Tui bị lọt hố cp này mất ròiiii T-TMặc dù cũng có nhiều fic về cp này hơn trước nhưng mà với tui vẫn không đủ T-TNên là tui tự thân vận động vậy :)))Cp chính: Gấu Nga x Quế cụk súkCameo: Chắc là nguyên dàn u23 và đtvn ;-;Đây chỉ là fanfic, không liên quan đến đời thực nên mong mọi người không nói đến vợ con các anh ở đây ạ ;-;Chúc mọi người đọc truyện zui zẻ :33…
Ừm chuyện đầu tay chắc hơi dở nên mọi thông cảm nghenHe,H+ nếu tôi tìm ra cách viết ahihihi,một chút buồnNói chung là đọc đi là bít iu các bạn nhắm nhớ bình chọn cho tui nhà cmt nữa tui thích đọc cmt lắm😘😘 À 1 ngày sẽ ra 1 chap và ko cố định thời gian đâu hôm nào tui lười là hôm đấy ko có chap nhá nhưng sang hôm sau thì sẽ bù 2 chap lun…
Tên truyện: Tình yêu người línhCouple: Quế Ngọc Hải x Nguyễn Văn ToànTác giả: Lamxuanky123Thể loại: Đam mỹ, ngọt, ngược, hài, HETình trạng: Hoàn thành" Lại một thằng công tử bột trúng tuyển nghĩa vụ quân sự sao? Thật rõ chán! "…
Chương Ngọc là một thầy giáo vô cùng tài năng và kiệt xuất, thế nhưng anh lại bị mù cả hai mắt. Chương Ngọc mang một phong thái thâm trầm và lạnh nhạt. Anh không chấp nhận bất kì sự giúp đỡ nào vì không muốn nhận sự thương hại của ai cả. Nhưng với Liễu Địch, cô giúp đỡ anh xuất phát từ lòng tôn kính và ngưỡng mộ - giống như bảo vệ một "tư tưởng cao quý" không bị "người đời bôi nhọ."Vậy nên dần dần Chương Ngọc đã hoàn toàn tin tưởng và chấp nhận sự giúp đỡ của cô. Vì đã nhận lời sẽ không hỏi và bàn luận bất cứ điều gì liên quan đến Chương Ngọc, nên Liễu Địch chỉ lặng lẽ làm tốt mọi việc và chăm sóc anh vô cùng chu đáo. Việc mà Liễu Địch thích nhất đó là tiễn anh ra bến xe. Năm tháng cứ thế trôi qua, con đường đi đến bến xe dần dần chứa đầy những kỉ niệm nhỏ bé của hai thầy trò qua 4 mùa xuân, hạ, thu, đông.Tất cả đều là những khoảnh khắc đẹp đẽ đáng nhớ... Trải qua nhiều biến cố, từ bài viết "Người thầy của tôi" của Liễu Địch, ngày nghỉ mùa đông Liễu Địch "lỡ" quên mất Chương Ngọc ở trường đến kì thi cuối cấp của Liễu Địch... tình cảm của cô dành cho thầy Chương lớn dần lúc nào không hay. Nhưng chỉ đến khi Liễu Địch rời xa ngôi trường cấp 3, rời xa Chương Ngọc đến với ngôi trường Bắc Đại... vô tình bắt gặp một bến xe buýt cô mới ý thức được tình cảm trong cô dành cho người thầy của mình. Còn về phía Chương Ngọc, anh đã luôn yêu Liễu Địch trong sự đau khổ và kìm nén. Đến cuối cùng, anh đã bất chấp tất cả để bảo vệ cô gái bé nhỏ của mình...…
Nhà Joong có nuôi một bé vợ đáng yêu ngốc ngốc, hàng ngày đều cưng nựng, sủng em đến nghiện. Bé vợ nhà Joong cũng rất yêu chồng mình, em hằng ngày đều chuyên tâm đáng yêu cho chồng cưng nựng. • • • • • • • Truyện ngọt không ngược. • • • • • • • Trong truyện sẽ có nhiều chi tiết không thực tế nên mọi người hãy cân nhắc trước khi đọc. Tất cả ý tưởng và truyện đều là của Kẹo Bạc Hà nên mọi người đừng đem đi đâu nhé! Kẹo Bạc Hà cảm ơn mọi người!…
YÊU 1 - ĐAU 10Tôi là Trần Phong Hào. Tôi đem lòng yêu một ánh sao.Nguyễn Thái Sơn, cái tên ấy từ lâu đã khắc sâu trong tâm trí tôi, như một bản nhạc buồn mà tôi không thể nào ngừng nghe. Em là ánh sao mà tôi ngước nhìn suốt những tháng năm tuổi trẻ, một ngọn đèn dẫn lối cho tôi trong những ngày chông chênh nhất. Nhưng trớ trêu thay, dù tôi có vươn tay đến đâu, cũng chẳng thể chạm vào em.Tôi yêu em bằng tất cả những gì mình có. Yêu từ những điều nhỏ bé nhất một nụ cười, một ánh mắt, một câu nói vu vơ của em. Yêu đến mức, chỉ cần em quay đầu nhìn tôi một giây thôi, tôi cũng cảm thấy cả thế giới này trở nên ấm áp. Nhưng tình yêu ấy, dù tôi có cố gắng bao nhiêu, cũng chỉ là một cơn sóng lặng lẽ xô vào bờ, hết lần này đến lần khác, không bao giờ được đáp lại.Ban đầu, tôi nghĩ rằng chỉ cần chờ đợi, chỉ cần luôn ở bên cạnh em, một ngày nào đó, tôi sẽ có được vị trí trong tim em. Nhưng rồi tôi nhận ra, tôi không phải là người em tìm kiếm. Tôi chỉ là một ai đó, một sự tồn tại lặng lẽ bên lề cuộc đời em, một người có cũng được, không có cũng chẳng sao.Tình yêu của tôi cứ thế chồng chất theo thời gian.Tôi yêu em một.Tôi đau mười.Tôi đã thử quên, thử rời đi, nhưng mỗi khi em vô tình lướt qua tôi, mọi thứ lại vỡ òa. Hóa ra, tôi vẫn yêu em, vẫn không thể dứt bỏ. Nhưng có lẽ, một ngày nào đó, khi trái tim này không còn đủ sức để đau thêm nữa, tôi sẽ học cách buông tay.Vì một tình yêu không được đáp lại, dù sâu đậm đến đâu, cũng chỉ là một vết thương chẳng bao giờ liền sẹo.…
Tác giả: yenvu18 Truyện gốc: Cô Giáo Ở Nhà Tôi Mình đã xin edit lại truyện nhưng đã lâu vẫn chưa có phản hồi từ tác giả, mình xin edit trước nếu tác giả không đồng ý hay có gì xảy ra mình sẽ gỡ truyện....…