Chương 23

Việc khai quan nghiệm thi ở phần mộ tổ Tiết gia mở ra một án trong án kinh thiên động địa, không đến một canh giờ đã truyền khắp toàn bộ kinh thành.

Định Quốc Công nghe được tin tức muốn ngăn cản thì đã muộn.

Tiết Lâm thị cùng với hai vị lão gia, phu nhân Tiết gia tam phòng đều được đưa tới Hình bộ. Bá tánh vây xem đông đảo lúc đó tất cả đều tập trung bên ngoài đại đường Hình bộ, Tân đại nhân khai đường thẩm vấn, theo sự tình cái chết của Tiết gia Tứ lang được phanh phui, lại dấy lên làn sóng căm giận ngút trời ở kinh thành.

Con cháu thế gia, đường đường là Thế tử gia Hoàng Thượng thân phong, thế nhưng ngang nhiên cường bá đệ muội, tàn hại thủ túc, thậm chí cùng phụ nhân hậu trạch làm chuyện dơ bẩn mấy năm. Có Biện thị ra mặt thừa nhận, càng làm cho cả kinh thành chấn động, khắp nơi trên phố đều đàm luận việc này.

Mọi người cuối cùng cũng sáng tỏ án ngã ngựa ngoài ý muốn hai năm trước, không phải là Tiết gia Tứ lang ngoài ý muốn ngã ngựa mà chết, mà là vì phu nhân bị đường ca bắt nạt nên đến đòi công bằng, vậy mà ngược lại bị tên khốn kia đánh chết.

Nơi này chính là dưới chân thiên tử, sau khi xảy ra chuyện, Định Quốc Công không những không tự mình trói Tiết thế tử lại nhận tội, ngược lại đi lừa trên gạt dưới, lợi dụng chuyện Nhiếp Trung lang năm đó mua chuộc đồng liêu, thật sự là đáng giận, đáng giận!

Thanh âm lên án vang lên không dứt, Định Quốc Công dự tính trước tiên đi Hình bộ gây áp lực với Tân đại nhân, kết quả vừa bước chân ra cửa phủ, nhìn thấy bá tánh tập trung đông nghẹt bên ngoài phủ, đành phải lui trở vào, không thể làm gì hơn.

Đến đây, án Tiết thế tử mưu hại người coi như đã sáng tỏ, bởi vì liên lụy rộng, kinh động đến cả Triệu đế, liên tục triệu kiến Tân đại nhân, giao ông toàn quyền xử lý việc này.

Cũng không biết Bùi Ngự sử đã làm như thế nào, thật sự tìm được đồng liêu lúc trước nhận hối lộ của Định Quốc Công, tiến lên thỉnh tội làm chứng. Sự việc lần này liên lụy rộng, tên của nhiều triều thần cũng dính dáng bên trong.

Triệu đế tức giận nổi trận lôi đình trong ngự thư phòng, cương quyết trách phạt Định Quốc Công đóng cửa ăn năn, trong vòng nửa năm không được ra ngoài.

Sự việc tiếp theo đã có Tân đại nhân ra tay, Lục Mạc Ninh chỉ là một tân nhiệm còn chưa chính thức nhậm chức, đương nhiên không có tư cách tiếp tục tham dự, hắn dứt khoát phủi tay mặc kệ.

Có điều Định Quốc Công vẫn không bị phạt nặng, kết quả này tuy nằm trong dự liệu của Lục Mạc Ninh, nhưng khi nghe được tin, vẫn sững sờ trước song cửa sổ, nữa ngày không nói câu nào.

Hắc Xà bò tới đầu vai hắn từ khi nào, khoanh thân cùng với hắn nhìn cây khô trong viện: Có gì mà xem? Chẳng qua là một cái cây linh tinh, nếu ngươi thích, trẫm... thật sự đến một ngày, ta khôi phục hình người, cho ngươi cả một rừng cây cũng có thể.

Lục Mạc Ninh quay đầu, nhìn chằm chằm y thật sâu.

Hắc Xà bị hắn nhìn đến mất tự nhiên: Như thế nào, quá cảm động? Bối rối?

