【BHQT】Bạch nguyệt quang Omega luôn muốn độc chiếm ta
BH-ABO…
mio tributo omaggio dedica ai sui guardiani della galassia
By Rim…
Một cô gái cứng đầu bướng bỉnh bỗng bị biến thành " món hàng " do người cha mình sắp đặt thành vợ một tên vô cùng ngang ngược, lạnh lùng. Ở phía sau cô luôn chứa những điều bí mật về một thế giới mà cô không hề hay biết Sẽ thế nào nếu như cô biết được hết những bí mật đấy. Hạnh phúc sẽ chào đón cô chứ???…
- chủ thụ, cổ trang- Hệ liệt xuyên việt ta kiếm được lão công cường tráng- tác giả : Dualeokhongngot - tình trạng : 85c + 5pn ( hoàn) - Lần trước vote bộ này win, nên mình viết bộ này trước ฅ'ω'ฅ Lưu Tuệ mê mang tỉnh lại, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng dán đầy chữ hỉ. Bản thân đang mặc một bộ hỉ phục đỏ thẫm. Đầu giường có một nam nhân cười ngốc gọi mình là " tức phụ"…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…
Hán Việt: Trọng sinh chi tố cá quai hài tửTác giả: Kim Sinh Duyên ThiểnRaw qt: WikidthTình trạng: Hoàn thànhTình trạng edit: On goingEditor : Lonsuatrenthaonguyen Warning : Có tình tiết thụ bị rape( ở kiếp trước, kiếp này công và thụ là lần đầu của nhau). Lôi của ai thì né nha.Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Trọng sinh , Hào môn thế gia , Cẩu huyết , Chủ thụ , 1v1221 chương +5 phiên ngoạiVăn án:Bạch Nhất Hàm là một thằng nhóc ngỗ nghịch bị sủng hư, làm trời làm đất. Rốt cuộc làm nhà táng gia bại sản, khiến người mình yêu chạy mất, tự mình tìm đường chết.Sau khi trọng sinh, cậu quyết định thay đổi triệt để, nỗ lực làm bé ngoan. Nhưng mà, rất nhiều sự thật hình như đều không giống như cậu đã nghĩ......Bạch cha Bạch mẹ: Con trai trở nên ngoan như vậy, nhất định là có người khi dễ nó, không thể tha thứ!Bạch đại ca, Bạch đại tỷ: Nếu em trai hiểu chuyện mà phải làm em ấy chịu khổ vì đại giới, anh/chị đây tình nguyện tiểu Hàm vĩnh viễn đều là đứa bé hư!Mục Tịnh Viễn: Hàm Hàm đánh mày thì mày nên cam chịu, nhưng nếu mày né...... Trời lạnh rồi, nên có nhà ai đó phá sản để Hàm Hàm cười một cái.Bạch Nhất Hàm:......, đời trước tôi ngỗ nghịch như vậy, không thể không có công lao của các người!Truyện này giả tưởng, hư cấu, hư cấu, chuyện quan trọng nói ba lần, hết thảy đều là hư cấu.Đôi lời editor : Đây là bản edit chui chưa đc sự đồng ý của tác giả P/s: Mình không hề có chuyên môn gì về tiếng Trung, độ chính xác tầm >60%✍️Truyện chỉ đăng trên Wattpad…
Tất tần tật ảnh về Kimetsu , có dịch và bản gốc ( có BL:))…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…