế được ... tại sao cứ phải nối dối Đồng th́ Nghiên mới vừa ḷng ? " , tôi cảm thấy mặt ḿnh nóng bừng .
" Xin lỗi , đó là sự thật . Tôi không thể bất công với Tổ Nhi như vậy . Tôi chỉ nói sự thật . Tổ Nhi luôn quan tâm tôi và luôn bên cạnh tôi "
Tôi giận run người trước lời nói của Nghiên , " Có nghĩa Nghiên nói tôi không quan tâm Nghiên ? Không ở cạnh Nghiên ? "
" Xin lỗi , tôi không có ư đó . Nhưng kể từ bây giờ , chính tôi mới là người cần tạo khoảng cách với Đồng . Chúng ta không nên dây dưa nữa , tôi mệt Đồng lắm rồi , đừng tối ngày cứ gặp tôi là tra khảo như tội phạm . Tôi đă làm điều ǵ sai ? Điều sai duy nhất của tôi là không làm "người hâm mộ" của Đồng nữa thôi . Tôi không bận tâm về Đồng nữa và Đồng cũng có thể không cần quan tâm đến tôi . Chúng ta đă là hai đường thẳng song song , tôi sẽ đi con đường của tôi , tôi không thể ở bên Đồng nữa . Đồng tạo cho tôi cảm giác quá ngột ngạt và tôi không muốn cuộc đời ḿnh lúc nào cũng chỉ đóng vai một cầu thủ dự bị , khi Đồng không vui vẻ với người khác th́ mới nhớ đến tôi . Nhưng thật ra Đồng c̣n nhiều "người hâm mộ" lắm mà , mất đi một người như tôi đâu có đáng tiếc ."
" Tôi ghét Nghiên lắm ! Tôi ghét Nghiên !!! Tôi sẽ ghét Nghiên suốt đời ! " , tôi bỏ chạy , để Nghiên không nh́n thấy nước mắt tôi tuông ra . Tôi không muốn để Nghiên thấy , Nghiên không xứng đáng !!!
Sao Nghiên nỡ nói với tôi những lời đó ...
Tôi gét Nghiên ! Tại sao tôi lại như vậy ?
*+*
+Lời kể của Nghiên :
Tôi biết Công Chúa khóc đó chứ .
Mỗi lần tôi biết Công Chúa khóc là tôi không chịu được .
Nhưng tôi cảm thấy ḿnh đă làm đúng , ít ra để giải quyết mối quan hệ dây dưa này , để ít ra là 2 người sẽ cảm thấy thoải mái hơn . Tuy tôi nói rằng sẽ không đi chung đường với Công Chúa nữa , nhưng điều đó đâu có nghĩa là tôi sẽ quên Công Chúa .
Trái lại , tôi sẽ nhớ về Công Chúa ... măi măi ...
Công Chúa đă trở thành một phần rất quan trọng của cuộc đời tôi .
Xin lỗi Đồng , đă có người khác bảo vệ Đồng rồi , Đồng đâu cần Nghiên nữa đâu ...
*+*
+Lời kể của Công Chúa :
Sao tôi lại cứ nghĩ về Nghiên vậy ?
Tôi càng muốn quên Nghiên bao nhiêu th́ tôi lại càng nghĩ đến nhiều hơn .
Những kư ức ngày xưa cứ quay lại , rất nhiều , rất nhiều ...
Tôi nhớ như in những ǵ đă xảy ra giữa 2 chúng tôi ... những ǵ Nghiên nói ... những ǵ Nghiên làm ... những nơi chúng tôi từng đi qua .
Tại sao ?
Tại sao tôi cứ hỏi bản thân ḿnh " Tại sao " ?