Lục Mạc Ninh cười nhìn Hắc Xà, gương mặt trong trẻo mỹ lệ vốn khó phân nam nữ, cực kỳ ưa nhìn, còn cười như vậy, càng hoặc nhân, làm Hắc Xà cứng đờ. Nhưng những lời Lục Mạc Ninh nói ngay sau đó khiến y thiếu chút nữa tức chết, hắn nhấp môi mỏng, chậm rì rì phun ra một câu: "Ta hôm nay mới phát hiện, ngươi không chỉ mê rượu, còn nhiều lời."

Hắc Xà:...

Trẫm tức giận, thật muốn cắn chết hắn.

Hắc Xà tức giận đến cái đuôi vung lên, bò trở lại cổ tay Lục Mạc Ninh, biến thành mộc châu không để ý tới người ta: Đồ vô lương tâm!

Lục Mạc Ninh kỳ thật biết y là đang an ủi hắn, nhưng hắn không có tâm trạng.

Chuyện Tiết Lâm thị hắn biết từ kiếp trước, cũng biết Tiết Lâm thị yên lặng hai năm, chính là chờ lúc này đây.

Từ sau khi Tiết Tứ lang chết, Tiết Lâm thị vẫn luôn âm thầm chuẩn bị. Một năm trước đi chợ nô lệ, mua được một người, tên gọi Tang Bồi, là người dị tộc, vóc người cao lớn, sức lực cũng cực lớn, nàng nói với nhị lão Tiết tam gia là vì bảo vệ chính mình, hai người họ không hề nghi ngờ, chỉ cho là nàng mua làm hộ vệ.

Tang Bồi này cực kỳ trung thành, Tiết Lâm thị bồi dưỡng hắn ta một năm, sau khi xác nhận hắn ta không có dị tâm mới bắt đầu thực thi kế hoạch của nàng.

Nàng chính là muốn giết người, mục tiêu là Tiết thế tử cùng Biện thị.

Năm đó nếu không phải Biện thị cố ý cùng nàng giao hảo, làm nàng đánh mất tâm cảnh giác, nàng cũng sẽ không phải chịu nổi khổ bị Tiết thế tử giày xéo, cũng sẽ không mất đi hài nhi, phu quân nàng cũng sẽ không bởi vì thay nàng ra mặt mà bị Tiết thế tử đánh chết.

Nàng chính là muốn sau khi giết Tiết thế tử, sắp đặt để Tân đại nhân phát hiện gian tình của Biện thị và Tiết thế tử, từ đó mượn tay Tân đại nhân bức tử Biện thị.

Đến lúc đó, nàng mới xem như trả thù được hai kẻ gây ra chuyện này.

Nàng không nghĩ tới chuyện thoát thân, chỉ cần có thể giết được kẻ thù, nàng đã cảm thấy mãn nguyện.

Đời trước, đúng là diễn ra theo kế hoạch của Tiết Lâm thị, Tân đại nhân nghi ngờ sai Biện thị, nàng ta đâm đầu chết ở Hình bộ để chứng minh trong sạch. Sau đó Hoàng Thượng phái người khác đến thẩm tra, Tân đại nhân bởi vì sai lầm trong vụ án nên bị phán lưu đày, còn Tiết Lâm thị là bị xử tử.

Hắn sở dĩ biết được Tang Bồi thật sự trung thành là bởi vì sau khi Tiết Lâm thị chết bảy ngày, Tang Bồi dùng kiếm tự kết liễu ở trước mộ Tiết Lâm thị, lấy thân tuẫn chủ.

Cũng bởi vì vậy mà khi Tang Bồi tấn công hắn ở tửu lâu lần trước, hắn không để Hắc Xà tiếp tục truy, người này chẳng qua là trung với chủ tử.

Cho dù biết trước, nhưng nhìn thấy một số chuyện vẫn tiếp tục diễn ra theo dòng chảy như kiếp trước, Lục Mạc Ninh cảm thấy bất lực, hắn có thể thay đổi vận mệnh Tân đại nhân ngộ phán, lại sợ rằng thay đổi không được vận mệnh Tiết Lâm thị.

