[Longfic][Junseob] For a love
(truyện đổi tên từ "Tổng tài lạnh lùng và thư kí đáng yêu")…
(truyện đổi tên từ "Tổng tài lạnh lùng và thư kí đáng yêu")…
"Đừng có nói mấy cô mấy bác quản lí kí túc xá không nhìn thấy ba con mèo tròn quay mà cái anh sinh viên ngoại quốc ở dãy đối diện đang nuôi."…
Junhyung, đến tột cùng là anh muốn gì? Bức tôi đến đường cùng?Bất quá, tôi ngoại trừ bản thân ra, đến ngón tay anh cũng chẳng thể chạm đến. Tôi cũng chẳng thể tổn hại đến anh. Vẫn là phải tự sinh, tự diệt, có phải không?…
thế giới này.....không ai nắm trong tay quyền điều khiển được vòng luân hồi của thời gian....dẫu đã bước qua cái ranh giới mong manh ấy...hình bóng em vẫn in sâu trong tâm trí..Anh tự hỏi: có còn kịp để quay lại thời điểm của khoảnh khắc khi hai ánh mắt chạm nhau??? có còn kịp để bắt đầu lại một chuyện tình dang dở.??? và liệu có còn kịp để nói hai tiếng " yêu em.."..…
Xin hãy để trái tim anh một lần lên tiếngXin hãy cho anh dũng khí để nói rằng "Anh yêu em"…
Anh Ä'ã tÆ°Ì€ng noÌi:- Nếu khÃ'ng giữ gìn moÌn Ä'á»" chÆ¡i của miÌ€nh thiÌ€ sẽ biÌ£ ngÆ°Æ¡Ì€i ta cÆ°Æ¡Ìp mất.Khi anh bảo:-Anh thiÌch emEm vẫn thấy lÆ¡Ì€i noÌi của anh râÌt xa xỉ.Anh noÌng tiÌnh vaÌ€ râÌt cá»™c cằn, tiÌnh caÌch chẳng khaÌc naÌ€o mÃ'Ì£t Ä'ứa trẻ.Giáºn há»n vaÌ€ Ä'Ã'i khi há» hững Ä'ến vÃ' tiÌ€nh. Anh phiền phức thÃªÌ Ä'ó, nhÆ°ng cảm xuÌc con tim em vÃ' tình hÆ°Æ¡Ìng vá» anh rÃ'Ì€i.…
Dưới cơn mưa thu tiễn đưa mùa hạ thơm nồng nàn........em đứng dưới khoảng trời vàng rực rỡ, lòng tự hỏi liệu những con đường mà anh và em từng sải bước, liệu có mang chúng ta về bên nhau ?…
Yong JunHyung! Tại sao lại làm như thế? Tại sao lại chụp những tấm hình đó? Tôi mất danh dự, lòng tự trọng và cả trái tim, anh vui rồi chứ? .Khi tôi nhận ra đã mù quáng yêu em đến mức nào, thì tôi nhẫn tâm làm em bị tổn thương mất rồi! Vì tôi, mà em biến mất. Tôi điên cuồng, khát khao tìm lại bóng hình thân thương quen thuộc trong cơn men rượu. YoSeob ah~ hãy tha lỗi cho tôi. Tim...đau lắm, khi cảm giác mất em! Tôi xin em, hãy quay trở về bên tôi…
Nếu có thể, em sẽ rút cạn dòng máu trong huyết quản để không phải là em trai của anh.Hoa tình yêu của anh và em là hoa hồng vàng không phải là hoa hồng đỏ, chúng thật đáng nguyền rủa.…
Lý trí có thể mách bảo ta điều ta phải tránh... ... Còn con tim sẽ chỉ cho ta biết điều phải làm...…
Sau 5 năm hẹn hò, cậu nhận ra bản thân đã lạc vào con đường của người đó, mãi mãi không thể dừng lại.Khi cậu cố gắng bước tiếp, cố gắng để cả hai có thể toàn vẹn về sau, thì người ấy lại đột ngột nói lời chia tay.Cậu giống như một đứa trẻ lạc mẹ, hoàn toàn không hiểu tại sao lại như vậy.Chỉ biết gật đầu chấp nhận lời chia tay vô lý ấy. Nhịn đau mà giấu đi cơ thể tàn tạ của mình.Kết thúc chưa hẳn là hết. Đôi khi sau cơn bão này lại là một cơn bão khác đang chờ đợi cậu....…
Tình dang dở ần chứa bao nuối tiếc, mang mác một nỗi buồn?!Tình trọn vẹn liệu có thật sự đem lại hạnh phúc?Đâu mới là cái kết cho tình yêu đôi ta?Là do em ngu muội? Hay anh thực vô tâm?…