HƯỚNG DẪN ĐỂ TẠO RA MỘT COC
Ờm, có lẽ hầu hết mấy bạn đã bt đến cụm từ Mary Sue đúng hơm?Hôm nay mik sẽ hướng dẫn các bạn tạo ra một COC không ( hoặc ít ) Sue nhaMà cmt vừa vừa thôi, mik không nhận hết được đâu…
Ờm, có lẽ hầu hết mấy bạn đã bt đến cụm từ Mary Sue đúng hơm?Hôm nay mik sẽ hướng dẫn các bạn tạo ra một COC không ( hoặc ít ) Sue nhaMà cmt vừa vừa thôi, mik không nhận hết được đâu…
Ckào mina đy lak đuak kon tkứ 10 của mk nè >w<; pé sin địp zĩ thưng ném ak, pé pik pịnh đa nhưk kác nka zợ hem cứm copy trụyn zứi mọi hìn thứk na(bìa mang tính chất lừa tình, tìm được trên pinterest)…
Đứa con thứ 3 của tui.(ảnh tìm trên Pinterest)…
2 Đứa con đầu của tui, mong mọi người góp ý…
Đứa thứ 5 và thứ 6 nhà tui(không thể ngừng suy nghĩ việc tạo ra hai đứa này)…
... Ngày em là một phần của đại gia đình lớn CreepyPasta này ...... Là ngày mà em bắt đầu thay đổi tất cả ...P/s: Và viz muốn thử cái mới CreepyPasta + Romance = cái các Reader đang đọc. Ahihihi~=> phần 2 là "A little cold"…
Summary: Một thành viên mới của Creepypasta gia nhập. Bí ẩn, kì quái và tàn nhẫn...…
Đứa con gái dễ thương Violet Evans…
Đã hoàn thànhBản Quyền : Alice WalkerĐọc thôi đừng vote đừng comment…
Các chi tiết trong tác phẩm phần lớn là sản phẩm của trí tưởng tượng. Có thể có sự trùng hợp ngẫu nhiên với sự việc nào đó ngoài đời thực, nhưng không có ý gì với bất kỳ cá nhân nào.…
_Theo ở đây, về cái truyện này mình không nói về origins về 1 nạn nhân nữ mang tên Maggie và gia đình nuôi của đứa ấy sống trong ở nhi viện hay là gì đấy (bởi vì mình thấy chưa có ai dịch chuyện này ở wattpad nào cả). Và mình nói thẳng đây là origins nói về giữa về 1 nạn nhân nữ khác và là nạn nhân duy nhất được sống sót khi phải đối mặt anh ta và cũng là người được chọn làm "bạn" đầu tiên của Jason. Truyện này là mình chỉ DỊCH thôi! Nếu copy thì NHỚ ghi nguồn nha! (Cả nguồn gốc nước ngoài nữa -___-, maybe ._.)Please don't copy and take this story anywhere if you don't write SOURCE from author, translator and thanks you (and im not good english at all, sorry and thanks you)…
*Author: xxxthienthannhoxxx, Sen_ikkyu*Edit bìa: tự xử *Artist bìa: Rui (ảnh này ảnh thuần Việt, không phải anime đâu nha)*Thể loại: Xuyên không Creepypasta, tâm linh, kinh dị + hài hước.* Giới thiệu truyện:"Đừng nói đạo lý với ta! Đừng giả làm nạn nhân trước mặt ta! Lũ ghê tởm!""Bọn mi chỉ là con mồi của ta. Là nguyên liệu giúp ta nuôi dưỡng sắc đẹp được trường tồn. Hãy vinh hạnh vì điều đó... Hỡi những kẻ đầy bẩn thỉu kia."Tà nữ, vốn không phải là ác quỷ, cũng không phải là phù thủy dù sự tàn ác của nàng, cũng như năng lực của nàng cũng chẳng hề thua kém họ. Người ta gọi nàng là tà nữ vì trước đây nàng từng là một nữ pháp sư nhưng đã dấng thân vào con đường tà đạo. Con mồi đã bị tà nữ nhắm tới thì chỉ có thể chết một cách thê thảm. Nàng chỉ cần đến những gì có ích trong cơ thể chúng để thực hiện tế lễ và các nghi thức để giúp mình trẻ mãi không già. *Warning:Do Wattpad bị khùng nên phần warning mình đã cập nhật n lần rồi vẫn không được. Nên có gì cần lưu ý các bạn hãy đọc phần mở truyện có phần lời nói đầu của tác giả. Đó chính là Warning.…
