Cầu xin an ủi

Cái gì gọi là cẩu huyết xuyên không, Lisa đã hoàn toàn hiểu được. Một năm xa cách, trăm ngàn lần Lisa ước mong có thể xuyên không đến Blackpink, lấy một tư thế mà Lisa không ngờ tới xuất hiện trước mặt cô. Nếu dựa theo bài bản cẩu huyết của mấy bộ phim truyền hình, thì phản ứng của Lisa hẳn phải là như sau.

Bước đầu tiên sẽ há hốc miệng tỏ vẻ giật mình, một tay chỉ vào Chaeyoung, thân thể run rẩy kịch liệt, đau thương nói: "Cô......Park Chaeyoung......", bước thứ hai sẽ rụt lại bàn tay đang vươn ra, chuyển thành che đôi môi đỏ mọng tỏ vẻ càng thêm giật mình cùng nhu nhược. Bước thứ ba sẽ lệ nóng doanh tròng liều lĩnh bổ nhào vào lòng Park Chaeyoung, lại dưới cái nhìn chăm chú đầy kinh ngạc của mọi người, đôi "vợ chồng" sẽ cùng ôm chầm lấy nhau.

Thực bất hạnh thay, bạn học Lisa im lặng diễn luyện một lần từ đầu tới đuôi, hiệu quả thực rõ ràng, Chaeyoung nguyên bản vẫn ngẩng đầu nhìn nàng như thể bị áp lực nặng nề mà cúi đầu xuống, cắn chặt môi dưới.

Yeri đang ở bên rót nước chỉ thiếu điều ném thẳng phích nước sôi vào mặt Lisa, trưởng phòng và Park tổng toàn bộ đen mặt, không nói gì nhìn Lisa.

"Ách......" Dưới cái nhìn của mọi người, mặt Lisa đỏ lên, cắn môi liếc Chaeyoung một cái, hít sâu một hơi, siết chặt nắm tay ngồi vào chỗ. Được, Park Chaeyoung, cô được lắm, một năm qua không chút tin tức gì, lần đầu tiên gặp lại liền bởi vì em thực lòng biểu lộ mà cười một trận, lần này em mà không hành hạ hành hạ cô thì Lisa em sẽ cả đời làm thụ!

Trưởng phòng ho một tiếng, cực kỳ mất mặt nhìn nhìn Park tổng. Park tổng nhún nhún vai, nghiêng đầu nhìn Lisa, lại nhìn nhìn Chaeyoung, hơi hơi nheo mắt. Gì thế này? Có điểm mờ ám. Đây cũng không phải lần đầu tiên cô và Blackpink hợp tác, nhưng vẫn là lần đầu tiên thấy Park Chaeyoung. Park tổng vốn đánh giá cao ánh mắt nhìn người của Kang tổng, năng lực không quan trọng, mỹ nữ mới là mấu chốt, Chaeyoung nhìn thế nào cũng thật sự xem như là một đại mỹ nữ. Áo khoác dài màu trắng bằng da dê mềm mại, áo lông cao cổ trắng tựa tuyết bó sát người càng làm nổi bật làn da mặt trơn bóng mềm nhẵn như tơ lụa, mặt như hoa đào, ánh mắt như nước, vóc người hơi gầy, nhưng thoạt nhìn lại toát lên vẻ trưởng thành giàu kinh nghiệm. Phát hiện ra Park tổng đang nhìn mình, Chaeyoung liền nghiêng đầu, mỉm cười với cô, không tiếng động hỏi, nhìn tôi làm gì chứ?

Park tổng bị ánh mắt sắc bén của Chaeyoung giết trong tích tắc, ho một tiếng, bắt đầu hội nghị. Máy chiếu mở lên, thanh âm đoạn phim được phát rất chói tai, Chaeyoung tường thuật theo hệ thống chỉnh thể quy hoạch của lần hợp tác này, nhấn mạnh đến kết quả mong muốn đạt được. Park tổng ở một bên nghe rất chăm chú, Yeri ở bên cạnh cúi đầu điên cuồng tốc ký, trưởng phòng cũng không cam lòng lạc hậu, gõ bàn phím ầm ầm, chỉ có mỗi Lisa là ngẩng đầu ngơ ngác nhìn Chaeyoung.

