Là con gái của 1 gia đình giàu có, nhưng cuộc sống cô không có niềm vui. 17 năm, cô phải chịu đựng cảnh địa ngục 17 năm. Cứ nghĩ sẽ sống như thế đến hết đời, cho đến 1 ngày, Quách Thần đến. Từ đây, cuộc sống của Bạch Thuyên thay đổi....…
"sao mày có thể vô liêm sỉ như thế hả Kim Taehyung?""vô liêm sỉ á? bố mày chỉ vô liêm sỉ với mày thôi!"....start:20/03/2020end: ??một mối tình đáng yêu,dở khốc dở cười của đôi trẻ Kim Taehyung và Jeon Jungkook :3💕…
Mùa hè, mùa của tháng ngày xa mái trường, thầy cô và bạn bè, mùa của những chú ve sầu núp trong lá cây cất tiếng hát không ngơi nghỉ, mùa của nhiều cung bậc cảm xúc dâng trào ... Có lẽ đặc biệt nhất vẫn là cảm xúc của sự chia xa. Vào buổi chiều mùa hè, ánh nắng trải nhẹ cùng với những cơn gió thổi miên man, chiếu những tia nắng hắt qua kẽ lá. Những ngày vào rừng thả hồn rong chơi, ta lại nhớ đến ai, nhớ đến kỷ niệm như gai đâm vào tim mà đến bây giờ vẫn chưa thể quên được. Ai đã từng chìm vào cảm giác này chưa? Cảm giác một sự vấn vương thuở ấy đã cùng ai đó trải qua nhưng chỉ là đơn phương độc mã từ một phía, phải chăng lúc này, vào khoảng trời riêng này vì thế mà bao kí ức ùa về, ta lại nghĩ đến ai rồi lại trở về nơi cũ đắm mình trong trời thương nhớ? Đó là một câu chuyện tình yêu tuổi học trò đầy cảm xúc. Mà tình yêu tuổi học trò thì ở hoàn cảnh nào cũng chỉ là một cảm xúc thoáng qua...…
"Ta vì ngươi phụ cả thiên hạ Ngươi lại vì thiên hạ phụ taNếu vậy, ta sẽ nhấn chìm cả thiên hạ!" Phiên bản đục khoét tuổi thơ nên các tình yêu có thể bỏ qua nếu muốn giữ sự trong sáng lành mạnh.…
Mùa đông năm ấy tiết trời bắt đầu lạnh Seoul thành phố phồn hoa nơi có nhiều nhà cao tầng là khu đô thị lớn nhất Hàn Quốc, Bầu trời Seoul bắt đầu với những cơn gió lạnh gai người, trên phố người đi lại đều khoác lên mình chiếc áo ấm. Năm đó Doãn Kỳ gặp Hạo Thạc rên 1 chuyến xe Bus, lần đó Hạo Thạc không để ý ngồi cạnh cậu là Doãn Kỳ. Hạo Thạc mãi mê đắm chìm vào điện thoại, vì hôm qua buổi biểu diễn thời trang lớn của 2 nhà thiết kế trẻ. " này cậu tôi có thể ngồi đây chứ" giọng nói trầm ấm phát ra,dáng người gầy thư sinh đứng bên cạnh. anh ta trùm kín đội 1 chiếc mũ đen, khẩu trang đen khiến cho Hạo Thạc thấy người này thật kỳ lạ " À vâng được chứ, tôi quên mất" Vừa đến trạm xe bus đến trước cổng trường, mọi người điều bàn tán xì xầm bên tai, Hạo Thạc thắc mắc mọi người đang nói ai, khi Hạo Thạc nhìn lại hóa ra là người lúc nảy. Người ngồi cạnh Hạo Thạc Doãn Kỳ là hội trưởng hội học sinh là người lạnh lùng tao nhã lại còn học giỏi vô cùng đẹp trai dáng vẽ thư sinh. Hôm ấy cũng là lần đầu gặp em trên chuyến xe đó…
Người mà cô Hai Kiều Phụng này thương là em là người con gái tên Trần Ngọc Khuê chứ không phải ai khác em không cần nghe những lời đàm tiếu đó chỉ có em xứng với tôi chỉ một mình em, em không cần sợ bất cứ ai cả. Tôi sẵn sàng làm chuyện bất nhân tàn nhẫn nhất với kẻ nào dám đụng đến một sợi tóc của em "......Lấy bối cảnh Việt Nam thời xưaTư tưởng hiện đại- cổ hủTham lam - tình cảmLỗi lầm và tha thứMa mị tâm linh…
