Tóm tắt:Trước kia, khi Trần Mưu và thanh niên tri thức nhà cậu đánh nhau thì đều là Trần Mưu thắng.Sau đó, cậu vì thanh niên tri thức nhà cậu mà chết.Sau khi sống lại, cậu đột nhiên nhận ra, cậu đánh không lại thanh niên tri thức nhà cậu.Trần Mưu (tay che đôi mắt sưng vù vì bị đánh): Ông đây con mẹ nó thảm vcl!-0-Lời editor muốn nói: Kiếp trước em đánh anh, kiếp này anh đánh em.Editor + Beta: Jeong ChoAuthor: Tây Tử TựNguồn: QT (wikidich) + raw (Tấn Giang)Tình trạng bản gốc: Full (65 chương - 60 chương chính + 5 phiên ngoại)Tag: trọng sinh, hiện đại, chủ thụ, vả mặt (theo nghĩa đen), 1x1.Công: Nguyên Phi Hòa - Thụ: Trần Mưu.…
"Chú ơi, wifi nhà em hỏng rồi! Chú sang sửa giúp em nha?"Câu chuyện bắt đầu từ một lần gõ cửa vô tư như thế, nhưng rồi lại mở ra cả một hành trình đầy tiếng cười và cảm xúc.Một chú lập trình viên IT khô khan, sống trong căn hộ nhỏ với đời sống "chi tiền" đơn điệu. Một cậu sinh viên nghệ thuật đáng yêu, hoạt bát, sống hết mình với đời sống "chibi".Hai con người với hai nhịp sống đối lập, hai trái tim tưởng chừng không giao nhau, nhưng lại tìm thấy nhau trong những điều nhỏ bé nhất.Thể loại: Hài hước, lãng mạn, cuộc sống thường nhật, hiện đại, đời thường, không có plot twist gì quá căng thẳng.…
"𝕩𝕚𝕟 𝕔𝕙à𝕠, 𝕟𝕘à𝕪 𝕥ố𝕥 𝕝à𝕟𝕙 𝕟𝕙é"_ở đây tớ viết nên câu chuyện về các anh trong M-A Bnha nhé.tớ không thể up chap mới thường xuyên, mong pồ không dỗi tớ nhé (=ọwo)♡còn gì sai sót, mong pồ góp ý thêm cho tui._…
we missed each other at that lovely moment, and i got that. i know one day i may put all things behind and left you alone, that's the painful truth.remember our places, our voices, and even our passions. thutrggg.…
Thể loại: xuyên thư, trọng sinh, tiên hiệp, tu chân, hệ thống, niên hạ, 1×1, HEEdit: maichanĐộ dài: 93 chương+ PNTình trạng bản gốc: Đã hoàn thành Tình trạng edit: HOÀN Văn án:Sách nói: văn có tranh luận, mới thật là văn hay.Vì thế, Lâm Tiêu vặn vẹo mà xuyên qua quyển sách này, bất chấp hết thảy tranh cãi "Nữ chính đùa giỡn, không xứng với nam thứ", "Nam thứ không được yêu, cầu giải cứu","Buông tha cho nam thứ", "Nam thứ mới là nam thần, tác giả không nên yêu sinh hận", cười tủm tỉm mà tiếp tục quán triệt -- hắn ngược nam thứ vô số lần, còn để nam thứ lưu luyến chờ đợi nữ chính như lúc đầu.Vì thế, trong sự oán niệm của mục bình luận sách mọc cao như núi, hắn xuyên rồi, xuyên thành... sư tôn của nam thứ.Bình luận sách gợi ý - bù đắp cho nam thứ, thương tiếc nam thứ, tiêu trừ tội nghiệt, nếu không, oán niệm của độc giả sẽ hóa thành roi da đánh ngươi.Lâm Tiêu nhìn thiếu niên tuấn lãng dương quang im lặng trước mặt - sủng thì sủng đi, dù sao năm đó vì ngược... khụ khụ nam thứ, nam chính là ai ta cũng thường xuyên quên...Nhưng mà... Nhưng mà!Cái này lúc nào lại hắc hóa tinh phân, tính cách tiêu biểu trước kia "XX, vì ngươi, đau khổ gì ta cũng có thể ăn" biến thành - "Sư tôn, vì ăn ngươi, thời điểm ta cái gì cũng có thể không ăn, liền độc ác đáng sợ đây?!"Chậm đã, đừng kéo quần ta, vi sư cảm thấy còn có thể bù đắp một chút!Tấn Giang ngân bài đề cử:Thiên chi kiêu tử gặp biến đổi lớn bị cắt cụt chân, thân nhân bằng hữu sụp đổ, vì báo thù, hắn đem chính mình ngụy trang thành phế vật chỉ dám mượn tiểu thuyết ng…
