(update dần) Chỉ đơn giản là những bài thơ những điều vu vơ vụn vặt quá lười để ghi chép lại Tôi chọn biến chúng thành thơ , để đôi khi đọc và hồi tưởng buồn lại những nỗi buồn cũ, vui lại những niềm vui cũ và không bao giờ quên mình đã từng đi qua tuổi trẻ này ra sao...…
Chúng ta đều trải qua cái thời ngông cuồng của tuổi trẻ, hết thảy, tất cả chỉ còn gói gọn lại hai chữ "kỉ niệm". Chúng ta ở hiện tại phải cứng cỏi hơn bao giờ hết, để chống lại những thế lực đen tối đang bào mòn ý chí, thời gian của chính mình. Luyện tập trở thành những chiến binh dũng mãnh nhất không phải chiến đấu hào hùng trên đường đời, mà mỗi khi đêm về, ta dũng cảm đối mặt với nỗi cô đơn, và ngự trị nỗi đau.…
văn án Câu chuyện kể về tình yêu của 2 chàng trai vốn chẳng có quan hệ gì với nhau, nhưng vận mệnh lại để họ gặp nhau, để họ biết thì ra hạnh phúc chính là như vậy. Hứa Thịnh An là con cả nhà họ Hứa nhưng mẹ cậu mất sớm, cha không thương mẹ kế lại không yêu. Chính vì ít nhận được tình yêu của cha mẹ nên cậu trải qua những tháng ngày sống trong cô đơn và buồn tẻ. cho đến một ngày cậu gặp được anh người con trai mà cậu vừa gặp đã yêu. Anh đối xử ấm áp và dịu dàng với cậu. Cho cậu biết thế nào là yêu và được yêu. Tống Minh vừa học trung học đã phải đi làm để kiếm tiền giúp đỡ cha mẹ chang trải phần nào cuộc sống. Mẹ anh mắc bệnh tim cha anh luôn phải chạy chữa kiếm tiền mua thuốc men và nuôi cả gia đình, chính vì vậy anh đã phải tự lập từ sớm. Luôn sống máy móc giữa học tập và công việc khiến cho anh cảm thấy cuộc sống này thật áp lực. Rồi anh gặp cậu người thiếu niên trong sáng và ấm áp là ánh dương của đời anh. Để cậu cảm thấy hạnh phúc hơn anh muốn mình trở nên thật mạnh mẽ.Có những người họ sống là để dành cho nhau, anh và cậu chính là như vậy.Họ đến với nhau bằng cách nào mời mọi người cùng theo dõi nhé!…
Xin chào, tôi là Yyauri. Đây là truyện do người hâm mộ viết và hoàn toàn không liên quan quá nhiều đến nguyên tác.________________________Nhân vật không thuộc về tôi. Truyện này là phi lợi nhuận.Ảnh bìa: thanh thuỷ/rasiaTruyện này do tôi cùng đàn chị rasia acrus* và một đàn chị khác chắp bút viết.Cảnh báo: lệch tính cách nhân vật (có thể nặng hoặc nhẹ), tình cảm nam nữ, tình cảm nam nam, tình cảm nữ nữ, drama,...______________________Lí do tôi viết thì chắc do bị chị rasia dụ lọt hố và fandom ít hàng để nhai quá. (Không những thế tôi còn bị chị ta dụ lọt crackship nữa cơ)Mong mọi người sẽ ủng hộ.________________* Chị rasia mất acc nên mọi người có thể qua face bả chơi cũng được: https://www.facebook.com/profile.php?id=100086185372195…
Một chuỗi mắt xích đối thoại giữa những màu tính cách khác nhau (hoặc trái nhau). Cô ấy và cô ấy. Họ sống trong cùng một căn nhà, cùng nhau nói về tình yêu, nghĩ về cuộc đời và vén bức màn chắn phơi bày những mảng tối sâu xa trong tâm hồn.…
🍉 Lối truyện có thể chưa mới mẻ, nhưng tôi đang cố gieo trồng những quả truyện to và ngon ngọt hơn.🍉Giới thiệu sương sương:kể về câu chuyện muốn thuở ép hôn trong truyền thuyết nhưng ép này nó lạ lắm, lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy tình yêu định nghĩa thì dễ nhưng hiểu thì khó. Nên cô gái Đỗ Thường Đổng Khiết này trải nghiệm sẽ là kết quả như thế nào.…