Tuổi học trò hồn nhiên, tinh nghịch, đáng yêu và cũng không thiếu sự bay bổng lãng mạn. Tuổi mới lớn với bao trò nghịch ngợm tai quái đầy ắp tiếng cười, giận hờn vu vơ, cảm xúc rung rinh nhè nhẹ, tình cảm yêu thương gắn bó với gia đình... Những điều đó được các tác giả viết thành những câu truyện nhỏ xinh trong cuốn sách này. Hi vọng "Xuất hiện và biến mất" sẽ mang đến cho các bạn nhiều thích thú, đồng cảm.…
Mẹ nó, người ta ở hệ thống đều bàn tay vàng , sao cô không có?Người ta đều có kỹ năng kiệt suất, sao cô không có?Nam chínhNgười ta,...[ Ký chủ....] Hệ thống rầu rĩ phiền muộn nghĩ ngợi.Cô không có bàn tay vàng nhưng bản thân cô qua thế giới nào đều xưng bá xứng vương, lật đổ nam quyền lên nắm nữ quyền.Cô không có kỹ năng kiệt suất nhưng cũng đổ làm sập thế giới của người ta, không thì cũng gà bay chó nháo.Rốt cuộc cô cần bàn tay vàng làm gì ? Kỹ năng kiệt suất làm gì?À mà nó không phải nó cũng là bàn tay vàng sao?…
Tên : TÌNH NHÂN KIÊU NGẠO Tác giả : MỘNG KỲ NHÃ👉 Đây là cảm hứng vu vơ của mình , theo sở thích tự do không theo một bố cục nào cả , cho nên lời văn không có hay bằng các tác giả chuyên nghiệp khác , mình chỉ là một người mới vào nghề cho nên trình độ chỉ ở mức nghiệp dư . 📢 Nhắc lại : TÁC PHẨM NÀY LÀ CẢM HỨNG VU VƠ CỦA MÌNH, CŨNG LÀ BỘ MÌNH CẢM HỨNG VÀ NHIỆT HUYẾT NHẤT ヾ(˙❥˙)ノAI KHÔNG ĐỌC ĐƯỢC CÓ THẾ CLICK 👌CHỨ NÉM GẠCH ĐÁ LÀ MÌNH XÂY BIỆT THỰ ĐẤY ಠಗಠNỘI DUNG : Chưa hoàn thành nên chưa biết đầu óc hay suy nghĩ quá nhiều cho nên nội dung dễ thay đổi (~‾▿‾)~Chúc các bạn đọc vui vẻ ฅ^•ﻌ•^ฅ MEOW…
Thanh Xuân Năm Ấy... Tôi Có AnhTác giả: Nguyễn NgọcTác phẩm nói về những cảm xúc non trẻ ở thời cấp 3, Yến là cô học sinh lớp 11. Cô gặp Hiếu trong buổi trại hè ngảy 26 tháng 3 được nhà trường tổ chức. Trong buổi gặp mặt ấy, có sự rung động trái tim của cô gái nhỏ. Họ tìm hiểu nhau, đồng cảm trong tình yêu, sở thích chung của đối phương. Họ trãi qua những ngọt ngào giản đơn trong cuộc sống. Yến từng nghĩ rằng mình đã tìm được một nửa của đời mình,cô dành cả sự chân thành của mình cho Hiếu. Rồi, cô nhận lại được gì? Sự đau khổ, lòng tin tan biến như không hề tồn tại trong cô dù một chút. Thật trớ trêu...Mời các bạn hãy cập nhật để biết thêm những diễn biến câu chuyện.Trích: Nhân vật Hiếu (nam chính)-Anh không hề lừa dối em điều gì? Anh cũng chưa hề nghĩ em là người thay thế. Đã từng có người hỏi anh rằng tình cảm hiện giờ anh đối với em có được bằng người yêu cũ hay không? Và anh đả trả lời là rất nhiều.-Vậy... em có tin anh không. Dù muốn hay không đó cũng là sự thật.Nhân vật Yến (nữ chính)-Em thích nó, vì loài hoa này luôn hướng về mặt trời, không hề có ngoại lệ. Cũng như trong tình cảm, chỉ có mỗi một người mình thương. Dù có đi đến một nơi xa xôi đến đâu, trái tim và suy nghĩ luôn ở một hướng,nơi đó có người mình yêu,Nhân vật Phương (nữ phụ)-Ê mày, tao thấy ông Hiếu đang đứng với nhỏ Mỹ Linh khoa kếtoán cùng khối mình ở trước phòng quản sinh làm gì á, mà thân mật lắm.…