Yêu anh rồi, tình yêu của emNghiện anh rồi, kẻ sát nhân của emYêu anh là sai hay là đúngQuan trọng chắc ?|Truyện có phần ảo tưởng và hư cấu nặng. Đa phần là do trí tưởng tượng tuỵet vời của Kan |…
Truyện của mình chỉ đăng tải tại W cam, không có ở bất cứ đâu cả. Cảm ơnTrương Giai Kì & Lê Thu Anh______Ngày viết: 24/12/2023Ngày kết thúc: 25/2/2024Một tác phẩm đầu tay ♡…
Thực ra màu xám không hề nhạt như mắt người thấy. Để tạo ra được màu xám thì vẫn phải dùng đến những màu cơ bản, trong đó có cả những gam màu nóng như đỏ, vàng. Với mỗi lượng màu khác nhau sẽ cho ra một màu xám với sắc độ khác nhau, vậy nên màu xám chẳng "nhạt" như người ta hay nói. Người mang màu xám cũng không "buồn" như nhiều người hay thấy.Truyện được đăng tải duy nhất tại Wattpad. Nếu các bạn đọc tại trang web khác vui lòng quay về acc @toilaaitoiodau ở hai nền tảng này để ủng hộ tác giả quèn là tôi đây. Xin cảm ơn!…
"Yêu thầm chính là tự ti, vì tự ti nên mới lựa chọn yêu thầm."Lần đầu tôi gặp cậu là vào một chiều mùa thu lá vàng rơi rụng, khi cái nắng gắt, nóng nực của mùa hạ đã chịu vơi đi trên mảnh đất thủ đô này.Ngày mà tôi quyết định buông bỏ tình cảm đơn phương đó, là ngày mà ánh nắng ấm áp của mùa xuân đang dần xâm chiếm mọi ngõ ngách vẫn còn đang vương chút hơi lạnh còn sót lại của ngày đông giá rét.Xuân qua, Hạ đến, Thu đi, Đông về. Thì ra tôi đã thầm yêu cậu lâu đến thế, thứ tình cảm ngay từ đầu đã biết trước không có kết quả, vậy mà sao vẫn dại khờ, tơ tưởng mãi về sau?---"Thầm Yêu Ánh Dương Rực Rỡ" được viết bởi Mây Quýt (maytrang27).Đăng lần đầu tại Wattpad vào ngày 07/09/2023. Bìa minh hoạ: Gumi Books----Chào mừng bạn đến với chuyến hành trình của "Thầm Yêu Ánh Dương Rực Rỡ".…
"Cậu đã chờ tớ lâu như vậy, lần này đến lượt tớ, tớ sẽ ở chỗ này chờ cậu, mười năm, hai mươi năm, tớ vẫn ở chỗ này chờ cậu." Tác giả: Ng'bthgNhân vật chính: Đồng Ánh Quỳnh - Minh Hằng____________________P/s: Nội dung không xảy ra trong đời thực và hoàn toàn là tưởng tượng của tác giả!…
[ẨN CHƯƠNG] XIN LỖI MỌI NGƯỜI VÌ MỘT SỐ VẤN ĐỀ. Câu chuyện dành cho quý độc giả, những người đã quá tuổi học trò, đang đứng chôn chân trước hàng ngàn bão tố cuộc đời, chỉ để ngoảnh lại nhìn về quá khứ. Tuổi 17... cái tuổi đứng giữa ngưỡng cửa của mộng mơ và hiện thực. Có những điều được, và cũng lắm điều mất - như một cơn gió thổi qua, để lại dư vị khó gọi tên. Tuổi 17 là khi chúng ta vừa học cách mỉm cười, vừa tập cách giấu đi nước mắt. Là khi ta có cả thế giới trong tay, nhưng lại thấy mình thật nhỏ bé. Nếu được sống lại một lần nữa... bạn có muốn quay lại tuổi 17 không?***Mình là Hoa Di, một tác giả trẻ đang miệt mài học tập trên con đường cầm bút và vẽ lại cuộc đời.…
Trước lúc hẹn hò, Khánh Vy thề đôi ta sẽ không rung động.Sau khi chia tay, Viết Hoàng nói xin hãy cho nhau cơ hội mở lòng.Mọi người bảo họ không hợp, lại chẳng ngờ anh sẽ thay đổi vì cô. Ngay cả khi cô vẩn vơ nhìn anh, hỏi rằng thế giới hai người sao mà cách xa như vậy. Thì anh chỉ cười và nói:"Chúng ta không thể ở hai thế giới khác nhau được. Vì thế giới của anh đã là em rồi."Khánh Vy không biết mùa thu trong mắt mỗi người mang cảm xúc nào. Nhưng giây khắc ấy, cô đã nghĩ: Nếu mùa thu có thể cất lời thì cô mong chúng sẽ dịu dàng như ngàn vì tinh tú ẩn giấu trong đôi mắt anh.-Ngày viết: 20/8/2023Tình trạng: Ongoing…