Giới thiệu nhân vật: - Khúc Hoàng Ánh: nu9, đánh giá tổng quan 9/10- Nguyễn Minh Quang: n9, xây dựng tính cách theo hình tượng tài lanh tài lẹt- Nguyễn Yến Nhi: bạn thân nu9, camera chạy bằng cơm, kho tàng drama- Đặng Minh Hoàng: n8, bạn qua mạng của Ánh, tính tình cởi mở, hơi hãm một tí- Vũ Thiệu Long: bạn thân n9, hướng nội nửa mùa.Cùng với sự tham gia của các nhân vật quần chúng khácNội dung: Câu chuyện xoay quanh thời niên thiếu và cuộc sống thường ngày. Ánh và Quang - hai nhân vật chính trải qua bao biến cố liệu có thể ở bên nhau?…
Truyện của tác giả Dạ Dao. Các tác phẩm tiêu biểu: Quyến quyến phù sinh, Khi anh mỗi lúc một xa,...Thể loại: Hiện đại, HENgười dịch: Việt HảiNguồn: Nhà xuất bản tổng hợp- Thành phố Hồ Chí MinhReup: Phạm Diệu Linh******** Nội dung tản mạn :********* Luôn luôn khi mất đi rồi ta mới nhận ra điều đã đánh mất ấy. Sự thức tỉnh muộn màng ấy liệu bạn có cam tâm tình nguyện hay không? Luôn luôn khi những sao nhãng hay bỏ qua rồi, ta mới phát hiện ra những điều sao nhãng hay qua ấy nhiều biết nhường nào. Sự hối hận muộn màng ấy liệu bạn có cam tâm tình nguyện không? Cuộc đời mỗi con người là một chặng đường dài mà hoang vu, mải miết đến vô tận. Trong hành trình sống ấy, khóc và cười, yêu và hận đều không thể tiên đoán hết được. Biết bao nhiêu lữ khách độc hành đều đang mải mê đi tìm hạnh phúc, thế nhưng số người hạnh phúc thực sự trên cõi đời này thì lại chẳng có đến bao nhiêu. Trong cõi sinh mệnh đầy biến cố trắc trở, cơ hội để tìm thấy một người dựa dẫm được, che chở được cho mình có thể chỉ đến một lần duy nhất mà thôi. Hướng về phía tương lai mịt mùng xa xôi ấy chẳng bằng quay đầu lại nhìn những điều đã đi qua. Có phải nơi ấy vẫn luôn có một cánh tay dang rộng đợi chờ bạn, vẫn luôn có một lồng ngực để bạn dựa dẫm, nương tựa...…
" Tớ thích cậu ... tớ thích cậu 5 năm rồi..." [ Dự án mới - chuẩn bị phát hành ] mỗi câu chuyện của các bạn gửi tới sẽ được lồng ghép đan xen vào tác phẩm, mọi người hãy tìm xem liệu câu chuyện có giống cuộc đời bạn hay không...Các bạn hãy bấm vào đường link để chia sẻ câu chuyện của chính mình nhé ^^https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLScHp9ZZgIhBWVGLB7f8P2qH7SJT_axyQ4Ywz_XmIfkrZu-aZQ/viewform?usp=sf_link…
Chuyện hằng ngày của một cô bé tên Tiểu Mật với căn nhà bé nhỏ trong hẻm, với một người ba ngốc, với những mơ ước về một tương lai được sống ở một ngôi nhà mới ngoài mặt phố rực rỡ ánh đèn. Liệu qua những cám dỗ của cuộc đời, cô bé ấy có còn giữ được trái tim thiện lương như thuở ban đầu?Lời tác giả: Thứ tôi muốn gửi gắm qua tác phẩm là một chút ánh sáng ấm áp đến cho mọi người.…
Hắn không còn nhớ tiếng "Ba..mẹ" đầu tiên mình được nghe, được gọi. Nhưng điều mà hắn nhớ mãi luôn là cảm giác khao khát khi mơ mộng về hai chữ "gia đình"... ___________________________________________________________________ Văn áng: Giữa lòng Moscow xa hoa, người con trai lặng lẽ đứng. Ánh đèn phố phường rực rỡ chiếu lên khuôn mặt vốn "chai sạn" tự thuở nào. Một bông tuyết nhẹ nhàng đáp xuống hàng mi, tan ra như giọt lệ chợt lạc giữa đời thường. Cậu không chớp mắt, để mặc cái cay xè thoảng qua, mờ nhạt như những vết hằn cũ kỹ đã chìm sâu trong vô thức...…