Chương 190: Giao chiến trên biển

Trên bầu trời vốn dĩ đang yên tĩnh bỗng nổ tung tiếng vang kinh thiên động địa, chấn động, mấy trăm người nhập thành một đoàn, tầng tầng lớp lớp vũ kỹ oanh xuống mặt biển thành từng cột sóng khủng bố, ngay cả cá đang bơi cũng bị khống chế mà bắn tung lên trên không, lóe ra ánh sáng chói mắt.

Mộ Chỉ Ly đã sớm cất thuyền Sao Băng đi rồi, dưới chấn động khủng bố như thế, cho dù thuyền Sao Băng chắc chắn kiên cường thì cũng không tránh khỏi bị ảnh hưởng.

Căn bản Hoàng Phổ Vân chưa từng để ý đến tất cả phía sau lưng, trong đôi mắt thoáng hiện một vòng huyết sắc hung ác, tất cả mọi công kích xuất ra đều nhắm vào Mộ Dật Thần. Mộ Dật Thần cũng quyết tâm không lui về phía sau, cho dù thực lực cả hai có chênh lệch tuyệt đối nhưng trận chiến này của hắn và Hoàng Phổ Vân chính là trận chiến tôn nghiêm.

Lực lượng Hắc ám không ngừng tản ra từ công kích của hai người, từng con chim biển qua lại gần đó bị ảnh hưởng bởi lực lượng Hắc ám, lần lượt bị mất đi sự sống, rơi xuống đáy biển.

"Hắc ám chi thủ!" Hoàng Phổ Vân quát lớn một tiếng, một tay nhanh chóng thò ra, thuộc tính Hắc ám từ cánh tay hắn tản ra dần dần tụ lại thành một cánh tay tráng kiện lớn gần một trượng, xung quanh tản ra chi chít các sợi tơ Hắc ám, đung đưa theo gió, phảng phất giống như tay của ma quái, tràn đầy sát khí.

Ánh mắt Mộ Dật Thần ngưng tụ, lực lượng trong đan điền như nước biển tuôn ra, cũng dần ngưng tụ thành bàn tay Hắc ám to lớn lướt thẳng về phía Hoàng Phổ Vân, năm ngón tay cong lại chộp tới, sắc bén như đao, âm u Hắc ám, mang theo khí tức lạnh như băng, khiến cho lòng người không khỏi rét run.

Hai tay chạm nhau, lặng yên không một tiếng động, lại không chỗ nào không có. Ngũ trảo sắc bén đâm rách Hắc ám chi thủ, lại bị Hắc ám chi thủ kiềm chế một chỗ, không cách nào nhúc nhích!

Một loáng sau, Hắc ám chi thủ lại lần nữa cuồn cuộn chụp về phía Mộ Dật Thần, trong lòng Mộ Dật Thần thầm kêu không ổn, thực lực Hoàng Phổ Vân mạnh hơn hắn, cho dù trình độ lĩnh ngộ của hai người về thuộc tính Hắc ám bằng nhau, nhưng lực lượng thi triển ra nhất định bị chênh lệch.

Người Mộ Dật Thần hơi nghiêng, bay ngược ra sau, tránh thoát Hắc ám chi thủ!

"Ah.."

Một hồi tiếng kêu thảm thiết vang lên, Mộ Dật Thần quay đầu lại, thì nhìn thấy mấy đạo thân ảnh màu đen bị rơi xuống mặt biển, mặt biển xanh thẳm dần dần nhiễm đỏ vài tia huyết sắc, giống như hoa vừa nở, yêu dã mỏng manh.

Chính vì Mộ Dật Thần né quá nhanh, Tu Luyện Giả trụ sở bí mật ở phía sau mới bị ảnh hưởng, dưới một kích tất sát (một chiêu phải giết được) của Hoàng Phổ Vân, bọn hắn không có một chút sức chống cự.

Khóe môi Hoàng Phổ Vân có chút giơ lên " Xem ra, ta và ngươi thì ta vẫn mạnh hơn ngươi một bậc."

