Truyện: Chiều hư Tác giả: Sầu Riêng Rau Thơm (Lựu Liên Hương Thái)Thể loại: Đô thị tình duyên, tình yêu duy nhất, nghiệp giới tinh anhNhân vật chính: Kiều Lộc x Giang KỳSố chương: 49c + 11ntTình trạng: Đang tiến hành260323: Tạm thời một tuần mình chỉ đăng 1-2c truyện này, mình chạy cho xong phần truyện chính của "Đầu ngón tay ấm áp" đã, vì bên đó ngắn hơn 🥲…
Mình vừa dành trọn 30 tiếng để đọc xong cả hai tập của truyện hình sự, trinh thám Sổ tay hình cảnh và cảm giác đầu tiên đó là... sung sướng và lo lắng. Sung sướng vì Sổ tay hình cảnh là một trong những tác phẩm mà mình đọc sớm và chưa có bản trên mạng, review viết bằng bút chì trong cuốn sổ vàng (nghe có vẻ cổ điển ^^). Lo lắng vì chưa chọn được tác phẩm tiếp theo. Nào, giờ thì vào vấn đề chính .Nguồn ảnh: Google…
Một chàng trai nọ bị chính người mình thương nhất đầu độc, chàng ta chết ngay lập tức nhưng số phận đã cho cậu thêm một cơ hội nữa nhưng là ở một thế giới khác. Cậu đã bị xuyên vào một cuốn tiểu thuyết mình đã đọc qua và trở thành một người hai nhân cách với vai trò phản diện. Xem để biết chàng trai sẽ đổi số phần của phản diện như thế nào và cách anh ta biến một nhân vật phản diện thành nhân vật chính...Nguồn : Communist_SunflowerKhông collab với bất kỳ ai.…
Tại Trung Hoa Dân Quốc năm 1920, chiến tranh loạn lạc liên miên, các đầu quân tham chiến đang nhức nhối về vấn đề chính trị khó khăn. Nhưng giữa thời kì mạt vận ấy, một sinh linh mang ngày tháng bát tự thuần âm lại chào đời tại nhà quân tham chiến họ Sở, là Sở Minh Nhiễm. Việc cô chào đời đã mang theo những lời dị nghị mê tín dị đoan rằng cô là vận rủi, vì vậy người cha cô - một trưởng thiếu úy quân đội đã thẳng tay ném đứa con mình xuống lầu. May mắn thay, cô được hai sĩ quan người Đức chú ý, một trong hai người họ đã tiên đoán được vận mệnh của cô sẽ ảnh hưởng lớn đến tương lai của mấy ngàn người nên đã giữ mạng lại choQ cô. Họ đưa cô về Đức, nhưng cô lại y như lời mê tín dị đoan ấy, số phận xui rủi bị bắt cóc. 16 năm sau, cô tình cờ gặp lại vị quân nhân Đức ấy, lúc này tương lai đã gần sáng tỏ, vị sĩ quan tiên tri năm ấy lại một lần nữa nhận nuôi cô. Ở Đức cô đã rèn luyện trở thành một lính đặc vụ ưu tú, theo sát và làm việc cùng đại úy cấp cao - Fanefte Adalicia, con trai của vị ân nhân năm xưa. Cũng từ đây, cuộc tình " đũa mốc chòi mâm son" đã dần ươm nở, một cuộc tình ngang trái đặt dưới bốn chữ " định kiến xã hội " dần hình thành, một mối tình thầm kín chẳng bao giờ được công khai." Định kiến xã hội, thứ đã gieo vào mối tình của một cô lính nhỏ và một chàng quân nhân một mầm bệnh chẳng biết đời nào có thể thoát được. Đành rằng cây cao em không thể trèo để một quân nhân của tộc thượng đẳng dành tình cảm cho em, đành rằng cuộc tình ấy sẽ mãi reo xuống đại dươ…
Khi bóng tối trong trái tim anh mới tan đi, bởi sở dĩ em là ánh sáng muôn màu muôn vẻ trong ký ức không vẹn nguyên. Đôi lúc anh muốn trở lại thành đôi ta của quá khứ, không cần sô bồ đập lên những vỉa hè nặng trĩu mà trở về. - ước tính 20 chap -…
