3,347 Truyện
[Cổ Đại/Sủng] Độc Sủng - A Bạch Bất Bạch

[Cổ Đại/Sủng] Độc Sủng - A Bạch Bất Bạch

163 1 1

Tác giả: A Bạch Bất BạchThể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, SủngNguồn: Cung Quảng HằngTrạng thái: UpdatingEditor: Quýt ĐườngGiới thiệu:Trước khi gặp Hòa Sinh, Thẩm Hạo chưa bao giờ cảm thấy bản thân mình có hứng thú với nữ nhân. Đối với hắn mà nói thì nữ nhân chính là điểm yếu của hắn, bởi chỉ cần vừa chạm vào liền bị hoa đầu chóng mặt.Sau khi gặp được Hòa Sinh, Thẩm Hạo liên phát hiện ra rằng suốt hai tám năm cuộc đời hắn đã sống thực uổng phí, ôm ấp làm chuyện cá nước thân mật khiến hắn còn mê luyến hơn cả quyền thế."Ta đã từng gả cho người khác, trượng phu vừa mới bái đường xong liền chết, chàng sợ bị ta khắc chết sao?""Không sợ, van nàng gả cho ta ." Thần tử vì chuyện con nối dòng mà không ngừng dâng tấu.Thẩm Hạo: "Người trong thiên hạ đều biết trẫm có bệnh, trừ hoàng hậu ra, bất kỳ nữ nhân nào chạm vào trẫm, trẫm liền mắc ói, nếu muốn con nối dõi các ngươi đến hỏi hoàng hậu đi."Hòa Sinh: "Năm ấy là nàng cường thủ hào đoạt chứ có phải là cưới ta đâu, chưa lấy được lòng ta, còn muốn sinh con? không có cửa đâu!"…

Bệnh trầm cảm cười

Bệnh trầm cảm cười

6 1 2

" Nụ cười.... là cụm từ duy nhất mà mọi người dùng để liên tưởng tới nó... một "con người" lạc quan,tựa như không hề dính dáng gì đến 2 từ 'tiêu cực'. Nhưng đâu ai có ngờ, nụ cười ấy lại chỉ là cái mặt nạ mà nó dùng để che đi cái thứ kinh tởm trong tâm hồn của nó.... một tâm hồn méo mó và trống rỗng.Mỗi khi tâm hồn nó trở nên méo mó và đáng sợ hơn, nó cười. Khi được khen ngợi , nó cười. Khi bị trách mắng,nó cười ,....Nó bị trầm cảm ư? Không,cái "căn bệnh" mà nó mắc phải so với "bệnh" trầm cảm còn đáng sợ hơn....TRẦM CẢM CƯỜI" Đây chỉ là một cuốn tiểu thuyết viễn tưởng mà tác giả thêu dệt lên , có khoảng 70-80% là lấy từ cuộc đời thật của tác giả vậy nên nếu thấy nó không hợp gu bạn thì cứ việc bỏ qua, cảm ơn . __________________________________________________________________ehe... thì truyện này tôi có đăng ở Mangatoon và Noveltoon ó , ở trên đấy có nhiều chap hơn nên nàng/chàng nào muốn biết tình tiết tiếp theo thì lên đấy tra đúng tên truyện như này để đọc nhó =)))…

Hôn Nhân Chớp Nhoáng: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Của Lạnh Thiếu

Hôn Nhân Chớp Nhoáng: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Của Lạnh Thiếu

1 0 15

Một đêm say, cô ngủ nhầm giường.Ngỡ là tai nạn đời người... không ngờ sáng hôm sau, anh lạnh lùng buông một câu:"Tôi là cha của đứa bé trong bụng em."Tưởng chỉ là trò đùa tàn nhẫn, cô muốn trốn chạy.Nhưng người đàn ông ấy lại ép cô ký vào đơn kết hôn.Hôn nhân chớp nhoáng, không tình yêu, không cảm xúc.Thế nhưng, sau khi kết hôn -Anh cưng cô đến tận trời, bảo vệ cô đến cùng,và từng chút một kéo trái tim cô ra khỏi vết thương cũ...❝ Em có thể không yêu anh. Nhưng anh sẽ yêu em đủ cho cả hai. ❞…

