Đợi mệt rồi, em đi với anh nhé! ( Oneshort )
Em sẽ chờ anh Chờ cho tới khi nào anh về với em.Nhưng em mệt rồi , em đến với anh nhé!…
Em sẽ chờ anh Chờ cho tới khi nào anh về với em.Nhưng em mệt rồi , em đến với anh nhé!…
Tản văn tiêu cực nhưng có ai đọc đâu nên cứ viết đi tôi ơi, để lòng nhẹ nhàng, để cuộc đời tôi nhiều niềm vui hơn.…
Kinh dị, ghê rợnKhông dành cho người yếu tim.Nên cân nhắc trước khi xem. ^^…
Kí túc xá - nơi ở của các học viên robot tại Trường Đào Tạo. Những câu chuyện thú vị, buồn cười, nhạt nhẽo, hay cả những tình yêu khó đỡ. Doraemonzu và câu chuyện cuộc sống ngày qua ngày ở kí túc xá! #Lưu ý:_Thể loại couple: thập cẩm, gì cũng có. Bạn không chê thì mời bạn xơi~_Truỵên này tớ reup lên đây để phòng hờ nếu bên Novel toon có vấn đề. Ngoài ra tớ vẫn sẽ ra mắt chương đều đều hai bên. _Truyện này thuộc kiểu đục phá tuổi thơ (đam mỹ và hơi có hướng bạo lực, bệnh tật) nên những ai chèo các cặp ngôn tình trong truyện hay dị ứng với sự xám xịt vui lòng bỏ qua. _Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tớ, chỉ có cốt truyện là thuộc về tớ. _Mọi thông tin nhân vật vẫn giữ nguyên ở một mức độ, có một số không chính thống (Như độ tuổi, trang phục, sở thích...) _Nguồn ảnh bìa: (Tớ không biết, có ai quan tâm hoặc biết hãy ib với tớ nhé!)Tớ không mong chờ gì về tác phẩm này sẽ làm hài lòng độc giả cũng như bản thân tớ. Nhưng nếu các bạn thấy hay, thì đó động lực và không ngừng cố gắng. Cảm ơn các bạn rất nhiều!!! ❤🥀…
Nội dung : Chuyện tình lãng mạn đan xen đau khổ giữa Tiêu gia Tam thiếu Tiêu Khiết Thần và cô gái xinh đẹp tuyệt trần khiến người đời lưu luyến không quên Lý Ngọc Ân.Chỉ qua một lần gặp mặt, Tiêu Khiết Thần đã đem lòng cảm mến người con gái với cái tên Lý Ngọc Ân, bất chấp mọi khó khăn , chàng tìm đủ mọi cách để cưới nàng về mặc cho trong tim nàng khi ấy không còn chỗ để giành cho thứ gọi là tình yêu .…
Nội dung truyện là cô em đã từng ghét anh hai nhưng vì 1 lý do mà cô em đã từ ghét sang thương sót//Truyện thuộc dạng BL//…
"con mồi đó là của tao"…
Trong mọi trường hợp vs 1 số nhân vật…
Lấy cảm hứng từ những câu chuyện truyền miệng của nhân dân từ xa xưa…
Như cái name...Nổi lên để k bị lãng quên...😀 Vào r thì xem ht và vote cho mk nhak, cho thêm cái nhận xét dưới cmt nhek!!! Mơn mn nhìu nhìu…
Chúng tôi tặng cho bạn những lời nhận xét chân thành nhất.Cover designed by : @Hearine…
Các nhân vật trong Creepypasta không thuộc về tôi , nhưng tính cách và cốt truyện là thuộc về tôi .Và có thể các nhân vật trong đây hơi OOC ,và thêm nữa trông đây thường nói chuyện về đồ ăn là nhiều.Đây là lần đầu mình mình viết truyện nên có ném ,thì ném rạch thôi nha để mình xây nhà :V .…
Đoán xem ( ° ͜ʖ °)…
vào đi rồi biết…
Truyện là sự tưởng tượng về những khó khăn, gian khổ và những khoảnh khắc vui vẻ bên nhau của Bangtan.…
Trong truyện có một cô gái tên Nanami, 17 tuổi và một cậu bé Tastumi 18 tuổi. Họ là một couple nổi tiếng trong trường trung học Shekan.…
Đơn phương một người không hề tồn tại...…
Ừ THÌ Ì Ì Ì Ì Ì U MÊ QUÁ NÊN LỌT HỐ ĐÃ Một NĂM NHƯNG ĐÉO CÓ CƠ HỘI Để VIẾT VÌ VẬY BÂY GIỜ MỚI CÓ TRUYỆN NÀY ĐƯỢCCÁC BẠN NÊN VÀO ĐỌC MỘT CHAP THỬ NẾU HAY HÃY CHO VÀO THƯ VIỆN VÀ BÌNH CHỌN CHO TUI NHÉ CÁC BẠNCÒN NẾU KHÔNG HAY THÌ VUI VẺ ĐI RA ĐỪNG MỘI LỜI TỪ BIỆT ( góp ý nhẹ cho tui thôi mà) ĐÂY LÀ CHUYỆN Creepypasta Đầu TIÊN CỦA CHUI…
Một ý tưởng nảy ra trong đầu khi tôi đang ngồi thơ thẩn nhìn lên bầu trời đêm của thành phố.…
"Róch rách..."Tiếng mưa chảy từ mái hiên đỗ xuống tạo ra những âm thanh vui tai. "Cạch" chiếc cửa sổ tại một khu xóm nhỏ mở ra, bên trong là một chàng trai trẻ với khuôn mặt thanh tú. Anh chàng đưa đôi mắt yêu điều của mình ngó vào hư không. Gió se se lạnh, bầu trời thì xám xịt, cảnh vật điều hiêu không một chút sức sống.**********************"Bạch...bạch..."Những bước chân nhẹ như không va chạm cùng mặt nước. Anh chàng đi từ từ tiến về phía một tiệm cà phê đầu xóm anh. "Tinh.." chiếc nhỏ treo trên cao ngay mép cửa run nhẹ. Bước vào trong là một không gian khác nó ấm áp hơn bên ngoài, thoải mái và dịu chiệu hơn. Anh chàng vắt chiếc áo khoắc bị ướt sủng lên móc trên gần cửa, anh cất chiếc ô vào đúng nơi rồi lại bước đến quầy order. "Tách"Giọt cà phê rớt xuống, bản nhạc jazz vang lên và một cái chớp mắt..."Hahaha... em biết nó sẽ thú vị mà""Anh, ta đi thôi...""Em thích nhất là mùa đông...""Đây chính là quán cà phê em yêu nhât""Em...xin...l...""Két....Ầm...""LAM HÀ.....""Rắt...rắt...rầm..."Những mảnh ký ức vui vẻ, đau buồn cứ thế ùa về. Mỗi lần anh đến đây khẽ nhắm mắt lại nhớ về cô ấy, cô gái anh yêu nhất cũng là người sẽ cùng anh đi đến hết cuộc đời. Con đường trước tiệm cà phê là nơi người anh thương thân hình máu me đang hấp hối chờ chết, mọi người xung quanh chỉ biết đứng nhìn chỉ tay năm ngón mà bàn tán đủ điều. Lúc đó, anh tuyệt vọng vô cùng. Tại sao, nơi cuối cùng cô muốn đi trước khi đi qua Mỹ phẫu thuật là tiệm cà phê này? Nơi cô muốn ở mãi vẫn là tiệm cà phê này? Và...thứ cô yêu thíc…