Phần 27

"Cho nên, có phải là anh đi xem mắt là dùng phương pháp tiêu cực chống lại cha mẹ của mình ? Thực tế, tại thời điểm đồng ý chia tay, hôn nhân đối với anh đã không có ý nghĩa gì,chẳng qua để hoàn thành nhiệm vụ thôi, phải không?"

"Ừ ..."

"Cho dù ngày đó người đến không phải là em , anh cũng sẽ phát triển sâu sắc bằng cách kết hôn với đối phương một cách nhanh nhất chứ?"

"... Ừ."

Hình Vận hít một hơi thật sâu, cố gắng hồi phục cảm xúc của mình.

Chuyện tới hôm nay, cô tức giận cũng tốt, cuồng loạn cũng được,có thể đổi lấy cũng chỉ là câu "xin lỗi"  vô nghĩa.

Cô chỉ có thể buộc mình bình tĩnh lại: "Đột nhiên nói với tôi những lời này cũng là vì ... hai người tái hợp lại sao?"

"Không có."

"Không có?" Hình Vận có phần ngạc nhiên,bất giác nói.

Đêm hôm qua đã phát triển đến mức đó, lại có thể không tái hợp sao?

"Ừ." Sở Nam mất mát gật đầu: "Cô ấy nói,nếu anh đã quên cô ấy và nhanh chóng lao vào mối quan hệ mới, cô ấy sẽ khó chịu, buồn, hoặc thậm chí hối hận; nhưng rõ ràng  không quên mà kéo người vô tội xuống nước, loại hành vi này khiến cô ấy cảm thấy ghê tởm ".

"Hoàn toàn là những lời chị Thẩm Thanh đã nói ..."

"Sao em biết?!" Sở Nan nhìn cô hết sức ngạc nhiên.

"..." Hình Vận ý thức được mình lỡ miệng.

Anh tuy thẳng thắn nói thật nhưng từ đầu đến cuối anh chưa nói với cô bạn gái cũ của anh là ai,có lẽ sợ cô sẽ oán trách Thẩm Thanh, lại có lẽ là sợ cô sau đó còn làm chung công ty với Hạ Kha ít nhiều cũng thấy xấu hổ.

Bất luận thế nào, tóm lại,nếu anh đã không nói, cô cũng không nhất thiết phải vạch trần.

Kết quả là, cô vẫn không cẩn thận lỡ miệng ...

"Em biết điều đó khi nào?"

Hình Vận mím môi thẳng thắn nói:

"Tối qua."

"Em ..."Tối hôm qua có thể khiến cô nhìn thấy tất cả cũng chỉ có lúc anh ta mất kiểm soát ở  trước cửa phòng họ:

"Tối hôm qua em đều nhìn thấy hết?"

Cô im lặng gật đầu.

"Xin lỗi, anh ..."

"Có xin lỗi cũng gì chỉ để trong lòng anh cảm thấy nhẹ nhõm sao? Đối với em nó không có tác dụng gì." Hình Vận ngắt lời anh.

Anh im lặng nói không lên lời.

Quả thực những tổn thương đã gây ra, không phải "xin lỗi" là có thể xóa bỏ.

"Anh hiện tại dự tính như thế nào?" Sau một hồi, Hình Vận phá vỡ sự im lặng.

"Chúng ta ..." anh ấp úng mãi mới nói ra miệng câu:"Chia tay."

" Được..." Cuối cùng cô cũng bị đá?

Đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm, đây có phải là cảm giác bị thất tình?

==============================

Chương 24

Câu nói này được buông ra có phần hơi sớm.

Chẳng mấy chốc, Hình Vận ý thức được đáng sợ hơn thất tình chính là ba mẹ mình  !

Quả nhiên là vậy ...

"Thế nào rồi?" Cô vừa bước vào nhà, mẹ cô liền ra chào đón hết sức nhiệt tình.

 Khuôn mặt giống như ngày mai có thể bắt đầu chuẩn bị hôn lễ, biểu cảm khiến cho Hình Vận thấy không thoải mái, tức giận mà trả lời: "có chuyện gì sao ạ?"

"Còn có thể có chuyện gì,con và tiểu Sở không phải là cùng đi suối nước nóng sao."

"Đúng vây, có chuyện sao ạ?" Cô lạnh nhạt mà cởi giày, bước vào phòng khách, ngồi xuống ghế sofa .

Chu Cầm nghĩ rằng cô mệt mỏi,nhanh chóng rót một ly nước cho cô . Thuận tiện đưa nước liền từ từ ngồi xuống bên cạnh: "Tiến triển đến bước nào rồi?"

"..." Cô lấy điều khiển trên bàn trà để mở TV, cố tình tăng âm lượng.

Nhưng mà, mẹ cô không chút bận tâm đến âm thanh TV ồn ào cố nói: "Mẹ đã nghĩ rồi. Tối hôm qua  cũng đã thảo luận với bố con. Độ tuổi hiện nay rất cởi mở, có bầu trước khi cưới là chuyện bình thường. Mẹ có một cô cháu gái có bầu trước khi cưới ,sự việc này mọi người đều không trách. Tiểu Sở đứa nhỏ này mẹ rất hài lòng,ba mẹ nó cũng thế. Dù sao, cũng muốn bàn về chuyện hôn sự , hai đứa có muốn làm gì ba và mẹ đều đồng ý ... "

Hình Vận mạnh tay thả chiếc điều khiển từ xa trong tay xuống bàn trà.