Trùng Sinh :Nguyện Thay Đổi Vì Em

Trùng Sinh :Nguyện Thay Đổi Vì Em

36 6 3

Ở đời có biết bao nhiêu cái gọi là hạnh phúc, nhưng Lâm Thất Tịch lại chọn cho mình một cái hạnh phúc xa tầm tay không thể nào chạm tới - đó chính là "yêu anh" Hàn Thanh Phong. Một cuộc tình trái ngang - ngang trái này rốt cuộc sẽ đi về đâu khi cô yêu anh còn anh thì vô tâm phớt lờ đi tình cảm chân thành mà cô đã dành cho anh dường như là đánh đổi cả tuổi thanh xuân của mình.Anh không yêu cô thậm chí là chán ghét khi nghe nhắc đến tên cô.Anh hận cô xem cô như kẻ thù anh nói : Cả đời này cô đừng mơ tưởng tôi sẽ chạm vào cô dù là một cọng lông tôi cũng cảm thấy thật ghê tởm. Cô đau lòng nước mắt tựa như đêm mưa thất tịch cứ mãi rơi cho đến hết một ngày rồi hôm sau sẽ cạn đi chẳng còn một giọt ???? Cô đau khổ tại sao hận thù đời trước mà anh lại đổ dồn vào cô để cô phải gánh chịu thay ... Anh hận thù đến mù quáng rồi u mê đến nỗi phải mất đi người con gái của đời anh mãi mãi... Khi nhận ra sai lầm cũng là lúc mất đi tất cả. Trùng sinh được sống lại một lần nữa anh đi tìm cô tìm lại hạnh phúc thật sự của mình anh thề với lòng mình sẽ bù đắp cho cô vì anh nhận ra mình "yêu cô" yêu đã từ rất lâu rồi nhưng cũng là lúc cô quyết quên đi anh từ nay hạnh phúc của cô sẽ không mang tên "yêu anh" Hàn Thanh Phong mà là "yêu tôi" Lâm Thất Tịch.Liệu anh có thể mang hạnh phúc của đời anh quay về bên mình hay không?Ta nói : tình đến thì chạy tình -- tình đi rồi thì lại tìm đến ????????????…

Khi Cuộc Sống Chỉ Còn Hai Từ

Khi Cuộc Sống Chỉ Còn Hai Từ "Chờ Đợi"

4 0 3

Người ta thường nói "Ta chỉ sống một lần trong đời." Để khích lệ mọi người hãy làm những gì mà mình yêu thích. Tuy nhiên, có quá nhiều thứ ràng buộc chúng ta, khiến ta không thể theo đuổi "ước mơ" của riêng mình. Và tôi, mang theo khát vọng được đắm chìm trong thiên nhiên và sống một cuộc sống đầy những lo toan. Không phải tôi không thể tự do theo đuổi ước mơ của mình, mà phía trước tôi còn nhiều thứ khiến tôi phải để tâm và lo lắng. Mãi đến khi, cuộc sống chỉ còn lại hai từ "chờ đợi" thì tôi mới có thể thanh thản tận hưởng điều mà tôi luôn mong ước bất lâu. Bỏ lại sau lưng bao muộn phiền, tôi như thể được tái sinh trong vọn vẹn vài tháng ngày xuân. Thay vì dành dụm tiền điều trị, tôi xin phép người nhà cho mình được đi đến nơi mà mình yêu thích nhưng chưa từng có dũng khí đi đến. Lạc vào trong biển hoa, cả thế giới dường như chỉ còn mình tôi tồn tại. Đắm mình vào dòng nước xanh ngắt, tôi cứ ngỡ mình đã tan chảy vào đại dương. Một lần được nhìn thấy chân trời vô cực, cứ ngỡ như thiên đường đang ở trước mắt rồi. Sau cùng, tôi trở về nằm trên mùi rơm đầu mùa. Hít hà mùi làng quê quen thuộc. Thực ra, mỗi một người đều có thể đi đến nơi chúng ta muốn đến. Tuy nhiên, còn quá nhiều sự ràng buộc khiến chúng ta không dám buông. Khi đã không còn sự ràng buộc nữa, khi ấy chúng ta mới dũng cảm lựa chọn cách sống riêng của chính mình.…

Độc Sủng.

Độc Sủng.