"Công pháp tà ác bực này, người người oán trách, cho dù thực lực của ngươi mạnh hơn so tới ta thì thế nào!" Mộ Dật Thần nghiêm mặt, giọng nói lạnh lùng giống như băng tuyết Bắc cực.

"Ai có thể trách ta? ha ha " Hoàng Phổ Vân cười ha ha " Đợi đến lúc ta giải quyết hết các ngươi thì Thiên Ma tông cũng đã xử lý xong Thiên Âm môn, rồi đến cả trụ sở bí mật, Thiên Ma tông cầm đầu, mà ta, chính là người nhậm chức môn chủ kế tiếp của Thiên Ma tông. Giữa ta và ngươi, chính là một cái hào rộng không thể vượt qua!"

Nghe vậy, thần sắc của Mộ Dật Thần vẫn như thường, trong mắt lộ ra một chút trào phúng "Ngươi cho rằng, một tay che trời dễ vậy sao? thực lực Thiên Âm môn không thể khinh thường, đến lúc đó thế lực nào cầm đầu cũng chưa nói trước được đâu!"

"Sống đến tầm tuổi này rồi vậy mà còn nhìn không thấu được cục diện bây giờ, xem ra ngươi cũng hơi ngu." Hoàng Phổ Vân lắc đầu, tràn đầy khinh thường.

Mộ Dật Thần nhìn qua, Thiên nhi đang ở bên kia chiến đấu anh dũng cũng có tâm hữu linh tê, bóng hình xinh đẹp khẽ động, quỷ mị gống như hiện ra từ hư không, trong nháy mắt liền đứng song song cùng chiến đấu với Mộ Dật Thần, song kiếm hợp bích, khóa chặt Hoàng Phổ Vân!

"Cứ cho hai người các ngươi cùng liên thủ cũng không có tác dụng gì đâu, hay là, bốn người các ngươi cùng lên đi, ngược lại ta đỡ tốn thời gian, ha ha " Từng câu từng chữ, thái độ liều lĩnh của Hoàng Phổ Vân thể hiện rõ không chút kiêng kị.

Thiên Nhi nhịn không được nhíu mày "Im đi, người không ra người, quỷ không ra quỷ, nghe thật chói tai!"

Thế nhưng một câu đơn giản này của Thiên Nhi dường như chọt trúng chỗ đau của Hoàng Phổ Vân, hắn biến sắc, lực lượng Hắc ám bắt đầu khởi động, hung ác kích thẳng về hướng Thiên Nhi!

Lúc này, Mộ Chỉ Ly tiếp đón Hướng Vân Giác, lão gia hỏa này, ban đầu ở Công hội xét duyệt đã thả cho hắn một con ngựa (chừa đường sống), bây giờ lại tạo ra cho hắn thái độ tiểu nhân đắc chí này, hôm nay nhất định nàng sẽ không bỏ qua bất cứ một cơ hội nào nữa.

Hướng Vân Giác nhìn thấy Mộ Chỉ Ly vọt tới trước mặt hắn, ánh mắt có chút lập lòe, nhưng không chút sợ hãi, "Xú nha đầu, lần trước càn rỡ như vậy, hôm nay phải để cho ngươi hối hận!"

Mộ Chỉ Ly hừ lạnh "Chỉ bằng ngươi?"

"Lão phu sống hơn ngươi nhiều năm như vậy, số cầu đã qua còn nhiều hơn số đường ngươi đi!" sắc mặt Hướng Vân Giác dữ tợn "Tuổi trẻ ngông cuồng, bản thân thường chịu thiệt!"

Hàn Như Liệt yên lặng đứng trước mặt Mộ Chỉ Ly, dàng cười nơi khóe miệng thiếu đi vài phần tà khí, nhiều thêm vài phần khắc nghiệt "lão gia hỏa, nếu tuổi ngươi đã già, không bằng sớm xuống hoàng tuyền đi. Nương tử của ta, người như ngươi há có thể uy hiếp sao?"

