Chương 16: Mê luyến

Các vị tướng ngày xưa mưu mô quả quyệt, xấu xa, luôn có thể tính toán kĩ từng chi tiết nhỏ trong một trận chiến lớn đến mức một con kiến còn khó mà luồn qua được, thông minh như thiên tài, cũng bỏ gươm giáo xuống vì sắc đẹp của nữ nhân, nâng niu như thể là kim cương, đá quý. Đàn ông ngày nay cũng tương tự
Thấy những thứ xinh đẹp, mát mắt lại lao đầu vào như thiêu thân mặc kệ cho có liên quan đến tính mạng
Ngu xuẩn 
Chanwoo nghĩ về Hàn Bân như vậy
Sau cú chạm mặt ngoạn mục vài phút trước, Hàn Bân còn đang lân lân vì lượng  hoóc môn đang tăng trưởng không có điểm dừng trong người. Hàn Bân chưa bao giờ say cảm ai trong quá khứ của hắn, hắn được đào tạo ở đây hết 20 mùa tuyết thì 7 mùa đã hiếp đến chết chục người, tuyệt nhiên không có ai khiến hắn thật sự thỏa mãn, một đống rác rưởi khiến hắn muốn giết hết bọn chúng đi. Nhưng bông hoa đang tỏa sáng như ánh mặt trời chói chang mới đến đây khiến hắn tan chảy ra thành bã từ khi nào, như một đứa con của thiên đàng bị chối bỏ nên mới rớt xuống nhân thế được thượng đế cho đầu thai trong một cơ thể tuyệt hảo không khuyết điểm, quá sức tưởng tượng.

.

.

.

.
_ Đâu? đưa ta xem

_ Đây thưa thiếu gia 


_ Ngớ ngẩn thật, Kim Hàn Bân là Kim Han Bin, tên đó là người hàn mà nhỉ, đúng là điên thật. Jeonjae nói xem, ngớ ngẩn lắm đúng không?

_Thưa, tôi không rõ lắm, nhưng nghe kể là vì dạo này tên có hơi hướng Trung Quốc thì sẽ ngầu hơn hoặc đại loại vậy, hơn nửa các vệ sĩ và người nằm trong tổ chức đã thay tên rồi ạ 

_ Một lũ điên, tên nước nhà lại không thích, cứ phải giống kiếm hiệp thế này mới vừa lòng à?

_ Thế mà tôi định..


_ Seon Jeonjae? Cả ngươi nữa sao? 

_ Thiếu gia..

_ Đúng là thế giới điên hết rồi 


_ Ra ngoài, ra ngoài, ta cần yên tĩnh 

_ Nhận lệnh 

Jeonjae bước ra ngoài, để lại Chanwoo một mình ngồi trên bàn làm việc xem xét lý lịch của thanh niên có ánh nhìn vào mình kì lạ 2 canh giờ trước


Từng làm chủ một vụ xả súng trong khách sạn buôn bán ma túy lậu!?!?
Hiếp dâm và làm nhục 20 người trong1 năm!?!?  

_
Tên này trâu bò dữ thần, nhất quyết phải tránh xa, tránh xa 

.

.

_________________________
-Bảng báo cáo đây thưa chủ tịch 

- Thống kê cổ phiếu tháng này đây 

- Danh sách nhân viên mới đây chủ tịch 

- Chủ tịch?

- Chủ tịch?

- KIM BOBBY! 

- À, hả? chuyện gì?

- Hôm nay ngài bị làm sao vậy? có cần tôi cho xe đến đưa ngài về sớm không?

- Không sao, hôm nay tôi hơi mệt, 9 giờ tối mới hãy kêu xe đến, tôi chưa muốn về nhà sớm, còn nhiều bảng kế hoạch tôi chưa kiểm dò xong

- Bây giờ ra ngoài được rồi đó, thư kí Lee

- Vâng
.

.

.

.

Khi Bobby yêu Chanwoo, thật sự anh không nhận ra, Bobby đã mù quáng trong một khoảnh khắc vào đó mà bây giờ chỉ còn từng nét đứt lìa không rõ ràng
Đã 6 năm, nhưng thời gian, có đủ để vết thương lòng này lành lại?
Không có Chanwoo, anh gần như hóa rồ ở mọi nơi để tìm kiếm cậu 
Cuộc sống trong 6 năm đổ về chỉ xoay quanh Chanwoo và Chanwoo, không một ai khác trừ những lúc đang làm việc. 
Anh tự hứa với bản thân rằng, nếu mình thật nổi tiếng, cái tên Kim Bobby vang xa đến nửa bán cầu bên kia và in đậm dấu ấn trong lịch sử ngành công nghiệp Hàn Quốc thì có lẽ Chanwoo sẽ nghe thấy, sẽ tìm về nơi này 
Nhưng
Anh đã hoàn thành rồi, đã nổi tiếng, Kim Bobby nhắc đến không ai không biết từ già trẻ lớn nhỏ. Vậy

 tại sao..

tại sao...
Chanwoo... thật sự Chanwoo không muốn trở về nữa chăng
Chẳng lẽ sau tất cả, chỉ một mình anh đang tự diễn một vở kịch với chính mình hay sao?


