Đơn giản chỉ là nơi mình dành cho em ấy.---Lưu ý trước khi nhảy balumchum ở đây💃-Đây là fanfic, nội dung hoàn toàn không liên quan đến mạch truyện chính (Windbreaker - Nii_Satoru)-⚠WARNING: R18, NSFW. Chủ yếu trong đây là thịt. Cân nhắc kỹ trước khi đọc.-AllSakura! AllSakura! AllSakura! Chuyện quan trọng nhắc lại 3 lần. Cảm phiền mọi người không comment nhắc đến bất kỳ cp khác ngoài Char x Sakura.-Tôn trọng. -Không tiếp anti Sakura. Mình thoải mái nhưng bạn không thích thì hãy lướt qua, đừng buông lời cay đắng.---Fanfic mình đăng tại 2 nơi. Một là FB với fanpage tên 'Đào đào và những bát cơm'. Hai là tại Wattpad @haochuacayngotCảm ơn bạn đã đọc hết.(─‿‿─)…
Gửi cậu,Thế mà 3 năm học tại ngôi trường này cũng đã thấm thoắt trôi qua, tớ nhớ mọi người lắm, nhớ những hôm trực nhật cùng cậu, nhớ cái ngày cậu cho tớ một viên kẹo ngọt ngào, nhớ nụ cười rạng rỡ của cậu dưới ánh nắng ngày xuân. Tớ thích cậu, đừng quên tớ nhé.…
"Rosie, em cho tôi cơ hội, tôi cho em hạnh phúc !" ----------------------------------------------------------------------Mình là một đứa trẻ tập viết, viết những câu chuyện chữa lành..…
Tiệm Poirot dưới Văn phòng Thám tử Mori có một nhận viên mới. Cậu ta có mái tóc vàng nhạt, gương mặt thiên thần lại rất giống Shinichi.Conan-kun cảm thấy thật nguy hiểm, chàng trai này luôn xuất hiện trong những câu chuyện quanh nhóc, nhưng nhóc lại chưa một lần nhìn thấy.Nhưng mà, khi nhóc thật sự gặp mặt người ấy, nhóc hoảng hốt kêu gào trong lòng."Ka-niisan!"____________________________________________Chú ý: Những tình tiết sai lệch với nguyên tác có thể là điểm quan trong tác giả "chôn mìn" chỉ chờ "nổ" trong tương lai. Mong người đọc kiên nhẫn, không cho rằng đó là lỗi ngay lần đọc đầu tiên.…
Trong câu chuyện gồm các nhóm nhạc trong pripara. Lại còn có 2 cấp bậc lớn hơn cấp bậc thần tượng cấp thần nữa. Trong câu chuyện nói chung về nhóm nhạc Solami Dressing, ko biết họ có làm được ko ta.…
11. Thể loại: Học đường, 1vs1.Gần kết thúc học kì I lớp 10, Linh Nhi chuyển đến. Cô bé với cái khẩu trang xám cùng áo khoác nỉ, mặc đi mặc lại suốt 4 mùa, không ngày nào chịu lộ ra khuôn mặt. Linh Nhi học không giỏi, họ bảo thế. Huy nhìn đống bằng khen cấp I cấp II lại dán kín tường nhà Linh Nhi, quay đầu qua nhìn con nhỏ đang giả bộ làm ngơ phía sau mình.Linh Nhi lười biếng lại tẻ nhạt, họ bảo thế. Nguyên cầm quyển sổ cá nhân của Linh Nhi lên xem, con nhỏ không bao giờ chép bài đầy đủ, nhưng sổ lại đầy những hình ảnh kí hoạ cùng những dòng ghi chú sâu sắc. Linh Nhi không xứng đáng với những thứ tốt đẹp, họ bảo thế. Linh Nhi nhìn chính bản thân mình trong gương, kiên quyết phủ nhận.Chỉ những người chơi rất thân với nhau, mới hiểu được tường tận căn nguyên sự việc, hay bản chất của một người. ***"Tao không xứng đáng với thứ tốt đẹp như vậy.""Tao đối tốt với mày là điều tốt nhất mà tao có thể làm. Mày lại dùng sự tốt bụng dành cho tất cả mọi người để đối xử với tao."***"Tao thích Linh Nhi.""Mày thích Linh Nhi, còn tao chỉ thích một mình Linh Nhi."***(không ra chương đều làm chó)…