Trừ việc gầy đi một chút thì cũng không thay đổi gì, đó vẫn là người mà nàng yêu, cảm giác nói chuyện cũng vậy, tựa như hồi còn ở trường đai học, chỉ là vừa rồi vì lý do gì mà ngay cả liếc mắt cô cũng không liếc mắt nhìn nàng một cái? Lòng Lisa chua xót, lại có chút hối hận, đúng vậy, người ta hiện tại đã là tổng giám đốc Park, nếu ở cổ đại thì chính là chức quan thái giám trưởng quản hậu cung ba ngàn, sao có thể giống với một tiểu bần dân như mình. Cô tới tìm mình sao? Không phải đâu...một năm qua cũng chưa từng tới, lúc này lại tới làm gì, chắc chắn tổng giám đốc đáng khinh bỉ Kang Seulgi kia lại dẫn Joohyun đi hưởng tuần trăng mật nên mới giao công việc này cho Chaeyoung đây mà, Kang tổng này thật sự quá phận, không biết thân thể Chaeyoung không tốt sao? Phân công một mình cô đến nơi băng thiên tuyết địa tra tấn người như vậy là muốn làm cái gì?

Chaeyoung giảng giải rất nghiêm túc, ra vẻ vô tâm liếc Lisa một cái, thấy biểu tình rối rắm của nàng, đáy lòng thầm thở dài. Kỳ thật lúc Lisa còn chưa vào, Chaeyoung cũng đã có chút không nhịn được. Đặc biệt khoảnh khắc lúc trưởng phòng gọi tên Lisa, cô thực rất muốn lao ra ôm lấy Lisa. Nhưng mà bây giờ cô còn có chút băn khoăn, hai người không liên hệ một thời gian dài như vậy, Lisa còn có thể hận cô không? Vừa rồi màn biểu diễn kịch câm nho nhỏ lúc Lisa mới vào cửa kia Chaeyoung cũng không hoàn toàn hiểu rõ được, biết tính tình cực kỳ cứng đầu của nàng, Chaeyoung vẫn không dám quả quyết hành động, nhỡ đâu ở ngay công ty của Lisa mà khóc loạn lên cùng với nàng...việc này thực không dễ làm.

Hội nghị tiến hành đâu vào đấy, không xuất hiện tình huống đặc thù gì, Lisa nhìn chằm chằm Chaeyoung được mười phút rồi vẫn cúi đầu khổ sở, cảm xúc che dấu thật lâu trong lòng lập tức lại trào dâng, sau khi loại tình cảm tương tư bởi vì sự xuất hiện của Chaeyoung mà có thể giảm bớt thì nội tâm nàng lại chỉ tràn ngập một loại cảm xúc, đó chính là oán hận. Được lắm, Park Chaeyoung, nhìn bộ dáng cô đứng trên bục tràn đầy tự tin thực không tệ nhỉ, chức thái giám tổng quản làm cũng khá quá đi thôi, trách không được một năm qua không liên lạc gì với em, bận rộn quản lý hậu cung ba ngàn thì làm gì còn có thời gian nghĩ đến viên ngọc trai biển* như em đây nữa chứ.

(*đây là ẻm tự khen ẻm)

Lisa tự mình rối rắm thiếu chút nữa là hỏng mất, Park tổng ở bên kia lại nêu lên một vài ý kiến rồi đơn giản bàn bạc với Chaeyoung vài lần, vì biết cô vừa xuống máy bay bên chắc hãy còn rất mệt, Park tổng liền tận lực giảm bớt thời gian của hội nghị, đem tất cả mọi việc kéo dài lại để sau. Lisa lại một chút cũng không nghe lọt vào tai, hội nghị vừa chấm dứt, nàng liền ôm văn kiện, đứng dậy, lấy tốc độ chạy nước rút một trăm mét lao ra bên ngoài, tốc độ nhanh đến nỗi khiến cho mái tóc mới sấy của Yeri đang muốn đến an ủi nàng bị hất tung lên đúng chuẩn tạo hình Kang Ho-dong.

