Tổng hợp đoản văn :+ Có đam mỹ+Đảm bảo có H + Có bách hợp+ Tất nhiên không thể thiếu ngôn tình + Lịch không ổn định* Lưu ý : Không chuyển ver hay copy . Truyện chỉ đăng ở wattpad và facebook của Cẩm . *#_MADE_BY_PHOENIXANGELICA_#_KHÔNG COPY_…
"Em sẽ vẫn tự mình họa dáng anh. Nơi góc phố. Chỗ ngã tư. Dưới gốc bàng mùa lá đã rụng đầy. Cạnh con sông ngày xưa em dựa vào anh, yên tâm mà ngủ thiếp. Dáng anh vẫn thật cao. Vòng tay vẫn rộng đầy. Cảm giác an toàn ấy bao giờ em mới có lại?"…
những câu chuyện nhỏ , những mẫu chuyện qua đường cho bạn thấy rằng đâu đó trong cuộc sống vẫn còn những điều nên thơ , giản dị và an lòng đến lạ thường . Qua những câu chuyện mong có thể chữa lành những vết thương trong mỗi một chúng ta ....…
Năm 17 tuổi tôi có đam mê,có tự tin,lòng nhiệt huyết nhưng lại không có đủ dũng khí để nói yêu một người. Tôi tin đó không chỉ là vấn đề của riêng tôi mà cũng là vấn đề của bạn hay những người khác nữa, chính nó đã khiến cho không ít tình yêu rơi vào ngõ cụt, những tình yêu vĩnh viễn không được nói ra. Tình cảm năm 17 tuổi nó thật đẹp,ngây thơ, trong sáng biết bao đơn giản chỉ là một ánh mắt, một nụ cười hay là những cử chỉ nhỏ cũng đã khiến trái tim non nớt rung động. Chúng ta của ngày tháng ấy thật giản đơn, tình cảm không có chút tính toán hay vụ lợi cho riêng mình đơn giản chỉ là một câu hỏi thăm khi người ấy không đến lớp, là những buổi chiều cùng nhau về, là nụ cười cậu ấy tỏa nắng,...tất cả đều êm đềm, nhẹ nhàng như chính cái tuổi đó vậy. Sau này khi trưởng thành rồi chúng ta sẽ thấy thì ra người năm ấy chúng ta từng yêu tuyệt vời biết mấy. Cho nên đừng lo lắng về tương lai xa xôi mà hãy trân trọng người trước mặt, người mà mỗi lần giận chỉ cần một ly trà sữa cùng đôi lời dỗ dành lại có thể cùng bạn cười vui vẻ cả ngày....Những năm tháng sau này tôi mới hiểu " người ta yêu năm 17 tuổi là người mà đời này ta không thể quên".Đôi lời của tác giả : Hồi ức thanh xuân : Khi ta 17 là bộ truyện mà ta đã dành cả trái tim để viết, ta không hứa nó sẽ gay cấn chỉ hứa nó là cả một bầu trời thanh xuân tươi đẹp và nhẹ nhàng, nó không ngọt ngào để người khác đắm chìm nhưng nó hiện thực và ta tin bạn đọc sẽ thấy được hình ảnh mình trong đó. Có sự nhiệt huyết của tuổi trẻ, sự trân q…
Mỗi loài hoa đều mang một ý nghĩa của riêng mình, dâng hiến sắc hương cho đời thêm đẹp bằng những câu chuyện của riêng mình...Tập tản văn được viết và thuộc sở hữu bởi SillverWhite, cảm phiền không reup khi chưa được cho phép!* Được biên tập bởi @kaka_lol…
Tên truyện: Ân Muội (奀妹)Tác giả: Xuyên Quần Tử Đích Phí Sự Nhi (穿裙子的费事儿)Thể loại: Đam mỹ, Đoản, Dân quốc, Linh dị, Song tính, Thiếu gia công x Người hầu nhược thụ, OE/BE/HE (cũng không rõ là ending nào nữa, chỉ biết là nó buồn thúi ruột thúi gan.)Độ dài: 11 chương Note của tác giả: Có H nhưng không phải chương nào cũng có, lấy cảm hứng từ bộ phim Mulholland Drive. (Editor: Bạn nào có nhã hứng có thể tìm phim để xem nhé, riêng mình đọc tóm tắt phim thì không thấy giống truyện chỗ nào mà chỉ thấy hơi hướng giống Đại náo Quảng Xương Đông thôi)Mấy bạn hỏi vì sao tôi lại trồi lên edit bộ này trong khi còn 1 bộ mãi chưa hoàn thành ư? Vì đơn giản là gu tôi mặn và bộ này hợp gu tôi vcl. Còn bộ kia từ giờ tới lúc end chỉ toàn H nên tôi ngán. Thế thôi. Warning:Trước khi vào truyện chỉ muốn nhắc nhở là mình chưa bao giờ phủ nhận mình có fetish là thụ nương, thụ song tính, thụ có ngực, chắc có bạn sẽ nói Vậy thôi đọc ngôn đi má. Nhưng mình thích đọc và thích edit truyện như thế nào kệ mình nha, bạn vô account của mình mà nói xằng nói xiên coi chừng mình xiêng bạn á. Ok tới đây cùng gu thì đọc, không thì tiễn. Lấy raw trên trang sadhub (truyện gốc đăng trên haitang), nhưng vì trang này không cop được, phải cap màn hình đưa vào Google dịch dịch từ ảnh ra text nên edit thoáng, gần như không thể giữ quá 70% nội dung bản gốc. Có tham khảo bản QT trên koanchay (Cảm ơn bạn uploader nhiều lắm ạ)Ảnh bìa: Tịch Tử ❤…