Tôi nắm chặt trong tay sợi dây chuyền mặt ngôi sao lấp lánh mà Nghiên đă tặng tôi . C̣n tôi th́ tặng Nghiên sợi dây có mặt h́nh trăng lưỡi liềm . Chúng tôi xem ḿnh như là ngôi sao và mặt trăng . Chúng có thể cùng xuất hiện vào ban đêm , và chúng có thể nh́n thấy nhau , lo cho nhau . Cho dù trăng lưỡi liềm ánh sáng rất yếu , và làm sao có thể sánh với mặt trời rực rỡ , nhưng Nghiên đă chọn , thà làm trăng , để được ở cạnh tôi , c̣n hơn làm mặt trời cô độc . Nghiên không muốn ḿnh là mặt trời để rồi không bao giờ trông thấy tôi ... Nghiên nói ... Nghiên nói ... thật xúc động biết dường nào .
Những ǵ Nghiên đă nói ... tôi không bao giờ quên ...
Những ǵ khi chưa mất đi , th́ ta không hề quư trọng . Đến khi đôi tay ta không với tới được nữa th́ tiếc nuối cũng như không ... chỉ là tiếc nuối mà thôi .
Ngày xưa chúng tôi đă từng rất hạnh phúc ... những giây phút tươi đẹp nhất trong đời ...
Những khi Nghiên nh́n tôi ... những khi Nghiên nắm chặt tay tôi ... tôi sao có thể quên được cảm giác ḿnh được chở che ? Cho dù tôi ra sao , Nghiên luôn là người đi cùng tôi và cho tôi những ṿng tay ấm áp . Dù Nghiên đối với người ta thế nào , nhưng chưa bao giờ Nghiên lớn tiếng với tôi . Nghiên chia sẻ với tôi những điều nhỏ nhặt nhất , Nghiên không bao giờ để tôi phải cô đơn .
Tôi chưa từng nghĩ thử xem Nghiên là ǵ ... là cái ǵ trong cuộc đời tôi ...
Tôi chỉ đơn thuần đón nhận Nghiên trong vô thức ...
Nhưng cho đến khi tôi chính thức đánh mất Nghiên , tôi mới biết được ...
Tôi mới biết được ...
Sao lại nghĩ về điều đó nữa ?
Không , không bao giờ Nghiên có thể sánh với người hùng của tôi , Lạc .
Lạc giúp tôi đánh đám côn đồ , và chăm sóc tôi khi tôi nằm viện . C̣n Nghiên th́ không !
Tôi chạy đến nhà Lạc .
Tôi ôm Lạc khi anh vừa mở cửa .
Anh ấy nhẹ nhàng đẩy tôi ra .
Tôi lại ôm anh , tôi thật sự không biết làm ǵ hơn .
" Thật sự có chuyện ǵ ? "
" Anh chỉ cần ôm em là đủ rồi , anh đă làm quá nhiều rồi "
Anh lại đẩy tôi ra và nh́n tôi , " Tôi không làm ǵ hết . Tôi không giấu được nữa . Tôi phải nói sự thật . Tôi không phải là người hùng ǵ hết ! "
" Anh muốn nói sao ? "
" Hôm đó tôi không có đánh ai hết , người đưa cô đến bệnh viện là tôi , nhưng tôi chỉ theo sự nhờ cậy của người khác mà thôi . Kể cả mỗi ngày thăm cô , chăm sóc cô đều không phải tôi muốn làm . Tôi không thích cô tí nào , và những ǵ tôi làm không phải v́ tôi muốn . Và sự thật là tôi không phải là người hùng của cô , đó là một người khác "
Tôi thật sự sốc trước những lời của Lạc . Mặt tôi trằng bệch .
" Anh ... anh đùa à ? "
" Tin hay không th́ tùy "
Tôi la lớn , " Vậy th́ là ai ? AI ??? "
" Xin lỗi , không nói được ."
--------------------
Chapter 25
Sự Thật Về Âm Mưu Ma Quỷ
*+*
+Lời kể của Sa :
Tôi ngồi ĺ ở nhà , suy nghĩ về những chuyện đă xảy ra . Mẹ tôi đang chơi mạc chược với mấy bà bạn ở đâu đó không biết . Chỉ c̣n có Tổ Nhi đang nấu nướng trong bếp .
