Chap 2: Tôi đúng là có mắt nhìn
*Cạch* tiếng cửa mở
*Cọc cọc cọc* tiếng bước chân của một người phụ nữ xinh đẹp
Tôi đi xuống xe với đôi cao gót và bộ váy dạ hội đẹp nhất ở của hàng, bước chân vào bar 5* trên Đại lộ lớn. Mỗi bước chân tôi đi đều khiến các ông già háo sắc mê mệt, biết sao được giờ nhìn gương tôi còn phải mê chính mình mà há há. Đang tiếp cận mục tiêu thì tôi đi nhầm phòng mà lẫn vào một buổi sử dụng chất kích thích mà trong đó có cả lão sếp ch* đ* của mèo con ở nhà. Này chỉ là tiện đường thôi nhé! Tôi giả vờ là một con ngốc nhưng chắc có lẽ thằng ch* đó vẫn nhận ra tôi nên đã dùng lời ngon ngọt dụ tôi vào hang. Mấy cái diễn diễn quá dễ với tôi, tôi liền sát vào người ông ta và nhõng nhẽo làm ông đã hương phấn cực kì mà đã muốn là chuyện ch* m* đó với tôi trước mặt anh em ông ta. Tôi chiều theo ông già đó mà dần vứt áo trong đi làm lộ hai t* làm ông ta nuốt nước miếng không kịp nhưng chưa kịp dùng tay sờ mó tôi thì ông đã đã ngã lăn ra. Biết sao được vừa vào ngồi kế ổng tôi đã cho một liều chất độc chuyên dụng mà chỉ có tổ chức có chỉ cần một cây kim là gi*t được hơn 5 người rồi. Đâm ông ta hơn 7 phút mà mới hẹo thì tính ra cũng khỏe đấy! Rồi lần lượt anh em của lão đều được tôi sử dụng cây d*o nhỏ cắt trái cây để đâm chết nhầm tạo ra hiện trường say thuốc mà đâm nhau. Hên sao mục tiêu ở cùng phòng nhưng khác tầng chỉ cần đu dây là xuống được, mấy việc nay như cơm bữa mà chắc gì cơm bữa đã ăn đủ. Tôi lấy tài liệu rồi kích cháy cái quán bar đó, đóng vai nạn nhân rồi rời đi với chiếc xe mà tổ chức chuẩn bị sẵn vừa chạy bác tài than:
- Cô đúng là đồ phá hoại đấy! Cái đầm hơn cả nghìn đô bị cô làm cho không khác gì....
Chưa nói xong thì tôi chặn họng với giọng khinh đểu
- Thì sao? Tôi vẫn làm tốt đấy thôi!
Về tới nhà với tâm trạng vui vẻ tôi nhìn thấy mèo con ngủ ở sofa. Này là đang chờ tôi về hay cố tình không ngủ với tôi vậy? Tôi mặc kệ mà làm một chút cacao uống có lẽ vì tiếng động hơi lớn nên mèo con hét:
- Ai? Ai? Ai bước vào nhà của tôi vậy?
- Hấp dẫn ghê! Từ khi nào mà đây là nhà cô vậy hửm?
- À ra là cô à, tôi chờ cô về mà giờ là năm giờ sáng rồi. Đói không tôi làm bữa sáng?
- Không cần! Đi vào ngủ thêm chút đi.
- Tôi sẽ nấu cho cô ăn bớt cãi đi!
- Chà, bộ cô coi mình là chủ nhân ngôi nhà này à?
Vừa nói xong tôi liền lôi cô ấy vào phòng để ngủ, lúc nắm tay tôi cảm nhận sự run rẩy của cổ chắc vì thấy vết máu trên tóc tôi chăng? Hai đứa nằm trên giường tôi hỏi:
- Cô không sợ tôi à?
- Không!
- Vậy hả? Thế sao lúc tôi nắm tay run có cảnh nhận chứ run nhỉ? Cô thấy máu mà sợ à? Ngay ban đầu cô thấy tôi là người làm nghề gì mà? Giờ lại sợ mà còn muốn ở đây à?
- Không! Tôi không sợ cô mà tôi sợ máu.
- Ồ! Vậy tôi đi tắm đây.
Tôi liền đi tắm gội đầu lại nghĩ ' Con mèo này phiền hơn mình nghĩ nhờ'. Rời phòng tắm, tôi chưa vào phòng liền mà coi tivi bản tin thời sự sáng nay.
*Tiếng bản tin. Phóng viên chúng tôi nhận được tin ở quán bar ở Đại lộ bỗng bóc cháy làm chết 6 nạn nhân trong đó có một nhóm người nghi sử sụng chất kích thích nên ẩu đã với nhau mà làm rớt điếu thuốc vào rèm cửa làm ngọt lửa bóc cháy. Và sau đây là vụ tại nạn xe.....