Vở kịch không trả một đồng nào, mà trả nước mắt?

.

.


< Đây là Kim Bobby đến từ GangNam, tôi đang đi vắng, xin hãy để lại tin nhắn sau tiếng Bíp > 
* Chồng à, hôm nay về sớm nhé, em có một món quà bất ngờ cho anh trước ngày cưới nè
nếu anh không về thì ba sẽ buồn lắm đó 
Vậy nha~ phải có mặt ở nhà trước 6 giờ đó, em không thích chờ đâu~*
Bobby ngồi thẳng người dậy, vươn vai một cách mệt mỏi, kéo điện thoại bàn lại gần
- Thư kí Lee

- Chủ tịch có yêu cầu?

- Nhắn với Raewon, tối nay tôi về trễ, đừng chờ 

- Vâng, tôi sẽ gọi ngay đây ạ 

- Tốt

________________________________________
.

.

.
_ Số 92, lát nữa mày đi Hongdae để làm nhiệm vụ phải không 

_ Rồi sao? Mày được nghỉ nên sướng quá còn gì, quan tâm tao chi cho mệt vậy
_ Bình tĩnh nào anh bạn. Thằng nhóc xinh đẹp hôm qua còn ở đây phải không?
_Hình như là vậy, tùy tình hình nó mới di chuyển sang bộ khác, mà mày nên dừng việc gọi nó là thằng nhóc đi, sau này có nước hối hận không kịp 
_Mặc xác tao, nó trông dễ thương nên tao gọi vậy

_Vậy thì mặc xác mày
_Khoang khoang, đùa thôi mà lị~
_ Vậy có gì nói nhanh lên, tao không muốn bị phạt đâu 

_Trước khi mày trở về đây sau chuyến Hongdae, tao nhất định phải thao được thằng nhóc xinh xắn đó- Hàn Bân đá mắt qua chỗ Chanwoo đang đứng 
_ Tao sợ mày chưa kịp thao nó thì mày về với đất mẹ rồi 

Hình như Hàn Bân không nghe thấy vì mãi ngắm nhìn Chanwoo, miệng xém chút nữa là chảy nước miếng xuống tay người ta 
_Vậy nha, thượng lộ bình an
_Câu đó tao phải nói với mày mới đúng 

Anh trai đầy cơ bắp leo lên xe, Hàn Bân còn nhún nhún người chọc tức anh trai đầy cơ bắp đó. Đơn giản, nếu lời nói khi nãy hắn không làm được, anh trai đầy cơ bắp kia sẽ đem thân hình lực lưỡng của mình ra đập hắn một trận vì tội nói được không làm được 
.

.

.
_Bắt buộc phải là màu này sao? Nhìn cứ chói chói, ta không thích- Chanwoo rờ rờ tóc mình, vuốt vuốt mấy sợi tóc xanh lam ánh đen của mình càu nhàu 

_Vì thiếu gia không thích xăm hình nên phải nhuộm tóc, màu này cũng đẹp mà thiếu gia

_Nhớ mấy con nhỏ ở phố bán dâm không, màu này y chang tóc mấy nhỏ đó

_ Vậy bây giờ thiếu gia muốn xăm hình, hay để  tóc này?

_ Tại sao phải xăm hình? tại sao phải để tóc này?

_ Chứng minh thiếu gia là người của S.K, ra đường dân thường mới biết mà nể trọng chứ

_Ta muốn tóc vàng

_Không được, màu vàng trông rất trẻ con. Màu xanh lam mới tôn lên vẻ sang trọng chứ thiếu gia

_Để thì để.. ta chẳng bao giờ cãi lại nổi ngươi mà Seonjae

_Thiếu gia, bây giờ thiếu gia có thể về nghỉ ngơi được rồi

_Ta đi


_ À à, thiếu gia đừng để tóc ướt nhé, màu bị lem sẽ không đẹp. Nhớ uống thuốc đầy đủ và khóa cửa cẩn thận. Bọn S.S (tên gọi của học viên được đào tạo lâu năm) sẽ không để yên cho thiếu gia ngủ đâu

_Ta nhớ rồi, ngươi cứ làm như đây là lần đầu tiên ta nghe ấy 

_Ngủ ngon nhé Seonjae, ngươi vất vả rồi

_ Vâng, thưa thiếu gia
.