" Nè ... nếm thử đi . Nhi chưa bao giờ nấu ăn ... đây là lần đầu Nhi vào bếp nấu đó . Nghiên ăn xong đừng ói nha " , Nhi đưa tôi dĩa đồ ăn và cười .
Tôi cảm thấy ấm áp làm sao .
Tôi nếm thử ... kinh khủng ơi là kinh khủng . Nhưng tôi cố chịu đựng và tấm tắc khen ngon .
Nhi tỏ ra rất vui .
" cảm ơn Nhi ... cảm ơn t́nh cảm của Nhi " , tôi nhẹ nhàng .
" Thật ra Nhi mới chính là người phải cảm ơn trời đă cho Nhi gặp Nghiên , giống như là đă ban cho Nhi tất cả những ǵ tốt đẹp nhất trên thế giới . Ở cạnh Nghiên , Nhi không cần ǵ khác nữa " , Nhi dựa vào vai tôi .
Th́nh ĺnh , điện thoại reng .
Kẻ Gàn Dở gọi tôi và báo rằng hắn đang theo dơi một trong số những tên trong đám ngày đó muốn hăm hại Công Chúa , hắn t́nh cờ gặp lại hắn ở một quán bar . Tôi luôn thắc mắc ai chính là kẻ chủ mưu sai khiến . Nên lập tức tôi đứng dậy và bước ra khỏi nhà . Thật là trời có mắt .
" Nghiên đi đâu vậy ? "
" Ra ngoài một tí . Nhi ở nhà , giúp Nghiên coi nhà , Nghiên về liền . Nghiên sẽ mua bánh hột gà Nhi thích ăn nhất "
*+*
" Có ǵ không Lạc ? "
" Một trong số mấy thằng khốn hôm đó ! Tôi gặp lại nó ! "
" Sao mà nhận ra vậy ? " , tôi hỏi vội .
" Tối đó chính tôi đánh tay đôi với nó , nhớ rơ cái mặt hắn lắm "
" Hắn đâu rồi ? "
" Hắn trong quán ăn kia ḱa , hắn ra ḿnh bắt hắn lại liền "
" Rồi , quyết định vậy đi "
Chúng tôi bắt đầu chờ tên côn đồ ra .
Chúng tôi đang đứng gần một quán trà có bán bánh hột gà rất ngon , tôi chạy sang mua cho Nhi 2 cái .
" Wei ... Nghiên đối xử với người khác tốt quá ! Tôi thất bại quá ... Đáng lẽ ra tôi sẽ là một người hạnh phúc lắm "
" Thôi , chuyện cũ rồi , đừng nhắc tới nữa . C̣n chuyện của Lạc và Đồng sao rồi ? "
Kẻ Gàn Dở cười ngượng , " Chia tay rồi "
" Tại sao ? " , tôi tṛn mắt ngạc nhiên .
" Thực ra tôi không yêu cô ấy . Và cô ấy yêu tôi chẳng qua v́ cô ấy hiểu lầm tôi là người đă cứu cô ấy hôm đó ... tôi ... "
" Sao ... rồi ... ?? "
" Tôi nói tôi không phải người cứu cô ấy , người cứu cô ấy là người khác "
" Rồi anh nói là tôi à ? "
" Không , tôi hứa là tôi không nói mà "
Tôi giậm chân và thấy bực lắm .
Công Chúa yêu hắn vậy mà hắn từ chối à ? Hắn làm Công Chúa đau ḷng lắm đây ...
Tên côn đồ bước ra .
" Hắn phải không Lạc ? " , tôi chỉ .
" Đúng rồi , hắn đó !!! "
Chúng tôi bám theo hắn .
Điện thoại Lạc reng .
