Chap 3-Guria

Sau khi giao dịch hoàn tất, Ryu Minseokie bị kéo về phía Lee Minhyung. Em im lặng, không kháng cự, nhưng trong lòng lại dấy lên một cảm giác kỳ lạ. Liệu cuộc đời em sẽ như thế nào khi bị sở hữu bởi người đàn ông này?

Trên con đường dẫn về lâu đài của Minhyung, bầu không khí giữa họ có vẻ như không có gì đặc biệt. Nhưng khi vào đến phòng, cậu ta đã đặt em xuống ghế và quỳ xuống.

"Em cần gì thì có thể bảo tôi mà," Minhyung nói, tay anh nhẹ nhàng chạm vào bàn chân Minseokie, rồi hôn lên mu bàn chân ấy một cách nhẹ nhàng, như một cử chỉ chăm sóc đầy âu yếm.

Minseokie ngồi yên trên ghế, đôi mắt nhìn xuống, cảm nhận được hơi ấm từ đôi môi của Minhyung khi anh hôn lên mu bàn chân mình. Em chưa bao giờ tưởng tượng mình sẽ ở trong một tình huống như thế này. Sự mềm mại, sự dịu dàng mà Minhyung dành cho em thật kì lạ. Cảm giác đó khiến Minseokie không khỏi hoang mang, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng nó tạo ra một cảm giác an toàn, điều mà em chưa bao giờ cảm nhận được từ khi rời bỏ khu rừng ấy.

Minseokie mím môi, không biết phải nói gì. "Tôi... tôi không biết phải làm gì bây giờ," em thì thầm, giọng nhẹ như cơn gió thoảng.

Minhyung ngẩng đầu lên, đôi mắt anh nhìn thẳng vào Minseokie, ánh nhìn đầy kiên định và bình tĩnh. "Không cần phải lo lắng về điều đó. Em không cần phải làm gì cả. Anh ở đây, và anh sẽ bảo vệ em."

Minhyung đứng dậy, rút tay ra khỏi bàn chân Minseokie rồi nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh. Anh không vội vàng, không ép buộc. Cứ thế, không khí giữa họ tràn ngập sự im lặng đầy thấu hiểu.

"Em có thể hỏi tôi bất cứ điều gì, Minseokie," Minhyung nói, ánh mắt anh dịu dàng, không có chút gì gọi là quyền lực hay chiếm hữu. "Anh không muốn em cảm thấy như mình bị giam cầm. Anh chỉ muốn em cảm thấy tự do... trong chính không gian của chúng ta."

Minseokie ngước nhìn anh. Thật sự là như vậy sao? Vậy nếu em bảo với người này rằng em muốn tự do thì liệu cậu ta có cho em không?

"Tôi muốn tự do. Tôi muốn được trở về khu rừng với anh trai tôi... như vậy có được không?" Minseokie cảm thấy một chút sợ hãi khi câu hỏi của mình treo lơ lửng trong không gian. Cậu không biết liệu Minhyung có hiểu được mong muốn ấy, liệu có thể chấp nhận việc cậu muốn thoát khỏi sự kiểm soát của anh.

Và có vẻ, Minseok đã bị vẻ bề ngoài và sự dịu dàng của Minhyung đánh lừa. Hắn ta yêu em nhưng sẽ không để em được tự do.

Minhyung lắng nghe câu hỏi của Minseokie một cách im lặng, ánh mắt anh không thay đổi, nhưng một sự lạnh lùng bất ngờ xuất hiện trong đáy mắt. Câu hỏi mà Minseokie đưa ra, dường như khiến anh suy nghĩ lại về những gì mình đã hứa. Lúc này, không còn sự dịu dàng trong giọng nói của anh, mà thay vào đó là một chút gì đó sắc bén, như thể anh đã sẵn sàng đối mặt với bất kỳ sự phản kháng nào.

Minseokie nhận ra ngay sự thay đổi đó. Em khẽ nín thở, cảm giác hoang mang lại một lần nữa dâng lên. Liệu đây có phải là lúc mà sự thật về người đàn ông này bắt đầu lộ diện?

Minhyung từ từ đứng dậy, đôi mắt anh nhìn thẳng vào Minseokie, ánh mắt không còn ấm áp, mà trở nên sắc bén, thâm sâu. "Tự do, à?" anh nói, giọng điệu nhẹ nhàng, nhưng như có chút gì đó lạnh lẽo. "Em nghĩ rằng mình có thể có được nó dễ dàng vậy sao?"

