TG4: Đại Thần Võng Du Sủng Ta (Cuối)

Edt: Mítt

Oanh oanh liệt liệt giằng co cầu hôn trên kênh thế giới hơn ba giờ cuối cùng ở thời điểm Tô Vãn ra phó bản chọn chấp nhận mới trọn vẹn kết thúc.

Trong trò chơi kết hôn so với hiện thực đơn giản dễ dàng hơn nhiều, hai bên xác định quan hệ liền có thể trực tiếp lập tổ đội phu thê truyền vào trung tâm Long Thành đến đại đường hôn lễ.

Từ mục sư NPC chủ trì hôn lễ, đương nhiên ở ngay lúc này nếu tân lang tân nương muốn có càng nhiều người chúc phúc, có thể tự mình tiêu tiền ở thương thành trò chơi mua thiệp mời, mời người chơi toàn sever tham gia trận thịnh yến này --

Dựa theo kế hoạch của Tô Duệ, hôn lễ tổ chức thực long trọng, toàn bộ hội trường kết hôn chen đầy người chơi đến chúc phúc.

Nhưng là, bởi vì số người vượt ra ngoài kế hoạch của Tô Duệ, cho nên, lễ kết hôn vốn nên là một đôi tân nhân được mọi người chú ý cuối cùng lại bị làm lơ...

Vũ Bảo Bối: Tiểu muội muội ngươi thật đáng yêu! Ngươi tên Tô Tiểu Tô, chẳng lẽ là...... muội muội của Vãn Nguyệt tỷ tỷ ?

Giai Nhân Thanh Tú: Tiểu Vũ muội muội người xem ánh mắt của ngươi kia! Này rõ ràng là muội muội của bang chủ đại nhân nhà chúng ta! Ngươi xem lớn lên rất giống bang chủ chúng ta!

Dương Dương U Buồn: Kỳ thật ta lại có một loại dự cảm kỳ quái......

Thất Nguyệt Thất Nhật Âm: Tới tới tới tiểu loli, ngoan ngoãn mà nói cho tỷ tỷ, ngươi rốt cuộc là muội muội của ai?

Tô Tiểu Tô ( túm góc áo Tô Vãn ): Mụ mụ, mụ mụ, mấy tỷ tỷ này cười rất kì quái, Tô Tô không muốn cùng các nàng làm bạn nữa!

Thất Nguyệt Thất Nhật Âm:......

Giai Nhân Thanh Tú: Ta tuyệt đối là bị ảo giác!

Dương Dương U Buồn: Quả nhiên, ta dự cảm là đúng.

Vũ Bảo Bối: Muội là con gái của Vãn Nguyệt tỷ tỷ? Muội năm nay bao nhiêu tuổi nha?

Tô Tiểu Tô: Ta năm nay sáu tuổi, mụ mụ ta hai mươi bốn tuổi!

Giai Nhân Thanh Tú: Mười bảy tuổi liền có bảo bảo, cha của bảo bảo sẽ không phải là bang chủ đại nhân nhà chúng ta chứ?

Tuy rằng ngữ khí có chút nghi vấn, nhưng nhìn diện mạo Tô Tiểu Tô, Giai Nhân Thanh Tú thật sự không cách nào thuyết phục chính mình đây chỉ là trùng hợp?

Dương Dương U Buồn: Trực giác nói cho ta biết, phương diện này có chuyện xưa.

Đương Hồng Nữ Tử: Tô Tô, Tô Tô, muội tới nói cho chúng ta một chút chuyện xưa của ba ba mụ mụ muội được không?

Tô Tiểu Tô ( ánh mắt sáng ngời ): Được, sự tình kỳ thật là dạng này, ba ba cùng mụ mụ của ta thật ra là thanh mai trúc mã đính hôn từ trong bụng mẹ, là mối tình đầu của nhau!

Đáng tiếc khi còn niên thiếu nhà của mụ mụ ta sa sút, mụ mụ vẫn luôn tá túc ở Tư Đồ gia cùng ba ba ta cùng đi cùng về, chỉ là ngày vui ngắn ngủi, Tư Đồ phu nhân phát hiện hai người âm thầm ở bên nhau sau đó liền dùng gậy đánh uyên ương, chia rẽ bọn họ, sau đó mụ mụ liền lưu lạc ở nơi khác, một bên đi học một bên còn nuôi nấng ta, ô ô ô, thật đáng thương.

