thứ cảm xúc này đã kéo dài và sâu đậm đến độ chính bản thân hắn còn chẳng nhận ra. từng hứa sẽ là người bảo vệ em suốt đời, vậy mà bây giờ người làm em khóc lại chính là hắn...trmylowercase, ooc…
°Danh xưng Đô Đốc trong tiếng Việt có nghĩa là bậc quân hàm sĩ quan cao cấp trong lực lượng của quốc gia.•Nhân vật: Matimun Sreeboonrueang (Tle)•Wannakorn Reungrat (FirstOne)Giọt lệ của cậu rơi xuống, còn đôi môi hắn lại cong lên thành một nụ cười lạnh. Tất cả những sai lầm nối tiếp nhau, rốt cuộc là do ông trời cố tình se duyên... hay chỉ là nghiệt duyên mà cả hai buộc phải trả?Lời cầu xin nghẹn lại trong run rẩy của kẻ đang bị dồn đến đường cùng:"Tle Matimun... xin ngài buông tha cho tôi."Hắn hơi nghiêng đầu, ánh mắt sâu thẳm như đáy vực không chút ánh sáng, giọng nói thấp đến mức tưởng chừng như đang thì thầm:"Muốn tôi... tha cho cưng?"Sự cố chấp của cả hai không ai chịu nhường ai, cứ thế đẩy nhau vào những tổn thương chất chồng. Chống cự, hiểu lầm, dây dưa... để rồi chính họ cũng không còn phân biệt được - đâu là yêu, đâu là đau."FirstOne... đợi tôi chết đi."Một câu tưởng nhẹ như gió, mà rơi xuống lại như lưỡi dao cắm thẳng vào nơi đau nhất.Ánh mắt FirstOne tối sầm. Ngón tay siết chặt đến mức gân xanh nổi rõ. Hắn bước một bước, chỉ một bước thôi, mà như mang theo cả cơn bão cuộn trào.Hắn cúi xuống, thì thầm sát bên vành tai đỏ ửng vì khóc của cậu, giọng khàn đặc, nguy hiểm nhưng lại phảng phất thứ cảm xúc chẳng thể gọi tên:"Muốn chết cũng phải xem tôi có cho phép hay không."Không phải níu giữ...Cũng chẳng phải buông tay...Mà là chiếm hữu đến cùng cực.P/s: Tất cả đều là yếu tố Hư Cấu chỉ đáp ứng nhu cầu về Otp không có ý gì khác.Lưu ý thêm: có thể có yếu tố sinh tử văn, có…
Có một Minjeong hơi bị umê cô con gái xênh đẹp của bác hàng xóm gần nhà tên Yu Jimin.....vô điều kiện .Nhưng mà chị phũ quá , hông có thương Minjeong gì hết =(________________…
||HaruKyu's oneshots||Từng ánh mắt, nụ hôn, từng lời nói yêu Haruto dành cho anh. Từng sự ỷ lại, từng nụ cười, sự dịu dàng Junkyu dành cho em. Những cái xoa đầu, những lần ôm ấp, đều thật dịu dàng ấm áp len vào từng ngõ ngách trong trái tim chúng ta, lặng lẽ mà ngọt ngào sưởi ấm lòng ta.Hy vọng đôi chút sự ngọt ngào này của Harukyu có thể lan tỏa và ôm lấy cậu~…
"Bác sĩ Lee, nhanh chóng qua phòng cấp cứu! Có bệnh nhân bị đâm, mất máu nhiều quá!""Tôi đến đây!"..."Seung Ri ah, tôi đau tim!""Khoa tim mạch ở tầng bốn!"..."Seung Ri ah, tôi đau đầu!""Khoa ngoại thần kinh ở tầng ba dãy nhà B!"..."Seung Ri ah...""Kwon Ji Yong! Anh có biết là anh đang phiền tới em không hả? Anh không phải làm việc sao? Đi về, về làm việc đi!""Anh yêu em!""..."Trước khi gặp nhau:Lee Seung Ri là bác sĩ trụ cột của khoa nội, thanh niên hai mươi tám tuổi chưa một mảnh tình vắt vai. Tính tính gần gũi, hòa đồng, vui vẻ tươi tỉnh, tuy thi thoảng bị chọc tức sẽ im lặng ngồi một góc và tỏa ra một thứ năng lượng hắc ám mà không ai dám trêu chọc.Kwon Ji Yong, chủ một chuỗi coffee có tiếng, thanh niên ba mươi tuổi có những sở thích kì dị. Tính tình trầm lặng, đôi lúc moe moe đáng yêu. Sau khi gặp nhau:Lee Seung Ri, bác sĩ trụ cột khoa nội, thanh niên hai mươi tám tuổi luôn bị làm phiền bởi một con mèo mang tên Kwon Ji Yong. Chỉ có một mong ước nhỏ nhoi: Ai làm anh ta ngậm cái miệng lại giúp tôi!Kwon Ji Yong, chủ một chuỗi coffee, thanh niên ba mươi tuổi có một sở thích: chọc ghẹo bác sĩ Lee của bệnh viện Seoul. Chỉ có một mong ước duy nhất: Ai giúp tôi trói bác sĩ Lee mang lên giường!Hai cái con người ồn ào này, rồi sẽ ra sao?Nhân vật không thuộc về tôi, họ thuộc về chính họ. Nhưng hãy nhớ rằng, tôi vẫn là người sở hữu cốt truyện nhé :>. Tính cách có lẽ sẽ có chút xíu thay đổi, nhưng tôi sẽ cố gắng theo sát tính cách họ nhất có thể! Mong mọi người giúp đỡ!!!!Truyện chỉ đăng trên Wattpad @gdrseyo, được bảo lưu mọi bản quyền…