Yêu em muộn một chút
Anh có không giữ mất tiếc đứt ruột :))…
Anh có không giữ mất tiếc đứt ruột :))…
"Rùa con, anh yêu em!"......…
Rất vui được gặp em, Aether.…
Bối cảnh: hiện đại, trường học…
Thích cậu là chuyện đúng đắn nhất mà tớ từng làm…
Thật ra...tôi không định sẽ viết ra câu chuyện này đâu. Vì hiện tại tôi đang phải trải qua giai đoạn khó khăn của cuộc đời mình. Nói thật khi viết ra tôi đã rất đắng đo suy nghĩ. Và vài ngày trước tôi đã khóc rất nhiều. Tôi cầu xin anh 2 năm nữa anh hẳng quen người khác, làm ơn đó,....Bởi vì em sợ mình sẽ không chịu nổi. Thật ngốc đúng không...chia tay là chuyện thường tình cớ sao lại tự dằn vặt mình như vậy. Hmmmmm! chúng ta quay lại nào. Tôi quyết định sẽ viết ra bởi vì...hôm nay có một người bạn khá là hiểu tôi, cô ấy bảo rằng: "mày thử viết lên wattpad đi biết đâu nổi tiếng luôn thì sao hahaha. Đó giờ tao tưởng mấy câu chuyện như vậy chỉ có trong phim thôi, người ta làm vậy để bộ phim thêm hay chứ tao không nghĩ là có thật ngoài đời. Thử đi rồi t sẽ đặt tên truyện rồi đăng lên wattpad". Nghe xong tôi chỉ cười trừ và phớt lờ cô ấy. Nhưng mà một thế lực nào đó đã khiến tôi ở đây và bắt đầu viết nên câu chuyện của mình. Không vì lý do gì cả, đơn giản là tôi muốn viết. Và muốn thoát khỏi sự yếu đuối của bản thân mình bấy lâu nay.…
Câu chuyện kể về hai cô cậu thanh thiếu niên đang ở trong độ tuổi mới lớn. Điều mà họ chưa được trải nghiệm qua mà những người bạn của họ thừa biết đó chính là cảm nắng và yêu đương. Những gì họ biết qua về chuyện này chỉ là quá những cuốn tiểu thuyết đã đọc còn về thực tế thì chẳng khác gì một tờ giấy trắng.Một cô gái ở mảnh đất xứ Tuyên bình dị, êm đềm. Một chàng trai Hà Thành ồn ào, náo nhiệt.Hai con người từ xa lạ đã quen biết và trở nên thân thiết rất nhanh, nhanh đến mức chính họ không biết mình thân nhau kiểu gì.Hãy cùng chờ đón trong Tình yêu đầu tiên nhé!!_Hà Anh hơi quê, cô cười khì khì nhìn cậu ấp úng vài câu rồi lại đánh trống lảng qua chuyện khác:"À ừ, hoá ra là cậu là người ở cùng nhà với tôi hả? Tôi có nghe qua mẹ tôi nói rồi. À tôi nhớ rồi là con trai của cô Thủy"Tuấn Anh cũng buông cái đũa trên tay ra rồi cũng để ý đến cô, cậu cũng hỏi:"Cậu cũng là người mà mẹ tôi nói là ở cùng nhà với tôi? Cậu tên Dương Hà Anh?""Đúng rồi, ha ha trùng hợp thật vừa cùng lớp cùng bàn lại còn cùng nhà"Trên đời này Hà Anh chưa bao giờ tin vào cái gọi là tình cờ, bởi những thứ đó chỉ có trong phim trong truyện mà cô đã xem qua đọc đến thôi. Không thể tin được mấy cái tình tiết chó má đó lại sảy ra với chính mình...…
Tớ bám lấy vai cậu ấy, cúi xuống hỏi nhỏ:- Việt, cậu mỏi lưng chưa? Việt lắc đầu, ánh mắt vẫn nhìn lên phía sân khấu:- Không mỏi, Hạnh có nặng nghìn cân thì Việt vẫn cõng được, yên tâm!Tớ đỏ mặt, sè sẹ đưa tay vòng qua cổ cậu ấy.- Nếu tớ béo, cậu còn chả thèm nhìn mặt tớ nữa ấy chứ!- Ai bảo vậy? Béo thì cùng lắm chỉ giống con chó béo thích ăn thịt đồng loại có gương mặt giống Hạnh thôi, vẫn dễ thương!...Truyện Nhẹ Nhàng Như Màu Pastel chỉ được đăng tại Wattpad, Mangatoon. Truyện chưa thật sự hoàn chỉnh nhưng vui lòng không chuyển ver, ăn cắp, đạo nhái hay đem đi nơi khác, mong hãy tôn trọng tác giả. Bìa của tác giả @EPcat, nguồn Pinterest…
kể về lớp học có nhiều màu sắc với các kiểu học sinh khác nhau…
yêu anh từ cái nhìn đầu tiên. <3…
Xem rồi biết =))))…
Các fan kinh dị vào ủng hộ ạ! Một ngôi trường đang yên bình bỗng nhận được bức thư với lời cảnh báo " CHẾT ", hôm thứ ba, họ trốn như những chú thỏ để tránh mặt tên sát nhân giết người không gớm tay,.... Mọi chuyện thế lao? Các bạn hãy vào đọc ạ!…
Quản lý tiền của người giàu…
ò hó ghé chuyện mình đi mình sẽ cố gắng làm hay…