mười hai; chấp niệm

chấp niệm của Vũ Ngọc Chương có một đôi mắt rất đẹp, đẹp đến mức, Ngọc Chương lạc hẳn vào nó

_______________________________________

Vũ Ngọc Chương lại nhớ Bùi Xuân Trường rồi. Hôm nay là ngày thứ 26 anh và nó chưa gặp nhau. Ngày anh nhắn tin cho nó, có lẽ những câu từ nó trao gửi cho anh hoàn toàn trong vô thức, để đến khi giật mình nhìn lại. Nó thấy được cho mình một tia hy vọng

Vũ Ngọc Chương sắp được gặp Bùi Xuân Trường rồi. Nó thèm lắm rồi đôi môi anh, giọng nói anh, mùi hương thoang thoảng nơi bóng dáng anh. Nó đang ngồi nhẩm tính về kế hoạch ngày mai, về từng phút giây phải nắm bắt trọn vẹn thế nào để gần anh thêm một chút. Ngay bây giờ, ngay lúc này, nó chỉ cần được ở gần bên anh, chỉ cần anh chú ý đến nó, vậy thôi là đủ. Có lẽ, nếu có cơ hội, khi lòng anh còn vương bên những tia nắng đầu ngày, nó mong nó sẽ may mắn được nắm lấy bàn tay anh, bàn tay xinh xinh mềm mại mà khoảng thời gian qua nó luôn nghĩ đến

Vũ Ngọc Chương lại một mình rồi. Anh Trường nhắn nó bảo đừng qua nữa, nó cũng không muốn thấy anh Trường phải phiền lòng vì nó

___________________________________________

Anh Trường đang làm gì nhỉ? Anh Trường của nó

Những ngày gần đây, Vũ Ngọc Chương hay suy nghĩ vẩn vơ lắm

Nó dạo này cứ tẩn ngẩn tần ngẩn nhìn vào một khoảng trời xa xăm, để cho cơn gió dịu dàng của trời thu Hà Nội kéo đi tâm trí. Nó cũng quăng bỏ đi những cuộc đi chơi rồi, không quẩy đêm khuya, không bia rượu, không thuốc lá. Kể từ ngày anh Trường bỏ mặc nó dưới sân nhà em, bỏ mặc nó chờ 3 tiết trời cúp cua, nó nhận ra rằng dù cho nó có tự phá hoại bản thân đến bao nhiêu, anh Trường cũng chả thèm để ý đến nó nữa

Lạ nhỉ? Lạ thật đấy. Vì bản thân nó thấy, nó biết và anh Trường cũng biết rằng anh vẫn còn tình cảm với nó. Vũ Ngọc Chương là một thằng cực kỳ thông minh. Nó luôn là đứa nhạy bén và sở hữu cho mình ánh nhìn sâu sắc. Điều đó giúp nó dễ dàng nhận thấy nỗi buồn trong đôi mắt Xuân Trường khi anh lén nhìn nó qua hàng rèm mỏng tanh trên cửa sổ phòng anh, nhận thấy sự lạc lõng khi anh và nó chạm mắt nhau ở sân trường và đôi chút bối rối cùng hiu quạnh khi nó níu kéo tay anh khi hai người vô tình gặp nhau trên một đoạn đường (từng thân thuộc). Nó xin thề có chúa, hành động ấy chỉ xảy ra trong vô thức, là phản xạ có điều kiện khi nó gặp anh. Chứ không bao giờ, Ngọc Chương thề, không bao giờ nó muốn anh của nó phải khó xử

A, Lại vậy nữa rồi, nó lại ngẩn người. Lại vậy nữa rồi, nó lại nhớ anh Trường của nó rồi

Bạn bè bảo nó là, nó lạ quá, trông tệ hại cực. Rách nát, tàn tạ hơn cả lúc nó đắm chìm trong khói thuốc và cồn. Có lẽ vậy, nó tự hỏi. Bản thân đang làm gì thế nhỉ?

