• #6 trong số FANFICTION ( 14.05.2017 )• #1 trong số thiếuniên ( 07.06.2021 )• #1 trong số thiếuniên ( 01.02.2023 )• Mong mọi người ủng hộ!* Fic chuyển ver đầu tay của Sii... Có gì thiếu sót mọi người chỉ bảo và góp ý ạ.. Begin : 15-07-2016End : 14-11-2016…
Tác giả: Ngã Ái Cật Băng BổngTình trạng tác phẩm gốc: Hoàn thành (99 chương + 11 ngoại truyện)Tình trạng edit: Hoàn thành (28/04/2024)Thể loại: NamxNam, Kể dưới góc nhìn nhân vật thụ, Bối cảnh tương lai, HE, cao H, Song tính, Học đường, Giới kinh doanh, NP (Có đam mê biến thái, xấu xa, một bầy chó điên công x Thể chất chuyên môn hấp dẫn biến thái thụ), Thụ tồi, Bắt cá nhiều tay, Nhóm công nói chuyện dơ (Dirty Talk) Nguồn QT: o0okakanao0oCẢNH BÁO: NP, Song tính, Không sinh con, Không dzú to, Thô bạo, Thịt nhiều, Tu la tràng (mấy thằng công tranh sủng đấm nhau đùng đùng), Các loại trừng phạt play.---------Kha Ninh, người thi đậu học viện quý tộc với thành tích cực tốt, đang vô cùng cẩn thận duy trì quan hệ ám muội cùng lúc với vài ba gã quý tộc.Kha Ninh chẳng hề chột dạ. Từ đầu vốn đã không nói đến tình cảm, giữa bọn họ chỉ đơn giản là làm một cuộc giao dịch giữa tiền và sắc. Vậy nên sao cậu có thể cho phép bọn họ "lựa chọn rồi chơi", còn bản thân thì lại không thể "chơi rồi lựa chọn" chứ?…
[1] Hoàn - 2020----------- Tác giả: Nhất Tùng Âm- Thể loại: Đam mỹ, Tiên hiệp, Tu chân, Sư đồ luyến, Niên hạ, 1v1, HE- Số chương: 153- Chuyển ngữ: Trầm Yên----------Văn án:"Trải qua trắc trở, không đổi sơ tâm."------Thẩm Cố Dung cố tỏ ra bình tĩnh, tính toán xem nên dạy dỗ phản diện làm người thế nào.Phản diện nhỏ vẫn chưa lớn, lúc lắc chạy tới cạnh y, mềm giọng làm nũng với y: "Sư tôn ơi, con muốn ăn kẹo!"Nam chính mặt mũi tối tăm, trốn Thẩm Cố Dung như trốn yêu quái, né xa đến tám trượng, khắp khuôn mặt ghi đầy chữ "Ta muốn khi sư diệt tổ!".Thẩm Cố Dung: "...???"Không đúng, rốt cuộc trong hai ngươi ai mới là nam chính? Ai mới là phản diện?...Mãi đến cuối cùng, khi nam chính đã trưởng thành dịu dàng "đại nghịch bất đạo" với y, Thẩm Cố Dung mới hiểu được...Cái nghề nghiệp đặc thù sư tôn này, dù đồ đệ ngươi có là nam chính hay phản diện... thì cũng đều rất nguy hiểm.Nguy hiểm, nguy hiểm, nguy hiểm.****----Ngày nào Mục Trích cũng muốn khi sư diệt tổ, hy vọng sư tôn đạo mạo kia của mình sẽ gặp báo ứng.Mãi tới một ngày nọ, cuối cùng sư tôn của hắn cũng tẩu hỏa nhập ma.Mục Trích còn chưa kịp vui vẻ, trời xui đất khiến kiểu gì mà hắn bỗng phát hiện ra mình nghe được lời nói trong lòng sư tôn rồi....Sư tôn lạnh lùng tựa băng sương, thanh lãnh tựa tiên nhân.Trong lòng lại nói: "Đồ nhi đáng yêu, ta muốn xoa xoa.""Làm ta sợ chết đi được! Có quỷ!""Không muốn tu luyện chỉ muốn ngủ, thật phiền phức."...Mục Trích: "???"------#Thẩm_Cố_Dung_ta_chỉ_muốn_sống_yên_ổn_thôi_màVai chính: Thẩm Cố Dung, Mục Trích…
Jeon Jungkook là một kiến trúc sư sống ở con đường phía tây thành phố. Park Jimin là một họa sĩ vừa chuyển đến nhà đối diện. đây là câu chuyện 10 năm của hai người./bản chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả/…
Tác giả: Tử Thanh DuĐộ dài: 52 chương + 6 ngoại truyệnGiới thiệu:Kiếp trước Hạ An An là một cô gái mập mạp. Cô bị mối tình đầu thanh mai trúc mã vứt bỏ chạy theo người khác.Đến ba mươi tuổi vẫn còn độc thân, Hạ An An đã nghĩ rằng mình sẽ phải cô độc cả đời. Nhưng một ngày nọ tỉnh dậy, cô phát hiện mình vừa xuyên qua đến một cuộc sống khác.Cơ thể vừa đẹp vừa trắng mịn này là của cô? Hơn nữa, cô còn có một anh chồng tuấn tú, thành đạt và một cậu con trai nhỏ đáng yêu, ấm áp như chiếc bánh bao nóng hổi ngày đông.Cuộc đời như vậy không phải là quá mỹ mãn rồi sao?Có điều, cô lại nghe nói, ở "cuộc đời này", dường như cô không thích chồng và con trai mình.Hạ An An tức giận đến đấm ngực dậm chân, lẽ nào "đời này" mình là con ngốc sao?Người chồng hết lòng hết dạ vì mình, mày lại không yêu? Đứa con trai đáng yêu hiền lành, ngoan ngoãn, mày lại không thích? Bị hỏng não rồi chắc?Nhìn người chồng luôn yên lặng nỗ lực dù cho bị cô ngang bướng kháng cự mỗi ngày, nhìn chiếc bánh bao nhỏ đáng yêu luôn tròn xoe đôi mắt to vô tội mong chờ được mẹ yêu thương, Hạ An An quyết định sẽ cải thiện cuộc hôn nhân này.…
Tác giả: Mộc Hề NươngThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Xuyên sách, Ngọt sủng, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, Cưới trước yêu sau, 1v1Nhân vật chính: Hoắc Kinh Đường X Triệu Bạch NgưTình trạng: 107 chương + 10 phiên ngoạiEdit: @_minyounggBìa: @odayhongcodanhnhau==Đây là bản edit phi lợi nhuận chỉ được đăng tại wattpad @_minyoungg và wordpress của mình, vui lòng không chuyển ver, không re-up và không đọc truyện trên các web ăn cắp.Mình vừa edit vừa beta nên nếu phát hiện sai chính tả hoặc lỗi gì đó thì hãy cmt hoặc nhắn tin nhắc mình chứ đừng buông lời cay đắng!Bìa: Mình lấy ảnh trên pinterest làm tạm trước khi có ảnh bìa chính thức nên khum đc đẹp hiehie (〃ω〃)…
Tác giả: Quan Tuyết YếnThể loại: Đam MỹTên gốc: Hữu chủng bài trực ngã_________________________________________Thường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)…