Tình yêu nhẹ nhàng cũng có cái đẹp riêng. Chỉ là tình cảm nảy sinh lặng lẽ, không có nghĩa là nó không ngọt ngào. Cuộc đời thầm lặng của Mây chợt có sự xuất hiện của Gió. Thời gian thoi đưa làm mối quan hệ của họ bền chặt hơn cả những rung động chóng vánh của tuổi thiếu niên. Rồi một ngày họ sẽ cùng nhận ra - có mối quan hệ còn đặc biệt hơn cả danh nghĩa "bạn bè"._______________________________Lịch đăng: Thứ 3 và thứ 6 mỗi tuần, giờ đăng phụ thuộc vào lịch giờ hoàng đạo mỗi ngày. Độ dài dự kiến: 50 chương (chưa bao gồm ngoại truyện), đã có sẵn 30 chương.Năm nay mình thi THPTQG nên có thể sẽ hoãn đăng tải truyện trong tuần thi đó. Mọi người thông cảm nha (T_T)…
"Sau này đừng gặp lại nữa, Ngọc Hân." Anh vừa quay đi vừa cất tiếng nói , nói câu từ biệt với tôi sao ?"Đó là điều anh muốn, em sẽ cho anh toại nguyện."Đỗ Hoàng Nhật Minh, vĩnh viễn đừng gặp lại." Tôi quay đầu nhìn về phía bóng lưng đã đứng lại nghe tôi nói. Tôi khẽ thở dài, dù có chút không nỡ nhưng lần này phải buông thật rồi."Anh sợ khi gặp lại em, anh lại không kiềm được cảm xúc mà lại điên cuồng yêu em lần nữa." Thứ giọng trầm thấp, nhẹ nhàng, nói rất nhỏ nhưng tôi cũng đã nghe được hàm ý của câu nói ấy. Nhật Minh, lần này anh buông em thật sao ? Ngoảnh đầu nhìn em lần cuối không được sao ?"Tạm biệt, bé con."Gió lạnh thổi qua, bóng lưng ấy cũng đã đi theo cơn gió ấy, chẳng còn hơi ấm nào bao bọc lấy tôi cả. Mặt trời sưởi ấm tôi từ trước tới nay thật sự đã chấp nhận buông bỏ tôi mà đi rồi.…
"Đơn phương giống như thí nghiệm nung đường, càng đợi chờ, càng hy vọng, càng mơ tưởng một kết quả tốt đẹp thì bản thân lại càng bị hao mòn và kiệt quệ. Đường cứ nung mãi sẽ cháy đen, trở thành tro bụi và chẳng còn chút ngọt ngào nào như thuở ban đầu nữa. Yêu thầm cũng vậy, cứ lặng lẽ níu giữ những hy vọng mong manh dù biết thứ tình cảm ấy sẽ lụi tàn trong vô vọng..."Truyện được viết bắt đầu ngày 18/8/2023.Ngày kết thúc: ?Truyện được viết ở ngôi thứ nhất, dưới góc nhìn của nữ chính. Trong truyện sẽ có vài chương viết dưới góc nhìn của nam chính.Edit bìa: Nguyễn Tâm…
"Cuộc đời này của mỗi người đều có muôn vàn màu sắc sặc sỡ mà! Cậu đừng chỉ nhìn vào mỗi màu đen tăm tối ấy nữa, được không?"__________________Giới thiệu:Đây là câu chuyện về một cô gái tên Đoàn Vũ Huyền Trâm Anh. Bởi vì đã từng bị tổn thương từ quá khứ mà vẫn luôn có một nỗi sợ ám ảnh đến hiện tại. Nó đã từng chút một biến cô trở thành người vô tình, giả tạo, ích kỉ. Chúng đáng ghét đến mức khiến cô tự nguyện thu mình vào trong bóng tối và quên đi bản thân của trước kia. Rồi cho đến một ngày, có một người rất đặc biệt xuất hiện, đặc biệt đến mức làm cô tự chủ động muốn bước ra ánh sáng một lần nữa, muốn tìm lại chính mình một lần nữa, để có thể đứng bên cạnh cùng toả sáng với người ấy.__________________•🌷Tên cũ: Màu Nắng Ấm, Mặt Trời Trên Đỉnh.•🌷Nhân vật chính: Trịnh Thái Duy Hoàng × Đoàn Vũ Huyền Trâm Anh.•🌷Tình trạng: đang hoàn thiện.•🌷Số chương dự kiến: trên 45 chương, chưa tính ngoại truyện.•🌷Ngày đăng: 09/11/2024🌷•🌷Ngày đăng lại: 13/03/2025🌷•🌷Nguồn bìa: tác giả tự vẽ.•📌 [CẢNH BÁO]📌: tuy truyện là thể loại chữa lành nhưng sẽ có khoảng hơn hai chục chương đầu có cảnh khá tiêu cực.📌…
"Em thích không?" Anh khom người trao bé mèo trắng muốt cho tôi, ánh mắt lộ rõ vẻ cưng chiều, cánh tay nhẹ nhàng vuốt dọc lưng như xoa dịu đi cơn đau dạ dày lúc nãy."Em có, anh cho em nuôi chung với nhé?""Ừ, của em. Cái gì của anh cũng cho em."Có lẽ vào mùa hạ năm ấy, thứ rực rỡ nhất không phải là nắng hạ, mà là thanh xuân tươi đẹp của chúng ta._______________________________Truyện đang trong quá trình chỉnh sửa và nằm trong chuỗi: "Gom Nhặt Những Mảnh Thanh Xuân Còn Sót Lại"…