Thằng Hiếu nhỏ e ngại nhìn nó, rồi thằng nhóc lắc đầu, Hiếu nhỏ bảo lạ dạo này nó hay có mấy thói quen nhỏ giống Anh Trường quá. Nó hay xoa tay, cắn môi khi suy nghĩ, nó hay chống cằm khi nhìn chằm chằm một điều gì đấy. Và đúng rồi, cái kiểu im lìm, suy nghĩ vu vơ là signature của anh Trường chứ còn ai nữa

Chết mất, nó nghĩ về anh Trường nhiều đến mức nó hành động giống anh Trường luôn à? Eo ôi, nghĩ kỳ nhở? Nó tự thấy mình thảm hại chết mất. Từ đó tới giờ, nó có bao giờ phải tự hành hạ mình như vậy đâu. À không, hành hạ á? Đâu nhỉ? Lối sống anh Trường lành mạnh thế mà? Vũ Ngọc Chương bất chợt nhận ra, cái kiểu cũ của nó mới đang phá tan sức trẻ của nó thì có. Nhưng tại sao nhỉ? Tại sao, khi nó trầm lại nhìn đời như cái cách anh Trường nhìn nó lúc trước, nó lại thấy đau quá thể. Mỗi ngày trôi qua, cái suy nghĩ anh Trường không còn là của nó cứ ráo riết bám đuổi trong tâm trí khiến Ngọc Chương mệt nhoài

Vũ Ngọc Chương là cái thá gì? Hoàng tử Long Biên là cái thá gì? Khi tình yêu đến, vạn vật bỗng chốc cân bằng lại ngay ấy mà

Nhớ anh Trường quá, Vũ Ngọc Chương nhớ anh Trường nữa rồi. Không biết anh Trường có nghĩ về nó không, không biết anh Trường có còn cân nhắc câu ngỏ quay lại của nó không. À mà tụi nó đã chia tay đâu nhỉ? Ừ, đã chia tay đâu, anh Trường bảo ấy, anh Trường bảo là anh cần thời gian suy nghĩ. Suy nghĩ thôi, chứ hai đứa nó vẫn còn yêu, tình vẫn ở đấy, em ngồi nhớ anh nhé?

Không biết anh Trường suy nghĩ xong chưa nhỉ?

_____________________________________________

Bùi Xuân Trường đang suy nghĩ

Anh nhìn về phía góc phòng nơi chứa đầy những kỷ niệm của anh và Ngọc Chương

Nói thật, Xuân Trường không còn tự ti trước Vũ Ngọc Chương nữa. Hiện tại, anh đang là trưởng ban chấp hành của chi đoàn nhà Trường, phó câu lạc bộ truyền thông và nằm trong đội tuyển học sinh giỏi toán của trường. Anh đang dần hòa chung nhịp sống với cái mảnh đất Hà Nội này rồi. Thứ anh và Ngọc Chương thiếu hiện giờ, có lẽ đó là sự giao thoa

Người ta bảo khi quen ai nên quan tâm đến vấn đề " môn đăng hộ đối "

Thằng Chương thì thấy điều đó là nhảm cứt

Xuân Trường thì cho rằng đó là tiêu chí quan trọng

Chỉ duy điều đó thôi, Xuân Trường cũng đã nhận rõ điều khác biệt trong lối suy nghĩ của cả hai

" Môn đăng hộ đối " với Xuân Trường không chỉ là đất đai nhà cửa, mà cả sự liên hệ và tương đồng trong tư tưởng và lối sống.