Tác giả: Bloody_MirrorSummary:Bạn muốn biết về tuổi thơ của mình....Chuẩn bị tinh thần rồi chứ?Vì trò chơi...kết thúc rồi....Game...Over.....TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD VÀ CÓ TẠI NICK NÀY, MANG ĐI ĐÂU BỐ MÀY TÁNG LẬT MỎ.…
Ruthy nín lặng, đôi mắt vô hồn nhìn về xa xăm hệt như đang cầu xin một thế lực vô hình nào đó đến cứu mình, đôi môi nứt toạc khô khốc khẽ run rẩy. Cậu bé thấy chị mình im lặng, càng tiếp tục gào thét trong điên cuồng: "Chúng không có thật! Những nghi lễ mà chị làm, những thứ mà chị mất công tìm hiểu, tất cả chỉ là một thế giới ảo mà thôi. Người chị đáng lẽ ra phải tôn kính chính là ba mẹ mới đúng, chứ không phải là một gã người dưng chỉ tồn tại trong truyền thuyết!" Cổ họng cô gái nghẹn ứ, khóc không ra tiếng. Trong cơn điên loạn, cô rút chiếc châm cài tóc sắc nhọn trong túi quần đâm thẳng vào ngực Jonathan rồi lắc đầu quầy quậy, khóe miệng khô khốc liên tục lẩm bẩm những câu từ hỗn độn. "Không phải thế đúng không?" "Cậu ta đang nói dối đúng không, Slendy..." "Ngài có thật đúng không hả? Slenderman!" "Trả lời tôi đi! Ngài thực sự tồn tại đúng không?" Nước mắt mặn chát giàn giụa trên gương mặt nhăn nhó tuyệt vọng của cô bé. Chẳng có Slenderman nào đáp lại hết. Tất cả những gì vang lên chỉ là tiếng lá cây xào xạc, hệt như khu rừng này cũng đang chế giễu cho sự ngu ngốc và dại dột của cô. Máu từ vết thương rỉ ra ướt đẫm ngực áo Jonathan. Cậu khụy xuống, nằm im bất động, đôi mắt xót thương nhìn chị gái đang gào thét tên của Slenderman trong vô vọng... (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
Ánh trăng bạc lạnh lẽo rót từng giọt ánh sáng mờ nhạt vào không trung. Giữa màn đêm quánh đặc đang bủa giăng khắp nơi, cơ thể cao gầy trong bộ vest đen lịch lãm của lão ẩn hiện phía sau những bụi cây u tối. Roberta ngay lập tức nhận ra sinh vật quái dị đang đứng trước mặt mình. Mỗi lần nghiên cứu Creepypasta, kết quả hiển thị nhiều nhất luôn là về ông ta. "Slenderman..." - Đồng tử mắt mở lớn, đôi môi khô khốc không ngừng bật ra những tạp âm đứt quãng của sự bàng hoàng xen lẫn khiếp đảm. Cơ thể cô gái đông cứng không dám nhúc nhích, dòng máu chảy về tim như tắc nghẽn lại trong nỗi sợ hãi đang từ từ xâm chiếm lí trí. Cô thậm chí còn không dám tin vào mắt mình nữa, hai bả vai cứ run lên từng hồi. Năm xưa, khi bắt đầu tìm hiểu về SCP và Creepypasta để điều tra chân tướng cái chết của chị gái, cô cho rằng những sinh vật như thế này hoàn toàn chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng con người. Nhưng không ngờ ngay tại thời điểm này, Roberta đã tận mắt nhìn thấy sự thật kinh hoàng. Hắn đang đứng trước mặt cô, giữa chốn rừng sâu lạnh lẽo được bao phủ bởi một màu đen đầy ma mị và ghê rợn. Im lặng. Vô hồn. Chết chóc... Lão ta thực sự tồn tại. (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