Truyện: Gửi anh, người luôn sống mãi trong văn chương của tôi Thể loại: Truyện ngắn, tâm lý, tình cảm Tác giả: Sinh Vật Ái Cực Tôi tự hỏi, mình muốn xây dựng một nhân vật như thế nào từ anh?Là kiểu nhân vật luôn làm việc bằng một tay với phong thái bất cần đời, chỉ những lúc hút thuốc một cách thất thểu và bắt gặp bờ vai rất "buồn" kia, người ta mới nhận ra anh luôn phải sống trong một nỗi đau thầm kín nào đó?Tôi không chắc trình độ văn chương hiện tại của mình có thể khắc họa sống động một nhân vật dựa vào hình ảnh anh hay không, nhưng tôi vẫn muốn hỏi anh một câu: Anh ơi, anh có phiền sống trong văn chương của em không?…
Để cái tiêu đề thế cho vui thôi chứ thề đây là một câu chuyện tình yêu nghiêm túc đến không thể nghiêm túc hơn =)))) mọi người phải tin mình nhé hihi Thể loại: tiểu thuyết nam nam (chắc có thể gọi là đam mỹ nhỉ?), giới nghệ sĩ, ABO (chỉ dùng để thúc đẩy tình yêu của nhân vật).Nhân vật chính: Xuân Minh x Khánh Vũ.Tóm tắt:Khánh Vũ của 7 năm trước chẳng bao giờ tin vào cái thứ gọi là định mệnh.Khánh Vũ của 7 năm sau: "Cảm ơn định mệnh đã đưa tôi và anh ấy đến buổi casting ngày đó, cảm ơn định mệnh đã buộc gene của chúng tôi lại với nhau, cảm ơn vì đã cho tôi gặp được anh ấy. Minh, em yêu anh."Người đàn ông ôm cậu trai trẻ mắt ngấn nước vào trong lồng ngực, khẽ nghiêng đầu thì thầm vào đôi tai đang hây hây đỏ: "Anh cũng yêu em." Chẳng cần phải cho cả thế giới nghe, tình yêu của anh chỉ mình em biết là đủ.Mùa hè năm 21xx, anh và em tình cờ gặp nhau, chẳng ai có thể ngờ được chúng ta có thể nắm tay nhau đi đến lúc này, và sẽ tiếp tục đi cạnh nhau đến mãi mãi về sau. Lời của tác giả: Viết câu chuyện này là để thỏa mãn một số tưởng tượng của mình, hơn hết là mình muốn thể hiện niềm tin của minh vào tình yêu. Dù có đi xa đến đâu hay trải qua nhiều khó khăn đến thế nào thì cuối cùng mảnh ghép thuộc về bạn cũng sẽ xuất hiện, những chuyện gặp phải trên đường, tất cả chỉ vì để gặp được người ấy. Bối cảnh rồi thiết lập tất cả đều là hư cấu nhưng một số có lấy cảm hứng từ đời thật. Đây chỉ là một câu chuyện nhỏ ngọt ngào dịu dàng của hai con người sinh ra đã dành cho nhau.…
Truyện: Xin đừng biến mất giữa cơn mưa. Thể loại: Truyện ngắn, tâm lý, học đường, tình cảm. Tác giả: Sinh Vật Ái CựcTôi liên tục với tay giữa khoảng không như muốn nắm lấy gì đó. Trời bất chợt đổ mưa ầm ầm. Từng hạt mưa rơi xuống lòng bàn tay tôi, lặng ngắt. Tôi biết mình chẳng có cách nào giữ anh lại. Điều duy nhất tôi có thể làm lúc này là nhìn anh mỗi lúc một xa mình, là chấp nhận anh bước ra khỏi thế giới của mình, tan biến trong dòng mưa mù mịt kia. Từ nay về sau, cho dù tôi có điên cuồng tìm kiếm anh, thứ duy nhất mà tôi nhận lại chỉ có mảnh tình sâu nặng tự mình bồi đắp tự mình cảm động.Tuổi trẻ được mấy lúc, sao cứ yêu mãi một người.Cuộc đời được mấy người, yêu chân thành đậm sâu.…
Ký ức là nơi trú ẩn cuối cùng của con người.Nhưng nếu có thứ gì đó... ký sinh lên nó thì sao?Một loạt vụ án không để lại dấu vết.Những nạn nhân chẳng hề liên quan đến nhau.Thủ phạm không có động cơ rõ ràng.Kẻ giết người - chưa chắc là kẻ ác.Người điều tra - chưa hẳn mang chính nghĩa.Và tất cả bọn họ... đều mang trong mình những ký ức đang dần mục nát.Bạn nghĩ mình nhớ đúng?Hay chỉ đang nhớ những gì người khác muốn bạn tin là sự thật?Hãy bước vào vùng tối - nơi ký ức bị ăn mòn từng chút một...…