" Lạc huh ? Đồng đây ... "
" Có ǵ không ? "
" Làm ơn nói Đồng biết ai cứu Đồng đi "
" Lạc !!! Nhanh lên ! hắn đi ḱa ! " , tôi la to .
" Nói sau đi !!! " , Kẻ Gàn Dở cúp máy lập tức .
Hai người chúng tôi chạy theo hắn đến một con hẻm tối .
*+*
+Lời kể của Công Chúa :
Cái ǵ vậy ???
Tôi có nghe lầm không ?
Tôi nghe rơ ràng giọng Nghiên !
Tại sao Nghiên lại đi với Lạc ?
Họ đang làm ǵ à ?
Tôi không biết sao , nhưng tôi đứng bật dậy và chạy ào ra khỏi nhà .
*+*
+Lời kể của Nghiên :
Chúng tôi áp sát và đánh tên côn đồ kia nằm bẹp dí .
" Nói đi ! "
" Nói ǵ chứ ! Tôi không biết ǵ hết ! "
Lạc giận quá đánh thêm vài cái .
" Nói mau ! Tại sao hôm đó lại có ư hăm hại cô gái đó ? Thậm chí là c̣n có ư làm hại cô ấy nếu chúng tôi không đến kịp để cứu cô ấy !!! "
" Haha ... nói cho mấy người biết đâu có ǵ khó ... bởi v́ chúng tôi chỉ làm theo lời chỉ thị của cô chủ . Con nhỏ tối đó , chúng tôi có biết là ai đâu "
" Vậy ai sai khiến ? "
Hắn cười khẩy " sao phải nói ? "
Kẻ Gàn Dở cho hắn thêm vài cái đá .
" Đau đau ... dừng ... dừng ... tôi nói ... nói ... "
" Ai ? "
" Cô chủ !!! số điện thoại trong máy tôi ... "
Tôi lôi từ túi hắn ra cái điện thoại và ḍ số .
Tôi ... thôi không thể tin nổi ... số điện thoại này ... sao mà quen quá ...
Tôi bắt đầu lo sợ ...
--------------------
26
Tình Yêu Tìm Thấy
*+*+*+*+*+*+*+*
Để chắc ăn , tôi gọi lại số máy đó ...
" Có chuyện ǵ nữa đây mấy ông ? "
Đó là ... giọng nói của ... sao mà tôi nhầm lẫn được ...
Tôi dập máy một cách giận dữ .
" Ai đó ? " , Kẻ Gàn Dở hỏi tôi .
" Tôi biết rồi !!! Đích thị là Dung Tổ Nhi !!! "
*+*
+Lời kể của Công Chúa :
Tôi đi lang thang khắp nơi , không biết rơ là ḿnh đang đi đâu .
Tôi muốn t́m Lạc và Nghiên , nhưng lại không biết t́m ở đâu .
Tôi cứ lang thang ...
Và đến trước cửa nhà Nghiên ...
Ḱa ... đó có phải là ... Nghiên không ?
Sao mà Nghiên vội vậy ?
Sao mà mặt Nghiên đằng đằng sát khí vậy ?
Có chuyện ǵ xảy ra vậy ?
Linh cảm mách bảo , ... h́nh như có chuyện ǵ rất tồi tệ đă xảy ra ...
Tôi bước theo Nghiên .
Nghiên vào nhà và dập cửa rất mạnh .
Tôi đứng trước nhà , nhưng ṭ ṃ , tôi hé cửa nhè nhẹ ... để nghe lỏm những ǵ đang xảy ra trong nhà ...
*+*
+Lời kể của Nghiên :
Tôi cố gắng giữ b́nh tĩnh .
Tôi bước vào nhà và dập cửa thật mạnh .
Tổ Nhi từ pḥng tôi chạy ra , mừng rỡ và hôn lên má tôi .
Tôi cảm thấy thật kinh tởm .