1 1 1

- Ta là Trương Tuyết Ninh là một tiểu thư quyền quý nhất quận Thái Vinh, ta có một tì nữ thân cận tên là Bạch Linh năm nay vừa tròn 17 tuổi đẹp đẽ còn ta đã 20 tuổi. Lúc gặp nàng lần đầu ta đã rất ghét nàng, nàng chỉ là tì nữ nhưng dung mạo của nàng còn xuất chúng hơn cả ta. Nếu nàng là tiểu thư quyền quý chắc chắn còn nổi tiếng hơn cả ta. Còn ta, đường đường là một tiểu thư quyền quý cũng chỉ đành ngậm ngùi xếp sau nàng ấy. Ta hận nàng thấu tâm can, tìm đủ mọi cách để hãm hại nàng, hủy dung nhan tuyệt thế đó của nàng, để ta đường đường chính chính là nữ nhân đẹp nhất quận Thái Vinh. Cho đến 3 năm sau, Trương Gia nhà ta bỗng dưng gặp biến cố khiến gia tộc giàu có bậc nhất quận Thái Vinh tàn lụi, ta là tiểu thư cũng bị liên lụi, lúc sống đã hại quá nhiều người, đến lúc sa sút ai cũng muốn giết ta, lúc đó bỗng dưng có một con dao lao tới, ta tưởng ta chết tới nơi rồi thì không! Ả tì nữ mà ta hận nhất, ta hãm hại nhiều nhất- Bạch Linh đã đỡ con dao đó thay ta, lúc chết nàng ấy nhẹ nhàng nói: "Tiểu thư, có lẽ người rất ghét nô tỳ nhưng nô tỳ rất yêu thích tiểu thư, chỉ vì tiểu thư là tiểu thư của nô tỳ .Nô tỳ nguyện cả đời trung thành với tiểu thư, dù tiểu thư có ghét bỏ nô tỳ đi nữa." . Từ lúc đó, ta mới thấy, nàng dù có bị ta bạc đãi, hãm hại đến dung nhan cũng chẳng còn lại ra tay hy sinh bảo vệ ta vì ta là tiểu thư của nàng, lúc đó ta hối hận muốn làm lại cuộc đời, tự hứa rằng nếu có thể sống lại sẽ cưng sủng nàng còn hơn cả bảo bối trong tay, nâng niu như báu vật .…

Khi Vạn Vật Biết Nói

Khi Vạn Vật Biết Nói

9 1 2

Trong chiếc tủ lạnh ở cuối căn bếp, có một quả quýt màu xanh nhạt bị để quên rất lâu. Nó không được chọn vào rổ trái cây, cũng không được bày lên bàn ăn. Chỉ nằm lặng im trong góc, giữa một hộp dâu đã đông đá, củ hành khô lăn lóc, mảnh bánh mì mốc meo bị khuyết một mảnh, củ gừng toả mùi cay nhẹ từ vết cắt sắt lẹm hôm nào, hủ dưa chua đã lâu chưa từng ai đụng vào,quả trứng dù bề ngoài láng mìn nhưng bên trong đã ôi thiêu mục rữa, quả ớt sắp khô vẫn mang sắc đỏ rực.Và vào một đêm không ai để ý, khi đèn tủ lạnh bật lên lần thứ một trăm mười hai, quả quýt bắt đầu biết nói.Nó cất tiếng bằng những câu hỏi. Nó tự hỏi vì sao mình không chín kịp, vì sao không ai chọn nó, và nếu không ai ăn nó... thì mình sống để làm gì?Và rồi, những món ăn cũ kỹ kia cũng bắt đầu cất giọng. Chúng kể cho nhau nghe về những ngày được yêu thương, những khoảnh khắc được người ta nhớ đến, và cả lúc bị bỏ rơi trong im lặng.Câu chuyện bắt đầu từ một quả quýt chưa chín, nhưng dần dần, lại là hành trình khiến trái tim bạn trưởng thành.Bởi vì hóa ra, điều giản dị nhất trong cuộc sống - cũng có thể dạy ta những điều lớn lao nhất:Rằng ai cũng từng bị quên lãng,rằng có những tình thương đến muộn,và rằng trưởng thành không phải lúc nào cũng là chín mọng và ngọt ngào - mà là khi ta biết sống, biết chờ, và biết tin mình vẫn đáng giá.Chào mừng bạn đến với câu chuyện của Quýt, của Nữ Hoàng Dâu, của cụ bà Dưa, Gã Bánh Mốc, Bé Trứng lo âu, Nàng Ớt Nổi Loạn, Gừng Cay .Mong bạn hãy lắng nghe lời thì thầm của nh…