55. Chẳng Phân Biệt Được Lòng Mình

Hôm nay Kim Taehyung tính tình là vô cùng tốt, dù cô có nói lạnh thế nào thì anh cũng thể hiện sự khoan dung tuyệt đối. Ví dụ, bây giờ rõ ràng cô đang mỉa mai, nhưng anh giật mình hỏi:

"Em có muốn anh tìm giúp em một bác sĩ hàng đầu trong và ngoài nước không?"

"...."

Cô im lặng, anh thấy cô im lặng cũng không nói nữa. Đợi không quá lâu, anh rời đi, không thể ở đây mặt dày mặt dạn.

Cô đứng dậy đi tới trước cửa sổ, cách lan can sắt cô nhìn thấy Kim Taehyung đang đứng dưới ánh đèn đường trước cửa biệt thự, ánh đèn kéo dài bóng anh, cảm thấy anh thật cô đơn và bi thương. Kim Taehyung làm sao lại cho cô một loại cảm giác bi thương!

Dựa nhẹ vào cửa sổ, nhìn người đàn ông ở tầng dưới, cô không biết cảm giác như thế nào, cô càng không rõ vì sao cô lại từ chối Kim Taejoon. Cô rõ ràng thích anh ta, nhưng không thể nhịn mà từ chối, những cái cớ từ chối kia cũng thật buồn cười, nếu cô thực sự thích anh ta, cô có lẽ sẽ dốc hết sức lực. Nhưng cô đã không, cô đã từ chối anh ta vì lí do này. Chỉ vừa nghĩ đến đây, trái tim cô liền đau dữ dội.

Cô ngồi xổm trên mặt đất, thấy Kim Taehyung từ trong túi lấy ra một điếu thuốc, anh châm lửa nhẹ và thở ra một hơi, mây khói lượn lờ, đúng lúc này lấy điện thoại trong áo khoác nhận một cuộc điện thoại. Anh cau mày trông rất không vui, cũng không biết ai đã chọc anh ta. Sau đó anh cúp điện thoại, lại dập tắt tàn thuốc lá. Không lâu sau trợ lý Kim Taehyung tới đón anh.

Trợ lý mở cửa xe cho anh, lúc lên xe quay đầu nhìn thoáng qua phòng cô. Cô theo bản năng chột dạ, sợ bị anh phát hiện mình đang nhìn trộm anh.

Kim Taehyung lên xe rời đi, cô thở ra cảm thấy buồn cười, bản thân thật sự nhàm chán đến phát hoảng. Cô đứng dậy đi vào phòng tắm rửa, lại đi ra đun nước uống thuốc, thu dọn xong khi mới nằm xuống giường cô nhận được một tin nhắn là Julia Baek gửi cho cô:

"Chị Seo Yeon, sao chị từ chối anh ấy?

Cô với Julia không thân thiết, không cần giải thích. Hơn nữa cô ấy thích Kim Taejoon. Nhưng cô ấy có thể hỏi cô câu này, chắc chắn là một quyết tâm lớn. Cô suy nghĩ một lúc rồi trả lời:

"Tôi là vợ cũ của anh hai cô"

Câu trả lời này là cô ấy muốn nghe nhất và thực tế nhất.

Julia thích gọi Kim Taejoon là anh trai, tựa hồ càng thêm thân mật. Mà đối với Kim Taehyung, cô ấy trực tiếp kêu là anh hai. Có thể đó là những suy nghĩ nhỏ nhặt trong lòng cô ấy.

Cô là người không nói dối được, đang muốn phản hồi lại là thích, nhưng lúc đánh ra hai chữ này cô lại xóa bỏ, trong đầu nhớ tới Kim Taehyung đêm nay một mực kiên nhẫn với cô. Còn anh thì cô đơn và buồn bã ở tầng dưới. Cô dường như thích hai người đàn ông cùng một lúc hoặc cô không thể phân biệt chính xác người cô thực sự thích là ai.

Bất kể ở cùng với ai, cô cũng đều thích.

Nhưng khi đối mặt với Kim Taehyung, cô làm lộ ra cực kỳ không kiên nhẫn, đem lời nói hóa thành dao bén đâm về phía anh..

Kim Taehyung, Kim Taejoon

Hai cái tên này nói thì dễ nhưng yêu thì khó quá.

Cô rơi vào trạng thái không phân biệt được lòng mình, cô đưa tay che đôi mắt ướt nhòe, không biết phải làm sao, không biết trái tim mình đang bay bổng với ai hơn.