Mụ mụ đáng thương như vậy một ngày còn phải làm tận 3 công việc, buổi tối còn ở trong trò chơi kiếm tiền mua sữa bột! Các tỷ tỷ xem mụ mụ ta bề ngoài kiên cường, thực tế là người so với bất kì ai đều yếu ớt hơn nhiều, đã như vậy còn ở trong trò chơi bị Đế Thích Thiên cùng Hồi Mâu Nhất Tiếu một đôi tiện nhân khi dễ, Tô Tô thật khổ sở ~ ô ô ô......

Một chúng người chơi nữ: Vãn Nguyệt nữ thần thật đáng thương!

Một chúng người chơi nam: Trách không được Dạ Vũ liều mạng theo đuổi lão bà như vậy!

Tô Duệ:......

Tô Vãn: Tô Tiểu Tô con đủ rồi! Lại nói hươu nói vượn ta liền đem con vào lồng sủng vật không cho ra ngoài!

Mọi người:......

Xong việc, trên phố nghe đồn là như thế này...

Ở trước hôn lễ nghi thức long trọng của Dạ Vũ cùng Tô Thành Vãn Nguyệt, vì tỏ vẻ tình yêu của mình đối với Tô Thành Vãn Nguyệt, Dạ Vũ tiêu số tiền lớn ở thương thành trò chơi làm một sủng vật nhân cách hóa theo yêu cầu, làm như tín vật đính ước đưa cho Tô Thành Vãn Nguyệt.

Sủng vật kia phỏng theo nhân vật thật không chỉ lớn lên giống Dạ Vũ, còn có trí năng rất cao, không chỉ kêu "Ba ba" "Mụ mụ", thậm chí còn sẽ có biểu tình sinh động kể chuyện xưa......

Tuy rằng xong việc 《 Lăng Thần 》 lần nữa giải thích, cái sủng vật "trí năng siêu cấp phỏng thật " kia chỉ là khen thưởng do Tô Thành Vãn Nguyệt hoàn thành nhiệm vụ che dấu, nhưng là một nhóm người chơi thổ hào chỉ cảm thấy mình bị xem thường...

Ngươi cảm thấy ta tiêu không nổi cái số tiền này sao?

Tới tới tới, nói cái gì, ca ca nói cho ngươi biết cái gì là chòm cự giải chân chính --
chính là có tiền, chính là tùy hứng!

Vì thế phòng kế hoạch của 《 Lăng Thần 》 mọi người không thể không mất ăn mất ngủ liên tục bỏ thêm ba ngày, ba ngày sau ở thương thành trò chơi mở ra đạo cụ sang quý nhất trong 《 Lăng Thần 》từ trước đến nay.. Đặc chế sủng vật!

Đạo cụ này vừa ra lập tức ở trong《 Lăng Thần 》 chịu một số lớn người chơi nhiệt tình thu mua, này đối với doanh thu của trò chơi coi như là chuyện vui ngoài ý muốn......

Lễ Giáng Sinh, Giang thị cực kì hợp với tình hình rơi một trận tuyết lớn, Tô Duệ vốn dĩ tính đặt bao trọn một nhà hàng cơm Tây ở phụ cận cùng Tô Vãn ăn tết, chính là chuyện tốt như vậy, hắn lại bị cho leo cây!

Giang thị, quán cà phê trung tâm thành phố.....

"Nhìn thấy tôi có phải rất ngạc nhiên hay không ?"

Dư Tiếu Tiếu một tay quấy cà phê, hơi nhướng mi mắt, vẻ mặt bình tĩnh nhìn Tô Vãn.

Tô Vãn bĩu môi.

"Nói đi, tìm tôi có chuyện gì.".

"Tôi không muốn đối với cô đuổi tận giết tuyệt."

Dư Tiếu Tiếu bày ra tư thái nắm chắc thắng lợi.

"Cho nên chỉ cần hiện tại cô rời khỏi 《 Lăng Thần 》 tôi liền buông tha người Phượng Vũ cùng Vĩnh Dạ, nếu không......"