Tôi tắt tivi vì đã đủ thông tin. Bỗng có gió từ máy sấy tóc trên đầu tôi thêm cả bàn tay mền xoa tóc tôi và cả giọng than:
- Chị gội đầu không sấy à?
- Tôi không quen sấy tóc!
- Vậy từ giờ tôi sấy cho cô nhé!
- Tùy cô!
Ngồi một chút thì mèo con ngủ gật mất rồi. Đã kêu đi ngủ thêm mà không chịu đâu, lì quá! Tôi bế mèo con vào giường rồi ngủ chung đến trưa thì lại có giọng hét:
- Á aaaaaaaaaaa đến trưa rồi mà còn chưa nấu cơm nữa.
Tôi chưa tỉnh nói:
- Ngủ đi, hồi đi ăn nhà hàng bạn tôi.
- Có thể đi sớm xíu tôi mua đồ mặc được không?
- Trong tủ đấy có sẵn còn muốn make up thì gọi người tới là được!
Rồi cô ấy còn nói gì nữa nhưng buồn ngủ quá nên tôi chẳng nghe rõ chắc là cằm rằm. Cả tiếng sau tỉnh hẳn tôi bắt đầu thay đồ, bước ra phòng khách thì tôi thấy có người ra đang trang điểm cho mèo con nhưng cũng kệ mà đi lướt qua xuống bếp pha cacao sữa uống. Lúc đấy nghe hai người nói:
- Này! Sao bà lại nghỉ việc công ty cũ vậy?
- Tại ông sếp đấy cứ đụng chạm nên....
- Mà bà chưa nghe tin ổng sử dụng mai thúy là ẩu đả cháy cả quán à?
- Hả!!!!!!!!!!!!! Ổng ch*t rồi á????
- Mới sáng nay đưa tin nè, tôi thấy thằng đồ nghiệp của bà nhận x*c ổng mới biết chứ. Mà này quan trọng hơn nè!
- Bà đang ở nhà ai vậy? Nhà trọ cũ bà sao không ở?
- Bà thấy ở đâu thoải mái không. Còn có bạn cùng phòng nữa an toàn hơn nhiều trọ cũ.
Tôi bước ra hỏi:
- Hai người xong chưa còn 15 phút nữa là đi đấy!
Hai người kia thì thầm nhỏ nhưng tôi vẫn nghe được đấy.
- Bạn cùng phòng bà dữ quá đó.
Mèo con cười trừ. Lúc ở cửa tôi hỏi:
- Tính mặc vậy đi à?
Cái áo phong hình mèo, quần thì cũng đầu mèo được mỗi layout make up là gánh mà chắc không nỗi. Tôi dẫn cô ấy vào phòng ngủ mà chỉ cái đầm màu xanh biển đỉnh lên đó là một chút cánh hoa, hên sao cô ấy cũnng hiểu ý mà đi thay đồ. Tôi ngồi ngoài nhà khách mà nghĩ ' Minhg mặc đồ đẹp thế này mà nhỏ đó mặc đồ như đi ngủ đến gặp bạn mình á'. Đang ngồi ngẫm thì cô ấy bước ra, dường như có hào quang đằng sau cô ấy tỏa ra nhưng công nhận là mình có mắt nhìn thật.
- Đúng là mắt nhìn tôi rất tốt, cái đầm này rất đẹp cô chỉ hưởng ké thôi đừng ảo tưởng đấy.
Rồi tôi lôi cô ấy lên xe đến khu mua sắm lại mua cho cô ấy đôi cao gót để hợp với cái đầm hơn. Nhưng nhân viên đưa cô ấy đôi nào cũng được cô ấy khen dù không hợp với cái đầm chút nào. Đôi đầu là cao 7 phân màu xanh lá , cô ấy khen đẹp còn khoe với tôi rất hợp làm tôi xịt keo tại chỗ. Đôi thứ hai là boot cổ cao đen, cô ấy cũng lại khoe rất ngầu. Ngầu chỗ nào vậy má???? Đầm dài mang boot đen má???? Đôi thứ ba là dép lê hình kim cương, cô ấy vẫn khen xinh và cực hợp với cái đầm.
Tôi bất lực nói:
- Đi tiệc ngủ hả?
Rồi đẩy cô ấy ngồi xuống rồi lại đi lựa cho cô ấy đôi cao gót nhọn 9 phân có hình bướm ở mũi giày trong rất sang. Đem đến cho cô ấy mang thử thì đúng là một sự lựa chọn đúng nhưng có lẽ hơi khó đi. Thanh toán đi ra khỏi cửa hàng, vì sợ cổ té nên tôi đã ôm eo mèo con cả buổi để ẻm không té.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top