Thí Nghiệm Thất Bại...
"Chính tôi đã làm cho em ấy biến thành cái thứ người không ra người, ma không ra ma này..."Truyện viết theo hình thức nhật kí. Say no with H.Flop vch🤓☝️…
"Chính tôi đã làm cho em ấy biến thành cái thứ người không ra người, ma không ra ma này..."Truyện viết theo hình thức nhật kí. Say no with H.Flop vch🤓☝️…
Bản dịch của tui đảm bảo không làm bồ thất vọng!Đây là phần 2 của bộ AMNSE, tức là từ chương 126-260. Ai chưa xem phần 1 thì có thể gõ lên wattpad tìm acc ZoeT0213 để xem nha.…
VĂN ÁNTA CÓ 99 LOẠI NHÂN CÁCH BIẾN THÁITác Giả: Thục Sơn Tiểu Bán TiênNếu có một ngày, trong đầu của ngươi xuất hiện 99 loại nhân cách biến thái, chỉ khi nào mỗi loại nhân cách đều tiến hành xong một cách giết người hoàn hảo, ngươi mới có thể khôi phục bình thường, ngươi sẽ làm thế nào?…
*Mình bắt đầu edit từ chương 150*Thi thể bé trai mặc y phục đỏ, thi thể nam giới dưới đáy giếng sâu, phần vụn tử thi nơi đồng không mông quạnh ... Tăng Dĩ Nhu suốt ngày tiếp xúc với đủ hình đủ dạng thi thể đầy ghê rợn, vì lẽ đó cô hãnh diện trở thành một thành viên hội FA*.* Từ gốc '单身狗一枚 - Chú chó duy nhất: thường ám chỉ những người không có người yêu hoặc chưa kết hôn.Tâm thần phân liệt, sát thủ biến thái, tâm lý vặn vẹo ... Quanh năm suốt tháng Khúc Mịch say mê nghiên cứu đủ mọi loại hành vi, suy nghĩ lệch lạc; chính vì thế anh không những là 'Team FA' mà còn sắp trở thành thành viên lạc loài nhất trong hội FA.Nữ Pháp Y đụng độ chuyên gia Tâm lý tội phạm ...Tăng Dĩ Nhu: Khúc Mịch là 'Thi thể' hoàn mỹ nhất mà cô từng gặp, bụng sáu múi hoàn hảo. Đối mặt với phần vụn thi thể mà vẫn có thể ung dung ăn miếng thịt gà, bình tĩnh, lạnh lùng ... Tuyệt đối không phải là người bình thường.Khúc Mịch: Tăng Dĩ Nhu là một người phụ nữ biến thái mà xinh đẹp nhất mà anh từng gặp. Trông thấy thi thể hai mắt sáng rỡ, cầm dao giải phẫu tao nhã như đang thưởng thức món Âu, cô ấy đang hưởng thụ chiêm ngắm các tử thi bị lăng trì, thối rữa. Tuyệt đối không bình thường!Hai người mắc bệnh, một câu chuyện tình yêu, vô số các vụ án bí ẩn, kinh hãi và hồi hộp.Đoán được mở đầu nhưng không thể nào đoán được kết thúc!Nào mau mau đến coi ... Vừa coi vừa đoán ... thử xem ai là người có tài suy luận cao hơn.Editor: Queenie_sk (chương 1-149); mainamkh (chương 150-162)Nguồn link: https://m.facebook.com/quynhdaoqueeniesk/photos/?tab=album&a…
_Tên truyện: Cậu muốn học chung với mình không?_Tác giả: Thaooo_Thể loại: Đời thường, học đường, hiện đại, khuynh hướng bạo lực...... **Giới thiệu truyện:**Một câu chuyện xoay quanh mười hai con người - mười hai chòm sao - mười hai cuộc đời không giao nhau nhưng lại đồng loạt chạm vào những góc khuất tưởng chừng chẳng liên quan.Những ánh nhìn im lặng sau hành lang dài.Những hồ sơ bị giấu kín trong phòng giáo vụ.Những câu chuyện bị lãng quên giữa bao tờ biên bản.Có người muốn thoát khỏi quá khứ.Có người muốn lật tung sự thật.Có người chỉ đang tìm lại chính mình trong thế giới đầy vết nứt.…
Cô nàng hoạt bát, cá tính lại thông minh trúng tuyển vào một trường đại học kỳ dị chỉ dành cho những người trong hoàng gia cao quý. Có rất nhiều bí ẩn về ngôi trường mà cô chưa hề biết. Số phận đẩy đưa khiến cô phải ký hợp đồng nô lệ với một bạn học trong trường đó và......…
Triệu An Cơ là một cô bé ngây thơ, trong sáng, luôn khiến người khác phải chú ý vào mình, đó là một cô gái xinh đẹp. Đến năm 20 tuổi cô rời khỏi cô nhi viện và tìm đến cuộc sống độc lập, hoàn cảnh đẩy đưa, cô phải làm quản gia cho Cố thiếu gia. Cố Thần là một anh chàng luôn tỏ vẻ ngầu, nhưng lại sở hữu khuôn mặt baby luôn thu hút các cô gái. Ai gặp Cố thiếu gia đều ngây ngất nhưng An Cơ thì lại không, cô luôn nghĩ mình sẽ tìm kiếm một chàng hoàng tử của đời. Điều này khiến Cố Thần phải theo đuổi cô bằng mọi cách, anh luôn bị cô nói là :" Tôi chỉ tìm một người để yêu chứ không tìm một đứa con nít để chơi".…
Tiêu đề: Tội ĐồNgười viết: Đan Y Độ tuổi: 15+…
Tên: Đừng Để Gió Đông Mang Trăng ĐiTác giả: ZienyCó những ký ức tưởng chừng đã ngủ yên, chỉ một cơn gió thoảng qua cũng đủ đánh thức cả một khoảng trời thanh xuân đã cũ.Liêu Tâm Thinh, một cô gái mang trong tim những vết xước mỏng manh của mối tình đầu, tưởng chừng như đã phai mờ, nhưng thật ra chỉ là cơn sóng ngầm trước tâm bão.Giữa những ngày nắng đổ lửa và tiếng ve ran mùa hạ, cô gặp lại Hà Vĩ Phong, một chàng trai từng khiến trái tim mình nở rộ, rồi chính tay bóp nghẹt nó bằng hai chữ "không cảm giác".Cứ ngỡ rằng trái tim ấy đã khép lại, nhưng định mệnh lại sắp đặt để cô gặp Nguyệt Hạ Nam, người đàn ông mang vẻ trầm tĩnh, dịu dàng như ánh trăng mùa đông, vừa ấm áp vừa xa vời.Giữa những hoài niệm chưa kịp ngủ yên, sự xuất hiện của anh khiến Thinh Thinh một lần nữa dao động. Là duyên phận hay trò đùa của tạo hóa, khi cô buộc phải lựa chọn giữa quá khứ chưa nguôi và hiện tại đang khẽ mở ra?Gió sẽ đến, mưa sẽ vội.Dẫu tình này sẽ mãi không phai?Rồi ánh nắng sẽ lại huy hoàng.Như mùa xuân, hạ, thu anh đến.Tác phẩm cải biên từ truyện đầu tay "Tình Yêu À, Để Sau Nhé!", sáng tác năm 2012 - 2013 của Zieny.© Tác phẩm Đừng Để Gió Đông Mang Trăng Đi - Bản quyền thuộc về Zieny. Nghiêm cấm mọi hành vi sao chép, chỉnh sửa hoặc reup dưới mọi hình thức khi chưa có sự cho phép. Mọi vi phạm sẽ bị xử lý theo pháp luật.Truyện hiện chỉ đăng tải trên Wattpad, Rookies và Noveltoon nếu bạn thấy web hoặc app nào đăng lậu, vui lòng report giúp mình nhé! Mình cảm ơn nhiều ạ ❤️…
Iris trong tiếng hy lạp nghĩa là cầu vồng, cũng có nghĩa là Diên Vĩ.Diên Vĩ tượng trưng cho hy vọng và mong ước. Đưa con người ta từ cõi trần gian đến thiên đàng. Bằng sự dịu dàng và nhã nhặn. Tên vốn thường hay vận vào người. Nhưng Hoàng Diên Vĩ chẳng thanh tao chút nào. Cậu là một kẻ biến thái. Tên của cậu giống một loài hoa, một loài hoa không hề giống cậu.-Trần Thiên Khải: "Cậu cho rằng tớ không đủ giỏi sao? Tớ sẽ chứng minh cho cậu thấy, trong tất cả bọn họ, tớ đã đang và sẽ luôn là người ưu tú nhất." Cao Bách Thắng: "Đừng coi tôi là cái bóng của người khác. Đừng chỉ đối xử khắc nghiệt với một mình tôi... Dịu dàng với tôi một chút thì chết người à?" Chu Hải Thuận: "Thầy ơi, em biết em làm không tốt, không có năng khiếu bằng các anh. Nhưng mà em sẽ cố gắng hết sức, thầy có thể dạy cho em được không?" - Hoàng Diên Vĩ: "Im miệng hết đi. Thứ tôi quan tâm trên đời này, duy nhất chỉ có nghệ thuật."…
tôi từng hỏi anh, liệu chỉ cần nhắm mắt lại tôi sẽ thấy anh chứ?…
I killed myself…
Tên khác: Thì ra vẫn luôn có anh/ 原来一直有你Tên Hán Việt: Bàn thạch khai xuất phù tang hoa/ 磐石开出扶桑花Tác giả: Bạch Nhất Mặc/ 白一墨Edit + Design: Ndmot99 🐬🐬🐬Thể loại: hiện đại, phá án, sủngĐộ dài: 129 chương chính vănVai chính: Tang Cẩn, Bàng LỗiVai phụ: Mãn Thành Uy*Chú thích: Phù tang là hoa dâm bụt, chữ Cẩn trong tên của nữ chính cũng mang ý nghĩa đó....Nguồn convert: https://wikidich.com/truyen/ban-thach-no-ra-hoa-dam-but-WCiojHCVfCHdjVoGNguồn tiếng Trung: http://www.ggdown.com/33/33316/…
Mười hai con người là mười hai mùi hương khác nhau. Ôm lấy nhau giữ ấm trong những mùa lạnh trôi qua, hương người bám vào kí ức của một thời niên thiếu.người với người quyện vào nhau;xác với xác hương pha lẫn.người là một nửa ngưởi nửa còn lại;dù là hai, nhưng vẫn là một.Story by Joker.…
Đây là một tập truyện ngắn được chị Vân Hà kể trên Youtube…
Một chiếc oneshot đăng kiếm tương tác.…
Hẳn cảm giác đi bên lề của một tập thể không ai muốn tự mình phải cảm nhận. Nó không chỉ là sự cô đơn mà còn là sự đe dọa, lắng lo về nhiều thứ. Đôi lúc không thể tránh khỏi trở thành một kẻ đi bên lề, do không hợp sở thích, quan điểm thì không sao, nhưng nếu do cách biệt về mặt văn hóa - xã hội? Thủy trong câu chuyện này là một người như thế. Thanh không rõ là một người bạn, một đứa phản diện hay kẻ bội phản, Thanh dẫn dắt Thủy vào mối quan hệ đan xen phức tạp của một xã hội thu nhỏ. Ở đó, Thủy dấn bước vào thế giới người ta nói chuyện với nhau, người ta làm bạn. Có lẽ là điều Thủy mong muốn hoặc là điều phải suy nghĩ lại.Trích dẫn:Trong tôi ngồn ngộn những câu hỏi về tình yêu? Cần lắm phải làm cho ra lẽ những băn khoăn trong lòng mình