"Nếu không thế nào? Kêu bạn trai Tây của cô giết sạch chúng tôi sao?"

Tô Vãn nhịn không được cười cười.

"Đúng rồi, nam nhân kia gọi là gì nhỉ? Charlie hay là Charle? Cô cho rằng hắn kinh doanh chính đáng, có thể ảnh hưởng tới trò chơi sao?"

Dư Tiếu Tiếu sửng sốt một chút, cô không biết Tô Vãn làm sao biết sự tồn tại của Charle, nhưng hiện tại chuyện đó cũng không quan trọng.

"Charle không phải là thương nhân bình thường, hắn là vương tử của Phils. Hắn hoàn toàn có năng lực làm Tư Đồ gia xong đời, thậm chí là thu mua TX cùng 《 Lăng Thần 》."

Vương tử gì đó, thu mua toàn bộ công ty game gì đó.

Cô nha xem ít tiểu thuyết não tàn thôi.

"Diệp Thiên có khỏe không?"

Tô Vãn đột nhiên hỏi một câu. Nghe được tên của Diệp Thiên, sắc mặt Dư Tiếu Tiếu tối sầm lại.

"Cô...... Cô hỏi cái này làm gì? Đây là chuyện của tôi cùng Thiên ca ca, không liên quan đến cô!"

"Ha, Thiên ca ca nha, kêu thật thân thiết, Thiên ca ca nhà cô có biết hiện tại cô cùng Charle hay là Charlie kia có quan hệ không?"

Nói xong Tô Vãn không nhanh không chậm từ túi xách của mình móc ra một chồng ảnh chụp, tất cả đều là ảnh giường chiếu của Dư Tiếu Tiếu cùng soái ca người Tây kia.

"Những ảnh chụp này đều không tồi, cô đoán xem Diệp Thiên nhìn thấy sẽ có phản ứng gì?"

"Cô thật đê tiện!"

Dư Tiếu Tiếu sắc mặt đại biến, hoảng loạn thất thố đem những ảnh chụp đó cướp được vào tay, một tấm lại một tấm tất cả đều xé nát.

Cô không có sai, cô không có phản bội Thiên ca ca, cô chỉ là cùng đường, tuy rằng ngay từ đầu bị Charle uy hiếp, nhưng hiện tại...... Ít ra Charle nguyện ý vì cô mà trợ giúp Diệp Thiên Đông Sơn tái khởi..

Cô nhẫn nhục chịu đựng, làm tất cả đều là bởi vì ai, bởi vì Diệp Thiên!.

"Không phải tôi sai, tôi cũng không muốn như vậy, Tô Vãn, đều là cô hại tôi, cô sao có thể ngoan độc như vậy!"

Dư Tiếu Tiếu nhịn không được kêu to âm thanh bén nhọn.

Tô Vãn chỉ là vẻ mặt đạm nhiên nhìn Dư Tiếu Tiếu.

"Đầu óc lớn lên ở trên người cô, mọi chuyện đều là chính cô làm ra, Dư Tiếu Tiếu cô đem tất cả đều đẩy lên đầu người khác như vậy cô liền có thể yên tâm thoải mái phản bội tình cảm của mình sao? Không, có lẽ không nên kêu phản bội, người như cô căn bản không xứng nói chuyện tình cảm!"

Không có đầu óc như vậy, lại được "Người gặp người thích" thậm chí có thể đem ngoại tình làm thành chân ái, trở thành kiêu ngạo nữ chủ NP, Tô Vãn thật sự thấy nhiều...

Cái gì gọi là bị người khác bức cho?

Người khác cầm đao đặt trên cổ cô bắt cô ngoại tình?

Diệp Thiên có khóc la cầu cô trợ giúp hắn Đông Sơn tái khởi sao?

Cái gọi là tự cho là đúng, bất quá chỉ như vậy.

Hơn nữa khởi nguồn của tất cả ân ân oán oán, nói cho cùng đều bắt đầu từ trên người Dư Tiếu Tiếu.

Cô lúc trước biết rõ quan hệ của Đế Thích Thiên cùng Tô Thành Vãn Nguyệt, lại vẫn luôn cùng Diệp Thiên không minh bạch, ái muội không ngừng --

Như vậy thật sự gọi là không phải cố ý sao?

