"Là hai chúng tôi, dưới một vòm trời."Sau khi Hoài Xuân ra đi, Duy Long đã du hành tới 129 600 năm sau - thời điểm Hoài Xuân còn sống và tất cả trở lại điểm khởi đầu. Mục tiêu duy nhất của cậu là để bản thân và tất cả những người mình trân trọng được sống không nuối tiếc. Liệu lần này, câu chuyện của Long và những người bạn của cậu có thể có một cái kết khác?…
Tên truyện: BẤT KHẢ BỘIThể loại: fanfic, trọng sinh, boylove, đường hoá họcCP: Gellert Grindelwald x Albus DumbledoreGiới thiệu:Giây phút Lời thề máu được lập ra, hai thanh niên nọ vì quá vui mừng mà chẳng hề nghĩ tới việc cuộc đời còn trăm năm mà bọn họ mới chỉ cùng nhau trải qua ba tháng.Giây phút Lời thề máu bị phá vỡ, cả hai điên cuồng thương tổn nhau mà chẳng hề nghĩ tới việc Lời thề máu không chỉ đơn giản là Lời thề Bất khả bội.…
BGM [Transit Love] [TNT]"Chúng ra khi ấy nồng cháy như những pháo hoa rực lửaAnh không thể do dự, không thể từ chối mặc cho mình không thể thở đượcNếu cơn gió đã mang em đi, vậy làm sao để đưa em về?Rồi làm sao để tình yêu này vẫn rực sáng những ngày mưa?Anh đoán mình phải chấp nhận rằng tình yêu này đã chếtNhưng anh vẫn sẽ cố níu lấyNíu giữ em ở lại..."_Back to you (WayV - Kun & Xiaojun)…
Đèn sân khấu sáng rực, hợp đồng nối tiếp... nhưng trái tim Martin - chàng trai của sự nghiệp, biết nơi anh muốn trở về nhất vẫn là những ngày bên em, vòng tay bé xíu và âm nhạc tuổi trẻ…
Trong thế giới nơi Alpha là đỉnh cao quyền lực, Học viện Cận Tinh là nơi không dành cho Omega ngoại trừ một người: Kim Namjoon.Với mùi pheromone mực tàu và tro than, Namjoon không phát tình, không cúi đầu, không dựa dẫm. Cậu đến học viện như một vết mực lặng lẽ, chống lại những luật lệ vô hình bằng trí tuệ và lòng kiêu hãnh.Ở phía đối diện là Jung Hoseok Phó hội trưởng hội học sinh, Alpha hoàn hảo với ánh nhìn lạnh và đôi tay nắm quyền. Anh chưa từng để ý đến Omega... cho đến khi mùi tro và mực cháy kia len vào tâm trí.Giữa vòm kính lạnh, những trận đấu trí ngầm, định kiến xã hội và những đợt pheromone vô hình, Namjoon và Hoseok dần bị hút vào nhau không phải bởi bản năng, mà bởi sự đồng điệu của hai kẻ cô độc.Nhưng tình yêu của một Omega không phát tình với một Alpha quyền lực không dễ được chấp nhận. Khi âm mưu, tổn thương, và cái giá của tự do ngày một rõ ràng... liệu họ có đủ can đảm để giữ lấy nhau?…
Vào trang của mình để đọc phiên bản hoàn thiện hơn:https://www.wattpad.com/story/396243416?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=ha_summerrainBản này mình vẫn giữ để làm kỷ niệm, còn nhiều sai sót, vẫn ưu tiên mọi người sang đọc bản mới nhé!…
Tên sách: Alyosha Tác giả: Mỹ Đại (美岱)Tóm tắt nội dung"Gửi Vasily yêu dấu của em,Quân đội của chúng ta sắp hội quân, em tin ngày gặp lại sẽ không còn xa nữa. Em cầu xin anh đừng quá giận dỗi khi thấy em, bởi em sợ vẻ mặt cau có của anh. Anh biết đấy, em đến đây chỉ để được ngắm nhìn nụ cười và đôi mắt xanh trong veo như bầu trời của anh. Người yêu dấu, chúng ta đang ở cùng một vòm trời mà. Anh nhìn kìa, là bồ câu! Bình minh hòa bình đang đến rồi! Sẽ không còn khói lửa, đạn bay, càng chẳng còn máu đổ.Anh đã hứa đưa em đến Sochi để ngắm biển, anh có nhớ không? Em vô cùng mong chờ ngày đó."- Alyosha yêu quý của anh.Đây là câu chuyện về hai người bạn thanh mai trúc mã giữa bối cảnh Thế chiến II, diễn ra trong Chiến tranh Vệ quốc Vĩ đại của Liên Xô.Thông tin khácThể loại: Kỳ duyên phương ngoại, tình yêu trời định, lãng mạn phương Tây.Từ khóa: Nhân vật chính: Alyosha, Vasily | Nhân vật phụ: Aleksey, Ivan, Mikhail | Khác: Thế chiến II, phong cách châu Âu, Liên Xô, Đức.Một câu tóm tắt: Cả cuộc đời này, em chỉ đuổi theo một người duy nhất.…