Bùi Xuân Trường là con người hay nghĩ nhiều.  Với anh, tình yêu đôi lứa là thứ thiêng liêng, theo lẽ thường việc chấp nhận đi đến một mối quan hệ tình cảm phải thận trọng và nghiêm túc hết mực. Nhưng lần đầu gặp Ngọc Chương, có lẽ là bước ngoặt lớn nhất xé tan bảng kế hoạch cuộc đời của anh

Bùi Xuân Trường yêu Vũ Ngọc Chương, anh yêu đôi mắt, bờ môi và mái tóc. Anh yêu cách nó dỗ dành anh, yêu cách nó để tâm đến mọi thứ về anh, yêu cách nó tận tình giúp đỡ khi anh còn lạ lẫm với phố thị 

Anh yêu Ngọc Chương lắm lắm, và anh chấp nhận hẹn hò với nó chỉ sau 3 tháng tìm hiểu mặc cho cái quá khứ lừng danh và sự ngăn cản của bạn bè

Anh nghĩ anh đã đặt niềm tin đúng và Vũ Ngọc Chương cũng yêu anh như cái cách anh yêu nó. 

Hoặc có lẽ là hơn cả tình yêu Bùi Xuân Trường dành cho nó, bởi sau khoảng thời gian choáng ngợp trước sự cuồng nhiệt của Vũ Ngọc Chương và tình yêu của đời mình. Bùi Xuân Trường bỗng chốc rơi vào khoảng không tĩnh lạnh, và anh lạnh lùng nhìn ra rằng cả hai vô cùng khác biệt

Vũ Ngọc Chương yêu thích sự tự do và hào nhoáng

Bùi Xuân Trường lại mê đắm những phút giây bình yên, lẳng lặng ngắm nhìn dòng đời trôi như con nước

Vũ Ngọc Chương hào hứng trước những cuộc gặp gỡ, chơi bời và hòa nhịp với lối sống buông thả

Bùi Xuân Trường lại thích dành thời gian rảnh của mình để chìm trong góc phòng, đắp chăn và ngắm đãm mây trôi qua thềm cửa sổ. Nếu có một cơn mưa phùn kéo tới nữa thì càng thêm đẹp, anh sẽ pha một tách trà nóng để sưởi ấm đôi tay, vòm họng và tâm hồn

Trong quá trình đắm chìm với những cuộc vui, Vũ Ngọc Chương thường tìm thấy những điều thú vị, những lý tưởng và mục đích để nó sống trọn với chính con người và cuộc sống của nó

Bùi Xuân Trường thì khác, anh ngẫm và anh nhận lấy món quà cuộc sống. Anh chầm chậm bước trên quá trình hoàn thiện bản thân với tâm lý nhẹ nhàng và biết sẵn sàng nắm bắt cơ hội khi nó đến

Và Bùi Xuân Trường nhận ra, anh và nó khác nhau quá

Nó là một buổi sáng nắng vàng le lói khắp ngõ nghách, sự sống tràn đầy từng khu phố

Còn anh, là một chiều trời âm u, man mát, không nắng, không mưa, mây che kín bầu trời

Có lẽ vì vậy, nó và anh hay có những trận chiến ngầm để bảo vệ quan điểm và quy tắc sống khác biệt hoàn toàn của bản thân

Hàng trăm cuộc cãi vã nhỏ diễn ra trong 8 tháng yêu nhau và kết thúc theo công thức Vũ Ngọc Chương chạy qua nhà Bùi Xuân Trường tỏ ý xin lỗi, Bùi Xuân Trường nhượng bộ rồi bỏ qua

Những trận lời qua tiếng lại nhẹ nhàng, chẳng để lại chút dấu ấn trong sự nồng nhiệt của cả hai. Nhưng nó vẫn ở đó, như cái mụn nhọt, mỗi lần nhắc đến lại đau nhức và lặp lại vòng tuần hoàn một lần nữa

Thế rồi cuối cùng, trong một đêm bị 1 vị người cũ nào đó của Ngọc Chương nhắn tin làm phiền (lần thứ mấy từ lúc quen Chương không biết nữa), Xuân Trường lại vùi mình trong chăn, nhìn chằm chằm dòng tin nhắn được gửi đến. Rồi anh lật ngườ, nhìn trần nhà. Anh lại chìm đắm trong suy nghĩ của bản thân, bông dưng anh thấy mệt

Vốn dĩ anh không nên thấy mệt, anh yêu Ngọc Chương và Ngọc Chương cũng yêu anh. Đây là một chuyện tình đẹp, một mối quan hệ không có gì phải phàn nàn.