Làm nữ nhân có thể tiện thành như vậy, cũng coi như là một đóa kỳ ba.

"Đúng rồi, thiếu chút nữa cũng quên đem cái này cho cô."

Tô Vãn đem Ipad từ túi lấy ra, mở ra liên tiếp video đã sớm chuẩn bị trước.

"Này, nhìn xem, hiện trường phát sóng trực tiếp! Hôn lễ của vương tử rất long trọng nha?"

Lúc này màn hình ipad chính là phát một hôn lễ long trọng, mà tân lang  của hôn lễ này Dư Tiếu Tiếu cực kì khắc sâu hình dáng, đôi mắt màu lam, một đầu tóc đen, đây là tình nhân đương nhiệm của Dư Tiếu Tiếu - Charle vương tử.

"Này...... Đây là cái gì? Tô Vãn, này nhất định là cô tìm người làm giả, này không phải sự thật! Không phải sự thật!"

Dư Tiếu Tiếu liều mạng lắc đầu, hốc mắt hồng hồng, gắt gao cắn môi...

"Tô Vãn, cô rốt cuộc muốn làm gì? Cô vì cái gì không chịu buông tha tôi?"

Tô Vãn lắc lắc đầu.

"Là chính cô không buông tha chính mình, cô an an phận phận đi theo Diệp Thiên, sẽ có chuyện ngày hôm nay sao? Dư Tiếu Tiếu tất cả đều do chính cô chuốc lấy, đừng đem tình yêu của Diệp Thiên, vì Diệp Thiên hy sinh làm cái cớ, nếu cô thật sự yêu Diệp Thiên, đối với Charle không có tình cảm gì, cô nhìn thấy Charle vương tử kết hôn cô kích động cái gì? Cô ủy khuất cái gì? Cô xem mình là cái gì? Tình yêu của Vương tử? Cô có phải xem nhiều truyện cổ tích quá rồi hay không? Cô bất quá chỉ là một trong những tình nhân của hắn, Charle vương tử đối với cô chỉ là hứng thú nhất thời, hắn đáp ứng giúp cô chủ yếu là nhìn trúng tài năng của Diệp Thiên!"

Nói xong, Tô Vãn đem Ipad đấy tới trước mặt Dư Tiếu Tiếu.

"Cô mở to hai mắt cẩn thận mà xem, người đứng bên trong đoàn phụ rễ là ai?"

Là......

Diệp Thiên.

Hiện giờ Diệp Thiên đã không còn suy sút cùng mất mát như khi Diệp gia mới vừa phá sản, hắn mặc một thân lễ phục màu đen, cả người thoạt nhìn tinh thần sáng lạng.

"Không, không phải sự thật, không phải sự thật."

Thân thể Dư Tiếu Tiếu phảng phất bị người ta rút hết sức lực, cô từ trên chỗ ngồi đứng dậy, sau đó lại giống như nổi điên, điên cuồng chạy ra quán cà phê.

Tô Vãn chỉ nhìn thân ảnh trên nền tuyết kia, cô lẳng lặng nhìn Dư Tiếu Tiếu một bên chạy một bên gọi điện thoại, sau đó một chiếc xe hơi bay nhanh đụng vào người cô

--

Màu máu đỏ tươi, nhiễm hồng băng tuyết màu trắng.

Tô Vãn lẳng lặng đóng Ipad lại, di động của cô rất nhanh vang lên.

"Làm rất sạch sẽ."

Tô Vãn tiếp nhận điện thoại, dùng tiếng ngoại quốc trầm thấp nói một câu, bên kia truyền đến một giọng nữ cực kì ưu nhã.

"Loại người không ngại mặt mũi vương tộc tự nhiên là càng sớm xử lí càng tốt, đương nhiên còn phải cảm ơn Tô, cô đối với chúng tôi hết mình trợ giúp, bất luận là phương diện tiền tài hay là tình báo, tôi cũng thật tâm cảm tạ cô! Cô yên tâm, chờ vương nhi của tôi đánh bại Charle đăng cơ thành công, nhất định sẽ không quên hứa hẹn ngày đó -- Diệp gia, sẽ không có ngày xuất đầu."

