Ehe, tớ là Dương, tớ thích vẽ.Tớ vẽ không tốt lắm, ảnh bìa là 1 hình vẽ đâu đấy 15 phút vào 2017.Tớ đánh nất nick wattpad, đến tận ngày hôm nay mới tìm lại được. Giật mình thì đã 3 năm rồi :0 Nhưng tớ sẽ không xoá những tranh trước, tớ muốn artbook này sẽ là nơi ghi lại quá trình thay đổi, trưởng thành của tớ trong chuyện vẽ vời. Cảm ơn các cậu đã ghé chơi :> U r welcome 🌸…
Giới thiệu :MaYuki : là một cuộc gặp gỡ kì lạ của những kẻ kì lạ...WMatsui : có thể gặp nhau mới chính là kì lạ...KojiYuu : nếu được, tốt nhất đừng gặp nhau...AtsuMina : bình thường, rất đỗi bình thường...…
Từ trước có một con tiểu gà trống bảo bảo, có một ngày hắn phốc ~ hạ cái đại bạch đản gà ba ba phẫn nộ không thôi: Là ai đạp hư ta thiêu thân! Gà bảo bảo vẻ mặt quật cường: Đánh tẩy ta cũng không nói! Phẫn nộ gà ba ba mang theo gà bảo bảo đi lên tìm tra nam báo đại thù con đường đây là cái hùng dũng oai vệ đại gà tinh mang theo khí phách hiên ngang tiểu kê tinh một bên tìm tra nam, một bên bắt yêu lấy quái hãm hại lừa gạt chuyện xưa…
trong thời gian suy nghĩ ra kịch bản truyện về Phách Phách cp. Thấy truyện này cũng hay nên mình mới chuyển Ver cho couple Tiểu Bạch và Quỷ tỷ. Nhưng mình chưa xin tác giả chính nhưng mong tác giả chính bỏ qua cho mình hihihi chỉ vì đam mê. Do mình edit lại nên mình sẽ sửa lại tên nhân vật chính và cả họ của mọi người xung quanh họ. Sẽ có nhiều sai xót nên mong sẽ được bỏ qua. Tác giả chính ơi đừng giận nghen :))))…
Bắt nguồn từ tám năm trước, trong một chuyến về thăm quê của mình, Thuận đã bắt gặp một chiếc bảng đen được để ở trên cái ghế gần dòng sông.Tò mò và lạ lẫm, Thuận đã mang chiếc bảng ấy về nhà dì Thu, người dì đang cho cậu ở nhờ. Suốt buổi tối hôm ấy, Thuận lấy phấn vẽ vời lên bảng và ra vẻ khoái chí lắm. Rồi cho đến khi cậu bắt gặp được dòng chữ : " Gửi tặng Điền Như, sinh nhật bảy tuổi vui vẻ!" cậu đã...Sau khi nghĩ kĩ, Thuận đã mang trả chiếc bảng lại chỗ cũ và ghi thêm lên bảng:" Của cậu để quên nè, lần sau giữ cẩn thận nhé!" và rời đi.Sáng hôm sau khi quay trở lại chơi, một điều bất ngờ đã xảy ra. Chiếc bảng đen vẫn còn đó nhưng khác ở chỗ có thêm một dòng chữ được viết bằng phấn rất nhẹ nhàng ngay ngắn và đẹp mượt mà : " Cảm ơn nhen!" Sau đó một chuỗi các ngày dài tiếp theo Thuận và cô bé tên Điền Như kia vẫn trao đổi với nhau qua chiếc bảng ấy. Những năm tháng thơ ấu ấy của Thuận thật đẹp biết bao nếu như mùa hè năm ấy không chóng kết thúc như vậy. Cậu phải rời xa quê, quay lại thành phố để chuẩn bị cho năm học mới. Trước khi rời đi, cậu vẫn không thể gặp mặt người bạn quen qua chiếc bảng đen một lần. Cậu lấy làm tiếc lắm. Nhưng điều gì đến cũng phải đến...Cậu rời đi mà không kịp nhắn lại lời tạm biệt...Tám năm sau, hoá ra người mà cậu luôn tìm kiếm lại là...…
Chuyện mới làm có phần bắt chước mong mọi người thông cảmMain là thần, vì chán ghét công việc của mình nên xuống làm người thường và vô tình bị triệu hồi sang thế giới khác làm anh hùng và tất nhiênÉo* làm gì có chuyện ta làm anh hùng chứ…
Mình lấy ý tưởng từ Ending Forgotten Portrait. Hãy đọc và cảm nhận nó. Mình muốn làm rõ 3 điều bí ẩn trong tác phẩm.Thứ nhất: Garry là ai? Thứ hai: Ib có thực sự được yêu thương ( bằng chứng khi lạc vào thế giới trong bức tranh cô bé không hề khóc, không hề gọi cha mẹ điều đó liệu có bình thường với 1 cô bé 9 tuổi)Thứ ba: Liệu có còn ai đứng sao mọi chuyện?…
À ừ, tôi xuyên rồi xuyên thành nhân vật phụ trong cuốn tiểu thuyết xuyên không. Có lẽ tôi sẽ gọi nhân vật chính nguyên tác là đồng hương cũng nên.Chỉ là tôi cũng không thể nói chuyện với nhân vật chính vì thời đại tôi xuyên vào trước thời đại nhân vật chính nguyên tác xuyên những 1000 năm. Tôi trở thành một nhân vật phụ bí ẩn với không một thông tin trừ việc là một trong những thành viên của hội nhóm bí ẩn mà nhân vật chính từng đề cập trong tiểu thuyết.Một hội nhóm bí ẩn duy trì bí mật trong 1000 năm với các thành viên đều là những người cốt cán trong xã hội, vậy tôi là ai..…