Minseokie cảm thấy một cảm giác không thể diễn tả nổi trong lòng, như thể em vừa bị xô đẩy vào một cái hố sâu không đáy. Em không nghĩ rằng Minhyung sẽ phản ứng như thế này. Em đã nghĩ rằng, với sự dịu dàng anh đã dành cho mình, có lẽ anh thật sự muốn em được tự do.

Minhyung bước lại gần Minseokie, ánh mắt anh không rời khỏi cậu, nhưng lần này có một tia nguy hiểm trong đó. "Em thuộc về tôi, Minseokie," anh thì thầm, giọng nói nhẹ như gió nhưng lại mang đầy sự ép buộc. "Và tôi không cho phép bất cứ ai, kể cả em, được phép rời khỏi tôi."

Câu nói của anh khiến Minseokie cảm thấy như mình vừa bị chôn vùi trong một ngôi mộ lạnh lẽo. Tự do? Em chưa bao giờ biết rằng tự do lại có giá đến vậy. Và giờ đây, nó trở thành thứ mà em không thể chạm tới, dù chỉ là một chút.

Minseokie lùi lại, tay nắm chặt lấy mép ghế, giọng em run rẩy. "Anh... anh nói vậy là sao? Tôi không phải là đồ vật của anh."

Minhyung không đáp lại ngay. Anh chỉ lặng lẽ tiến lại gần hơn, rồi dừng lại khi chỉ còn cách Minseokie một bước. "Em không phải là đồ vật, Minseokie. Em là thứ mà tôi đã lựa chọn, là thứ mà tôi sẽ bảo vệ, dù em có muốn hay không." Anh nói, giọng trầm và đầy quyết đoán, như thể đây là một sự thật không thể thay đổi.

"CÚT RA, TÔI MUỐN TỰ DO."

Minseok gào ầm lên, em đẩy mạnh người đàn ông ra và cố gắng lao thẳng đến cánh cửa phòng. Em muốn chạy trốn, em không muốn bị giam cầm bởi người đàn ông khốn kiếp này. Nhưng có lẽ điều đó là không thể đối với một yêu tinh bé nhỏ như em.

Cửa phòng ấy vậy mà không mở ra sau bao lần Minseok cố gắng vặn lấy cái tay nắm cửa một cách bất lực. Em gào khóc, tay đập mạnh vào cửa. Nhưng chẳng để cho đôi tay của em phải sưng đỏ, Minhyung đã lao vội đến mà bế thốc em lên và hôn nhẹ vào đôi tay nhỏ ấy như sợ rằng nếu để lâu một chút nữa thôi, đôi tay này sẽ bị thương mất. Lúc đó, Minhyung sẽ cảm thấy đau lắm.

Minseok giãy giụa trong tay Minhyung, cảm giác tuyệt vọng và tức giận trào dâng trong lòng. Em vẫn gào ầm lên cho đến khi người đang bế em lại đặt em xuống, đè Minseok vào cửa mà cưỡng hôn em. Cho đến khi em khó thở mà phải vỗ mạnh vào lưng thì Minhyung mới chịu buông tha.

 Song, cái người to xác này lại rúc vào cổ của Minseok. Lưỡi của anh ta thè ra liếm dọc yết hầu của Minseok khiến em khó chịu mà rên lên một tiếng. Tay nhỏ nhắn cố gắng đẩy đầu của người này ra. Nhưng đôi tay đó đã bị một bàn tay lớn nắm chặt và đưa lên môi hôn hít.

"Lee Minhyung, là tên của anh nhưng em cứ gọi là Minhyung, em yêu."

"K-không mà... ah~ cút ra tên khốn."

Ryu Minseok hoảng loạng khi nhận thấy bàn tay to kia bắt đầu sờ soạng cơ thể em, chúng luồn vào trong lớp lụa mà tiến tới hai bầu ngực sữa của em mà bóp nắn. Lee Minhyung dùng đầu gối cọ sát lồn nhỏ của em. Em đỏ mặt khi nhận ra nước dâm đang rỉ ra và thấm lên chiếc quần Âu của Minhyung, cơ thể của elf đúng là đáng ghét.