- Hyung, anh có biết người ta sau nhiều năm khi gặp lại crush cũ, suy nghĩ đầu tiên trong đầu chính là gì không?- Là gì?Seokjin khổ tâm nhăn nhó. Jimin kìm nén trả lời.- Là không thể hiểu nổi tại sao mình lại từng thích một thằng ngốc như vậy!…
-Nó là redflag đấy, né nó đi, dính vào làm gì chỉ tự làm khổ mình thôi- Dù sao thì cũng nên thử 1 lần chứ- Tao nói rồi đấy, đừng có hối hận......- Huhu bây ơi, nó còn không thèm trả lời tao, nó lơ luôn- Thôi nín đi- Thằng đấy không xứng để mày khóc đâu....Từ đấy, Lê Thanh Linh quyết định sẽ không bao giờ dính vào 1 thàng redflag nào nữa và thề rằng sẽ không bao giờ tha thứ cho Vũ Hải Dương vì những việc nó đã làm. Thế nhưng cuộc sống thì đâu ai biết trước được tương lai rồi sẽ ra sao đâu____________Lê Thanh Linh- Vũ Hải DươngW: Lank29/11/2023…
MưaTuyết rơiNắngCầu vồngThanh xuân của chúng taCó cậu, vẫn luôn tốt đẹp như vậy.Tổng số chương 46 + 2 ngoại truyện.P2: @cherryblossom_m30/05/1913/01/212/1/22…
Đôi khi tôi tự hỏi rằng vì sao mặt trời lại ấm áp hơn đến thế? ---P/s: Đây là tác phẩm đầu tay của mình nên văn chương đang còn lủng củng, xây dựng tình tiết chưa được tốt, còn nhiều thiếu sót, nhân vật chưa hoàn thiện. Mong nhận góp ý của các bạn ạ!Thank you so much! - 11 / 03 / 2025 -Bìa: Bánh Mochi Vị Xoài 🥭…
nu9 Phạm Ánh Tuyết Vy na9 Nguyễn Trọng Hoàng Khánh Na9 từ chap 3 mới xuất hiện nên đừng ai thắc mắc nha:))Tại vì viết vui vui nên ảnh bìa truyện là ảnh trên mạng nên đừng có chửi em nha…
Thư ngẩn người nằm trên giường một hồi lâu, màn hình điện thoại trên tay nó vẫn hiển thị khung cửa sổ trò chuyện với Nguyễn Nam Bảo Huy."Giờ thì nhắn hello thì nhạt quá, hi chào cậu thì nó bị sigma, giờ sao ta...?" Nghĩ đi nghĩ lại một hồi đầu Thư chợt nảy số. Nó nhanh tay thoăn thoắt nhập vào dòng nhập tin nhắn.Thư: Mày ăn cơm chưaTin nhắn vừa được gửi đi nó đã thấy trên avarta con cá chép của Huy đã hiện lên dấu chấm màu xanh. Huy gửi cho nó một icon con khỉ rồi mới nhắn tin rep lại.Huy: Mày nên hỏi câu này lúc 19:00 nghe hợp lí hơn Thư ạ. Giờ là 22:00 thì mày nên hỏi tao là "Đã ăn đêm chưa ?"…
Một đứa con gái phải gọi là mọt sách, chuyên tâm nghiên cứu về những thứ phức tạp trên đời, Vũ Diệp Anh, chắc chắn là đứa con gái duy nhất dám ngạo nghễ tuyên bố mình có thể nhìn thấu ý đồ, tâm can của một người.Thực tế đã chứng minh là nó làm được.Vậy mà suốt 2 năm trời học chung trường chung lớp, Diệp Anh vẫn không thể hiểu nổi bạn học Nguyễn Thanh Khoa, nổi rần rần trên confession từ lúc mới nhập học. Hợp lý, chẳng đứa con gái nào lại bỏ qua một cậu bạn đẹp trai, cao 1m72 từ lớp 6, học bạ không một vết mực đen, biết chơi bóng rổ và đánh đàn Ghitar cả. À thì.. đương nhiên, nó cũng vậy.Bằng một biện pháp thần kì vi diệu nào đó, khoảng cách giữa hai người ngày càng được rút ngắn, còn nó thì nhận ra tình cảm của mình dành cho Thanh Khoa, căn bản không dựa trên cơ sở bạn bè. ×TRÍCH ĐOẠN×- "Ê Khoa, mày được theo đuổi nhiều như vậy í, có thấy mệt không ạ?"- "Chả biết nữa, Diệp Anh thấy sao?"- "Tao á? Sướng thế còn gì! Các chị khóa trên thì quàng vai bá cổ, mấy bé khóa dưới thì bẽn lẽn chạy ra xin In4, lũ con gái cùng khối mà còn bày đặt viết thư tình."Vừa nói, nó vừa giơ ngón tay ra như đang tính toán. Sau vài phút trầm tư không nói, nó rút ra kết luận: "Cả cái trường cấp II Đống Đa này, mấy ai được như chú!"- "Sao mày hay để ý tao thế?"- "Bởi vì 'phù sa không chảy ruộng ngoài' nha nhóc!"Mi tâm cậu khẽ nhíu lại, nụ cười tốn gái cùng đôi mắt hoa đào lại bất chợt lộ ra trước mắt nó.- "Không chảy ruộng ngoài, có được chảy vào ruộng ta không?"______________Ngày đăng tải: 2/12/2024Một số đị…