Mùa hè năm ấy, An về quê... chỉ định nghỉ ngơi đôi ba tháng rồi trở lại thành phố.Nhưng cậu đâu ngờ, trong tiếng ve, mùi cỏ khô và ánh nắng dịu, cậu đã gặp "người con gái kỳ lạ" - một người khiến cả mùa hè biến thành điều gì đó thật khác.Một cuộc gặp gỡ ngắn ngủi... nhưng đủ để vấn vương cả đời."Có những ký ức không cần dài, chỉ cần thật."…
"Tôi, đại ca và chị gái ruột tôi là nhóm bạn thân nghịch vãi chưởng. Hồi đó, trong xóm, chưa có trò nghịch ngợm nào là bọn tôi chưa chơi. Một hôm, đại ca tôi cho hai chị em tôi gặp mặt em trai của anh ấy. Từ đây, ánh sáng bắt đầu chiếu vào khu rừng tối..."…
( Truyện Việt Nam )Lưu ý:Câu chuyện này mình không đạo văn hay sao chép bất cứ ý tưởng của của ai,mọi sự trùng hợp đều là ngẫu nhiên,mình lấy ý tưởng tư những câu chuyện xoay quanh cuộc sống của mình,mong mọi người không sao chép!!Nữ chính là một cô nàng nhẹ nhàng,cô có niềm đam mê lớn lao với bơi lội.Nam chính là một chàng trai khá ít nói,có niềm đam mê với văn học.Hai người thuộc hai thế giới khác nhau mang theo trong mình những giá trị riêng dần dần lại gần nhau...Liệu chuyện tình của họ như thế nào?Tên Hán:沉浸在无限深邃的大海中Số chương:50+2 ngoại truyệnThể loại:Thanh xuân vườn trường,Việt Nam,Ngọt,NgượcTác giả:Thuỷ Điệp Tinh HàTrạng thái:Chưa hoàn thànhBẢN GỐC 100%…
An Vy - một cô gái sống nội tâm, ít bạn, vừa chuyển đến trường mới trong năm học lớp 11. Cuộc sống học đường ban đầu khá nhạt nhòa cho đến khi cô quen Duy - cậu bạn cùng lớp, năng động, ấm áp và luôn nở nụ cười rạng rỡ.Duy là người đầu tiên chủ động bắt chuyện, mượn sách, chia đôi hộp bánh, hay đơn giản hỏi: "Cậu ổn chứ?". Những quan tâm tưởng chừng nhỏ nhặt ấy khiến An Vy dần mở lòng. Cô thầm thích cậu nhưng không dám nói, chỉ âm thầm ghi lại mọi điều liên quan đến Duy trong một cuốn sổ tay nhỏ, gọi đó là "kỷ niệm đẹp của tuổi 17".Thế nhưng, khi tình cảm vừa chớm nở thì Duy đột ngột rời đi vì gia đình chuyển công tác. Không lời hứa hẹn, không giữ liên lạc - chỉ còn An Vy ở lại với những cảm xúc chưa kịp nói ra.Nhiều năm sau, Vy trở về nước trong khoảng thời gian dài du học. Giữa những ký ức ùa về, Vy hiểu ra: có những người đi qua không để ở lại, nhưng lại là đoạn thanh xuân đẹp nhất mà ta từng mượn - và mãi mãi không muốn trả.…
Tác phẩm: Em lại nhớ anh rồi, thật sự rất nhớ anh! Tác giả: Huyền Chang *** Email: [email protected] *** ((( Ngôn tình Việt Nam))) An Nhiên và Anh Tú là thanh mai trúc mã, cùng nhau vui vẻ an yên mà lớn lên. Tình cảm họ dành cho nhau cũng không biết đã vượt qua tình bạn đơn thuần từ bao giờ, mà tuổi trẻ lại chưa biết mình đã yêu đối phương đến thế nào rồi... Năm mười lăm tuổi đã cùng nhau nói về ước mơ sự nghiệp trong tương lai, Đại Học Y là mục tiêu của họ. Thế nhưng năm ấy lại có biến cố lớn xảy ra, Anh Tú đã mất đi hết đoạn kí ức về An Nhiên. Cũng từ đó hai người đã sống hai cuộc sống hoàn toàn khác nhau. Anh Tú vui vẻ làm điều mình muốn, cư nhiên không biết đến sự tồn tại của An Nhiên, người mà bản thân cậu đã bao dung hơn tất cả, đã cho là quan trọng hơn bản thân mình. Sau nhiều năm nỗ lực, An Nhiên cũng có thể đế gần người mình yêu, nhưng một câu cũng không dám nói, không dám nhận, càng không dám thổ lộ. Rút cuộc thì cảm giác đó là như thế nào?…