Chaeyoung vẫn nhìn Lisa, ánh mắt gắt gao đi theo nàng, Park tổng nói được một nửa liền nhận ra Chaeyoung đứng ngồi không yên, liền cười cười, nói: "Park Chaeyoung đi về nghỉ ngơi một chút trước đi. Mấy chuyện phòng ở gì đó chúng tôi đều đã thu xếp ổn thỏa rồi, một lát nữa tôi sẽ bảo thư ký đem chìa khóa phòng cho cô, còn chìa khóa xe cũng đều sẽ đưa cho cô nốt, phòng làm việc cũng ở ngay bộ kỹ thuật, có yêu cầu gì cô cứ việc đề xuất, hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ."

"Tôi cần một trợ lý quen thuộc nghiệp vụ." Chaeyoung nhìn Park tổng nói, Park tổng nghe xong liền ngẩn ra, cô không nghĩ Chaeyoung lại sẽ nhanh như vậy liền đưa ra yêu cầu, rất nhanh liền phản ứng lại, gật đầu cười khẽ: "Được, tổng giám đốc Park thấy cô bé vừa rồi thế nào?" Chaeyoung gật gật đầu, thở dài, cô bé đó không tệ, tôi thích, chỉ có điều không biết còn có thể sẽ ngoan ngoãn nghe lời hay không thôi.

Yeri luôn ở một bên nghe lén rối rắm nhìn Chaeyoung, từ biểu tình vừa rồi của Lisa mà xem thì chị gái vẫn luôn làm cho nàng muốn chết kia đúng là Tổng giám đốc Park rồi. Chậc, nhưng vì cái gì chị Chaeyoung này lại không quá giống như trong tưởng tượng của nàng nhỉ. Trong tưởng tượng của Yeri, Chaeyoung hẳn phải là bộ dạng bị nhớ thương tra tấn đau khổ không chịu nổi, hình tiêu mảnh dẻ, đúng, giống như là tiên nữ phạm tội bị nhốt ở dưới núi, tiều tụy vươn tay ra, ảm đạm nói: "Quan nhân a — nhất định phải chờ sau khi thiếp ra khỏi núi về nhà rồi cùng nhau nuôi hài tử."

"Tôi đã nói bao lần cái tật xấu cứ thích ngây người ra này của cô có thể sửa lại được hay không hả?" Park tổng hét lên một tiếng, Yeri run bắn lên, nàng hoảng sợ ngẩng đầu nhìn Park tổng, cắn cắn môi. Người ta cũng muốn một chị Chaeyoung dịu dàng cơ.

"Tổng giám đốc Park, đi nghỉ ngơi một chút trước đi." Wendy mỉm cười nhìn Chaeyoung, cô là thư ký mà Kang Seulgi lựa chọn, trước khi đi đã ngàn lần dặn dò cô nhất định phải dẫn về một sinh vật còn sống. Lời tiên đoán của Kang Seulgi: "năm 2022, rất có khả năng Park Chaeyoung mang theo Lisa cùng nhau biến mất". Cảm giác được gánh nặng sâu sắc trên vai, Wendy vẫn tận tâm hoàn thành hết trách nhiệm, nhưng Chaeyoung vẫn là như vậy, trừ Lisa ra, đối xử với ai cũng đều lạnh nhạt, khiến cho lần nào Wendy cũng bị chọc đến căm tức.