Hoặc không

Bùi Xuân Trường đổi tư thế, anh mở rèm cửa ra, nhổm người để lưng dựa vào gối. Anh muốn ngắm trời, anh cần chút mát mẻ của làn gió thu, chút phiêu dạt của đám mây nhàn hạ

Xuân Trường nhíu mày nhìn ánh mặt trời chói lóa tràn vào phòng. Anh lấy tay che đi từng tia nắng gắt trước khi nó kịp nhuộm đen làn da và tâm hồn đang chầm chậm trôi của anh

Anh thấy ghét quá, mọi thứ như chống đối anh vậy. Từ bao giờ nhỉ? Từ bao giờ nhịp sống hối hã và ồn ào đến thế? Từ bao giờ anh lại thấy mình "cũ" đến thế? 

Từ lúc quen Ngọc Chương

À

"tôi đã hết mình với cái mối quan hệ này rồi

quãng thời gian qua, trong đầu tôi chỉ xoay quanh Chương, cuộc sống tôi cũng chỉ xoay quanh, tôi đã lỡ bỏ rơi mình mất rồi

tôi cần đặt bản thân lên trên hết

tôi cũng yêu Chương

nhưng môi trường xung quanh Chương

rối quá, loạn quá

tôi thích nghi kh kịp

có lẽ, cần thời gian"

Có lẽ, anh và Chương không hợp, nhỉ?

________________________________________

Bùi Xuân Trường cũng có một chấp niệm, chấp niệm của Xuân Trường có một sức ảnh hưởng rất lớn, ảnh hưởng lớn đến mức Xuân Trường xém chút lạc cả chính bản thân

.

.

.

.

.

.








" Ngày mai, có lẽ anh sẽ cho Chương một câu trả lời"

" Thật à? "

" Ừ "

" Anh định nói gì? Đừng bảo quay lại nhé? "

" Chưa nghĩ ra nữa "

" Khùng, xù nó mẹ đi, có em là được rồi này "

" An, nói chuyện đàng hoàng, cứ làm cái kiểu như anh với mày quen nhau ý "

" Chịu, em thấy đéo ai xứng với anh hết, cùng lắm, cùng lắm em xù boi phố rồi 2 đứa mình cứ quẩy tới già "

" Điên à, bị sao đấy? "

"......Thế, thế anh định gặp ông Chương thật à? "

" Anh giỡn với em làm gì nhỉ? "

" Hai anh định như nào "

" Có lẽ anh suy nghĩ kỹ rồi, hoặc chưa, nhưng mà... "

" Sao? Làm sao? "

" Làm gì mà cứ nhảy dựng lên "

" Anh cứ như con sên í, nói chuyện ứ phải chầm chậm nói "

" Tại mày quen với cái tốc độ kéo ga của thằng Hiếu thì có ý "

" Đâu ra, thì cũng có, nhưng mà, ý là, cũng không tới nổi đó... "

" Cứ việc bao biện "

" Thì thế thôi, anh nói tiếp đi chứ, nhưng mà cái gì? "

" Tình yêu ấy mà, mấy ai đoán được. Có lẽ, anh sẽ làm theo ý anh"

" Thật à? "

" Ừ "

" Thật? "

" Ừ "

____________________________________________________

"Chỉ cần còn tình cảm, thì ít ra vẫn còn hy vọng mà"

05/10/23

'

'

'

'






chưa tính là hoàn thiện, nhưng plot vẫn đang triển

Vũ Ngọc Chương với Bùi Xuân Trường dth quá mấy bay ơiiiiiiii 😭😭😭😭

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top