Mùa hoa trong phổi
Tôi ôm trong ngực một đóa hoa không tên - kết tinh từ một tình yêu không lời, rụng xuống trong im lặng.Cái chết không đến từ lưỡi dao hay vết thương hữu hình, mà từ chính bên trong - nơi thứ tình yêu trái cấm, mãi mãi chẳng thể trọn vẹn, âm thầm đâm rễ.Từng cánh hoa vươn lên từ phổi, nở rộ trong cơn ho thổn thức - đẹp đến tàn nhẫn, đau đến tận cùng.Và tôi, chết dần trong thứ yêu thương chưa từng được ngoảnh lại.…