Vừa dứt lời, thân hình Hàn Như Liệt như tia chớp, hai tay lật qua lật lại kết ấn, hình thành một chưởng hung hăng đập thẳng về Hướng Vân Giác.

"Nương tử, lão gia hỏa này cứ giao cho ta!" giọng nói ôn nhu của Hàn Như Liệt theo gió truyền vào trong tai Mộ Chỉ Ly, đuôi mắt Mộ Chỉ Ly nhếch lên một chút nhẹ nhàng mỉm cười.

Bàn tay của Hàn Như Liệt trong mắt Hướng Vân Giác càng ngày càng phóng to, như thác nước đổ xuống, mang theo xu thế không cách nào địch nổi, xuyên thủng hư không, xé rách không khí, góc độ khéo léo hướng thẳng về chỗ yếu hại của Hướng Vân Giác!

'Thủ đoạn chỉ cỡ này, mà muốn chế ngự ta, không khỏi đánh giá ta quá thấp rồi!" Hướng Vân Giác hừ lạnh một tiếng, một quyền xen lẫn khí kình cuồng bạo đưa ra nghênh tiếp.

Cùng lúc đó, khéo miệng Hàn Như Liệt khẽ nhếch, lộ ra hàm răng trắng noãn. Trong lòng Hướng Vân Giác thất kinh, dường như nhận ra được có mùi âm mưu, chẳng qua tình hình hiện tại không cho phép hắn dừng lại suy nghĩ.

Lực lượng thời gian từ trong cơ thể Hàn Như Liệt tuôn trào ra, năng lượng màu trắng như gió mát khó có thể phân biệt, thế nhưng trong mắt Hướng Vân Giác lại hiện ra vẻ vô cùng khiếp sợ, bởi vì động tác của hắn chẳng những không tiến lên mà còn lui lại!

Lực lượng vốn dĩ được tích súc bây giờ tiêu tán không còn, lại bắt đầu tụ lực một lần nữa, dường như thân thể...

Đã không còn khống chế được nữa, thời gian giống như đang quay lại, nhưng mà động tác của Hàn Như Liệt lại không có bất kỳ biến hóa nào, đến cùng là đang có chuyện gì xảy ra?

Rầm rầm rầm!

Ba chưởng liên tiếp mạnh mẽ rơi vào trên lồng ngực của Hướng Vân Giác, mỗi một chưởng rơi xuống, sắc mặt Hướng Vân Giác liền tái nhợt thêm vài phần, ba chưởng rơi xuống, sắc mặt Hướng Vân Giác từ trắng bệch đã chuyển thành đỏ rực, Hàn Như Liệt giống như đã cảm giác được liền nhanh chóng lui về sau mấy bước, tức thì máu tươi của Hướng Vân Giác không nhịn được phụt ra.

Máu phun ra giữa không trung, trong gió biển tràn ngập thêm vài phần tanh tưởi, khí tức Hướng Vân Giác lập tức uể oải , ánh mắt dần ảm đạm. chưa gượng dậy nổi.

Nhìn thấy một màn này, Hàn Như Liệt thừa thắng xông lên, tay phải lật lại, một lưỡi dao sắc bén hiện ra trong tay hắn, lập tức hung hăng đâm thẳng vào lồng ngực Hướng Vân Giác!

Hự!

Tiếng vang rất nhỏ trong không gian như hiện tại quả thực không đáng kể, nhưng Hướng Vân Giác chết đi khiến cho tinh thần Tu Luyện Giả trụ sở bí mật chấn động, Hàn thủ lĩnh vừa ra tay, đã trực tiếp chém chết một trong những người dẫn đầu của đối phương, quả thực là ủng hộ sĩ khí.

So với một chút kích động của Tu Luyện Giả trụ sở bí mật, thì quân đoàn khôi lỗi lại không có chút phản ứng nào, ánh mắt của bọn hắn ngốc trệ, chỉ không ngừng công kích thủ, không biết đau đớn, cũng không quan tâm chung quanh đã phát sinh chuyện gì.

