Đây là truyện đầu tay của mị trên wattpadĐa phần sẽ là fanfic từ game đến truyện đến phim (Undertale,Frans là chính)Thỉnh thoảng sẽ táng đoản văn,tản vănMaybe sẽ vẽ vời like a bitchVà vài lần ngồi Review!Éc :vBookcover: Nồi thập cẩm team- Eirlys Shiro -…
Eda'nın bir anlık dalgınlığı yaz tatilinin tamamen değişmesine mâl olabilirmiydi?Bu isimle wadpatteki tek kitaptır.********"Hadi bakalım küçük hanım bugün ilk işinin ilk günü!"Babamın gür sesini duymamla gözlerimi araladım.NE??!! İş mi dedi o???Duyduğum şeyle arkamı dönmek isterken kendimi yerde bulmam bir oldu, kalçamda hissettiğim acıyı umursamadan babama döndüm.Tam itiraz edicektim ki babamın gülmesi ile başlamadan bitti."Seni bu sakarlıkla ilk günden kovmasalar iyidir." ********Genç kurgu komedi kitaptır, sadece çerezlik değil profesyonel yazmaya çalıştım, herkese iyi okumalar..…
"She's a she's a lady"Hunter trầm ngâm ôm cây đàn guitar trong lòng, nhìn nó như thể nhìn người tình vậy, Margeret rũ cái váy hoa khép nép bên cạnh, em nghêu ngao hát bài ca cũ rích chẳng biết nghe được ở đâu. Ráng chiều phủ ngạt lên bờ biển vắng người khiến bóng lưng nhóm nọ trông nhỏ xíu lạc lõng giữa đô thị lớn, Theresa đi về từ cửa hàng bên kia đường, ả vừa đi vừa giữ cái mũ vành rộng trên đầu. Lucas vẫy tay liên hồi, cái đầu xoăn tít của thằng bé làm nó càng giống một đứa trẻ mười lăm hơn là thanh niên hai mươi, Theresa đưa chai coke cho Lucas rồi ngã người nằm xuống nền cát còn ấm hơi mặt trời. Ai cũng bảo West Palm là một nơi phù hợp để hẹn hò đôi lứa và nhìn mấy cô cậu này đi, một ví dụ điển hình cho lời ca tụng nọ.Tuy vậy điều ngọt ngào thật sự ở đây là cái chạm nhẹ khuỷu tay giữa Hunter với Lucas, hay mấy ngón tay thon dài nâng niu vén mớ tóc mai mà Theresa dành cho Margeret.Không ai thấy cả và cũng không một ai cần biết về những điều nhỏ bé ấy. Nhỉ?…
Iguro Obanai author: _ewynissit.tags: shortfic, introspective, melancholy, poetic prose, solitude, atmospheric, symbolish."Âm thanh rè rè từ chiếc cassette cũ rỉa vào ban đêm như nhịp tim lạc quỹ đạo nơi vũ trụ lạnh lẽo. Âm thanh phát ra từ chiếc cassette ấy hệt như một loài gặm nhấm, trườn bò vào trong huyết mạch bất kì ai khi thấy. Chợt đoạn lắng xuống, kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ rời rạc. Tôi ngồi trước bể cá, nhìn đàn vảy bạc chao nghiêng trong làn nước xanh thẫm. Tôi nhớ, người Hy Lạp xưa từng thì thầm rằng những gì tưởng như đối nghịch lại thường soi chiếu nhau như hai mặt gương. Và lời sấm truyền ấy không sai, ít nhất là đối với tôi. Bởi lẽ khi cả bể ánh lên những giọt sáng li ti, động đậy - chúng tạo nên một ảo ảnh hỗn loạn, cái hỗn loạn đến nịnh mắt của dải ngân hà. Những con cá nhỏ lúc đó bỗng chốc được ban cho dáng hình thành những ngôi sao, những vì tinh vân, những đốm quầng sáng. Tất cả bầu tinh thể giãn nở ra, vờn theo điệu valse vô hình, dang tay mời gọi vạn vật quanh mình. Những đốm sáng nhỏ bé va vào nhau, rồi khẽ khàng hạ xuống viên gạch ẩm rêu, như nốt nhạc lạc nhịp tan vào nền trầm ngâm. Bên kia khung cửa, một bản giao hưởng của mưa ngân lên. Không ầm ào, không dữ dội; mà từng giọt, từng giọt rơi nặng nề, rỉ rả như tiếng đàn lên cung trầm. Chúng giống hệt những mũi lao bị giam hãm, rơi xuống từ tầng khí quyển, mang trong mình thứ độc dược của sự tù túng..."250925.…