Tôi là Trần Ngọc An Nhiên.Không được may mắn như các bạn khác, tôi sinh ra trong một gia đình không được hạnh phúc. Từ nhỏ tôi đã luôn phải chứng kiến những cuộc cãi vã của bố mẹ. Nó diễn ra thường xuyên đến mức tôi đã coi nó là một điều tất lẽ dĩ ngẫu trong gia đình mình. Nhiều lúc tôi oán thán ông trời, tại sao lại đối xử bất công với tôi như thế? Tại sao tất cả các bạn khác đều có một gia đình hạnh phúc của riêng mình, còn tôi thì đến một điều nhỏ nhặt như thế cũng không có được? Ha, tôi cũng tự cảm thấy chính mình thật đáng thương. Đáng lẽ tôi không nên xuất hiện trên cõi đời này mới phải.Và rồi năm tôi lớp 11, bố mẹ tôi ly hôn. Tôi theo mẹ chuyển lên Hà Nội sống cho gần nhà ông bà ngoại. Có lẽ ông trời cũng chưa tuyệt tình đến mức như vậy khi đã để cho tôi gặp cậu vào năm 17 tuổi - cái độ tuổi thơ mộng nhất của tuổi học trò. Tôi cũng không biết vì sao tôi lại thích cậu nhiều đến như thế, chỉ biết nụ cười của cậu như ánh sáng Mặt Trời chiếu soi vào những vết thương trong tâm hồn tôi, từ từ giúp tôi chữa lành nó, và cũng chính cậu đã dắt tôi bước ra khỏi vũng bùn lầy tăm tối của cuộc đời...Cảm ơn cậu vì đã xuất hiện bên tôi, để những năm tháng thanh xuân ấy của tôi trở nên thật ý nghĩa! Cảm ơn cậu rất nhiều, Mặt Trời nhỏ của tôi!------------------------------Thanh Hóa, 23/8/2023Bìa: @canva…
Tên truyện: Bóng Đò Bên SôngTác giả: Thụy VũThể loại: Duyên Gái, Thuần Việt, Tự Viết.Bối cảnh: Ở miền Tây thời xưa, không theo cột mốc lịch sử hay chính trị nào.-----Truyện mình tự viết theo cảm hứng, văn phong không được tốt nên có sai sót mong mọi người góp ý để mình có thể hoàn thiện hơn.Các tình tiết trong truyện hoàn toàn là hư cấu.-----…
[đoản văn] có lẽ Darwin biết biển cả sẽ khô hơn, nhưng anh tin ông ta không biết chúng ta đang tiến hoá để cô đơn. (Đen, "Hai triệu năm") (lower-case) làm ơn không repost dưới mọi hình thức khi chưa có sự cho phép của tác giả. (c) Cừu.…
[Zhihu] - Yêu anh trong mười phút.Thể loại: Ngôn tình, học đường, HETác giả: 菓菓Edit: Góc nhỏ dịch truyện của nhà Ivy Lynnn~BẢN DỊCH PHI THƯƠNG MẠI VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC~#Văn án:Tôi bị nhốt trong kho trong mười phút, và trong mười phút đó, tôi đã yêu một thiếu niên.Tôi tìm kiếm anh ấy trong bốn năm.Nhưng khi gặp lại, tôi lại tự tay đẩy anh ra khỏi vòng tay mình.Sau bao nhiêu lần vòng vo, tôi tình cờ xem được một video, trong bài đăng của blogger, tôi thấy tên mình.Người đăng bài nói với giọng nửa đùa nửa thật, "Bạn học, đánh giá ngoại hình của tôi không thấp hơn 26 điểm mà bạn vẫn không nhớ tôi, tôi xấu đến mức vậy sao?" (Theo mình đoán khúc này thang điểm có lẽ là 26/30 ý)Lúc này tôi mới biết, hóa ra thiếu niên mà tôi yêu, cũng đang thầm yêu tôi trong những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời.Khi tôi tìm kiếm anh ấy, anh ấy cũng đang tìm kiếm tôi....Nguồn: https://www..zhihu.com/question/287743549/answer/3038492469…
Tên gốc: Stay - Author: BookdragonBethLink: https://archiveofourown.org/works/18465241Fandom: Six of Crows - Móng vuốt quạ đen.Couple: Jesper Fahey x Wylan Van Eck (aka Wesper)Ảnh bìa: https://i-have-espn.tumblr.com/Dịch bởi A nameless Dreamer aka The White Cheshire.Jesper đi lối cửa sau để vào khu dinh thự của Van Eck, có thể không được thanh nhã như Inej nhưng anh vẫn vào được. Đi theo các hướng dẫn của cô - do Kaz đưa vì cô nàng có việc khác cần làm - Jesper hướng về phía chuồng gia súc. Jesper đã được hứa rằng sẽ không có gì ở đó ngoại trừ lũ ngựa và tất nhiên-Từ trong góc tối, một thằng nhóc bước ra. Ánh sáng mờ nhạt từ các ngọn đèn vuốt ve những lọn tóc xoăn và tô điểm thêm nét mặt của cậu, càng làm nổi bật hơn vẻ cau có đang ngự trị trên đó."Muộn quá."…
