Truyện này ta thấy hay nên edit lại và đăng cho mọi người đọc ấy =)))) Hay thì thả sao vàng cho ta nhaaaa ^^Tác giả: Tịch Bảo NhiDịch giả: SayaEditor: Trang cùng 1 số editor khácBìa truyện : Nhây's Xưởng (@NhayLaMotXuThe)…
Phần tiếp theo của truyện Tổng tài hỏi vợ, bánh bao làm mai nha mọi người. Từ chương 201 ạTác giả: Tịch Bảo NhiDịch giả: SayaEditor: Trang cùng một số editor khácBìa truyện : Nhây's Xưởng (@NhayLaMotXuThe)…
Lúc nhỏ chỉ vì một cái hôn ngay thơ của cô mà anh đem long yêu mến , sau này cô bị lạc mất gia đình ,anh cùng gia đình của cô điên cuồng tìm kiếm , đến khi tìm lại được cô thì cô đã không còn nhớ gì về quá khứ không nhớ anh là ai cũng không muốn nhận lại gia đình của mình nữa. không sao , anh yêu cô bất chấp tất cả bảo vệ cô cưng chiều cô dù thế nào cũng không buông tay!…
Em được anh khối trên cưa cẩm, và ảnh đã làm j em đây này=))Chuyện này mình lấy cảm hứng trên tích tốc ắMình chỉ mới xuất bản thôi mong đừng flop#xuhuong #dauxuhuong #nhieuluotxem…
Thư danh: Ai nhiễm lan sắc lương bạc ýTác giả: Lưu Ly TúAi mỏng lạnh, nhiễm ta xiêm y, ai xiêm y, lý ta ưu thương?Nội dung nhãn: tình cừu, buồn bả mất mác, tình hữu độc chung, hắc bangDiễn viên: Lan Dung Chỉ, Lan Yên Chi ┃ phối hợp diễn: Lan Thành Kiệt, Cẩm QuỳLượtxem:43,276,132Nguồn : http://bachhopthuquan.com/threads/637-ai-nhuom-hoa-lan-mau-luong-bac-luu-ly-tu.html…
Phi Nhung không kìm được, khóc nấc lên một tiếng. Nghe tiếng Phi Nhung khóc, Mạnh Quỳnh liền cắn mạnh vào vai cô, tiếp theo vùi mặt vào mái tóc đen tuyền xõa dài vì sự mãnh liệt của Quỳnh mà rối tung lên, ngửi lấy hương thơm da thịt cô hòa nguyện cùng mồ hôi ướt đẫm, tạo nên sự quyến rũ mê hoặc khiến Quỳnh phải đắm chìm.Nhung à... Cả đời này, cô chỉ được nằm bên dưới tôi, không phải là thằng đàn ông nào khác! Cô không thoát khỏi tay Mạnh Quỳnh này được đâu!Tuyên bố xong, hắn đem hết dục vọng của mình phóng vào bên trong Phi Nhung!Cuộc làm tình cuồng dại kết thúc, Mạnh Quỳnh thở ra mệt nhọc và phóng tầm mắt đỏ ngầu xuống tấm thân trần truồng mềm nhũn đi trên mặt bàn, tiếp theo Quỳnh liền rời khỏi người cô vợ trẻ, kéo quần lên.Phi Nhung nằm yên bất động, chẳng còn sức để rơi nước mắt, mỗi nơi trên cơ thể đều như mất hết cảm giác. Nhưng rồi cô mau chóng lấy lại ý thức khi nghe bên ngoài cửa phòng, tiếng Yên Yên cất lên nghèn nghẹn:- Mẹ Đình ơi... Mẹ mở cửa cho con đi... Con sợ!Dù cơ thể đang đau nhói, Phi Nhung vẫn cố gắng dựng dậy, vươn tay lấy chiếc váy rách toạc rồi mặc vào. Cô thấy Mạnh Quỳnh tiến đến cửa phòng, mở ra. Bóng dáng nhỏ bé của Yên Yên xuất hiện trong tầm mắt cô. Con bé mặc đầm ngủ, đang ôm gấu bông. Hẳn là, nó nghe tiếng tranh cãi của ba mẹ nên chạy đến đây.- Ba Quỳnh ơi...Gương mặt tròn trịa của Yên Yên ngước lên nhìn ba, mếu máo gọi. Đối diện, Mạnh Quỳnh nhìn xuống cô con gái nhỏ, có thứ tình cảm thương xót nhóm lên trong lòng, nhưng sau cùng Quỳnh đã hờ hững quay lưng đi.…