Lục Mạc Ninh nhìn mộc châu trên cổ tay trông có vẻ quy quy củ củ, nhưng thật ra chốc chốc lại thắt chặt một chút, hắn làm ra hành động hiếm khi có được, tự động đi đến góc phòng mở một vò rượu hoa điêu, nhưng lần này không để y trực tiếp chui vào, chỉ đổ ra một chén, đặt mộc châu cạnh chén rượu: "Uống đi."

Mộc châu lại rất có cốt khí, không nhúc nhích.

Lục Mạc Ninh một tay chống cằm, bưng chén lên ý cười rõ ràng: "Không uống? Được a, đổ đi cũng tốt."

Hắn còn chưa động thủ, mộc châu liền biến trở về, một đôi xà mâu nhìn chằm chằm hắn.

Lục Mạc Ninh ho nhẹ một tiếng, đẩy chén rượu trở về, nhưng nghĩ đến hành vi lỗ mãng sau khi say rượu của y, nói: "Chỉ một chén này, không hơn."

Hắc Xà vốn đang định ném chính mình vào chén rượu, nghe một câu như vậy, vươn đầu lên: Tại sao?

Lục Mạc Ninh: "Bởi vì ngươi say rượu nói mê sảng, nói ngươi là..."

Hắc Xà thân rắn cứng đờ: Là... cái gì?

Con ngươi đen nhánh của Lục Mạc Ninh lay động một chút: "Là mã phu của Thiên Kích đế."

Hắc Xà thiếu chút nữa trợt ngã xuống bên cạnh chén rượu: Cái, cái gì?

Lục Mạc Ninh bất quá là nói đùa một chút, cầm cái thân rắn trơn bóng ném trở về trong chén: "Uống đi, mấy ngày nữa phải khởi hành rời kinh thành, sợ là mấy năm cũng không về được."

Hắc Xà uống hết chén rượu, vẫn chưa đã thèm, nghe vậy chú ý một chút: Tại sao? Ngươi lần này lập công, như vậy... Triệu Vân Tễ nếu lưu ngươi lại kinh thành cũng không phải không thể.

Lục Mạc Ninh lắc đầu: "Nhưng ta không muốn lưu."

Hắc Xà lắc lư cái đầu có chút choáng váng, bò tới đầu vai Lục Mạc Ninh, treo mình ở trên đó: Tại sao?

Lục Mạc Ninh nhìn xa xa ngoài song cửa sổ, khẻ thở dài: "Giang Tây trấn vị trí hẻo lánh, rất khó chưởng quản, cho dù là ai đi đều không dễ dàng, nhưng ta muốn đi thử một lần." Giang Tây trấn không tệ, nhưng nạn trộm cướp lại nghiêm trọng, hắn đã biết cách để cai quản Giang Tây trấn tốt hơn, vậy thì sao lại không đi?

Kinh thành này, người ngồi ở vị trí tối thượng kia chỉ cần một ngày không đổi, cục diện vẫn sẽ như những gì hắn nhìn thấy đời trước, hắn chỉ có thể làm thiên hạ thương sinh bớt đi một chút khổ với khả năng cho phép của mình.

Huống chi, Giang Tây trấn cũng là chấp niệm đời trước của hắn.

.............................

Hai kiện án tử của Tiết gia bởi vì có nhân chứng, vật chứng, hơn nữa Định Quốc Công bị Triệu đế cấm túc, phá án dễ như trở bàn tay, chỉ qua ba ngày, đã điều tra xong hoàn toàn. Bởi vì vụ án này đã gây nên một trận sóng to gió lớn, vì vậy sau khi được trình lên, Triệu đế muốn nhanh chóng giải quyết, lập tức tuyên án.

Biện thị tuy rằng có tình tiết tự thú, có công báo án, nhưng cũng không bù đắp được những tội lỗi nàng ta gây ra, cùng người thông dâm, đồng lõa với Tiết thế tử mưu hại người khác, cả hai tội đều đáng bị trừng phạt, nhưng nhờ vào ăn năn hối cải, bị phán lưu đày mười năm, cả đời không được hồi kinh, thi hành ngay lập tức.

