chapter 24: bus stop.[end]
Tôi vẫn kiên trì tiếp tục để lại hàng loạt tin nhắn thoại cho hắn. Tôi tin Min Yoongi có nghe nó, tôi tin hắn một ngày sẽ trở lại.
Tiết trời đã bước vào mùa hè, ban đêm nóng nực oi bức vô cùng, đám bạn cùng tuổi đều đang vật lộn trước kì thi đại học.
Tôi thích cuốc bộ sau một khoảng thời gian học tập ở thư viện, tôi thường trở về trễ như thế này gần đây. Vì nếu không cấm đầu vào học tôi sẽ nghĩ về thứ khác. Hơn nữa tôi thích cái tĩnh lặng lúc về đêm, đầu óc tôi cần thư giãn nếu không tôi sẽ phát điên mất.
Khung cảnh này thật giống với khoảng thời gian nào đó, khi mọi thứ không nên bắt đầu như vậy. Trên mặt chợt cảm thấy mát lạnh, rồi đến vai, tóc, mặt đất khô ran ướt dần một mảng lên. Biết ngay mà, mấy hôm nay nóng đến điên người, kiểu gì cũng mưa một trận thật lớn cho xem. Tôi lấy cặp sách che đầu, sách ướt còn hong khô được, nếu ngả bệnh lúc này thì ngả luôn về sau.
Bước chân tôi khẩn trương hơn chạy về trạm dừng xe bus phía trước, chạy qua con đường quen thuộc đó, nơi tôi và hắn thú nhận, khi tôi chính thức bước vào trò chơi.
Thật may mắn, vừa đến chỗ trú mưa, trời cũng bắt đầu ào ào trắng xóa. Tôi phủi phủi mấy giọt nước trên vai và tay áo xuống. Xe cộ thưa thớt vắng vẻ nay lại thêm trời mưa bão càng lướt nhanh chẳng ai thèm để ý đến ai. Bây giờ trên đường chỉ toàn xe lớn chở hàng. Điện thoại chính trong cặp run lên. Một số lạ lẫm. Tim tôi đập lỡ đi một nhịp. Trời mưa ầm ầm đầu dây bên kia.
- Alo... - Không hiểu sao tôi lại hồi hộp.
- Jimin.. - Có phải trời vừa đổ sấm không. Sao lại khó thở thế này, tiếng còi xe inh ỏi kêu lên, bên kia vọng lại i hệt như thế. Tôi như chớp xoay người lại, chiếc xe dài ngoằng chạy lướt qua hết. Min Yoongi bằng xương bằng thịt đứng bên trạm dừng xe bên kia.
- ..... - Cổ họng tôi như nghẹn lại. Tôi không biết nên nói gì - Là mơ sao ?
- Chưa từng. Park Jimin em có nhớ ngày đó em từ Daegu đến Seoul trong một đêm tĩnh lặng rình rập theo anh không ?
- ... - Tôi đương nhiên là nhớ.
- Em cho anh biết cảm giác bản thân mình có giá trị với người khác như thế nào. Em có nhớ lúc đó em đã nổi giận với anh vì điều gì không? Ah... tình cảnh thật lúc đó thật tựa như bây giờ nhỉ ?... Anh luôn nghe mọi tin nhắn thoại của em đó, dường như mỗi ngày, không sót một cái nào? Học hành thế nào rồi?
- Anh luôn bỏ trốn một mình, bỏ lại tôi.. - Tôi giữ chặt điện thoại trong tay, tiếng mưa ồn ào nhưng tôi vẫn mghe âm thanh trầm ấm đó rõ một một. Vậy mà giọng nói của tôi nghe như giận dỗi vậy.
- Park Jimin anh đến để thực hiện lời hứa của mình đây...
- Min Yoongi. - 3 chữ phát ra khỏi miệng tôi. Thật lâu, tôi chưa được đối mặt với chủ nhân của cái tên nó và gọi nó lên như thế.