" Nghiên đi đâu vậy ? Nhi nhớ Nghiên lắm . Bánh hột gà ! Cảm ơn Nghiên nha " , Tổ Nhi vui mừng lên khi nh́n thấy bịch bánh hột gà trên tay tôi .
Lửa cháy phừng phực trong người tôi ... tôi nóng đến mức muốn tát thẳng vào mặt cô ấy .
Tổ Nhi lại cứ vô tư th́ thầm vô tai tôi rất nhiều , và ôm tôi với vẻ mặt hạnh phúc .
Tôi không kiềm chế được , tôi mạnh tay đẩy cô ấy ra và nh́n cô ấy bằng ánh mắt ghê tởm .
" Dẹp cái bộ mặt giả tạo đó đi ! " , tôi gằng giọng .
" Ǵ vậy Nghiên ? " , Nhi tỏ ra ngạc nhiên , hay là giả bộ ngạc nhiên ǵ đó .
[Công Chúa : Trời ơi có chuyện ǵ vậy ? Sao mà Nghiên lại xô nhỏ kia thô bạo vậy ?]
" Nhi làm tôi kinh tởm Nhi bằng chính những ǵ Nhi đă làm ! "
" Nhi ... Nhi có làm ǵ đâu ... Sao Nghiên nói vậy ? " , Nhi tỏ vẻ như là một con nai tơ chính hiệu .
" Nhi không làm ǵ à ??? Nhi không làm ǵ ... vậy th́ nói tôi biết cái tṛ dơ bẩn mà cô làm với Đồng th́ gọi là ǵ ??? "
[Công Chúa : Sao ? Sao lại có tên ḿnh ?]
Mặt Tổ Nhi tái nhợt , " Nhi ... Nhi không hiểu ... "
" Cô sai khiến cái đám khốn nạn đó tấn công Đồng tối hôm đó tại băi biển vắng , như vậy mà là không có ǵ à ? Cô lừa tôi , dụ tôi đến chỗ khác để tôi bỏ Đồng một ḿnh , rồi phao tin tôi đánh nhau để dẫn dụ Đồng tới mỏm đá gần núi . Đồ khốn khiếp ! Thậm chí cô c̣n kêu đám khốn đó làm hại Đồng ! "
" Không ... không phải vậy đâu Nghiên ơi ... "
[Công Chúa : Nhỏ đó sai khiến ??? Sao nó làm vậy với ḿnh ?]
" Nếu đêm đó tôi không đến kịp lúc đánh đám khốn đó , th́ Đồng đă bị làm hại rồi ! Rồi sau đó làm sao Đồng sống nổi ? Đồng sẽ ra sao ? Có bao giờ cô nghĩ cho Đồng không ? Có bao giờ cô đặt ḿnh vào vị trí của Đồng không ? Tôi dại quá đi tin cô !!! Tôi là đứa mù đi dành t́nh cảm cho người như cô ! Cô nh́n cái sẹo này đi ! Ai ban cho tôi ? Cô có biết đó là cô không ? Không bao giờ lành được ... không bao giờ !!! Cô có nhớ lúc tôi nằm bẹp dí một chỗ trong bệnh viện không ? Cô có nhớ tôi đă phải đau đớn thế nào không ? Cô có nhớ tôi bị thương bao nhiêu chỗ , bao nhiêu sẹo không ? Cô có biết ... v́ vậy mà tôi phải rời xa Đồng và giả vờ rằng tôi không quan tâm cô ấy không ???? " , tôi gần như lạc mất giọng .
[Công Chúa : Hả ... thật ... thật sao ??? Nghiên ... Nghiên là người cứu tôi ? Không ... không thể ... Nghiên nói dối !!!]