Còn Tiết thế tử bởi vì đủ loại ác danh, bị Triệu Đế triệt phong hào, biếm làm thứ dân, nhưng người đã chết, phán quất xác, thi thể treo ở cửa thành ba ngày để răn đe cảnh cáo.

Riêng tội giết người của Tiết Lâm thị về tình có thể tha thứ, nhưng ngay cả như vậy, vẫn bị phán hai mươi năm lưu đày nơi khốc hàn.

Kết quả này đã là tốt nhất, ít ra Tiết Lâm thị còn giữ được mạng.

Thời điểm Biện thị bị đưa đi bằng xe tù, muốn gặp Tiết Lâm thị một lần để đích thân tạ lỗi, nhưng Tiết Lâm thị lại không muốn gặp.

Biện thị tỉnh ngộ, hối hận, nhưng hài nhi chưa kịp xuất thế của nàng, phu quân của nàng... cũng không về được.

Hai ngày trước khi rời đi nhậm chức, Tân đại nhân truyền tin, nói rằng Tiết Lâm thị muốn gặp hắn một lần.

Lục Mạc Ninh cho dù trong lòng còn nghi hoặc, vẫn đi Hình bộ gặp Tiết Lâm thị.

Thời điểm Lục Mạc Ninh nhìn thấy nàng ở đại lao, Tiết Lâm thị bị giam riêng một mình, trông có vẻ không tệ, ngồi ở sau song sắt, tinh thần khá tốt, mặc áo tù xám trắng, tóc được buộc tùy ý sau lưng, trên tóc mai vẫn là đóa hoa trắng kia.

Điều làm Lục Mạc Ninh ngạc nhiên là vừa rồi hắn gặp Tang Bồi ở trước cửa đại lao.

Lục Mạc Ninh chưa từng gặp qua Tang Bồi, nhưng Tang Bồi là người dị tộc, cao lớn hơn rất nhiều so với người bình thường. Lục Mạc Ninh hiếm khi nhìn thấy người cao lớn như vậy, nếu tính ra, đời trước lúc hắn còn nhỏ có một lần nhìn thấy Thiên Kích đế từ xa, người cũng cực kỳ cao lớn, cưỡi cao đầu đại mã, khôi giáp bọc thân, cực kỳ uy nghiêm túc mục, làm nhân tâm sinh ra sợ hãi.

Nhưng mà Tang Bồi vì sao lại ở chỗ này?

Tiết Lâm thị vừa nhìn thấy Lục Mạc Ninh đến, liền đứng lên, từ bên trong phòng giam, hướng về Lục Mạc Ninh quỳ xuống, quy quy củ củ dập đầu lạy ba cái.

"Ngươi... như thế này là làm gì?" Lục Mạc Ninh bất đắc dĩ thở dài nói.

Tiết Lâm thị thẳng người lên, vẫn chưa đứng dậy: "Tội phụ đã từ chỗ Tân đại nhân biết được, lần này nếu không có Lục đại nhân ra tay, sợ là phu quân của tội phụ khó có thể giải được oan. Tội phụ hôm nay thỉnh đại nhân đến, thứ nhất, là muốn tạ lỗi cùng đại nhân, ngày ấy bởi vì đại nhân làm loạn kế hoạch của tội phụ, gia phó của tội phụ thiếu chút nữa ám hại đại nhân, bây giờ cố ý để hắn đích thân nói lời xin lỗi đại nhân, mong rằng đại nhân có thể tha thứ cho hắn; thứ hai..." Nói đến đây, Tiết Lâm thị dừng lại, dập đầu lần nữa: "Tội phụ hy vọng đại nhân có thể thu nhận gia phó Tang Bồi, để hắn đi theo làm tùy tùng cho đại nhân, tội phụ chết cũng không có gì hối tiếc."

Lục Mạc Ninh lại nghe ra ý khác trong lời nói: "Ngươi... Ngươi muốn chết?"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top