Trước cưới sau yêu, Bác sĩ · Bộ đội, ABO, HHai kẻ bị ép kết hôn, cuối cùng lại vô cùng nồng thắm.Quang Hùng xem việc hôn nhân như nắm mồ cuộc đời cậu còn Đăng Dương lại coi mối hôn sự này bình thường mà diễn ra. Cậu biết cả hai đều là nạn nhân nhưng khi đối diện với anh cậu luôn cảm thấy chán ghét.…
Bạn đã bao giờ nghe định luật "thật thơm" chưa???Nói thông tục, dễ hiểu hơn chính là cảm giác bị vả mặt ấy!Khi quá chắc chắn một điều gì đó, cuối cùng lại đi ngược lại cái bản thân nghĩ, hoặc làm trái ngược với điều bản thân từng quả quyết,...đó gọi là vả mặt.Vậy, vả mặt là cảm giác gì?Tổng tài đen mặt quay đầu: Tôi không biết______• Lần đầu tiên nhìn thấy đồ nhà quê •Trần Đăng Dương tin rằng chắc rằng mình sẽ không kết hôn với cậu ta• Sau khi kết hôn về chung một nhà •Trần Đăng Dương tin chắc rằng mình sẽ không lên giường với cậu ta• Nằm trên giường ôm vợ •Trần Đăng Dương sờ gương mặt bị đánh sưng, nói: Thơm ghê!…
DomicMasterD.Thể loại: Hiện đại, boy love, tình cảm.Truyện do trí tưởng tượng, không có thật và không áp, dụng áp đặt lên người thật, việc thật.Tác giả yếu nghề truyện không hay thì mọi người thông cảm, với lại bộ truyện này nó cũng khá là ... mọi người cân nhắc trước khi xem nhé.Thông điệp của câu truyện mình muốn gửi đến mọi người:"Tình yêu không phải lúc nào cũng kết thúc trong tiếng pháo hoa hay lễ cưới rộn ràng. Đôi khi, nó kết thúc bằng một sự ra đi nhưng vẫn đẹp, vẫn đủ sâu để sống mãi trong người còn ở lại.Không có ai thật sự chết đi, nếu họ vẫn còn sống trong trái tim của một ai đó."…
Tôi đã quay lại với một bộ truyện tiếp theo cũng hay không kém Nhớ ra tên tôi chưa :))) nhào vô lẹ!!!!!Thể loại: Hiện đại, HE, tình cảm, ngọt sủng, song khiết 🕊️, chủ thụ, hợp đồng tình yêu, nhẹ nhàng, tình yêu đô thị, duyên trời tác hợp, cưới trước yêu sau, 1v1 , góc nhìn nam chủ.VĂN ÁNQuang Hùng tốt tính, tự tin, lạc quan, yêu đời, chỉ là không có tham vọng trong sự nghiệp, là một cậu lười;Đăng Dương hết lòng vì sự nghiệp, cuộc sống là sự nghiệp, sự nghiệp là cuộc sống;Quang Hùng kết hôn với Đăng Dương là vì tướng tá Đăng Dương đẹp, hào phóng, ăn nói dễ nghe, có thể cho cậu sống một cuộc sống nhàn nhã sau khi kết hôn, còn không quản cậu, cực kỳ tự do;Đăng Dương kết hôn với Quang Hùng là vì Quang Hùng tốt tính, là một cậu lười tự do tự tại, dù cho anh về nhà lúc mấy giờ thì nhà cửa vẫn sẽ luôn ấm áp sạch sẽ và có thức ăn ngon;Ban đầu hai người thống nhất sẽ cưới thử một năm, hợp thì bên nhau, không hợp thì mỗi người một nơi;Một năm trôi qua, Quang Hùng hơi sầu, vì sao bây giờ Đăng Dương về nhà thường xuyên quá vậy, còn muốn ôm cậu, hôn cậu, cái thân lười này cảm thấy mệt mỏi lắm á;Đăng Dương cũng sầu, vì sao Quang Hùng không hỏi thẻ lương của anh, vì sao không kiểm soát anh, không hỏi mùi nước hoa trên người anh từ đâu mà có? Trong đám bạn đã kết hôn, vì sao chỉ có mình anh là chưa quỳ ván giặt đồ?Quang Hùng do dự nhìn Đăng Dương, tự hỏi mình có nên uyển chuyển nhắc nhở đừng có vồ vập như vậy được không, dạo này cậu không được ngủ đủ mười tiếng đó.Đăng Dương phủ đ…