Tác giả: TheMadFicsterTranslator: MattchanimPairing: Magnus Bane/Alec Lightwood, MalecTình trạng: Hoàn thànhPermission: Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không repost."Bí mật của giáo sư Magnus Bane"…
"Nếu một người đã yêu bạn từ rất lâu, nhưng mãi sau này bạn mới nhận ra-liệu tình yêu đó còn có thể chạm đến bạn không?"Ánh sáng từ một ngôi sao xa có thể mất hàng nghìn năm để đến được Trái Đất. Có khi ngôi sao ấy đã tắt từ lâu, nhưng ánh sáng của nó vẫn tiếp tục di chuyển-như một lời nhắn gửi từ quá khứ, một minh chứng rằng những gì ta từng bỏ lỡ vẫn chưa thực sự biến mất.Trường Sơn du hành về quá khứ, nhặt lại những mảnh ghép đã mất. Mỗi lần anh tung đồng xu, thời gian vỡ vụn, ánh sáng lóe lên trong thoáng chốc-như cách ánh sáng từ một vì sao cuối cùng cũng đến được mắt người nhìn sau bao nhiêu năm lang thang trong vũ trụ.Một câu chuyện về tình yêu không bị giới hạn bởi thời gian-nó có thể bị lãng quên, nhưng chưa bao giờ thực sự biến mất.…
"Tình yêu, phải chăng chỉ là một sự lặp lại của ký ức? Ta yêu một người, hay chỉ yêu một hình bóng được khảm sâu trong tim, chẳng thể phai mờ? Hành trình này, liệu là tìm kiếm, hay là chạy trốn?"Hành trình của Neko là sự giằng xé nội tâm không ngừng giữa khẳng định và phủ định. Anh yêu Sơn Thạch, hay đúng hơn, yêu mảnh ký ức về một người đã khuất? Mỗi lần bước qua cánh cổng thời gian, mỗi lần đối diện với một Sơn Thạch mới, anh đều tự hỏi mình: "Liệu cậu ấy là người mình tìm kiếm, hay chỉ là một giấc mơ đẹp của số phận trớ trêu?"Neko mang trong mình một nỗi ám ảnh. Đôi khi, nó như dòng suối mát lành xoa dịu trái tim anh, nhưng rồi cũng chính nó như con dao sắc cứa sâu vào từng mảnh tâm hồn. Từng bước trong hành trình là từng lần anh soi mình trong tấm gương vạn hình của vũ trụ, mỗi lần soi, anh lại thấy mình một phần trống rỗng hơn."Những Mảnh Ghép Của Vĩnh Hằng" là câu chuyện về một hành trình dài bất tận, nơi tình yêu và ký ức giao thoa trong nỗi đau khắc khoải.Neko Lê - một thiên tài khoa học, nhưng cũng là một kẻ lạc lối giữa dòng chảy thời gian, mang theo trái tim vụn vỡ đi qua hàng vạn thế giới chỉ để tìm kiếm một người duy nhất: Sơn Thạch.Nhưng liệu tình yêu ấy có thực sự nguyên vẹn? Hay nó chỉ là tấm gương phản chiếu nỗi cô đơn và ám ảnh không hồi kết?"Nhớ một người rất đau, nhưng anh chẳng nghĩ suy gì." Những lời hát vang lên, tựa như một lời nhắc nhở, một hồi chuông cảnh tỉnh giữa hành trình không điểm dừng.Qua từng vũ trụ, từng phiên bản khác nhau của Sơn Thạch, Neko nhận ra r…
||BnHA|| Beautiful target •Pairing: Aizawa Shota x oc (Sasaki Hakurou)•Author + design: Jihan•Beta: Yuki + Han•Note: -Sư đồ luyến. -Oc này thuộc về Yuki và tui viết fic này với oc của cậu ấy, chỉ là một món quà nhỏ mà tui tặng bạn tui hoi. Quà tốt nghiệp của mẻ và cũng là fanfic đầu tay cho gaylaxy_ . Tui biết là cái tên tên acc của tụi tui với fic đầu tiên chẳng ăn nhập gì với nhau, thôi thì thông cảm nghen. Cuộc đời của Aizawa Shouta mà cũng có màu hồng?"Mic! Làm ơn bảo con bé đừng làm phiền tôi nữa!""Nó là học trò cậu.""Và nó cũng là cháu cậu."…