Tổ Nhi nắm tay tôi và khóc rất nhiều , " Xin lỗi Nghiên , xin lỗi nhiều ... Nhi không có ư đó đâu . V́ Nhi yêu nghiên ... v́ Nhi yêu Nghiên , Nhi có thể làm tất cả ! Nhi biết rằng cả cuộc đời này , trong ḷng Nghiên măi măi chỉ có Đồng thôi , không hề có Nhi !!! Nhi cũng biết ganh tị vậy . Nhi chỉ yêu cầu mấy tên đó dạy cho Đồng một bài học , không làm ǵ hơn , vậy mà mấy tên đó lại có ư hại Đồng . Nhi không thề biết ! Nhi cứ ngỡ rằng Nghiên sẽ rời xa Đồng v́ lư do đó , Nhi biết ḿnh khờ lắm ... Nghiên à ... Nghiên tha thứ cho Nhi nha ... Nghiên muốn ǵ Nhi sẽ làm ngay . Nhi không có ư đó , Nhi chỉ nghĩ rằng sẽ làm Nghiên không yêu Đồng nữa "
Tôi không biết tại sao tôi lại không kiềm chế được và thẳng tay tát cô ấy thật mạnh , " Tôi không bao giờ nghĩ rằng cô lại có thể làm cái tṛ đó để kéo tôi ra khỏi Đồng , cô ích kỷ quá ! Cô đâu có yêu tôi , mà yêu chính bản thân cô ḱa ! "
Cô ấy ráng níu tôi lại , nhưng tôi đẩy ra không thương tiếc .
" Sau đêm đó , Nhi biết Nhi chỉ có thể chiếm lấy Nghiên bằng chính tấm ḷng của ḿnh thôi , nên Nhi đă thay đổi . Nhi đă thay đổi v́ Nghiên mà , Nghiên không thấy sao ?? Như vậy vẫn chưa đủ sao Nghiên ? Nhi đau ḷng lắm khi biết cho dù Nhi có làm bất cứ chuyện ǵ , Nghiên vẫn không bao giờ quên được Đồng ! " , Tổ Nhi gục xuống ôm mặt .
Tôi bước ra cửa và không buồn khoái lại nh́n , " Tôi không muốn nhắc lại chuyện này nữa , tôi bỏ . Tôi không yêu cầu cô trả giá cho việc làm đó hay ǵ hết , chỉ cần cô tránh xa tôi ra , và đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa ! "
*+*
+Lời kể của Công Chúa :
Tôi không thể tin những ǵ ḿnh đă nghe ... không thể nào ...
Nghiên không phải là người cứu tôi !!! Mọi việc không như Nghiên nói ... Nghiên là kẻ nói dối !!!
Tôi gọi cho Lạc .
" Lạc ... hăy nói cho Đồng biết .. đó không phải là Nghiên ... không phải là Nghiên cứu Đồng ! "
" Đúng là Nghiên ! và hơn cả những ǵ Đồng biết , Nghiên là một người dũng cảm . Nếu Nghiên không đến kịp , Đồng nghĩ bây giờ Đồng ra sao với c
Chapter 29
Hạnh Phúc Bên Nhau ... Trong Mơ Mà Thôi ...
Một năm trôi qua rồi còn gì...
Vạn vật đă đổi thay . Nhưng cũng không nhiều lắm .
Kẻ Ngang Tàng , không , nên gọi là Tổ Nhi , phải chịu trách nhiệm với luật pháp về những ǵ ḿnh đă làm .
Nhưng dù sao , Tổ Nhi cũng không bao giờ có thể trả cho tôi những ǵ đă nợ tôi .
Không bao giờ .
Nhưng tôi biết , bản thân cô ấy đang bị trừng phạt nặng nề hơn bất cứ ai khác .
Tinh thần cô ấy dày ṿ dằn vặt hơn bất cứ ai khác ...
Tự tay giết chết người ḿnh yêu nhất ,
Tận mắt thấy người ḿnh yêu nhất từ từ ra đi măi măi mà không thể làm ǵ , chính là sự tra tấn khủng khiếp nhất .
Với tôi , đó cũng thật sự là một sự tra tấn rất rất rất lớn về tinh thần , ... người tôi yêu nhất từ từ ra đi vào cơi vĩnh hằng trong chính ṿng tay của ḿnh ...