Mộ Chỉ Ly khe khẽ thở dài. Quân đoàn khôi lỗi này trong thời điểm chiến đấu cũng có một ít ưu thế, chẳng hạn như bất luận thế nào, sĩ khí cũng sẽ không bị ảnh hưởng dù chỉ một chút, không biết đau đớn thì chắc chắn tần suất chiến đấu của bọn hắn cũng sẽ không bị giảm xuống, tương tự, bọn hắn cũng có nhược điểm nhất định, bọn hắn không có tâm huyết, thì tuyệt đối sẽ không có khả năng bộc phát tiềm lực của bản thân.

Khôi lỗi chính là khôi lỗi, vĩnh viễn không có khả năng giống như người bình thường có sức sáng tạo.

Giải quyết xong Hướng Vân Giác, Hàn Như Liệt đi đến bên cạnh Mộ Chỉ Ly "Nương tử, có phải vi phu đã giúp nàng trút giận đúng không?"

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly vỗ vai Hàn Như Liệt "Lúc này còn có tâm trạng đùa giỡn!" mắt của nàng trầm tĩnh thêm vài phần "Thực lực đám khôi lỗi này không kém, nhân số của chúng ta kém hơn bọn họ, cho nên tổn thất cũng không ít, mau chóng giải quyết cho xong cục diện này mới tốt."

Địch nhân bọn hắn đối mặt không ít, thương hội Thiên Huyền tại Bồng Lai tụ vẫn còn đang trong giai đoạn quật khởi, nếu lực lượng bị tổn thất lớn, chuyện này đối với bọn họ cũng không phải chuyện tốt. Dĩ nhiên Tu Luyện Giả của trụ sở bí mật không chỉ có bao nhiêu trước mắt này, chẳng qua là còn có rất nhiều người theo sư tổ bọn họ về hỗ trợ Thiên Âm môn.

Không nghĩ tới số lượng khôi lỗi của Hoàng Phổ Vân ở đây đã nhiều thế này chớ nói chi tình hình hiện tại ở Thiên Âm môn. Tin tức Long Ngọc Hồng không có ở Thiên Âm môn bon hắn cũng không dám khẳng định chắc chắn, cho nên sẽ có rất nhiều cường giả tiến đến, mà Tu Luyện Giả Thiên Âm môn lại bị bất ngờ nên khi đối phó với những khôi lỗi đã được chuẩn bị từ trước này, tự nhiên khó khăn vô cùng, cho nên Tu Luyện Giả trụ sở bí mật tiến đến trấn thủ.

Hàn Như Liệt nhẹ gật đầu, ánh mắt ngưng trọng " Hôm nay khó đối phó nhất chính là Hoàng Phổ Vân, tuy Thiên Nhi là Thiên Long, lực lượng cường hãn, nhưng thực lực so với Hoàng Phổ Vân kém rất xa, không bằng hai người chúng ta tách ra một người tới trợ giúp đối phó Hoàng Phổ Vân, người còn lại lập tức đối phó khôi lỗi."

"Ta đi đối phó Hoàng Phổ Vân!" Mộ Chỉ Ly quả quyết nói.

"Ah.." Một tiếng kêu thanh thúy chậm rãi truyền ra, Thiên Nhi bị Hoàng Phổ Vân đánh trúng một kích, thân hình nặng nề ngã xuống mặt biển.

Ánh mắt Mộ Chỉ Ly ngưng tụ, nhanh chóng cứu Thiên Nhi từ dưới mặt biển lên, máu tươi từ trong miệng Thiên Nhi không ngừng chảy ra, quần áo nhuốm máu, khí tức suy giảm, một chiêu của Hoàng Phổ Vân đã khiến cho nàng trọng thương, không còn lực để tiếp tục đối kháng.

"Thiên Nhi, muội cảm thấy thế nào?" trong giọng nói Mộ Chỉ Ly mang theo lo lắng gấp gáp.

Thiên Nhi lắc đầu, thế nhưng, chỉ một động tác nhỏ này lại khiến cho máu chảy ra càng nhiều, đau đớn giống như lục phủ ngũ tạng bị hoán đổi vị trí, khiến cho khuôn mặt Thiên Nhi có chút vặn vẹo. Trong cơ thể đột nhiên được rót vào quá nhiều lực lượng Hắc ám nên đã nảy sinh xung đột với lực lượng Quang minh của nàng.