Thử nói xem, ba năm trước tại sao cô lại nhận nhầm người?

Cô ghét bản thân mình như thế này, cô ghét bản thân mình vì sự chông chênh, nếu cô không thích ai thì tốt biết mấy!

Hơn nữa cô hiện tại căn bản không có tư cách để yêu ai.

Cô không trả lời lại tin nhắn của Julia, mất ngủ đến nửa đêm thì Seoul bắt đầu mưa, Seoul ẩm ướt này chưa từng thật sự khô ráo, khiến người ta ngột ngạt. Nhưng cô thích nơi này.

Đây là cội nguồn của cha mẹ cô, là cội nguồn của Jeon gia. Gần bốn giờ sáng cô mới ngủ, hôm sau tỉnh dậy đầu óc choáng váng. Cô khó khăn đứng dậy uống thuốc, khó khăn khoác lên mình chiếc váy vàng khoét sâu.

Jimin từng nói qua cô, bất cứ khi nào cô đều sống hết mình với tư cách là một người trên thảm đỏ. Jimin hỏi cô:

"Seo Yeon, cô thế này có mệt không?

Cô mệt mỏi, nhưng cô đã quen với sự tinh tế. Ba năm nay vì lấy lòng Kim Taehyung, cô sống cách một tinh tế. Khi cô muốn tháo nó xuống thì phát hiện không thể quay lại được nữa rồi.

Sau khi lấy điện thoại gửi tin nhắn cho trợ lý, cô ngồi trước bàn trang điểm, từ trong gương nhìn thấy vết sẹo nhàn nhạt trên má mình, ở đây khó xóa bỏ, chỉ còn cách trang điểm che đi nó. Cô lấy kem nền dạng lỏng thoa nó thật mịn.

Cô vừa trang điểm xong thì trợ lý cũng lái xe đến, cô chọn một đôi giày cao gót màu vàng không đế mang vào.

......

Seo Yeon và trợ lý thong thả đến trễ, lúc anh ấy đẩy cửa phòng riêng ra, cô thấy một người phụ nữ xinh đẹp và một người phụ nữ bất lịch sự Jang Won hôm qua, và một giọng nói trầm thấp vang lên từ phía sau:

"Jeon Tổng, cô đến trễ rồi"

Cô quay lại thấy người đang đi tới, ngạc nhiên hỏi:

"Là anh"

Người đàn ông trước mắt ngồi trên xe lăn, khuôn mặt thanh tuấn một thoáng lạnh lùng. Cô nghiêng người, người phía sau đẩy anh ta vào phòng.

Cô nhíu mày đứng ở cửa, Jang Won lớn tiếng hỏi:

''Cô vẫn ở cửa làm gì?"

Vừa dứt lời, người phụ nữ bên cạnh đã ngăn lại:

"Jang Won, lúc nào cũng phải lễ phép."

Cô ấy là Jang Hee.

Một người hát mặt trăng, một người hát mặt đỏ.

Cô lạnh lùng nhếch môi đứng ở cửa không nhúc nhích.

Trợ lý theo cô nhiều năm tự nhiên biết tính tình của cô, nhưng hợp đồng này lại là Jeon gia giành được, cho nên không thể quay người trực tiếp rời đi, bất quá anh ta độc miệng đáp trả nói:

"Không có việc gì, lúc nào chúng tôi cũng là người có lòng tốt, không thể chó cắn chúng tôi một miếng chúng tôi còn phải cắn trả lại?"

Jang Won tức giận sắc mặt trắng bệch, đứng lên nói:

"Anh nói cái gì? Anh nói lại lần nữa?

Cô nhìn cô ta cười nói:

"Cô có chắc là muốn nghe Yang Bin của chúng tôi xúc phạm cô một lần nữa không?

Jang Won tức giận giậm chân nói không nên lời:

''Cô!"

Jang Hee vội vàng giữ chặt cô ta lại:

"Nếu em không kiềm chế bản thân, lần sau chị sẽ không dẫn em theo nữa."

Nghe vậy Jang Won quả nhiên ngoan ngoãn ngồi xuống.

Xem ra cô ta rất sợ Jang Hee.

Jang Hee trấn an Jang Won, đứng dậy cười nói:

" Ngồi đi, Jeon Tổng."

Lúc này cô mới đi vào ngôi xuống, nhìn chằm chằm vào người đàn ông vừa ngồi trên xe lăn, có thể là tầm mắt của cô quá mức trực tiếp, anh ta theo bản năng nhíu mày, cô cười chào hỏi một tiếng:

"Xin chào, Anh Min...."



Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top