Một năm ... tôi nhớ rằng tôi đă khóc suốt khoảng thời gian ấy , đến nỗi tôi không c̣n nước mắt để khóc nữa . Bây giờ , tôi là người không có nước mắt ... không thể khóc và không thể rơi được một giọt lệ nào nữa .
Tôi cứ ngẩng mặt hỏi trời , sao ông trời lại đối xử với chúng tôi như vậy , sao ông trời lại nỡ chia lià chúng tôi ? Nhưng ông trời sẽ không bao giờ trả lời tôi .
Tôi bắt đầu học cách phải chấp nhận sự thật .
Nghiên nhắn nhủ tôi phải sống thật vui vẻ và tận hưởng hết cuộc đời ḿnh .
Tôi nên nghe Nghiên nói .
Cuối cùng th́ tôi cũng đă chiến thắng bản thân ḿnh , tôi ghé thăm Tổ Nhi . Tổ Nhi thật sự đă thay đổi rất nhiều . Ốm hơn , già dặn hơn và trầm tư hơn xưa rất nhiều . Cô ấy không mở miệng nói bất cứ lời nào . Đôi mắt ấy tràn đầy sự ưu sầu và ân hận . Tổ Nhi không nói ǵ với tôi , v́ tôi biết cô ấy cảm thấy có lỗi với tôi .
Sự tha thứ bao giờ cũng vĩ đại hơn sự trả thù , và tôi đă học được như thế nào mới là tha thứ .
Đó thật sự là một niềm vui vô bờ bến .
Một thế giới không có hận thù oán trách sẽ ngày một tươi đẹp hơn và hạnh phúc hơn .
Vạn vật đều có thể phai mờ mà ...
Hăy mở rộng ḷng bạn ...
Hăy mở rộng suy nghĩ ...
Không ǵ là không thể .
Dù sao đi nữa , chúng tôi vẫn là bạn .
Ít ra , chúng tôi cùng mang một nỗi đau mất mát .
Và trong tim chúng tôi , đều cùng chỉ yêu một người mà thôi ...
*+*
Tôi đang đứng ở cảng tàu , nơi tôi lần đầu gặp Nghiên .
Ánh mặt trời ...
Gió thổi hiu hiu ...
Sao mà giống cái ngày ấy vậy ...
*+*+*+*+*+*+*+*
" Bạn tên ǵ ? Tui biết được hông ? "
" Tui ... tui tên Trác Nghiên ... thui không ngại th́ kiu là Nghiên đi ... "
" Chào bạn , tui là Hân Đồng , rất vui được gặp bạn ... " , và cô ấy đă cười với tôi .
" Ngon quá !!! Mùi vị thật ngon ... sao tui thích quá à ... từ bây giờ tôi chỉ ăn mỗi một mùi này thui !!! "
*+*+*+*+*+*+*+*
" Nghiên có nhớ chỗ này không "
" Dĩ nhiên là không , có ǵ à ? "
" Tất nhiên là Nghiên nhớ rồi ... đây là nơi lần đầu tiên hai đứa gặp nhau mà ... "
" Đồng đă nói mà , Nghiên nói dối , hehe , nói dối nói dối nói dối !!! "
" Khờ khờ khờ ... khờ ơi là khờ !!!
" Ừm ... Đồng đâu có nói là Đồng không khờ ... một con nhỏ khờ thui mà , đâu có như Nghiên "
" Đừng có tự ti vậy mà . Nhưng chắc cũng v́ Đồng khờ , khờ ơi là khờ , mà trời mới cho ḿnh gặp nhau , rồi bắt Nghiên phải ở bên cạnh Đồng đề dắt Đồng đi , không th́ coi chừng Đồng bị lạc đó mà ..."
*+*+*+*+*+*+*+*
Tôi mỉm cười khi nhớ về những kỷ niệm của chúng tôi ...
