Depuis son cadeau d'anniversaire hors du commun, Angelina n'a pas le choix : fille d'un ange et d'une simple mortelle, elle se doit d'aller à l'académie Sérail Sentinelle afin d'apprendre à contrôler ses nouveaux pouvoirs.
Malgré cette surprise de taille, tout aurait pu se passer à peu près normalement... sauf que ce n'est pas le cas. Un mystère plane sur son existence, son cœur bat pour deux garçons complètement différent et, cerise sur le gâteau, on cherche à la tuer !
Le monde des contes pour enfants prend alors vie et qui sait, peut être que l'héroïne de ses contes pour enfants existe vraiment.
[EN CORRECTION ET RÉÉCRITURE] (Peut avoir des incompréhensions au vus de changement)
--.....--......--......--
|TOUTE REPRODUCTION, TRADUCTION, COPIE OU REPRISE DE MES PERSONNAGES EST FORMELLEMENT INTERDITE|
- Les mises à jour seront quotidiennes. - covers faite par @Elewenn - En correction
• 2k vues le 20 décembre 2021 • 3,25k vues le 5 mai 2022 • 4,1k vues le 12 août 2022 • 4,61k vues le 28 septembre 2022 • 4,95k vues le 11 novembre 2022 • 5,5k vues le 27 novembre 2022 • 5,31K vues le 26 décembre 2022 • 5,54 K vues le 8 février 2023 • 5,84 K vues le 22 mars 2023
Một cô gái cứng đầu bướng bỉnh bỗng bị biến thành " món hàng " do người cha mình sắp đặt thành vợ một tên vô cùng ngang ngược, lạnh lùng. Ở phía sau cô luôn chứa những điều bí mật về một thế giới mà cô không hề hay biết Sẽ thế nào nếu như cô biết được hết những bí mật đấy. Hạnh phúc sẽ chào đón cô chứ???…
- chủ thụ, cổ trang- Hệ liệt xuyên việt ta kiếm được lão công cường tráng- tác giả : Dualeokhongngot - tình trạng : 85c + 5pn ( hoàn) - Lần trước vote bộ này win, nên mình viết bộ này trước ฅ'ω'ฅ Lưu Tuệ mê mang tỉnh lại, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng dán đầy chữ hỉ. Bản thân đang mặc một bộ hỉ phục đỏ thẫm. Đầu giường có một nam nhân cười ngốc gọi mình là " tức phụ"…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…
Tác giả: Thời Tam ThậpEditor: CandyBìa: ổ của TNguồn convert: wikidichThể loại: Ngôn tình, Cổ đại , HE , Ngọt sủng ,Thanh mai trúc mã , Nhẹ nhàng.Diệu Diệu có một phụ thân là đại tướng quân, thanh danh hiển hách, bách chiến bách thắng, đánh đâu thắng đó.Đây là những gì mẫu thân bé nói trước khi chết.Cô bé cũng chưa từng nhìn thấy phụ thân. Mọi người đều nói phụ thân là một tên chơi bời lêu lổng lại lưu manh, trước lúc cô sinh ra thì đã chết rồi.Cô sống cùng nhà cữu cữu, phải ở trong căn phòng vừa chật hẹp lại cũ nát, còn phải làm những công việc nặng nhọc và bẩn thỉu nhất.Một ngày nọ, cô bị cữu cữu đuổi khỏi nhà cùng với một con chó tên Đại Hoàng.Ở cửa thôn bỗng xuất hiện một đội binh mã, người cầm đầu cưỡi ngựa to lớn, chiến giáp lóe hàn quang, uy phong lẫm liệt.Phụ thân đại tướng quân đã khởi tử hoàn sinh trở lại đón bé về.Lời của editor:- Truyện được edit duy nhất trên Wattpad và blog cá nhân Gác Mây.- Truyện được edit khi chưa có sự đồng ý của tác giả nên tuyệt đối không re-up.-Link blog: https://www.facebook.com/G%C3%A1c-M%C3%A2y-103345808753558/…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…
Người Pháp có một câu ngạn ngữ thế này: 'Suis l'amour, l'amour fuit. Fuit l'amour, l'amour suit.' (theo tình tình chạy, trốn tình tình theo). Thế nên khi Jimin chạy theo Jungkook, anh mãi mãi chỉ nhìn thấy bóng lưng cậu, nhưng khi anh quyết định buông tay, cậu lại vẫn cố chấp chẳng chịu rời bỏ. Vậy rốt cuộc phải làm sao mới tốt đây?…