Chaeyoung mệt mỏi lắc lắc đầu: "Tôi muốn đi đến phòng làm việc nhìn xem." Wendy gật đầu, không dám nhiều lời, thở dài, đi đến nhìn phòng làm việc? Tôi thấy là đến nhìn Lisa thì có.

Wendy xách túi, cung kính đi theo sau Chaeyoung, trưởng phòng đi phía trước dẫn đường. Chaeyoung đạp giày cao gót đi theo cô, biểu tình lạnh nhạt. Trước khi đến đây cô đã nghĩ kỹ rồi, nhất định phải mang Lisa về, đem trở về bên cạnh mình, dù có thế nào cũng sẽ không để nàng rời đi, cho dù nàng không tha thứ cho mình, cho dù nàng vẫn còn hận.

"Tổng giám đốc Park, đến rồi." Trưởng phòng nói xong liền mở cửa ra, Chaeyoung đáp lời, ngẩng đầu nhìn đi vào.

Bộ phân tin tức dù sao thì cũng lấy đàn ông là chính, phụ nữ đều là thuộc kiểu quý hiếm, vì nguyên nhân đó, sự tồn tại của Lisa có vẻ đặc biệt nổi bật, Chaeyoung liếc mắt một cái liền thấy được. Thịt bò khô, trứng cuộn, bánh trứng bày đầy một bàn, máy tính đặt phía trên có vẻ đặc biệt chật chội, Lisa hai chân gác lên bàn, trong lòng ôm PSP, chuyên tâm chơi Plant vs Zombie, tưởng tượng từng con Zombie ác độc thành Chaeyoung, cắn chặt răng dùng sức bắn. Trưởng phòng nhìn Lisa bắn Zombie đến đầu đầy mồ hôi, mặt xanh mét lại, dùng sức hít một hơi, đè nén lửa giận trong lòng, dùng bàn tay siết chặt thành nắm đấm gõ vang cái bàn của Lisa.

"La — Lisa –"

"Cái gì?" Lisa cũng không ngẩng đầu lên chào, tay còn không buồn dừng ấn nút, lại bấm tiếp hơn một phút mới cảm thấy có chỗ không bình thường, liền mạnh mẽ ngẩng đầu lên.

"A......trưởng phòng ạ." Thật là, người này đến đây mà như thế nào không có ai nói cho tôi biết?! Mấy người là đồ tồi không có nghĩa khí! Lisa như bị điện giật điều chỉnh tốt dáng vẻ cùng tư thế, quay đầu oán giận nhìn đồng nghiệp chung quanh, mọi người đều cúi đầu buồn cười. Bọn họ thích nhất chính là khi Lisa bắt nạt trưởng phòng, cực kỳ phấn khích!

Trưởng phòng cắn chặt răng, hai mắt bốc hỏa, nhưng vừa nghĩ đến việc bên cạnh còn có Chaeyoung dõi theo, liền cố gắng đè nén cảm xúc của mình, nói: "Park tổng lên tiếng, bảo cô đi làm trợ lý cho giám đốc Park. Cô mau chóng thu dọn các thứ đi đến văn phòng người ta đi."

Lisa giật mình, theo bản năng ngẩng đầu lên.

Trong nháy mắt ánh mắt hai người giao cùng một chỗ, trong mắt Chaeyoung lại tràn đầy thương tiếc cùng tự trách, Lisa nhìn thấy, liền nhíu nhíu mày, cứng ngắc xoay đầu đi: "Làm cái gì mà làm, tôi không đi!"

Đầu có thể rơi, máu có thể chảy, nhưng chí khí không thể bị tiêu diệt! Tôi không đi thì anh có thể làm gì được?

Sắc mặt trưởng phòng đông lại cứng ngắc, hung tợn nhìn Lisa: "Tiền thưởng cuối năm có còn muốn không?"

"Trưởng phòng, tôi vẫn nghĩ anh là chính nhân quân tử chứ?"

"Cô ít nói nhảm thôi, mau đi đi!" Trưởng phòng cũng nổi giận, thói quen xấu này là học từ ai đây?