.

.

.

.


.
Vừa chuyển đến đây ngày hôm qua, nên chỗ ngủ của Chanwoo vẫn chưa được sắp xếp kĩ lưỡng. Ngày mai là ngày Chanwoo sẽ sang khu chính của bộ  để ngủ, hôm nay vẫn phải ở khu huấn luyện nằm đằng sau nó, có nghĩa là cậu đang sống chung với những tên vệ sĩ to con và đầy gai góc, chưa kể còn chục đứa học viên và S.S như Seonjae nói. Chanwoo trải qua nhiều rồi nhưng chỗ này là bộ rễ, là tổng của tổng chỗ những tên tội phạm hạng S đang sống ở đây. Nhưng vậy thì sao chứ, cậu là con ruột của S.K là thiếu gia thất lạc mấy năm trời mà, ai có thể chạm vào bổn thiếu gia đây?
.
.
Lúc, Chanwoo đi tắm, cậu đã không vui rồi vì đầu không được chạm nước, rãnh ống nước bị ghẹt ở đâu đó làm sàn như cái bể bơi, đã vậy còn có tiếng lục đục bên ngoài, nghe mà rợn hết cả tai 
_Thiếu gia ơi, thuốc tới rồi, đồ ăn tối nữa ạ

_Để đó đi, ta tắm xong, sẽ ăn 

_Tôi để đây nhé thiếu gia

_Ngươi bị lú lẫn à, không thấy ta đang tắm? Sao nhìn ra ngoài được

Chanwoo thấy im lặng, mới xả nước nhanh rồi khoác áo choàng màu trắng lên người rồi chồm người ra cửa phòng tắm xem có ai không, hên thật, căn phòng chỉ còn cậu 

Đưa tay ra tắt công tắc đèn phòng tắm, đi lại ngồi trên giường nhìn khây cơm đạm bạc được đem vào cùng với chén thuốc, không sao không liên tưởng đến cảnh uống thuốc độc tự tử trong phim cổ trang, Chanwoo chẳng biết bọn người làm ở đây đang sống ở thế kỉ 20 hay thế kỉ 15 nữa, lần sau phải bảo Seonjae nghiêm khắc với bọn này mới được

Cậu uống một hơi hết chén thuốc, nhưng nó làm gì đắng đến mức đó nhỉ, là cảm lạnh thôi mà? Cái mùi thoang thoảng của dược liệu còn bay vào phòng. Thuốc này là bọn chúng đem lên, bỏ gì vào để giết cậu thì tùy bọn chúng thất bại rồi. Chanwoo đem cái khây bỏ qua cái bàn khác, tạm thời cậu đang muốn ngủ, không muốn ăn uống gì nhiều cả
.

.

.

.
_Sao trời nóng thế, vã cả mồ hôi-Chanwoo phẩy phẩy áo choàng bông, nhìn đồng hồ đặt trên bàn, mới có 11 giờ, chứ phải 1 giờ trưa đâu
_A..a.. nóng quá..
Cậu lăn lộn trên giường một hồi, rờ vào trán của mình

NÓNG NHƯ LỬA ĐỐT 

Chanwoo thấy không ổn lắm, người cứ bức rứt, ngứa ngứa, nhưng lại không biết ngứa chỗ nào lại càng khó chịu hơn, phải nói là quá khó chịu
.

Rồi bỗng có một bàn tay từ dưới ngầm giường mang theo cái chăn trồi lên, sau đó là cả một cơ thể, chuyện gì thế này, cậu vừa thấy sợ vừa thấy khó chịu từ đầu đến chân, người run run lên làm cả cái giường cũng không bằng phẳng cho lắm

_Tôi không ngờ là cưng dễ cắn câu vậy đó, đã vào đây được rồi thì tôi bỏ qua cưng đâu


_Ngươi.. ngươi là ai..

*CHÁT

Nhận được một bạt tai in trên má mình Chanwoo đã ngứa còn ngứa hơn gấp bội, cuối cùng thì đám người ngoài kia cho cậu uống gì thế này, còn cái tên ở kia nữa, lý trí Chanwoo muốn thoát ra khỏi đây nhưng cơ thể lại bất động, nằm yên ở đây, cậu đang bị gì vậy...

_Tôi có mang nhiều "đồ chơi" lắm cho cưng đây, có vẻ cưng sẵn sàng rồi phải không?

-------------ENDCHAP16----------------
Chương trình khuyến cáo nội dung người lớn trở lại~

Chap sau ai nhắm xem được thì xem, còn không thích thì đợi vài ngày nữa, vậy thôi 
giờ tôi mới thấy rating T là sai quá sai :v 





Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top