- Không phải là đồ khốn sao ?
Hắn bên kia ung dung đùa tôi. Nụ cười đó cho dù thế nào cũng là đẹp nhất với tôi. Tôi vô thức cười như kẻ ngốc.
- ...
- ...
Đột ngột im lặng. Tiếng mưa ngoài trời và qua điện thoại thật khó phân biệt.
- Anh đã hứa gì hả ? - Tôi muốn nghe lại lần nữa. Hoặc đơn giản chỉ là nghe giọng nói đó.
- Park Jimin, em biết không nếu em là chàng trai của anh, anh sẽ làm bất cứ điều gì có thể, anh có thể bỏ chạy và trốn đi thật xa cùng em, anh biết là em có Daddy Issues, và anh cũng vậy. Hãy khóc đi cậu bé của anh, anh biết những gì mà người cha của em đã làm với em, biết những gì mà mẹ em phải chịu đựng. Hãy để nó bộc phát đi, hãy thể hiện nó ra đi đừng gồng mình chống chịu nữa.
- ... - Lồng ngực tôi phập phồng, tôi cố hít thở thật sâu.
- "Nếu một ngày cả hai chúng ta lâm vào tình cảnh này lẫn nữa, em muốn chúng ta cùng nhau bỏ chạy và trốn khỏi đây, không phải chỉ một mình anh. Đừng bỏ lại em một mình!" Em đã nói với anh như thế, anh chưa từng quên bất cứ thứ gì liên quan đến em Park Jimin...
"You ask me what I'm thinking about
I tell you that I'm thinking about
Whatever you're thinking about
Tell me something that I'll forget
And you might have to tell me again
It's crazy what you do for a friend
...
I keep on trying to let you go
Dying to let you know
How I'm getting on
I didn't cry when you left at first
But now that you're dead it hurts
This time I gotta know
Where did my daddy go?
I'm not entirely here
Half of me has disappeared
Go ahead and cry little boy
You know that your daddy did too
You know what your mama went through
You gotta let it out soon, just let it out.
I'd do whatever I could do
I'd run away and hide with you"
Tiếng mưa trong điện thoại đã không còn cảm nhận được. Tôi buông nó xuống, mặc kệ trời đang mưa dữ dỗi. Tôi xông ra đường xe chạy, trước khi đèn xe chói mắt kia giết chết tôi đã nhanh chóng cảm nhận được hơi ấm của cơ thể người. Tôi cố siết chật lấy người đó, người đó cũng vậy. Tôi sợ nếu buông ra thì tất cả mọi thứ sẽ biến mất, tôi sẽ tỉnh dậy.
- Park Jimin đây không phải là giấc mơ đâu. - Hắn đẩy tôi ra, giữ lấy vai tôi, sau đó hai tay giữ trọn lấy mặt tôi, ánh mắt đó chỉ dành cho tôi, nó đang đỏ lên như mắt tôi vậy.. Tay tôi lạnh ngắt chạm lấy bàn tay đó, năm ngón tay tôi đan chặt. Ngón tay kia ẩm ướt, tôi bật khóc, hắn bật khóc. - Em yêu anh cho dù...
- Cho dù anh là ai! - Tôi ngắt lời hắn, kéo khuôn mặt đó đến gần, đem đôi môi kia hòa quyện với môi tôi. Tôi nhớ nó muốn điên lên. Cả con người đối diện với tôi, từng đường nét, từng thứ thuộc về người đó không bao giờ là đủ để chạm vào, không bao giờ là đủ để cảm nhận...
Một nụ hôn không mang dục vọng, chỉ là để bộc phát nỗi nhớ nhung kiềm nén.