Lisa im lặng thật lâu, nghiêng đầu, gật: "Ok, tôi từ chức." Dựa vào cái gì chứ? Lúc đi không tiễn nàng, suốt một năm không liên lạc với nàng, giờ đến lại muốn khiến nàng đảm đương chức tiểu nha hoàn bưng nước rửa chân chải đầu, này cũng quá khi dễ người ta mà!

Một câu, toàn bộ bộ phận tin tức đều tĩnh lặng lại, tất cả mọi người chung quanh đều ngẩng đầu nhìn Lisa, vẻ mặt kinh ngạc, vài chị gái có quan hệ tốt với nàng ở cạnh đó đều liều mạng lắc đầu, Lisa nhìn cũng không buồn liếc mắt nhìn mấy người đó một cái, cắn răng, cúi đầu thu dọn các thứ. Dựa vào cái gì chứ? Dựa vào cái gì mà lúc trước Chaeyoung muốn nàng cút thì nàng liền cút, hiện tại muốn nàng trở về liền đi tìm nàng để làm thư ký chó má gì đó? Nàng giá rẻ như vậy sao, thật xin lỗi, tổng giám đốc Park, tôi đã cút xa rồi, trở về không được nữa! Nghĩ đến một năm này lòng lại chua xót, Lisa ủy khuất không thôi, nước mắt nói rơi liền rơi, trưởng phòng vốn đang đầy một bụng tức giận thấy nàng như thế liền ngây cả người.

"Lisa, chúng ta nói chuyện." Cuối cùng vẫn là Chaeyoung lên tiếng, mím môi nhìn Lisa, thanh âm thực dịu dàng lại mang theo một cỗ lực lượng không thể kháng cự. Trưởng phòng ở một bên liền toát mồ hôi, tổng giám đốc người ta ngay lần đầu tiên đến đã bị Lisa chọc cho xù lông.

......

Sự thật thường thường tàn khốc, trưởng phòng đứng tại chỗ, trơ mắt nhìn Lisa lật đật đi theo sau Chaeyoung, hắn hít sâu một hơi. Lisa, cô thật sự là......

Vào văn phòng, Chaeyoung ngồi trên ghế giám đốc nhìn Lisa, Wendy rất có nhãn lực, bưng hai ly café vào xong liền đi ra ngoài. Lisa cầm một ly từ khay lên, uống một ngụm, không kiêu ngạo không siểm nịnh đi thẳng đến trước sô pha, nghiêng người ngồi xuống. Trước khi vào phòng nàng đã nghĩ cả rồi, bất luận Chaeyoung có cưỡng bức hay lấy lợi dụ dỗ thì hiệp ước bình đẳng cũng quả quyết không thể ký! Thanh niên vĩ đại ngày nay phải có lý tưởng vĩ đại, không thể bị lạc trong vòng ôn nhu của đối thủ, phải lấy ánh mắt nhìn vấn đề phát triển, cố gắng vì bản thân tranh thủ lợi ích lớn nhất.

Chaeyoung trầm mặc nhìn Lisa, ánh mắt quyến luyến di chuyển trên mặt nàng, đau lòng như muốn đòi mạng. Sao lại gầy đến vậy? Làn da cũng không còn như trước, rốt cuộc là nàng đã tự tra tấn mình như thế nào?"

"Tổng giám đốc Park, cô tìm tôi có chuyện gì?" Lisa nhấp một ngụm café, ngẩng đầu, cười mỉm nhìn Chaeyoung. Biểu tình kia, thần sắc ấy, thật giống như thật sự hai người chưa từng quen biết vậy.

Sắc mặt Chaeyoung hơi trắng, cắn cắn môi, giống như nhẫn nại cái gì, thật lâu sau, thật lâu sau cô mới chậm rãi mở miệng, nhưng lần này vừa mở miệng liền khiến cho Lisa nhịn không được mà hốc mắt đỏ bừng.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top