Tên gốc: 白月光男神自救系统Tác giả: Tây Khứ Đích Thương Hiệp (西去的枪侠)Biên tập: Diệp. Tình trạng bản gốc: Toàn văn hoàn. (153 chương) Tình trạng bản edit: Hoàn. Nguồn truyện: http://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=2904122 Tag: Khoái xuyên, hệ thống, chủ thụ, niên hạ, hài. BẢN EDIT PHI THƯƠNG MẠI, ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, XIN ĐỪNG CHUYỂN VER HAY MANG ĐI NƠI KHÁC NGOÀI TRANG WATTPAD CỦA @DiepKatori.…
Tác Giả: Trúc tự thủy cátTựa Gốc: Trò Đùa Lớn DầnTình Trạng chính văn: Hoàn - 102 chươngTình Trạng Bản Edit: HoànEditor: Esley (Trần Gia), cùng những editor khác được ghi tên trên từng chươngNội Dung: Hiện đại, hàiNhân Vật Chính: Diệp Vũ Trung, Tề Thấm KhảiTruyện được đăng tải tại website:http://www.bachgiatrang.com/forum.php…
- link : http://wikidich.com/truyen/mau-xuyen-nu-chu-gia-lam-nu-xung-mau-lui-WSB4pO8h7F2cednF - tác giả : Tố Thủ Triệp Chi - convert : ánh nguyệt, kỷ kỷ - văn án : Thanh Hà quận chúa Cố Thịnh Nhân đã chết.Nàng dung sắc quan kinh hoa, tài danh động thiên hạ, lại thua ở một cái mọi thứ không bằng chính mình nữ nhân trong tay.Thẳng đến sau khi chết, Cố Thịnh Nhân mới hiểu được, chính mình bất quá là một cái nữ xứng nghịch tập chuyện xưa nữ chính, xứng đáng chính là xuyên qua nữ xứng pháo hôi......Thuần trắng không gian nội, Cố Thịnh Nhân mặt vô biểu tình tiếp thu hệ thống truyền cho nàng ký ức......Hệ thống: "Đầu năm nay, nữ xứng muốn xoay người, pháo hôi muốn nghịch tập, người qua đường muốn xoát tồn tại cảm, thân là nữ chủ, ngươi chính là các nàng lớn nhất chặn đường thạch."Cố Thịnh Nhân trong ánh mắt lập loè hàn mang, cười phong hoa tuyệt đại: "Vậy để cho ta tới nhìn xem: Ai, mới là hẳn là bị đá rớt chướng ngại vật, ai, lại là cuối cùng người thắng!"Những cái đó muốn xử lý nữ chủ thượng vị nữ xứng nhóm pháo hôi nhóm, các ngươi tưởng hảo, muốn chết như thế nào sao?Bổn văn 1V1.___((( nếu có vấn đề về truyện hay nhận xét, nhớ cmt và vote nhe~ )))___…
VIỄN KHÊTác giả: NeletaThể loại: nhất thụ lưỡng công, hiện đại, 3P, song tính, sinh tử, hơi ngược, sủngNhân vật chính: Triển Tô Nam x Kiều Thiệu Bắc x Cố Khê=============================VĂN ÁN_____Tại sao?Đối mặt Kiều Thiệu Bắc cùng Triển Tô Nam đang giận dữ, trong đầu Cố Khê chỉ có một nghi vấn.Tại sao?Rố cục cậu đã làm sai cái gì?Cơn đau của thể xác không thể nào sánh với sự tổn thương trong tim.Có đúng không, Cố Khê với "vết thương" chưa kịp lành lặn luôn tự hỏi chính mình.Bí mật của thân thể cùng với một bí mật khác...Vì bí mật này, cậu nhất định phải cố gắng mà sống sót, cắn răng chịu đựng.....Mười hai năm, tất cả đều muối bỏ biển*...Gặp lại nhau, nỗi niềm xúc động cùng sự bi thương giờ chỉ còn lại sự bình thản...Cậu vẫn là Cố Khê nhưng là một Cố Khê đã thay đổi.Tựa như dòng suối đã chảy xuôi thì vô phương chảy ngược lại.