IchixShinzou
.…
Cô chủ quán cà phê và cô chủ quán gà rán..Trên chiếc sofa cũ được ám lên bởi ánh hoàng hôn bao phủ toàn thành phố, căn hộ nhỏ được gói gọn trong sắc cam ấm áp. Hai ly cà phê sữa đậm được pha sẵn đặt trên chiếc bàn gỗ bên ngoài ban công, xung quanh có vài tiếng còi xe lúc giờ cao điểm của trung tâm. Tiếng trang sách loạt soạt, tiếng bút bi rít lên từng trang giấy nhẹ nhàng.Ả đặt quyển sách xuống, tay với lấy tách cà phê mà thưởng thức.- Tương lai luôn là điều không chắc chắn, đã vượt qua bao nhiêu thứ khổn khổ rồi, đúng không?- Ừa, đáng sợ.Nó xoay xoay cây bút đen, hướng về phía bầu trời ảm đạm, hoàng hôn hay bình minh cũng chỉ là mảnh ghép tô điểm cho một cuộc đời của riêng họ.…
Cuộc sống có lẽ sẽ chẳng có gì thay đổi cho đến khi em thấy anh... Một chút nhớ thôi cũng khiến em thổn thức... Một chút thương thôi cũng khiến em suy tư cả ngày... Yêu anh... Là điều em... ---------------Bookcover by @Lee_2407…
Ngày mưa năm ấy,cuộc đời đầy hào quang của cô đã lụi tàn mở đầu cho chuỗi ngày bị kịch nối dài sau đó.Tống Tuyết Mai cô tiểu thư danh giá của Tống Gia được nuôi dạy bằng tình yêu và sự dịu dàng đã bị bắt cóc lần tương phùng tiếp theo đã là nhiều năm sau đó,nhưng mọi chuyện đã thay đổi.Trong khoảng thời gian ở địa ngục cô đã gặp được một con sói đích thực,anh ta tàn nhẫn lạnh lùng dứt khoát.Dẫm đạp lên hàng trăm,hàng ngàn mạng người cũng chỉ vì lợi ích.Hai con người có số phận hoàn toàn đối lập với nhau thế mà lại là hơi ấm duy nhất của nhau trong thế giới lạnh léo ấy...Số phận nghiệt ngã đưa hai người đến với nhau rồi chính nó lại vùi dập họ.…
Tranh tớ vẽ=)))))…
#thụ yếu đuối #thụ nhạy cảm # bỏ trốn #thủ phản #công đa tình #hối hận công # thụ die# công die…
Tác giả: Lạc Mỹ Xuyên ThuThể loại: Xã hội, tâm lý, tự truyệnĐộ dài: Chưa xác định ♧♧♧"Lưu Hạ, em muốn đi đâu?""Phương Triều, anh từng đến nhà thờ Bangor Cathedral chưa?""Em muốn đến đó? Vậy anh sẽ đưa em đi.""Không, em muốn nói là, ở nơi đó... có một câu nói mà em muốn nói với anh lúc này."..."Phương Triều... Peidiwch atal footstep fy!"***"Bách Vĩ! Đừng đi...""Phương Triều, Lưu Hạ nói muốn đến một nơi, em cũng muốn đi đến đó!""Em biết cô ấy ở đâu?""Không biết!""Vậy em muốn đi đâu?""... nơi không có Phương Triều."..."Phương Triều... đừng ngăn bước chân em!"…
°•Tập Tản Văn•°Những Lá Thư Không Bao Giờ Gửi...Tác giả: Lạc Mỹ Xuyên ThuThể loại: Tản văn, tùy bút♤♤♤Giới Thiệu♤♤♤Cuộc đời con người đôi khi mơ hồ như màn sương sớm, chúng ta mãi mãi không thể biết điều tồi tệ gì sẽ đến với ta ở phía trước... Và rồi thì chúng ta cũng phải đi, có đi rồi, chúng ta mới nhận ra ta còn rất nhiều điều cần học, ngã rồi, chúng ta mới học được cách đứng lên... Nhưng có đôi khi, chúng ta cũng phải mệt mỏi, còn có quá nhiều chông gai phía trước mà điểm dừng của nó mãi mãi chẳng bao giờ có. Cho đến khi chết, chẳng có một điểm dừng nào cả, linh hồn chúng ta sẽ lại phiêu linh, và rồi tự hỏi, liệu rằng kiếp sau, chúng ta có được hạnh phúc?!Vậy nên, hãy cứ sống cho hiện tại, hãy cứ yêu thêm một chút khi còn có thể, hãy học cách trân trọng những gì đang có, và đừng tiếc nuối quá nhiều khi đã mất đi, vì chính chúng ta đang học cách buông bỏ những gì không thuộc về mình, học cách nắm lấy những điều ta đáng được nhận...Hãy sống cho hôm nay, mặc kệ ngày mai là bão tố...Hãy giữ lại những kỉ niệm và buông bỏ quá khứ đi. Vì kỉ niệm là để nhớ, còn quá khứ, đôi khi chẳng thể nào quên... đừng học cách quên đi điều gì cả, mà hãy học cách buông bỏ và xem nó là động lực để tiếp tục con đường phía trước...Hãy cho chính bạn... một cơ hội để sống!…