Nhân vật: Chung Vô Mị (Cung Tuấn) x Từ Tấn ( Trương Triết Hạn)Thể loại: cường công cường thụ, cung đình luyến .Fic chỉ đơn giản là chuyện tình cảm, cung đấu hay quyền mưu k tồn tại. Thỉnh không ngạc nhiên 😌Ngoài hai nhân vật này, tất cả mọi nhân vật khác trong fic đều là ta tưởng tượng ra, thỉnh không đem so với trong phim.…
Ảo ảnh ngày cũ kéo về một loạt gam màu ấm nóng, ánh đèn xanh nhạt cũng như đang đốt cháy da thịt em sau lớp áo phông. Không một cơn gió Iceland nào có thể ùa vào sân đấu, cũng như mái vòm đen lóng lánh đã vừa vặn che đi những dải cực quang nhảy múa loạn xì ngầu.Ánh mắt Changhyeon đã từng chứa một biển sao như thế.....notes: có rất nhiều thứ đã xảy ra trong fic, mình cảnh báo một chút là tâm lý lẫn hành vi nhân vật đều ko bình thường dù được diễn giải khá là dài 🤣 và cũng có yếu tố liên quan chết chóc dù cam đoan là HE nha. mình cảm ơn những ai ghé đọc ạ~…
Cường cường, trọng sinh, điềm văn, sảng văn, chủ côngTích phân: 1,351,883,008Nguồn: Tấn Giang.๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 190 tuổi + 0lần chết lâm sàn .๖ۣۜNhử mồiThạch Chấn làm nửa đời việc thiện, chết rồi càng là đem hết thảy gia sản toàn bộ quyên ra.Đại khái là trời cao rủ lòng, hắn trọng sinh về đến năm 1994.Hắn lúc này mới vừa thành niên, đói bụng ở tại vòm cầu bên trong, mà sở hữu tiếc nuối, đều còn chưa có xảy ra, hắn yêu nhất người, cũng không có chết.Chủng điền văn, sau khi sống lại chậm rãi đem nhật tử quá hảo cố sự, Thạch Chấn công, Quan Bạch Vũ thụ, song phương góc nhìn đều sẽ viết.【 bản văn đem với ngày mùng 1 tháng 6 đi vào V, đi vào V cùng ngày canh ba ~ 】Tìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: Thạch Chấn, Quan Bạch Vũ ┃ vai phụ: ┃ cái khác:Một câu nói giới thiệu tóm tắt: Trọng sinh về đi nuôi người yêuDàn ý: Làm đến nơi đến chốn nỗ lực phấn đấu, mới có thể nắm giữ tốt đẹp tương lai…
Cuộc đời con người ngắn ngủi đừng quan trọng những thứ gọi là quy tắt, hãy hỏi con tim mìnhLưu Ý : Truyện mượn bối cảnh lịch sử, không sử dụng nhân vật có thật, không liên quan chính sử, nếu có tình tiết liên quan tất cả chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên…
"Những đàn sếu bay qua. Sương mù và khói toả.Moskva lại đã thu rồi.Bao khu vườn như lửa chói ngời,Vòm lá sẫm ánh vàng lên rực rỡNhững tấm biển treo dọc trên đại lộNhắc ai đi ngang dù đầy đủ lứa đôiNhắc cả những ai cô độc trong đời:"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng"[Осень, осень! Над МосквоюЖуравли, туман и дым.Златосумрачной листвоюЗагораются сады.И дощечки на бульварахвсем прохожим говорят,одиночкам или парам:"Осторожно, листопад!"]- Mùa lá rụng - Olga Berggoltz - Bằng Việt dịch thơ -…
"Đôi khi, yêu thương thật sự không nằm ở lời hứa trăm năm, mà ở khoảnh khắc bạn sẵn sàng đặt một lát bánh cam bên khung cửa - để nhớ về người đã từng là cả mùa xuân trong tim mình."…