"Vậy Tô Vãn cảm ơn vương hậu điện hạ.".

Đóng điện thoại, Tô Vãn thu thập tốt đồ của mình, một mình chậm rãi rời khỏi quán cà phê, cô ở thế giới này dừng lại lâu như vậy, đem cổ phiếu mình sở hữu đổi thành tiền mặt giá trên trời, tất cả đều dùng để duy trì quan hệ với vương hậu, chờ chính là ngày này.

Lúc này đầu phố hiện trường tai nạn xe cộ đã vây quanh một đoàn người, máu tươi còn ở trong tuyết lan tràn, Tô Vãn xem cũng chưa xem liền đi..

"Em phải đi?"

Phía sau bỗng nhiên truyền tới giọng nam trầm thấp.

Tô Vãn bước chân trầm xuống, không có quay đầu lại...

"Xin lỗi, lần này đoạt tích phân của anh, anh nên biết đời này em ghét nhất loại người đã là kỹ nữ còn muốn lập đền thờ này."

"Ừ."

Phía sau Tô Duệ tiến lên một bước, phảng phất muốn bắt lấy bả vai Tô Vãn, nhưng chính lúc này Tô Vãn đột nhiên đi nhanh về phía trước.

Tuyết trắng xóa, có một lần, hắn cõng cô từng bước đi lên phía trước.

Lúc này đây, cô lại trước sau đưa lưng về phía hắn, bảo trì khoảng cách thân cận nhất cũng xa xôi nhất...

"Tô Duệ, nếu có lần sau, em còn sẽ làm như vậy, cho nên, anh đừng đi theo em nữa."

Thanh âm Tô Vãn đặc biệt nghiêm túc, phiêu tán trong gió tuyết lại có chút cô đơn.

"Em đã không nhớ rõ mình hại qua bao nhiêu người, hơn nữa em còn muốn tiếp tục như vậy."

"Ừ."

Tô Duệ lên tiếng, ngữ khí nhìn như không chút để ý nhưng trên thực tế lại cực kì nghiêm túc

"Tô Vãn, anh so với em càng giết nhiều người hơn, thậm chí anh so với em càng tàn nhẫn độc ác hơn, hơn nữa...... Tô Vãn, em biết không? Anh là vì tìm em mới đến đến Thời Không Thất Lạc trở thành nhiệm vụ giả, nếu không kiếm được một điểm tích phân nào cũng không quan trọng, chỉ cần có thể cùng em ở chung một thế giới, anh đã cảm thấy thực thỏa mãn rồi."

"Vậy sao?"

Thanh âm Tô Vãn có chút chần chờ lại có chút hoảng hốt.

Lúc này cô đã bắt đầu liên hệ tổng bộ, tiến hành xác định rời khỏi nhiệm vụ --

Tô Duệ......

Em muốn tin tưởng lại không dám tin tưởng anh.

Xin anh tha thứ em nhát gan ích kỷ, ích kỷ muốn càng nhiều, càng nhiều hứa hẹn, mới bằng lòng giao ra trái tim mình cho anh......

Tuyết bay lả tả che đậy tầm mắt Tô Duệ, Tô Vãn đã càng đi càng xa, lúc này trong đầu Tô Duệ đã vang lên âm thanh nhiệm vụ thất bại --

Dư Tiếu Tiếu đã chết, nhiệm vụ bị phán định hoàn toàn thất bại.

"Nhiệm vụ chưa thất bại đâu!"

Tô Tiểu Tô không biết từ địa phương nào chui ra, trên người mặc áo lông vũ màu đỏ tròn vo lông xù xù, nhìn thấy Tô Duệ không nói lời nào, Tô Tiểu Tô tròng mắt chuyển động lập tức lầm bầm lầu bầu lên tiếng

"Nhiệm vụ sau khi thất bại có phải liền định thời gian rời khỏi thế giới này hay không? Ba ba người mau đem chip tư liệu của con ra ngoài đi! Con đã phục chế toàn bộ hệ thống Lăng Thần, những tư liệu này về sau chúng sẽ dùng đến!"

Tô Tiểu Tô nói làm Tô Duệ phục hồi tinh thần lại.

Kỳ thật ở trong trò chơi ngay ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Tô Tiểu Tô, Tô Duệ liền có loại cảm giác đặc biệt kỳ dị, mà cùng ngày sau khi từ trò chơi offline, Tô Tiểu Tô đột nhiên xuất hiện ở trong phòng ngủ Tô Duệ, lúc này rốt cuộc làm cho Tô Duệ khẳng định được mình cùng Tô Tiểu Tô nhất định tồn tại liên hệ chặt chẽ nào đó.

Mà nghe Tô Tiểu Tô thuật lại Tô Duệ mới biết được, là một cái có thể biến hóa thành trí tuệ nhân tạo siêu cấp, Tô Tiểu Tô thế nhưng là vật thí nghiệm trong tương lai mà Tô Duệ làm được ở thế giới khoa học kĩ thuật phát triển.

"Ba ba, thật ra con chỉ là bản số liệu phục chế, hiện tại không thể rời khỏi 《 Lăng Thần 》 và thế giới này, nhưng mà, chờ người tương lai tới thời không đó đem bản thể của con nghiên cứu ra, chúng ta một nhà ba người liền có thể đoàn tụ rồi."

Đây là nguyên văn lời Tô Tiểu Tô lúc ấy nói với Tô Duệ, ở tự thuật của Tô Tiểu Tô, bao gồm Tô Vãn ở bên trong, một nhà ba người bọn họ thực hạnh phúc mỹ mãn, có lẽ là bởi vì theo như tương lai mà Tô Tiểu Tô nói quá mức hoàn mĩ làm người ta muốn hướng tới, lại có lẽ là cảm giác được mình cùng bé có liên hệ thật sự chặt chẽ, cho nên Tô Duệ tin Tô Tiểu Tô nói --

Chưa bao giờ bị thả xuống thế giới này với dạng phục chế thể, Tô Tiểu Tô cũng không phải là tới bán manh xoát cảm giác tồn tại!

Kỳ thật bé gánh vác một sứ mệnh đó chính là sao chép lại số liệu của hệ thống ở 《 Lăng Thần 》!.

Đợi cho Tô Tiểu Tô đem số liệu của 《 Lăng Thần 》 toàn bộ truyền vào trong đầu Tô Duệ, bé lúc này mới làm số liệu lần nữa trở lại 《 Lăng Thần 》, về sau cũng chỉ có thể ngốc trong thế giới này......

"Tô Tiểu Tô, chúng ta sẽ còn gặp lại!"

Yên lặng lưu lại những lời này, Tô Duệ cũng dựa theo cách làm dĩ vãng, khởi động trình tự thoát ly thế giới nhiệm vụ......

Trong《 Lăng Thần 》 , vì chúc mừng lễ Giáng Sinh, toàn bộ thế giới được trang trí phù hợp với lễ hội.

Tô Tiểu Tô một mình lẳng lặng đi ở bản đồ không người, bông tuyết rơi đầy đầu vai nhỏ xinh của cô bé.

"Ba ba, mụ mụ."

Tô Tiểu Tô đột nhiên có chút muốn khóc, nhưng là...... Hình như lúc trước ba ba quên mất cho bé giả thiết tuyến lệ?

Bé lúc trước được giao cho tình cảm của nhân loại, nhưng không được giao cho quyền lời khóc thút thít, Tô Tiểu Tô bên tai tựa hồ lại nghĩ tới trong thế giới nào đó, thanh âm Tô Duệ trầm thấp --

Về sau con được gọi là Tô Tiểu Tô, là con gái của ta cùng Tô Vãn.

Thế giới của con không cần nước mắt, bởi vì chúng ta sẽ không làm con khóc.

Ở thế giới kia mình tồn tại nhất định là đặc biệt nhất, hạnh phúc nhất?

Tô Tiểu Tô bỗng nhiên có điểm ghen ghét, ghen ghét bản thể của mình.

Lúc này Tô Tiểu Tô cho rằng mình vĩnh viễn bị nhốt ở thế giới 《 Lăng Thần 》 này, bé cũng không biết rằng trong tương lai một ngày nào đó, bé sẽ cùng Tô Duệ và Tô Vãn gặp lại......

~~~~~~~
Hết thế giới thứ 4 rồiiii....

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top