"Đúng rồi, gọi tên anh đi đĩ nhỏ."

Hắn xé toạc mảnh vải đang quấn trên người em, cổ họng Minhyung cảm thấy khô khốc khi chiêm ngưỡng toàn bộ cơ thể của yêu tinh nhỏ này, hắn nhào vào hai núm ti nhỏ hồng hào kia mà cắn liếm mặc cho Minseok đang rên rỉ chửi bới và nắm tóc hắn dựt mạnh. Không sao cả, em ý chỉ đang làm nũng và đòi hòi thôi.

"Minseokie ơi, để anh thương bạn nhỏ nhé."

Lee Minhyung chẳng thể chờ em đưa ra câu trả lời. Hắn đặt em nằm xuống sàn đá lạnh, tay hắn tách đôi chân trắng hồng ngắn cũn kia ra mà ngắm nhìn cái lồn hồng mọng nước kia. Minhyung liếm nhẹ môi em, mặc sức cho em kêu gào đừng nhìn nơi đó của em. Hắn cứ vậy mà cúi xuống, phả hơi nóng vào bím nhỏ, hai mép thịt như cảm nhận được mà mấp máy mời gọi hắn.

"ah~ ....đừng mà, cút cút ra hức đừng liếm mà~."

Cái lưỡi ấm nóng ấy liếm dọc miệng dưới nhỏ xinh của Ruy Minseok.  Em cong người, cắn môi rên rỉ ấy vậy mà bím nhỏ lại không nghe lời chủ, nó co bóp và tiết ra nhiều nước dâm khi lưỡi của Minhyung đâm vào trong. 

"kẹp chặt như này cơ à, đúng là dâm quá đấy bạn nhỏ ơi."

Lee Minhyung không thể giấu đi sự phấn khích trong ánh mắt của cậu, hai ngón tay lớn sau đó đã chen vào chọc ngoáy và tìm kiếm điểm G bên trong em, lưỡi hắn cứ trêu đùa hột le nhỏ của Minseok mãi khiến em phải đạt cực khoái, nước dâm từ lồn nhỏ bắn ra đầy mặt Minhyung. Hắn cười và liếm nhẹ thứ nước đó trước mặt em rồi rút mạnh hai ngón tay trong bím hồng ra mà đút vào miệng Minseok, bắt em phải liếm chúng.

"Ưm-m~ ưm...~"

"Ngọt quá đúng không Minseokie của anh. Bạn nhỏ có thích em bé không, anh cho em nhé."

"K-không, tôi không muốn làm cái đó."

Ryu Minseok hoảng sợ nhìn người đang ở trên mình. Hắn ta bắt đầu cởi quần áo của bản thân, giải thoát cho cái thứ to lớn kia. To như thế làm sao mà em chịu được, sẽ chết mất. Không muốn, Minseok không muốn. Em lắc đầu kịch liệt và liên tục nói rằng bản thân không muốn, xin hắn đừng làm như vậy với em.

Nhưng em ơi, em chỉ là một nô lệ tình dục mà hắn mua về thôi, em làm gì có quyền đấy. Lee Minhyung mặc kệ vẫn tiếp tục động tác của mình. Con cặc to béo của hắn đặt trước miệng bím nhỏ của em mà cọ sát lên xuống mấy lần. Song, hắn cúi xuống hôn tráo lưỡi với em, hông thúc mạnh đâm lút cán vào thẳng trong cái lồn mọng nước ấy.

Lỗ nhỏ co bóp kịch liệt khi lần đầu bị đâm chọc như vậy, máu trinh chảy dọc thân cặc hòa trộn cùng với nước dâm mà bạn nhỏ tiết ra. Mắt Minhyung nổi gân máu, rời khỏi môi em mà dập mạnh vào tử củng nhỏ. Hắn biết em chưa đủ tuổi trường thành nhưng làm đéo gì phải quan tâm chứ, chịch cho bạn nhỏ này sướng đến chết mới là thứ đáng để chú ý. 

Hắn mạnh bạo nắm lấy eo Minseok mà bắt em phải nhún theo nhịp địt của hắn. Người Minseok căng thẳng đến toát mồ hôi, em thở dốc, đôi tay nhỏ nắm chặt lấy cánh tay to lớn của hắn để cố gắng tiếp nhận những cú thúc của Minhyung. 