-==========================================ĐÔI LỜI. Đây là bộ truyện mik tự ý LƯU TRỮ chưa qua xin phép. nhưng mik sẽ trick dẫn nguồn rõ ràng .Vì sao mik bất chấp Lưu Trữ. vì nó quá hay. Đọc xong đều đầu tiên mik nghĩ là "IN NÓ RA NGAY" nhưng mik lại có thói quen đọc truyện bằng PHONE. Phí quá. Nên ik đã lưu trữ tại WATTPAD riêng của mik. Mik đọc hầu như gần hết các bộ của tác giả Nelata. Đọc Viễn Khê , ik lại thấy đâu đó bóng dáng mơ hồ của Tiêu Tương Thủy Sắc . Đọc đến trang cúi , lại dở lại các trang gây cấn đọc tiếp lần nữa, giống như bị ghiền ấy. Nên nếu các bn EDIT truyện có vô tình thấy đc có thể Nt để tớ gỡ truyện xuống . Và in ra dấu lu…
Văn án: Đại hôn ngày đó bị hưu, thân là đích nữ của phủ Thừa tướng - Âu Dương Vũ vì thế mà bị toàn bộ Đông Tấn quốc cười nhạo vào mặt . Nàng - là một đặc công khét tiếng của thế kỉ 21 không ngờ lại có thể xuyên không đến cái thời cổ đại này.. Cái gì? Hưu ta , ta vui mừng còn không hết thì cái tên Dạ Trọng Hoa- Nhị hoàng tử của Tây Lăng quốc lại lấy sáu tòa thành của mình ra làm sính lễ ... để cưới nàng? Hừ, bổn cô nương ta, ngươi nghĩ muốn cưới là cưới được sao? Đại hôn ngày đó, nàng tìm cách chạy trốn, bỏ mặt Dạ Trọng Hoa một mình. Được......Giỏi lắm! Trên gương mặt hoàn mỹ không tỳ vết của Dạ Trọng Hoa chợt cong lên ý cười nhàn nhạt mà lạnh lùng . Để xem hắn đuổi bắt nàng về như thế nào rồi sau đó từ từ mà dạy dỗ !! [ Đoạn ngắn thứ nhất ] Âu Dương Vũ: Vì sao lại tốt với ta như vậy? Đáng giá sao? Dạ Trọng Hoa: Tiểu Vũ của ta , vì sao nàng lại không tin ta . Đời này kiếp này, Dạ Trọng Hoa ta chỉ yêu duy nhất một người. Không phải nàng thì là ai? [ Đoạn ngắn thứ hai ] Âu Dương Vũ: Ngươi có thể cho ta cái gì? Dạ Trọng Hoa: Chỉ cần ngươi muốn và chỉ cần ta có. Âu Dương Vũ: Ngươi có thể cho ta cả thiên hạ sao? Dạ Trọng Hoa: Ta không thể cho ngươi thiên hạ này, nhưng toàn bộ thế giới của Ta đều cho ngươi. [ Đoạn ngắn thứ ba ] Dạ Trọng Hoa:"Tiểu Vũ, nếu như có kiếp sau ngươi nguyện hóa thành vật gì?" Âu Dương Vũ nghĩ nói :"Hoa điệp trùng ngư, phi cầm điểu thú."…
Tên truyện: Đại Minh Tinh Tác giả: Hoa Mãn Trọng LâuThể loại: Giới giải trí, song tính, sản nhũ, sinh tử, bao dưỡng, H vănEdit: Voi CòiBeta: WXBZ Nguồn: kamui_chan (đang tìm profile bạn ý để xin phép) Tình trạng: Đang tiến hành*TRUYỆN EDIT CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ NÊN MONG MỌI NGƯỜI KHÔNG REUP*…
Tác giả: Quan Tuyết YếnThể loại: Đam MỹTên gốc: Hữu chủng bài trực ngã_________________________________________Thường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)…