Nếu chỉ là một tí lực lượng Hắc ám thì nó đã rất nhanh bị đồng hóa, nhưng mà nhiều lực lượng Hắc ám như thế, làm cho khí tức nàng hỗn loạn, căn bản không có cách nào bài xích được lực lượng Hắc ám này, một lát sau tính mạng sẽ gặp nguy hiểm!

Mộ Chỉ Ly thăm dò thấy tình huống của Thiên Nhi có vẻ không xong, lông mày nhíu lại, mới một lát mà Thiên Nhi đã bị thương nặng như thế, nàng nhanh chóng đem đan dược đổ vào trong miệng của Thiên Nhi, nhưng mà, Thiên Nhi cũng không vì có đan dược mà chuyển biến tốt đẹp.

"Nếu cứ tiếp tục thế này, tính mạng Thiên Nhi sợ khó bảo toàn!" lông mày Mộ Chỉ Ly nhíu chặt, bàn tay trắng nõn vung lên, Thiên Nhi liền biến mất.

Hàn Dĩnh Nhi đã sớm chuẩn bị xong, ngay lúc Thiên Nhi trở lại liền nhanh chóng mang dược liệu hỗ trợ trị liệu, thế nhưng, lúc nàng nhìn thấy bộ dáng của Thiên Nhi, vẫn nhịn không được hít một hơi khí lạnh, vậy mà đã thương nặng đến thế này rồi!

Trong lòng Mộ Dật Thần lo lắng cho thương thế của Thiên Nhi, nhưng lại không phân ra một chút tinh thần nào để chút ý, chỉ có thể không ngừng chiến đấu cùng Hoàng Phổ Vân, chẳng qua là thời gian qua càng lâu, đã dần ở thế hạ phong. Chiêu thức của Hoàng Phổ Vân rất quỷ dị, tuy cả hai đều là thuộc tính Hắc ám, nhưng bên trong chiêu thức của Hoàng Phổ Vân ngoài trừ thuộc tính Hắc ám còn ẩn thêm lực lượng tà ma, cho nên lực lượng cả hai cũng không giống nhau.

Thân hình Mộ Chỉ Ly nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Mộ Dật Thần, mở miệng nói ra câu đầu tiên chính là việc Mộ Dật Thần đang lo lắng nhất "Thương thế Thiên Nhi rất nghiêm trọng, ta đã đưa nàng trở về, cho Dĩnh Nhi trị liệu, chuyện quan trọng trước mắt chính là chiến đấu."

Nghe vậy, Mộ Dật Thần nhẹ gật đầu "Đệ hiểu rồi!'

Khóe miệng Hoàng Phổ Vân khẽ cười " Không biết tự lượng sức mình, trong cơ thể của nàng kia bị lực lượng của ta xâm nhập, ta thấy tình huống hôm nay của nàng ấy chính là vô lực để chống cự cỗ lực lượng này, cho dù y thuật của các ngươi có cao minh tới đâu, nàng cũng không thể nào sống được."

Sắc mặt của Mộ Dật Thần và Mộ Chỉ Ly đều biến sắc, Mộ Dật Thần vội vàng nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, muốn biết sự tình thiệt hay giả. Mộ Chỉ Ly im lặng không nói, nàng cũng phát hiện tình huống của Thiên Nhi rất khó giải quyết, chỉ là tình huống trước mắt, không có thời gian để quan sát kỹ tình huống của Thiên Nhi, Hoàng Phổ Vân cũng không cần phải nói dối.

Nhìn Mộ Dật Thần thay đổi sắc mặt, Hoàng Phổ Vân cười nói " Sao, đau lòng hả? ngươi cũng đi xuống đó cùng nàng làm một đôi uyên ương bỏ mạng không tốt hơn sao? Hiện tại ta sẽ thành toàn cho ngươi!"