------Một cú tai nạn. Một lời hứa dang dở. Một tình yêu không thể quên.Năm năm sau, ký ức ngủ quên thức tỉnh, đau thương ùa về.Giữa yêu và hận, ai sẽ là người buông tay trước?Và ai sẽ bất chấp tất cả, giành lại người mình yêu thương?---"Gặp lại em, anh nguyện đánh đổi tất cả.""Năm năm lạc mất, năm năm chờ đợi.""Một lần nữa, liệu em có chọn anh?""Bỏ lỡ mất em, là sai lầm lớn nhất đời anh.""Giữa yêu và hận, anh chỉ muốn giữ em lại.""Một lần từ bỏ, cả đời hối tiếc.""Ký ức có thể quên, nhưng trái tim thì không.""Năm năm trước em ngã xuống, năm năm sau anh nguyện quỳ gối vì em.""Định mệnh có thể đổi thay, miễn là em còn ở đây.""Anh từng mất em một lần, và sẽ không bao giờ lần thứ hai."---Lịch Đăng Truyện "Giữa Hai Bờ Yêu và Hận"🖤 Thứ 6: 20h00 - Một chương đầy đau khổ và giằng xé, khi tình yêu phải đối mặt với sự phản bội. 💔 Chủ Nhật: 19h30 - Từng bước lún sâu vào bóng tối, liệu họ có thể tìm lại được nhau?---"One accident. One unfinished promise. One love that cannot be forgotten.Five years later, forgotten memories awaken, and sorrow rushes back.Between love and hate, who will be the first to let go?And who will defy everything to win back the one they love?---"Meeting you again, I'm willing to trade everything." "Five years lost, five years waiting." "Once more, will you choose me?" "Losing you was the biggest mistake of my life." "Between love and hate, I just want to keep you." "One time giving up, a lifetime of regret." "Memories may fade, but the heart cannot." "Five years ago you fell, and five years later, I'm willing to kneel for you." "Destiny can change, as long as you're still here." "I once lost you, and I wi…
Mãi rất rất lâu về sau, tôi vẫn nghĩ về anh ấy, như một kỉ niệm. Anh ấy là tuổi thanh xuân của tôi, là những ngày nắng chang chang hay những đêm mưa tầm tã. Rất nhiều lần muốn đặt bút viết về anh, viết về nhiều thứ về anh, viết về tôi , về tuổi thanh xuân, nhưng thật khó để viết.. Mọi chuyện như những mảnh ký ức bị chắp vá.Tôi luôn đi tìm mình của những năm tháng đó, tìm lại mình của ngày xưa, để khi gặp lại anh, tôi vẫn lại có thể hết mình, chân thành và ngu ngơ như vậy. Nhưng thời gian đã làm gì với chúng ta? Tôi của năm 24 tuổi không còn là tôi của những năm 16, và tương tự khi tôi đến 30 tuổi tôi cũng không còn là tôi của 24 tuổi nữa. Chúng ta vẫn phải thường thay đổi để thích nghi, để sống tiếp, nên tuy có nuối tiếc nhiều, tuy vẫn còn nhớ nhưng tôi ít khóc hơn, ít nghĩ về anh đi và mạnh mẽ hơn, và tôi đã không còn chờ anh.…
tấm canvas ướt đẫm trong xăng dầu.đốt cháy cơn thuvà bom đạn không dứttôi đặt tay lên một trái tim đỏ hỏn. nghe môi em run. lòng trằn trọc nỗi nhớ...mai gặp đôi ta, nơi cuối ngã tư đường...xin mưa đừng vội, để tôi nhìn, tiễn em.(lowercase)age gap: 17@orange_juiceed…
Xao xuyến ư?Cô đơn, chờ đợi, vô vọng, mãi đau... tất cả chỉ là chúng ta tự biên tự diễn mà thôi. Hai trái tim, với những rung động không thể kìm nén, khó thể quên... Nhưng...Chỉ một người có thể đi về phía hạnh phúc... Trách làm sao khi ai cũng biết trước, mà lại không thể ngăn được chính mình lao vào cuộc trốn tìm không hồi kết của xúc cảm...Nếu đã vậy thì...Cô đơn một phút thôi nhé, để dành tình cảm mà ai đó mãi chẳng nhìn thấy cho một người khác yêu thương mình trọn vẹn hơn...…