"Sướng không bạn nhỏ, ngày nào anh cũng địt bé như này nhé, địt cho em có thai."

"Bắn cho em đến ngày ngày chỉ thèm tinh dịch của anh nhé."

"anh yêu em, Minseokie."
"vợ ơi~"

Nước bọt theo khóe miệng của bạn nhỏ cứ vậy mà chảy xuống, em rên rỉ suốt đến mức chẳng thể khép được miệng xinh lại. Còn hắn thì cứ vừa dập lồn nhỏ của em, vừa liếm láp và thì thầm bên tai em những câu nói dâm dục.

"Ư ư... ah um~  đừng mà, chịu hong nổi ~"

"Ừ không dừng lại đâu, đổi tư thế nhé bạn nhỏ ơi."

Lee Minhyung cứ vậy mà xoay người Ryu Minseok lại, cặc nóng vẫn ở trong lồn nhỏ chà sát khiến em ngửa cổ rên lớn mà xuất nước dâm đợt tiếp theo. Bỗng nhiên hắn lại chẳng động đậy gì cả cứ mặc nhìn em đang nằm gục xuống sàn, mông và lồn nhỏ vẫn dính chặt lấy hông với cặc bự của hắn. Minseok thở hổn hên, em cứ nghĩ vậy là kết thúc rồi. 

"Nếu em bò được đến cửa sổ kia, anh sẽ thả em đi."

Lee Minhyung đè lên người Minseok mà thì thầm vào tai em, hắn lại trao em những nụ hôn để đánh thức em ra khỏi khoải cảm ban nãy. Minseok vừa nghe đến vậy đầu óc lập tức tỉnh táo lạ thường, em nhanh chóng cố gắng buộc lồn nhỏ phải rời khỏi con quái vật kia. 

"Ahhh~~"

Hắn ấy vậy mà tiến đến dập mạnh, kéo em lại trong lúc em đang bò. Minseok nức nở khi lồn nhỏ bị địt đến sưng đỏ, một tay hắn thì xoa nắn hột le nhỏ của em, tay còn lại thì bóp chặt lấy bầu ngực nhỏ nhắn kia, miệng Minhyung cứ liên túc cắn lấy vành tai ửng hồng vì tình dục của Minseok. Nhưng em là một elf kiên cường, em cố gắng bò đến cánh cửa sổ, nước dâm cứ chảy dọc ra sàn. Em rên rỉ, vươn tay cố gắng với lấy khung cửa.

"Sao anh lại để bạn nhỏ thoát dễ dàng được chứ."
 Lee Minhyung lừa em, hắn bắt em chổng mông cao lên, đè Minseok bé nhỏ lên kính cửa số mà dập điên cuồng, người em bé co giật theo nhịp chịch của hắn. Sau đó Lee Minhyung lại tiếp tục xoay người em lại, đối diện để em nhìn thẳng vào mắt hắn. Hắn hôn em rồi bắt em nhìn vào nơi cả hai đang giao hợp.

Lee Minhyung tăng tốc, tìm đến tử cung non nớt rồi xả những nùng tinh vào trong. Bụng nhỏ của Ryu Minseok run lên vì thứ tinh dịch nóng hổi kia. Em cũng kiệt sức mà lả đi trong vòng tay của hắn, mặc cho Minhyung muốn hôn hít ôm ấp em như nào cũng được.

"Để anh cho em gặp anh trai em nhé, bạn anh chắc đang chăm sóc rất tốt cho anh trai em đây."

"a-anh ơi..."

Lee Minhyung hôn lên trán em, rồi đưa cho em một tấm gì đó màu đen, rồi đột nhiên cái tấm đấy hiện lên những hình ảnh và tiếng kêu dâm dục. Trong đó là hình ảnh anh trai em Choi Hyeonjoon đang bị cương hiếp bởi một người đàn ông to lớn. Anh trai em rên rỉ và gọi hắn ta là 'chồng' còn người đàn ông kia cũng chiều chuộng mà kêu ' vợ vợ'. 

Em đờ người trước những hình ảnh trước mắt. Rồi bỗng em bật khóc nức nở, quăng mạnh cái thứ trên tay em xuống đất khiến nó vỡ tan. Lee Minhyung nhếch cười xong ôm em vào lòng dỗ dành và bảo rằng sau này em cũng phải như thế với hắn. Vì hắn yêu em lắm.









Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top