Ánh sáng trong đôi mắt của Mộ Dật Thần đột nhiên biến hóa "Hoàng Phổ Vân, ta muốn ngươi chết!"

Mộ Dật Thần và Mộ Chỉ Ly liếc nhìn nhau, hai người nhanh chóng hợp làm một thể, khí tức nhanh chóng tăng lên, chỉ là, không thể từ Tạo Vật cảnh lên tới Tạo Hóa cảnh. Đó cũng không phải bọn hắn hợp thể không tốt như trước kia, mà là hôm nay đã tăng tới mức khó khăn hơn, thực lực vẫn tăng lên không ít.

"Các ngươi cho rằng chỉ cần như vậy là có thể đánh bại ta? Suy nghĩ quá mức hão huyền!" Hoàng Phổ Vân ngửa mặt cười lớn, thân hình màu vàng hóa thành tia chớp, ra chiêu ngoan độc, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai tập kích hai người Mộ Chỉ Ly.

Rầm Rầm rầm!

Hai người tiếp hơn mười chưởng, người bị lui về sau mấy bước.

Đến lúc này Mộ Chỉ Ly mới hiểu được thực lực của Hoàng Phổ Vân mạnh thế nào, lần giao thủ này, chính mình đã rơi vào hạ phong! Mộ Chỉ Ly hừ lạnh một tiếng, bàn tay vung lên, nước biển dưới chân sôi trào không thôi, theo động tác của Mộ Chỉ Ly, hóa thành một vòi rồng nước khiếp người phóng thẳng về phía Hoàng Phổ Vân.

Hai tay Hoàng Phổ Vân vung lên, một con hổ bằng nước dần hình thành, miệng lớn đầy máu tươi mở ra. cuồng bạo đâm thẳng vào vòi rồng, rồng hổ tranh chấp, thanh thế vô cùng khủng khiếp.

Đội thuyền lớn của Thiên Ma tông dưới mặt biển bị va chạm, chia năm xẻ bảy, bị nghiền nát hóa thành từng tấm gỗ, phiêu phù trên mặt biển. Mộ Chỉ Ly kinh ngạc, bởi vì sau khi thuyền bị vỡ nát, giữa không trung xuất hiện 100 người đang lăng không mà đứng.

Thế lực Hoàng Phổ Vân mang đến vậy mà còn tới 100 người chưa động thủ! Một khi những người này gia nhập, tình huống của bọn hắn chắc chắn càng tệ hơn vài phần!

Hàn Như Liệt giống như chiến thần, mang theo Tu Luyện Giả trụ sở bí mật lao thẳng về phía đám khôi lỗi đờ đẫn kia, thân hình như chớp, tiếng va chạm của binh khí không ngừng vang vọng. Lực lượng Thời gian ảnh hưởng xung quanh, một ít Tu Luyện Giả trực tiếp cùng Hàn Như Liệt hợp thành một vòng để chiến đấu.

Thuộc tính Thời gian của Hàn Như Liệt đã tìm hiểu đến tầng thứ sáu, tuy có chút không tệ, nhưng phạm vi ảnh hưởng cũng không lớn, cho nên mọi người chỉ có thể đi theo Hàn Như Liệt, mới có thể nâng cao tầng suất chém giết. Nhìn huynh đệ của mình bị chết dưới tay đám khôi lỗi này, đám Tu Luyện Giả trụ sở bí mật cũng triệt để bị khơi dậy máu nóng, nhao nhao hò hét muốn chém giết để báo thù cho huynh đệ!

Thanh thế rung trời, mỗi khi kiếm vung lên rơi xuống, tất có máu tươi rơi xuống mặt biển xanh biếc.

Hàn Như Liệt một thân huyết y, Ngân kiếm bén nhọn giờ phút này dính đầy máu, máu theo thân kiếm chảy xuống chưa hết đã bị nhiễm lên lớp máu khác, tốc độ cực nhanh, khiến cho thân kiếm từ đầu tới cuối đều nhiễm đầy máu.