chứ. Tôi cũng đang đứng trước một ngưỡng cửa, nơi tôi bước vào sẽ làm thay đổi toàn bộ con người tinh thần của mình, hoặc không. Dẫu không thể biết tường tận kết quả, người ta chuẩn bị trước cho những điều có khả năng giáp mặt vẫn hơn chứ? Đôi khi tôi mong chờ, đôi khi cũng gạt phăng nguồn ngọn làm trái tim tôi rừng rực, đập loạn nhịp: cảm giác được yêu. Nhưng đứng trước cây cầu treo dẫn đến một bến bờ sương bao phủ chỉ còn thấy thấp thoáng những cảnh vật không báo hiệu trước cho điều gì, tôi hoang mang rồi lại thấy lòng se sắt. Đến cuối cùng, hoá ra độc chỉ là sự do dự của bản thân, còn đúng sai thế nào cũng chỉ là ảo ảnh của con người lòng mang kỳ vọng với thế giới. Chúng vẫn chảy xiết như những dòng Cửu Long đổ về lòng biển mẹ,…
Mười tám năm chịu phong ấn, chuỗi ngày dài của sự dày vò. Nhiêu đó còn chưa đủ? Hắn khi đó đã làm ra tội tày trời gì, phải chịu đựng sự trừng phạt này.Vì một tai nạn mà ấn ký tan vỡ. Thoát khỏi ràng buộc, hắn đột nhiên có chút không nỡ...Ác Mộng? Của hắn hay của ai khác?Hay là sự bất lực khi ngươi đi lạc vào ác mộng của hắn....Ác Mộng rốt cuộc là thứ gì?*** Kết cấu truyện khá rời rạc nhé, từ chap 2 trở đi là những giấc mộng riêng biệt (có của main, có của người ngoài) . Chap nào là giấc mộng của nhân vật chính tui sẽ đính "*" ở đầu chap. Mong mọi người kiên trì đọc đến cuối. **Tui cũng dùng chút ẩn dụ trong đó nhưng mà sẽ cố để mọi người hiểu mạch truyện. Chủ yếu là trải nghiệm đi vào giấc mơ của main thôi. Mong mọi người hứng thú!!!*Vì chỉ có chút hint ở vài chap và câu chuyện đam ở phiên ngoại cuối truyện thôi nên tui vẫn phân vân có nên tag đam vào không, vì cảm giác như đang trá hình vậy á! Mà thôi cũng kệ....#Author: Đây là sản phẩm tinh thần của tui, công sức cũng như mồ hôi nước mắt. Làm ơn không mang đi đâu....Beta: Annie (con bạn tốt bụng của tui).…
Tác giả: Reiji Harada"Giải mã tình yêu dưới góc nhìn KHOA HỌC và cách vận dụng TÂM LÝ HỌC để thành công trên tình trường"Cuộc sống của chúng ta sẽ chẳng còn gì tươi đẹp nếu thiếu đi tình yêu. Khi bắt đầu tương tư về ai đó, chúng ta đều bị mất tập trung, ngày đêm không ngủ được. Người ấy vui thì mình cũng vui, người ấy buồn thì mình cũng buồn. Chỉ cần nhìn thấy bóng dáng người ấy, cũng làm cho con tim ta xuyến xao. Thêm vào đó, tình yêu giúp chúng ta trưởng thành hơn, cho chúng ta nếm trải những khổ đau mà chỉ những người yêu nhau mới hiểu được. Vì vậy, có thể tình yêu vừa là nguồn năng lượng sống của con người, vừa là liều thuốc độc sản sinh ra những cảm giác đau đớn. Yêu là như thế, nhưng các bạn có biết tại sao chúng ta lại yêu người đó không? Cảm giác được gọi là "tình yêu" bắt nguồn từ khi nào? Cùng nhau tìm hiểu nhé! ♥…