Woonmyungz | Gần
"Lần đầu tiên, anh không bỏ lỡ bước chân em. Và lần đầu tiên, em không né tránh tay anh."…
"Lần đầu tiên, anh không bỏ lỡ bước chân em. Và lần đầu tiên, em không né tránh tay anh."…
Không một ai là không muốn có sức mạnh siêu nhiên. Và sẽ thế nào khi một ngày, bạn nhận ra mình lại là người có sức mạnh đó!?! Những người anh hùng với những sức mạnh và màu sắc riêng... Câu chuyện của họ bây giờ mới thực sự bắt đầu...…
Xu Minghao là cậu học sinh mới được chuyển đến ngôi trường Sebongie ở ngôi trường này cậu được gặp cậu bạn Mingyu cậu bạn thân từ hồi cậu ở Trung chuyển đến Hàn , nhưng rất tiếc cậu không được học chung lớp với Mingyu mà thay vào đó cậu được học chung lớp với cậu bạn có cặp má bánh bao không ai khác đó chính là Kwon Soonyoung Và cậu chuyện của hai bạn bắt đầu từ đâyy…
-Tôi không phải trò đùa của cậu.-Trước giờ em chưa từng đùa với anh.Mùa thu là "fall" nhưng nếu bỏ một chữ "l" và thay bằng chữ "i" sẽ là "fail" - mối tình của họ lúc này.cre idea: taegyustan_xdlink vid: https://vt.tiktok.com/ZS2NM7xH5/…
"Thế nào?""Tao đầu hàng."author: camelRR30/4/2025…
"Nếu một ngày em đọc được, xin đừng hỏi tôi là ai."…
Làm thế nào để cưa đổ một ông bố đơn thân?? Để nhà cách mạng Kim Mingyu nói cho mà nghe nha 😉Category: Fanfic (Seventeen), love, hiện đại, ngọtAuthor: peace_mola (Cá)Warning: Vui lòng không chuyển ver hay mang fic ra ngoài mà không ghi creĐọc vui vẻ ^.^…
Memory Repair Co. - Công Ty TNHH Một Thành Viên Sửa Ký Ức & Dịch Vụ Tâm Linh Trọn Góitextfic hạt nhàitự đọc tự hiểu nha chứ lười viết intro…
[pulp/'pəlp/ n.] một tạp chí hoặc sách có nội dung ghê rợn và được in đặc trưng trên giấy thô, chưa hoàn thiện. pairing: kim kitae x kim kimyungtổng hợp short-fic mình viết về kimcest.…
"Giữa hành lang đầy gió và phòng tập ồn ào, có hai ánh mắt từng ghét bỏ nhau."main cp: Mingyu >< Myunghoside cp: • Soonyoung (Hoshi) >< Jihoon (Woozi) • Seungcheol >< Joshua • Dohoon >< Shinyu SEVENTEEN TWS:…
Khi tình yêu chỉ còn lại sự phản bộiThì ai đúng ai sai còn có ý nghĩa gì?…
Sóng sông dập dềnh, lấp lóa ánh bạc. Trăng nghiêng soi lên mái tóc màu mực tuyền, đắp lên người hắn tấm vải nhuyễn tinh khôi. Y phục ướt đẫm bám rịn cơ thể, tôn lên những đường nét mượt mà. Chung Myung bần thần đứng lặng, tay vẫn yên vị trên chuôi.Phát hiện ánh nhìn từ phía bờ sông, người nọ ngoảnh lại. Khoảnh khắc ấy, cõi lòng Chung Myung thoáng qua một cảm giác kỳ khôi - cậu ngỡ rằng người kia vừa mới bước ra từ bức hoành thủy mặc. Cung Quảng Hằng chiếu sáng nửa gương mặt nhợt nhạt cùng vành mắt sắc sảo, vẻ đẹp dã diễm ấy hệt như yêu quái trong những thiên truyện xưa, bắt mất hồn những kẻ phàm tục.----------------------------Commission by Ẩn danh, chính chủ giấu danh tính.…
Vài đoản nhỏ cho otp:3…
"Đến một lúc nào đó, bí mật sẽ trở thành một thú vui..."…
Khi mọi thứ đều có thể giải quyết bằng cây roiAu viết để phục vụ bản thân là chính, thể loại huấn văn, ai không thích có thể lướt qua, xin đừng buông lời cay đắng nha. Tất cả đều là tưởng tượng, ảo giác hết nha mấy bồ uiiiiiPhoto cre. - mình nhặt trên Pinterest…
"Em nói em cười nhưng lòng em đau"Liệu rằng đứa trẻ nơi đại dương đen ấy sẽ được cứu rỗi chứ? *Đây là fic chuyển ver bởi chính tác giả…
lee min-jae và kim min-woo bị biến thành em bé.mình có idea thì sẽ ra thêm, còn nó vẫn luôn trong tình trạng đã full.…
Đây là phần 2 của "Cột sống nghề y"*-Donghyun, anh có một căn bệnh nặng lắm.- Gì chứ?Bệnh thương em, nếu muốn chữa bệnh thì phải ở bên bác sĩ Kim cả đời lận. Bệnh nhân Han này, không biết bác sĩ gánh vác được không ạ?Được, bệnh nhân Han Dongmin cứ yên tâm, bác sĩ Kim này nguyện một đời gánh vác!...Bác sĩ là những người rất giỏi nói dối."Không sao, bệnh của bác chỉ cần ăn uống, nghỉ ngơi đầy đủ rồi sẽ khỏe lại thôi"Ấy là câu nói mà Dongmin lặp đi lặp lại đến quen miệng với các bệnh nhân "gần đất xa trời". Hắn vẫn luôn nghĩ sẽ tốt hơn nếu hắn nói dối họ, lời nói dối đôi khi không phải là xấu nhỉ.Nhưng lần này có thật sự là điều tốt hay không?…
Lee sungyeol ngây thơ trong sáng, hậu đậu siêu cấp đáng yêu và Kim myung soo lạnh lùng, trầm lắng. Lee Sungyeol cậu rốt cục là sao chổi hay sao băng? sao đến bất thình lình mà lại khiến người ta lưu luyến không muốn rời???…