[ĐM]Nghe nói tôi rất nghèo Tác giả: Tô Cảnh Nhàn Độ dài: 135 chương chính văn + 4 phiên ngoại Thể loại: hiện đại, giới giải trí, hài, 1x1, bề ngoài cao lãnh bên trong ngây thơ công X quý công tử, hảo nhân duyên, nhà có đồ cổ nhưng không mua nổi thức ăn ngoài thụ Editor: Hoàng Chiêu Hy -------------------------------- Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả. NGHIÊM CẤM REUP, CHUYỂN VER Ngoài ra mình cũng có up truyện trên wordpress của mình. Các bạn có thể ghé thăm ổ của mình tại: https://thiendu666.wordpress.com/ Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, VÀ ĐỪNG CÓ REUP CỦA MÌNH…
Tên gốc: 病弱反派饲养指南 (Ốm yếu vai ác chăn nuôi chỉ nam)Tác giả: Tiểu Hài Thích Ăn ĐườngThể loại: xuyên sách, ngọt sủng, thanh xuân vườn trường, ấm áp, nhẹ nhàng, kim bài đề cửSố chương: 122 chính văn, 5 ngoại truyệnDịch: Dịch Giới Link Convert: Mai-san https://wikidich.com/truyen/om-yeu-vai-ac-chan-nuoi-chi-nam-XXUUbFS4CAs~2j6aCover: An LinhVăn án Vạn vật đều có vết nứt, mà em chính là ánh sáng soi rọi lòng tôi.…
[Tên sách] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy đi![Tác giả] : Mặc Linh Thể loại: Ngôn tình, xuyên không, hài, hệ thống, sảng văn, cổ đại, hiện đại, mạt thế, khoa học viễn tưởng, HE...Số chương: 2566 Chương + Phiên ngoại (HOÀN)• Edit: Cẩm Tú Tiền Đồ***KHÔNG REUP - REPOST. Cảm ơn~-1 - https://www.wattpad.com/story/1590071092 - https://www.wattpad.com/story/1715543563 - https://www.wattpad.com/story/1810176284 - https://www.wattpad.com/story/1842209975 - https://www.wattpad.com/story/1861000976 - https://www.wattpad.com/story/1873134567 - https://www.wattpad.com/story/1961654938 - https://www.wattpad.com/story/2062541929 - https://www.wattpad.com/story/21034879010 - https://www.wattpad.com/story/21583543311 - https://www.wattpad.com/story/22099310812 - https://www.wattpad.com/story/23043110813 - https://www.wattpad.com/story/24124230514 - https://www.wattpad.com/story/242670056VẤN TIÊN HOÀNG TUYỀN - https://www.wattpad.com/story/216706263 ~~ VĂN ÁN ~~Sau khi vô cớ bị phán quyết tử vong, phiền não duy nhất của Sơ Tranh chính là___TIÊU TIỀN.Từ khi bị ràng buộc với hệ thống này, cô eo không đau, chân không mỏi. Mà móa nó, cả thở cô cũng không cần phải thở gấp nữa. Mỗi ngày đều phải tiêu tiền trong sợ hãi. Hệ Thống: Chị gái nhỏ, đừng có tuỳ tiện mở chế độ vô địch! (▼皿▼#)Hệ Thống: Chúng ta cùng đặt ra một mục tiêu nho nhỏ đi! Hãy tiêu hết 1 tỷ trước nào!!Sơ Tranh: Phá sản cái gì? Còn nữa, mấy tên đàn ông không thể hiểu nổi này là sao? Đừng cản ta! Ta phải đi chinh phục Thế Giới!Tên đàn ông nào đó: (nhanh chóng sửa tên) Ta chính là Thế Giới!#Chị gái nhỏ!! Có tiền thật sự có thể muốn làm gì thì làm đó, chị tìm hiểu chút điii#…
Sau khi xuyên tới cổ đại, Nhan Tích Ninh trở thành tư sinh tử(*) gả thay cho tam hoàng tử để xung hỉ.(*)con riêng Tam hoàng tử Cơ Tùng bị thương ở chân trở thành người tàn tật, mắt thấy sống không được bao lâu. Y an bài nguyên chủ ở tiểu viện hoang vắng hẻo lánh, không nhịn nổi sự tức giận, nguyên chủ trực tiếp treo bản thân trên cây. Nhan Tích Ninh nhìn trước mắt đại viện tử có nhà có đất có ao, sờ sờ đất đen phì nhiêu , hai tay vòng lại, cười đến híp mắt, cảm thấy mỹ mãn. Làm một người hiện đại vất vả cả đời cũng không nhất định có thể mua được nhà, nay có một mảnh đất lớn như vậy, hắn hoàn toàn có thể thực hiện giấc mộng nằm yên làm cá mặn a! * Cơ Tùng đem hắn an trí tới trong viện xa nhất ở Vương phủ, không muốn liếc hắn một cái, chỉ cầu hắn an phận thủ thường đừng cho chính mình phiền phức. Nhưng mà theo thời gian trôi qua, Cơ Tùng nghe được hắn khai khẩn trồng rau, nuôi gà, thu thập phòng bếp nấu ba bữa một ngày..... Hắn cải tạo lãnh cung hoang vắng thành thế ngoại đào nguyên. Cơ Tùng sửng sốt: Người này sao không giống như trong tưởng tượng.…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…