Tại sao mọi thứ xung quanh lại quá hoàn hảo? Nhưng tôi lại không?...tại sao họ lại ghét bỏ tôi? Họ nói rằng tôi xấu xí, kinh tởm. Tôi đã từng nghĩ rằng họ đã rất yêu thương tôi cơ mà...nhưng bên trong họ chỉ tồn đọng sự ghét bỏ..."Vì vậy làm ơn...cho tôi xin một chút lòng thương hại được không?...""Làm ơn đấy..." ----------------------------- Stur đáng thương sinh ra với một mái tóc khác thường, nó bê bết lại như tóc cháy. Đôi mắt chỉ duy nhất một màu đen ngòm khiến mọi người chỉ muốn tránh xa. Sinh ra trong một gia tộc khác lạ, được gắn với cái mác người thừa kế thứ 13, người mang dòng máu đen trong người (kẻ chỉ mang lại sự xui xẻo và chết chóc) và cũng là người mạnh nhất, cô được gia tộc nâng niu như báu vật. Nhưng thay vào tình yêu thương đó là bộ mặt giả tạo của họ...họ ghét bỏ Stur, ghê tởm Stur, cố bỏ mặc Stur. Cũng chính vì vậy mà Stur không có người bạn nào từ năm tiểu học cho đến khi...(còn tiếp) ----------------------------- Author : Mina_WoodsFic chỉ tồn tại trên wattpad Không copy dưới mọi hình thứcTHUỘC BẢN QUYỀN VÀ CHỦ SỞ HỮU LÀ MINA_WOODS. XIN ĐỪNG MANG ĐI ĐÂU KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP.LOVE ALL MY READERS😂…
"Hoặc ngủ với tôi, hoặc chống đối tôi. Cả hai lựa chọn đều sẽ dẫn em đến cái chết." Tên sát nhân nhếch môi cười, con dao trên tay hắn đang cầm đã nhuốm đỏ - một nụ cười thật hoàn hảo được vẽ lên trên khuôn mặt trơ lạnh không có lấy một cảm xúc. Tiếng lưỡi dao xẻ sâu vào từng thớ thịt khô khốc vang lên. Dưới chùm sáng vàng vọt của ngọn đèn vườn, bóng dáng hắn tưởng như đang dần tan vào trong màn đêm quánh đặc bủa giăng khắp nơi. Người thiếu nữ đột ngột khụy xuống, máu tanh loang ra trên nền đất ẩm. Ánh trăng màu bạc lạnh lẽo tỏa xuống, phơi bày ra dáng hình kẻ thủ ác. Ác quỷ mang hình hài kẻ tội đồ ẩn mình trong màu đen miên man của bóng tối, mái tóc vàng được những ngọn gió se lạnh buổi đêm khẽ mơn trớn và đôi mắt đỏ không rời khỏi cơ thể nạn nhân đang co giật từng hồi đầy đau đớn dưới chân mình. Chàng trai cúi xuống, nhẹ nhàng đặt lên vầng trán ướt đẫm mồ hôi đã bắt đầu lạnh dần đi của nạn nhân một nụ hôn thật sâu, trong đáy mắt hắn không còn gì sót lại ngoài màu đỏ chết chóc... (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
Nói thật, bây giờ mấy truyện trước đấy giờ chỉ là ký ức xàm loz của tui thôi :VTình trạng: DROP VĨNH VIỄN (Có ý định xoá fic)…
Mười bốn tuổi, những đứa trẻ cùng trang lứa với em được đi học, được vui chơi và sống trong tình yêu thương của cha mẹ. Vẫn là độ tuổi ấy, em lần đầu bị bán vào động mại dâm. Giữa lòng thủ đô Paris hoa lệ và sang trọng, có ai ngờ nó lại ẩn chứa hiện thực tàn khốc và tăm tối. Mái tóc trắng tựa tuyết rơi những ngày đông, ánh mắt buồn miên man và đôi môi bé nhỏ dường như không bao giờ mỉm cười, em mặc những chiếc váy xinh đẹp rồi ngồi yên như một con búp bê trong tủ kính, lặng lẽ để cho những người đàn ông đi qua đi lại trong quán ngắm nhìn và chỉ trỏ. Em sinh ra là để dành cho họ, có lẽ suốt đời này em sẽ chẳng thế thoát ra khỏi bãi bùn lầy nhơ nhớp. Những cơn ác mộng không ngừng lặp đi lặp lại mỗi đêm. Mùi của thuốc lá, rượu mạnh, ma túy hòa vào mùi mồ hôi. Tiếng cười, tiếng rên rỉ hoan lạc hay tiếng những cô gái khác gào khóc trong tuyệt vọng và đau đớn. Tất cả đều thật hỗn loạn và đầy ám ảnh. Đâu là lối thoát? Đâu là sự cứu rỗi? Ai thương em thì nắm tay, xoa đầu. Ai cần em thì mặc sức chà đạp, mua vui trên thân xác gầy yếu. Em không có quyền chống cự... (Ms. Midnight - ©Wattpad)…