Trên vai áo đồng phục xuất hiện vài vết màu đỏ sẫm, bàn tay tôi đàn vào hắn, ngón tay cảm nhận chất lỏng đỏ tươi giờ khô lại sẫm màu. Tôi đưa tay chạm lên khóe mắt ươn ướt đó. Nếu Min Yoongi không thuộc về tôi, tôi sẽ dám nói cả thế giới này ngu ngốc, tôi và hắn là một vòng tròn luẩn quẩn không thể nào kết thúc và không muốn kết thúc. Lần này tôi biết chắc sẽ là một chuyến đi khác, không còn Jeon Jungkook nào, không có Kim Taehyung nào cũng không còn Kim Seokjin hay Mark nào nữa. Chuyến đi này chỉ có tôi và hắn, Min Yoongi và Park Jimin.
"Trường trung học Bangtan, thời điểm nóng nhất lại tiếp tục có thêm hai nam sinh mất tích"
"Hai nam sinh đều có xuất thân giàu có, một trong hai là học sinh ưu tú của trường"
"Cả hai đều có mối liên hệ với vụ án gây nên một làn sóng kinh sợ cho dư luận, sát nhân hàng loạt Serial Killer"
"Nhìn lại hồ sơ bệnh án của Min Yoongi, liệu kẻ sát nhân có thật sự là một psychopath hay không trở nên mơ hồ"
"Hai nam sinh đó chính là Park Jinyoung và Park Jimin. Park Jimin là một người có mối liên kết đặc biệt với Min Yoongi. Cặp sách của của cậu được tìm thấy ở một trạm dừng xe bus gần thư viện mà cậu thường đến để ôn tập"
"Lớp 12-13 lừng lẫy chính thức giải tán. Sự công bằng được đưa lên hàng đầu hay căn lớp học đã mang đi quá nhiều thanh thiếu niên. Một căn lớp học chất chứa thật nhiều câu chuyện phía sau những con rối tội nghiệp."
Park Jimin nhăn mũi tắt kênh F.M tin tức trên radio của xe ô tô. Tay dò đủ kênh nhảy qua lại, rồi đến khi nghe âm thanh ngâm nga và tiếng electric guitar đó mới hài lòng ngả người ra ghế, tay đưa điếu thuốc lên miệng thong thả thưởng thức rồi gác tay lên cửa sổ để khói thuốc bị gió thổi đi. Khí trời thật đẹp, không sách vở, không trường học. Min Yoongi mỉm cười thật tự nhiên nhìn dáng vẻ tự do đó. Cậu phát hiện ra cái nhìn đó như thói quen chòm người đến mà hôn lên môi hắn. Chút khói thuốc còn vươn lại bay ra như làn sương xám.
-THANK YOU-
"Waking up
Half past five
Blood on pillow
One bruised eye
Drunk too much
You know what I'm like
But you should've seen
The other guy
This ain't the right time
For you to fall in love
With me
Baby I'm just being honest
And I know my lies
Could not make you believe
We're running in circles
That's why
In my dark times
I'll be going back to
The street
Promising everything
I do not mean
In my dark times
Baby this is all I
Could be
Only my mother
Can love me for me
In my dark times
In my dark times
Light one up
Let me bum a smoke
Still calming down
Dripping throat
I got another man's
Blood on my clothes
But an endless fog's
The life I chose
This ain't the right time
For you to fall in love
With me
Baby I'm just being honest
And I know my lies
Could not make you
Believe
We're running in circles
That's why
In my dark times
I'll be going back to
The street
Promising everything
I do not mean
In my dark times
Baby this is all I
Could be
Only my mother
Could love me for me
In my dark times
In my dark times
In my dark times
I've still got some
Problems I know
Driving to fast but
Just moving to slow
And I've got something
I've been trying to
Let go
Pulling me back every time
In my dark times
Taking it back to
The street
Making those promises
That I could not keep
In my dark times
Baby this is all I
Could be
Only my mother could
Love me for me
In my dark times
Taking it down to
The street
Making those promises
That I would not keep
In my dark times
This is all I
Could be
Only my mother
Could love me for me
In my dark times
In my dark times
In my dark times".
(DARK TIME - The Weeknd ft. Ed Sheeran)
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top