Rồi sẽ có một ngày, cạnh bên Thanh Pháp mặc vest trắng sẽ là một Đăng Dương mặc vest đen.Điều đó chắc chắn sẽ xảy ra, và sẽ diễn ra vào ngày đẹp nhất trong vạn niên con người tồn tại...Truyện hay được sửa tại tác giả đọc lại thấy đoạn nào không hay là sửa đoạn đó, nên truyện viết lâu rồi mà thời gian đăng tải chỉ mới đây. Không reup, không sao chép, không mang đi nơi khác.…
Dương Domic đang buồn rầu vì không thành đôi với crush thì tự nhiên có đàn anh khối trên cưa cẩm một cách khó chịuNhiễu sự vô cùng nhưng bỗng một ngày không có thì lại nhớ…
không hiểu sao, cậu cảm thấy dương rất quen thuộc. không phải gương mặt hay dáng người, mà là cách cậu ta nhìn cậu - ánh mắt đó, giống hệt an ngày xưa. cái cách dương cười khẩy, cái kiểu lười biếng nhưng lại tinh tế đến từng chi tiết nhỏ... tất cả đều như một bản sao kỳ lạ của an.trong lòng hùng dâng lên một cảm giác lạ lắm. vừa đau, vừa ấm áp, vừa trống rỗnglowercase | bad language…
*Lưu ý : Không có H và xàm, rất xàm**Mọi tình huống trong truyện là giả, vui lòng không áp đặt lên người thật, không đưa ra khỏi phạm vi app*Trần Đăng Dương (hắn) × Trần Minh Hiếu (cậu) (học sinh lớp 12, cùng trường khác lớp cùng đội tuyển) Hiếu bột tôm. Báo cáo hết.…
Ở trong quán bar, chỉ là thuận miệng mượn lửa, không nghĩ tới đối phương lại là bạn trai cũ của mình.Trong khi trước đó, hai người thống nhất sẽ không bao giờ liên quan tới nhau.Nhưng mà, bảy năm không gặp, tên khốn này chẳng những không có dấu vết tuổi già xuống sắc, trái lại còn đẹp trai hơn trước.Nhất là khi Đăng Dương cúi đầu châm thuốc cho cậu dưới ánh đèn mờ ảo, hàng mi khẽ rủ xuống, chẳng khác nào dáng vẻ bảy năm trước hôn cậu dưới tán hoa.Nội tâm Quang Hùng: Muốn chết mà, sao cậu vẫn có chút rung động là thế nào?…
Cảnh báo: OOC, gương vỡ tan tành, HE, ngược tâm ngược thân, cao H, H văn, cân nhắc trước khi đọc.Tên truyện: ĐỏTác giả: YueVăn Án."T...tôi ở lại...Duy...khụ khụ...d..dừng...""Quang Anh!! Cậu điên à.""Đau...đau lắm An ơi...tôi không chịu được"[...]"Các người bị điên à, không thấy con tin sắp chết hay sao mà còn lôi người ta về đồn. Gọi xe cứu thương, chăm sóc cậu ấy cho tốt"[...]"Tôi có một điều rất thú vị muốn tiết lộ cho anh biết." Hắn tiếp tục nói, còn nở một nụ cười méo mó: "Trước khi thử con chip này trên người anh, thì tôi đã từng thử một con chip khác...Cũng ở trên người anh."[...]"Chạy điiiiiii, tôi đã nói chạy đi, cậu bị ngốc à! Ức..."Đặng Thành An nước mắt giàn dụa, cậu quệt đi vết máu còn đang chảy trên má mình, quay lại cố gắng đưa Hùng đi cùng."Mẹ bọn nhãi ranh, còn không mau quay lại.""Chạyyyy!"[...]"Tiếp tục đi, đến khi nào tôi nói dừng lại, mỏi tay thì gọi người khác, đánh đến khi nào anh ta thực sự sợ thì thôi."[...]Anh ngồi quỳ dưới đất, cơ thể không chỗ nào không có vết thương, áo sơ mi trắng thấm đẫm màu đỏ của máu. Mái tóc ướt đẫm mồ hôi loà xoà rơi xuống che đi đôi mắt đỏ hoe đang ngậm nước."Ngẩng đầu lên."[...]*Chát"Mẹ kiếp, anh dám đánh tôi."*ChátHắn trả lại cho anh một cái tát, so với lực đạo anh đánh hắn thì cái tát này có vẻ đau hơn gấp mấy lần."Hức...ha...đừng...gì cũng được....đừng bắt tôi làm chuyện này..."[...]"An...An xong chưa...có...có thể nghe anh...giải thích không..." Đôi tay gầy guộc run rẩy của anh đưa lên níu lấy cổ tay áo của…