Tiếng vang bất thình lình, khiến cho Chu Cầm giật mình nhảy lên: "Con đang làm gì thế hả? Điều khiển từ xa bị hỏng thì con đền sao?"

"Mẹ hài lòng với Sở Nam ở điểm nào?" Hình Vận hỏi.

"Phương diện nào cũng rất hài lòng." Chu Cầm  kiểm tra điều khiển và tiếp tục nói:" Đẹp trai lịch sự,công việc ổn định"

"Chỉ có như vậy sao?"

"Còn muốn thế nào nữa?"

"Từ đầu đến cuối hai người không có hỏi liệu anh ấy có tốt với con không."

"Cái này còn phải hỏi? Khi chân con bị bong gân, người ta thường đến thăm, không nên hà khắc quá."

Không nhắc tới việc này cũng ốn, khi nói đến Hình Vận phát hỏa: "Là hai người thường gọi anh ta đến!"

Cô rốt cuộc bị thương như thế nào, buổi tối hôm đó đã xảy ra chuyện gì, Sở Nam không bao giờ hỏi, trước đó cô còn tự an ủi mình đấy là cách quan tâm của anh, hiện tại xem ra...

Anh ấy thực sự không quan tâm.

Khi  ở bên cô, anh không  lo lắng, anh không quan tâm , cho nên  có thể duy trì phong thái lịch lãm khiến người ta tấm tắc.

"Đây không phải là một chuyện." Chu Cầm nhíu mày, cuối cùng nhận thấy được rằng tâm trạng của đứa trẻ này hôm nay có chút không đúng: "Làm sao vậy? Cãi nhau với Tiểu Sở sao?"

"Chia tay rồi" Hình Vận vốn không muốn sớm nói sự thật như vậy,  dự định sẽ đợi cho đến khi  không thể giấu được nữa sẽ giải quyết sau, ít nhất  vẫn có thể bình yên được vài ngày , nhưng thái độ của mẹ cô khiến cô không thể nhịn được.

"... con nói cái gì?!" Sau một hồi, Chu Cầm hét lên.

Sắc mặt Hình Vận không chút thay đổi, lặp lại một lần nữa:" Con nói rồi, con đã chia tay với Sở Nam."

"Con phát bệnh hả? Răng và môi còn có thể va chạm ,yêu đương cãi nhau là chuyện bình thường, nào có ai vừa mới cãi nhau một cái liền chia tay?"

"Con và anh ta có thể coi như yêu nhau sao? Có ai mới gặp mặt vài lần nói chuyện yêu đương đã bắt đầu nói chuyện về hôn nhân?!" Hạ Kha nói không sai, cô và Sở Nam chỉ hợp tác để thực hiện nhiệm vụ!

"Con có biết con bao nhiêu tuổi rồi không? Là 30 tuổi rồi đấy không phải mười ba tuổi! Còn muốn yêu đương như nào?  Có biết bao nhiêu cô gái mong ước thuận lợi suôn sẻ như vậy không ..."

"Ai ước thì mẹ để người đó đi mà gả, dù sao, con không muốn kết hôn ..."

- Xoảng.

Lần này đến lượt chiếc điều khiển của Chu Cầm rơi xuống.

"Con ..." Bà bị chọc tức đến toàn thân run rẩy , cả buổi nghẹn không nói ra:

"Mẹ không nói với con, mẹ sẽ gọi  Tiểu Sở."

Nói xong, bà quay người đi lấy điện thoại.

Có vẻ như mẹ cô đã thực sự gọi rất nhiều cho Sở Nam trước đó không cần nhìn  cũng rất quen, bất đầu bấm số.

Hình Vận nôn nóng, cho dù cô bị choáng váng một lần nữa, cho dù chần chừ, cô vẫn phải đối mặt!

"Con rốt cuộc phải kết hôn bao nhiêu lần?" Cô hét lên và vội vàng tắt điện thoại.

"Con không muốn cũng phải kết hôn!"

"... Tại sao con phải cưới một cách cấp bách như vậy? Rõ ràng trước kia con sống rất tốt!"

"Có gì tốt?Tốt chỗ nào? Suốt ngày ở nhà xem hoạt hình và vẽ những thứ linh tinh đó ..."

"Thế nào là một mớ linh tinh? Đó là công việc của con! Tiền con kiếm được đủ để nuôi sống bản thân mình, con có thể gánh vác cho hai người nếu không có chồng thì con có thể sống tiếp...."

"Không có chồng con có thể có con không? Khi về già, ai sẽ gánh vác cuộc sống của con?!"

"Cùng lắm thì đến viện dưỡng lão" Dù sao, Hạ Kha nói, đây là phúc lợi của nhân viên.