My Ocs but MinecraftSMP!AU…
Tuyết rơi rồi... lại lạc mất vào khoảng không vô định.Tác giả: Lạc Mỹ Xuyên ThuThể loại: Tản văn, tùy bút…
Thể loại: 1x1, Ôn nhu công x Cường thụ, ngược, cổ trang, SM , H không dày , trọng sinh.- suy ngẫm rất lâu mới nhất tay gõ chữ, thơ văn dễ hiểu, trình độ siêu kém.…
Mỹ Anh : cô học sinh lớp 10, với tính tình hòa đồng tích cực, hay giúp đỡ bạn bè. Học nhiều nên không biết gì ngoài xã hội Ngọc Anh: bạn thân của Mỹ Anh, tính tình dễ thương hòa đồng, quan hệ rộng. Trái với Mỹ Anh cô học ít nhưng biết xã hội nhiều Đình Vũ: trai đẹp chơi bóng rổ, con Lai Anh Việt bề ngoài tuy lạnh nhưng bên trong ấm áp Hoàng Nam - Hoàng Khang: cặp anh em song sinh, ga lăng, tốt bụng. Tuy là hai anh em nhưng tính cách có vẻ khác nhau, Nam là anh nên có vẻ trầm tính hơn, Khang lại năng động hơn, hay giỡn nhây với các bạn nữ…
Chào mọi người, đây là lần đầu Thầu viết về thể loại truyện này và cũng lần đầu đăng trên đây luôn ! Mong hi vọng được giúp đỡ ! " Cậu chủ là thượng đế " là một câu chuyện nói về cô hầu gái Lục An Hy_ lúc đầu là một bé gái mồ côi được nuôi nhận ! Câu chuyện bắt đầu từ khi cô luôn gây mọi rắc rối cho cậu chủ mình. Truyện Thầu sẽ đăng trên wattap kèm cả facebook nha mọi người ! Acc facebook : Nhược Đình Đình.…
Tết là dịp để mọi người trong gia đình sum họp, dẫu có trong hoàn cảnh nào, dù khó khăn hay cực khổ, chỉ cần có người thân ở bên, cùng nhau ngồi bên mâm bánh, nói với nhau lời chúc tốt đẹp đầu năm. Thì dù cho sau đó có khó khăn gì phải đối mặt, nỗi đau nào bất ngờ sẽ đến, chúng ta cũng không tiếc nuối vì tháng ngày chúng ta đã bỏ quên. Bởi vì chúng ta vào giây phút hạnh phúc nhất đã từng biết trân trọng.…
Ta đã từng hứa với nàng, đời đời kiếp kiếp... thời thời khắc khắc không bao giờ rời xa " Cẩm Nghi Đình, nàng vốn chỉ là một cô học sinh trung học vừa tròn 16 tuổi chỉ trong chốc lát ngủ gật lại bị xuyên không ??? Xuyên vào một công chúa anh dũng thì không, xuyên ngay vào một phế vật phủ Thượng Thư. Cầu may mắn ! Tần Đông Phong, hắn vốn dĩ là một vương gia cao cao tại thượng chưa bao giờ thua trận. Một thế giới đầy phong tranh, Nghi Đình cô phải sống sao đây ??? …
| Tập Truyện Ngắn - Tản Văn |ĐI GIỮA ĐỜI NGƯỜITác giả: Lạc Mỹ Xuyên Thu***Đời người... đời người...Cuộc đời của mỗi người đều là một câu chuyện.Có thể là một câu chuyện nhạt nhẽo, cũng có thể là một câu chuyện đầy niềm vui, và đôi khi là một câu chuyện chứa đầy nước mắt và chiêm nghiệm.Tôi là một vị khách, vô tình bước qua đời họ. Tôi trông thấy, tôi thấu cảm, và tôi viết.Viết nên một câu chuyện, câu chuyện về đời người. ...Đi trên đôi chân, lãng du miền đất kháchGiữa chốn hoa đèn, tĩnh lặng phút suy tưĐời người như gió, thoảng qua dòng hồi tưởngNgười của đời người, thấu cảm và ưu tư...Tiếng ai gọi về trong ký ứcVọng bên tai điệu hát ân tìnhHoài niệm một thời tà áo trắngThu sang còn nhớ một bóng hình.Tiếng Vọng Hoài Thu - bao gồm những cảm xúc nhẹ nhàng, những tình cảm sâu lắng trong tâm trí mỗi con người không thể nói ra.Mỗi câu chuyện là mỗi số phận mảnh đời cô tịch trong mỗi nhân vật.Giống như đối với mỗi đời người chính bản thân đều là nhân vật chính.Sẽ có những tình cờ... sẽ có những khó khăn... sẽ có những cảm xúc chân thực trong cuộc sống.Tựa như Hoài Thu!Hoài trong hoài vọng, thu trong mùa thu.Hư vô không thực, lại như luôn tồn tại trong tâm hồn của con người.***Gió mang một chút ấm áp thổi về với thời gian...Để tồn tại dư âm nỗi nhớ còn sót lại.-Hoài Thu-…