Dù Hàn Như Liệt uy mãnh đến cực điểm, nhưng Tu Luyện Giả trụ sở bí mật vẫn từng người từng người nằm xuống, dù sao, Hàn Như Liệt chỉ có thể khống chế một chỗ, đối diện với khôi lỗi vây công, Tu Luyện Giả trụ sở bí mật chiến đấu có chút gian nan.

"Mọi người cố chịu đựng! Báo thù cho huynh đệ bị chết!" Hàn Như Liệt hô to một tiếng, giọng nói trầm thấp, âm điệu cao vút, vang vọng cả phiến thiên địa.

"Vì huynh đệ chết mà báo thù!"

"Thù này tất báo! Giết bọn khôi lỗi này!"

Mọi người nhao nhao hò hét, nhiệt huyết ảnh hưởng cả mặt biển, mọi người dường như quên cả sinh tử, một lòng khiến địch nhân phải trả giá thật nhiều!

Oanh!

Sau khi rồng hổ đối bính một hồi đã hóa thành nước biển, hung hăng đổ ào ào xuống mặt biển, tạo thành từng mảng bọt nước, quần áo mọi người không khỏi thấm ướt, yên lặng vận dụng lực lượng không gian, Mộ Chỉ Ly thuấn di đên trước mặt Hoàng Phổ Vân, từng chiêu tàn nhẫn.

Hoàng Phổ Vân chỉ cảm thấy trước mặt mình dường như xuất hiện vô số Mộ Chỉ Ly, vô số chiêu không ngừng tập kích về phía hắn, hoa mắt, hai tay dùng tốc độ nhanh nhất để đánh trả, thế nhưng vẫn như trước không ngăn cản được tất cả quyền ảnh chằng chịt, thuộc tính không gian quả thực không thể khinh thường, kiểu tác chiến thế này khiến cho người ta thật khó ứng phó.

Một lát sau, Hoàng Phổ Vân kinh ngạc phát hiện thân thể mình vậy mà không bị khống chế, bốn phía dường như xuất hiện một bức tường, khiến cho công kích của hắn không cách nào đáp lại.

Có lẽ, chiêu này chính là chiêu lúc trước đã nhìn thấy Mộ Chỉ Ly thi triển trong sự kiện Vạn Hoa, đến hôm nay chính mình thể nghiệm, mới hiểu được cảm giác bất lực này. Nhưng mà, Hoàng Phổ Vân cũng không vì vậy mà bị khống chế, thuộc tính Hắc ám với tư cách là một trong bốn thuộc tính mạnh nhất, dĩ nhiên cũng rất khó lường.

Hắc ám rậm rạp, tầm mắt Mộ Chỉ Ly bị Hắc ám che dấu, một tia lực lượng Hắc ám bao quanh thân hình của Mộ Chỉ Ly, trong khoảng thời gian ngắn, mọi người đã không nhìn thấy thân hình của Mộ Chỉ Ly, chỉ nhìn thấy một cái kén màu đen to lớn.

Lông mày Mộ Chỉ Ly không khỏi nhíu lại, lực lượng Hắc ám khắp nơi lộ ra quỷ dị, từng sợi tơ Hắc ám không ngừng tuôn ra trong cơ thể nàng, đi kèm theo đó là sinh cơ của nàng bị nó rút ra, cho dù có hồi phục chi lực ngăn cản nhưng cũng không có cách nào ngăn cản sinh cơ trong cơ thể của nàng bị rút ra.

Hắc ám chi lực đúng là quá khủng bố, bị nhiễm lên, sinh cơ liền không ngừng bị hấp thu, tại thời điểm này, trong lòng Mộ Chỉ Ly lại hiện lên thân ảnh của Thiên Nhi, Thiên Nhi đã bị thương nặng, Hắc ám chi lực lại rút đi sinh cơ trong cơ thể nàng, đến lúc đó sẽ biến thành bộ dáng gì?

Mộ Chỉ Ly cứ từng quyền oanh kích ra, ý đồ phá tan cái kén này, từ trong đó đi ra, nhưng mà cảm thấy vô cùng khó khăn.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: