107 Truyện
Chấp nhận dời xa để anh hạnh phúc

Chấp nhận dời xa để anh hạnh phúc

115 4 2

Cô yêu anh hơn bất cứ ai trên cuộc đời này. Điều gì cô cũng nghĩ cho anh muốn làm cho anh mà không bao giờ suy nghĩ cho bản thân. Nên cô chấp nhận dời xa anh để anh hạnh phúc'' Anh phải hạnh phúc và sống thật tốt cho cả phần em và con nhé. Em sẽ sống và nuôi dạy con thật tốt. Em mãi yêu anh ''…

Nếu Không Yêu Đừng Làm Nhau Thêm Đau Đớn

Nếu Không Yêu Đừng Làm Nhau Thêm Đau Đớn

1 0 1

Một cô gái đứng ở giữa sân bay gió bay phất phơ mái tóc ngắn khiến cho người nhìn được sự mềm mại từ mái tóc đấy Qua làn gió thổi nhưng điều đặc biệt khiến người ta để tâm chính là khuôn mặt ấy khiến người nhìn phải động Tâm ngay Từ Ánh Mắt Đầu Tiên một cô gái với Hai hàng nước mắt trực trào ra.…

YÊU EM CẢ ĐỜI

YÊU EM CẢ ĐỜI

7 0 1

Đây là những mảnh kí ức nhỏ của nam nữ chính kể về câu chuyện trong cuộc sống của bản thân mỗi chương là một câu chuyện nhỏ lồng ghép với nhau rồi tạo thành một bộ truyện ú nghĩa và hài hước. Cuộc sống của Phượng Lan Tâm luôn trôi qua bình bình an an không lo không nghĩ cả bởi trong đời cô đã có 10 được sự bao bọc của cha rồi sau đó có một Lâm Thiên Vũ luôn âm thầm bảo vệ cô suốt 6 năm, cho đến cuối cùng cuộc sống của cô lại xuất hiện một Lăng Ngạo Thiên yêu thương và chăm sóc cô đến cuối đời. " Đối với anh của quá khứ sẽ không bao giờ tin tưởng vào tình yêu nó có thể chỉ là những tâm lý mà con người ta tạo ra, nhưng đối với anh của hiện tại mà nhờ có em anh biết thế nào là yêu, Tiểu Lan cám ơn em đã yêu anh!".…

You are my

You are my

114 0 11

Hai con người tính cách trái ngược nhau..Người lạnh lùng nhưng có phần ấm áp,kẻ dịu dàng,có phần bướng bỉnh.Bản chất khắc nhau như thế lịu có ở với nhau được không?Khi gần nhau họ sẽ như nam châm khác cực hút nhau hay ngược lại ?(Lần đầu viết truyện nên mô tả có phần nhàm,mong mọi người đừng trách.Có gì cứ góp ý,Lyn sẽ sửa )…

Kết Thúc Như Vậy Sao? (Yeonbin/Taegyu)

Kết Thúc Như Vậy Sao? (Yeonbin/Taegyu)

377 45 9

Duyên trời đã định, gặp nhau là duyên, xa nhau cũng là điều chẳng ai mong muốn..Còn thương nhau? vậy sao lại dừng lại? Một kết thúc có hậu? không có hậu?…

Foster Father's

Foster Father's

19 1 1

Câu chuyện xoay quanh cuộc sống giữa cậu bé mồ côi sống tại cô nhi viện được nhận nuôi bởi một thầy giáo. Họ sống chung với nhau đã lâu, và phát sinh một tình cảm đặt biệt. Và cậu con nuôi đem lòng yêu người bố của mình...~~~~~~~~[ TRUYỆN KO MANG TÍNH CHẤT LOẠN LUÂN NÊN NHIỀU BẠN ĐỪNG TƯỞNG TƯỢNG QUÁ MỨC KHI ĐỌC NHÉ ]•••••••••••••••GIỚI THIỆU NHÂN VẬT:Ken Kanazawa: Thầy giáo dạy Toán trường Hiyokawa, một ông thầy khó tính, khắc khe với học sinh. Nhưng cũng đôi khi ông cũng cực kì nhây và khó đõ. Được nhiều học sinh yêu mến.❤❤ Năm nay ông 39 tuổi. Thứ yêu thích của ông là Coffee ☕Kouta Mitsubishi: Từ nhỏ đã bị gia đình bỏ rơi, sống ở cô nhi viện. Vì tính cách ngoan hiền và lễ phép nên đã được Ken nhận nuôi. Cậu thích nấu ăn và pha chế. Năm nay Kouta được 17 tuổi. Có lẽ công việc nội trợ phù hợp với cậu hơn là việc đi học (っ- ‸ - ς)Matal (Metal) Hopper's: bạn thân của Kouta, tính cách ngang tàn bướng bỉnh nhất lớp. Hay bị thầy Ken phạt đứng ngoài lớp vì ko làm bài tập...( ̄ヘ ̄;)…

Isekai ni Kita Boku wa Kiyoubinbode Subaya sa Tayorina Tabi o Suru

Isekai ni Kita Boku wa Kiyoubinbode Subaya sa Tayorina Tabi o Suru

2 0 1

Vào đêm khuya, khi đang trong ca làm bán thời gian ở cửa hàng tiện lợi, tôi đã chạm trán với một tên cướp và bị đâm chết một cách dã man.Khi ý thức đang tắt dần, tôi bắt đầu suy nghĩ về những việc bản thân mình muốn làm trong tương lai nếu còn cơ hội, đột nhiên ở đâu đó vang lên một giọng nói..."Ước nguyện được triệu hồi đã được chấp nhận. Đang tiếp nhận kĩ năng độc nhất [Jack of all Trades, Master of None] "Thật nực cười, Jack of all Trades, Master of None ? Bộ ai đó đang đùa tôi à ?Và sau đó dòng suy nghĩ cùng những ước nguyện tan biến cùng với ý thức của tôi. Cho đến khi nhận ra thì tôi lại đang nằm trên ngọn đồi đầy cỏ xanh bị một lớp sương mù bao phủ...Tên khác : I Came to Another World as a Jack of All Trades and a Master of None to Journey while Relying on Quickness…