"Con nói thêm câu nữa thử xem ..." Chu Cầm cầm lấy đôi dép" Có tin rằng mẹ đánh chết mày không !"

Hình Vận nhắm mắt lại:

"Đánh đi,dứt khoát đánh chết con đi đi!

Lần này cô quyết tâm không thỏa hiệp!

Hôn nhân là chuyện cả đời, ấm lạnh người trong cuộc mới biết ngay cả cha mẹ cô cũng không thể nếm trải thay cô.

Thật giống như Thẩm Thanh, vì chiều lòng cha mẹ, rốt cuộc bi kịch đã xảy ra,nhưng vẫn chính là cô ấy cắn răng chịu đựng nó.

Hình Vận không muốn trở thành như thế ... T-T

"Hai người ầm ĩ gì thế? Ngoài hành lang đều nghe thấy tiếng hai người."

Giọng nói của cha cô đột nhiên phát ra từ cánh cửa.

Khi Hình Vận mở mắt  nhìn thấy con gà mái trong tay cha mình,lòng không khỏi trùng xuống .

Xong đời rồi, bố cô nhất định nghĩ rằng cô và Sở Nam đã có một bước đột phá vào cuối tuần này, vì vậy quyết định hầm món súp gà mái yêu thích của mình để khao cô.

Một hồi sau khi biết sự thực,  có thể sẽ trực tiếp hầm cô  ...

"Anh đến thật đúng lúc!" Chu Cầm thở hồng hộc bỏ qua chiếc dép đang cầm trên tay, bắt đầu cáo trạng:

  "Đứa con gái này tôi không dạy được rồi! Đang liền lành, đột nhiên chia tay với Tiểu Sở!"

Ngược lại, bố cô bình tĩnh hơn có chút hơi choáng váng, ông cau mày  hỏi: "Tại sao con lại chia tay?"

"... Không có gì, chỉ là không thích thôi." Để tránh cha mẹ cô hành động theo cảm tính chạy đi tìm Sở Nam gây rắc rối, Hình Vận đã chọn cách nói dối.

Thật ra cũng không phải để bảo vệ Sở Nam, nói cho cùng cũng vì mối quan hệ giữa Thẩm Thanh và Hạ Kha. Ngộ nhỡ sự tình bị làm lớn thì cô sẽ rất xấu hổ. Cô không muốn vừa mất tình yêu vừa mất việc.

"Con gọi cái này là cái gì?Thời gian qua ở cùng nhau có thể tạo thành ..."

"Chính là không thể ở cùng nhau."

"Chưa ở cùng nhau, làm sao con biết không thể?"

"Đây không phải mua quần áo, tùy tiện thử không hợp có thể không mua ..."

"Con đừng lôi chuyện này vào" con tức giận của cha cô cuối cùng cũng bộc phát, ông lớn tiếng:

"Xin lỗi người ta đi!"

"Con không làm gì sai cả, tại sao phải xin lỗi ..."

"Đều nói tới chuyện trên, con nói rằng con không thích nó, hai đứa không thể đến với nhau, tại sao không nói sớm! Loại hình vi này của con chính là vô trách nhiệm! Từ nhỏ đến lớn ta có dạy con thế sao? Xin lỗi đi!"

"Con không muốn ..."

Hình vận còn chưa nói xong, bố cô đột nhiên chạy vào phòng, kéo cô ra  khỏi ghế sofa ,thô bạo đẩy ra ngoài chửa.

"Ba làm gì vậy ..." Cô bất ngờ không kịp phòng bị lảo đảo một cái thiếu chút nữa ngã xuống,  may mắn kịp thời bắt được khung cửa.

Nhưng cha cô thậm chí còn không cho cô "hy vọng sống sót" cuối cùng, kiên quyết bỏ tay cô đang giữ khung cửa ra: "Nếu con không xin lỗi, đừng quay về!"

"Bố ..."

-Bịch!

Cánh cửa bị đóng sầm lại.

Nếu Hình Vận không phản ứng kịp thời lùi lại mấy bước, cô sẽ trực tiếp bị đập vào mặt .

Cô bình tĩnh cố gắng đập cửa. "Ba, đừng làm loạn!"

Yên tĩnh.

"Mở cửa ra, con không mang theo chìa khóa!"

Vẫn yên lặng.

"Con còn chưa ăn tối!"

Càng thêm yên tĩnh hơn.

Hình Vận không có nản lòng mà kiên trì làm ồn ào ngoài cửa trong gần 10 phút, ngay cả những người hàng xóm cũng bị thu hút đến, nhưng bố mẹ cô vẫn không lay chuyển.

Có phải cô bị đuổi ra khỏi nhà?

Tại sao? !

Chẳng qua là do không gặp đúng người. Đó có phải là lỗi của cô không?

Chẳng qua là do cô không mắt nhắm mắt mở bỏ qua đó là lỗi của cô sao.

Chẳng qua hy vọng ít nhất có một tình yêu đẹp cũng là lỗi của cô ?

Nói cho cùng, chẳng qua cô  chia tay với Sở Nam, cũng không phải là giết người phóng hỏa. vì sao đến mức bị đuổi ra khỏi nhà? !

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top