Những kỷ niệm luôn cứ y như là chúng tôi mới vừa trải qua .
Trước mắt tôi , cảnh tượng tôi và Nghiên rượt đuổi nhau , cùng chia nhau những tiếng cười rộn ră , cứ liên tục hiện lên ...
Tôi lấy ra mảnh giấy chân kem mà Nghiên đă đưa tôi và nắm chặt nó trong bàn tay .
" Ai đă nói là sẽ măi măi ở bên cạnh tôi , nói là ông trời cho chúng tôi gặp nhau để người ấy dắt tôi đi trên những nẻo đường đời ? Không có ǵ là măi măi , không có trường trường cửu cửu ǵ hết ... Cuối cùng , người ấy cũng bỏ tôi mà đi ấy thôi ... cuối cùng tôi bước trên con đường này cũng chỉ có một ḿnh mà thôi ... "
Tôi cười chua chát .
Xe bán kem Ngọt Ngào cứ đến đúng giờ lại tới .
Ai sẽ mua kem cho tôi đây , nếu tôi không tự mua ?
Nghiên đâu có ở đây ở mua cho mày nữa đâu , Đồng ơi !!!
Tôi lấy hết sức mạnh ... tôi chen vào đám đông ...
Vui quá ... tôi làm được rồi ... vẫn là kem Vani Dâu !!!
Nghiên à , Đồng làm được rồi ! Tự ḿnh Đồng làm được rồi ! Nghiên cứ yên ḷng đi , Đồng biết tự bảo vệ ḿnh rồi . Không để Nghiên bận tâm nữa đâu .
*+*
Th́nh ĺnh một cơn gió lớn thổi qua , khiến mảnh giấy bọc chân kem trong tay tôi bay mất .
" Không !!!! "
Tôi cố chạy thật nhanh để bắt lấy , nhưng nó cứ bay bay trên cao măi .
Nhưng ...
Có người đă xuất hiện và chụp lại mảnh giấy cho tôi .
Tôi vội chạy đến để cảm ơn và xin lại mảnh giấy , đúng lúc người ấy quay lại .
" Xin chào " , anh nở một nụ cười và trao lại tôi mảnh giấy .
" Chúng ta có thể bắt đầu lại tất cả được không ? ... Ừm ... từ đây vậy . Tôi tên là Trí Bân và tôi rất vui được làm quen với bạn " .
Anh chính là Hoàng Tử , và anh ch́a tay ra , chào đón một cái bắt tay .
Tôi mỉm cười và nắm lấy tay anh , chúng tôi bắt tay nhau , " Xin chào , tôi tên là Hân Đồng , rất vui được làm quen ... "
Chúng tôi đều cùng lúc bật cười ...
*+*
Yêu một người không đồng nghĩa với việc bạn phải chiếm hữu người đó .
Cái chết không thể chia ĺa hai con người yêu nhau .
Cái chết không thể xoá sạch t́nh yêu trong tim người c̣n lại .
Sự xa nhau không thể khiến bạn lăng quên t́nh yêu của ḿnh và người bạn yêu , trừ phi bạn yêu người ấy bằng khối óc chứ không phải bằng trái tim ...
Kư ức có thể phai mờ theo năm tháng .
Nhưng những ǵ bạn cất giữ trong tim , sẽ măi măi tồn tại cho đến khi nào bạn không c̣n tồn tại ...
T́nh yêu sẽ măi bất diệt , nếu như hai người vẫn luôn nghĩ về nhau ...
Tôi biết , Nghiên đang ở xung quanh tôi và đang nh́n tôi ... Nghiên không bao giờ xa rời tôi ... không bao giờ bỏ rơi tôi ...
Tôi có thể cảm nhận được sự hiện diện của Nghiên ...
Tôi có thể nghe thấy sự tồn tại của Nghiên ...
Nghiên ơi ...
June 13th 2003
~ Stranger ~
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top