(Amerus) Một cột mốc sống 1
Đoạn video trên là minh hoạ cho trang phục, ngoại hình, ko phải là chính xác, tự tưởng tượng trong khi đọc :3
Ame: Nửa thú, nửa người.
Russia: Người thú
_______________________________________
"Này chàng trai! Mang thêm bình rượu tới đây!"
Với cái giọng ẻo ả khó nghe do say rượu của gã, họng gã cứ như đang tự ăn lưỡi chính nó vậy. Dù thế, cậu trai ấy vẫn biết gã muốn gì mà nhanh chóng mang một chầu rượu tới bàn của 4,5 người đàn ông to khoẻ. Có vẻ như họ vừa mới trúng mánh lớn, mong rằng cái bàn của cậu sẽ ko bị gãy ra làm đôi...
"Cậu bé! Thức ăn của bọn ta đâu!?"
"Vâng! Tới ngay!"
Cứ như thế một đêm của cậu lại kết thúc như ngày nào...
"Chào bé con nhá! Bọn ta đi đây!"
"Về nhà cẩn thận!"
Sau khi chào tạm biệt những vị khách quen, cậu bé ấy liền quay lại với công việc dọn dẹp đống lộn xộn trong quán. Vẫn còn một vài vị khách, có thể thấy một trong số họ đã gục tại bàn vì say. Cậu sẽ gọi họ dậy sau...
*Tiếng cánh cửa quán mở*
"Êy! Russia, còn rượu ko!?"
Một anh chàng tóc vàng bước vào, đầu đội chiếc mũ cao bồi nổi bật. Nếu nhìn kĩ thì bạn sẽ nhận thấy anh ta ko phải là con người... Đôi tai như hai chiếc cánh nhỏ mà vểnh lên sau lớp mũ, đằng sau chiếc áo choàng dài là một lớp lông mỏng men theo viền mặt anh ta mà xuống tới cổ và dày ở phần ngực. Ko phải để dễ thấy những điều này, người thú rất ghét bị dòm ngó bởi ngoại hình của họ. Trừ khi họ cảm thấy an toàn, đến nỗi những chiếc móng vuốt đằng sau lớp áo cũng nhô ra, thoải mái di chuyển trên đầu ngón tay mà lấy mũ trên đầu hắn xuống.
"A~ Thật thoải mái làm sao~ Dù đây là quán rượu nhưng mùi hương vẫn đỡ hơn nhiều."
Hắn vuốt tóc, những chiếc móng chim dài và sắc nhọn lại đc hắn coi là hàng lưỡi lược để mà chải chuốt cho chính mình. Rồi hắn rùng mình, co người lại và xù lông. Đôi cánh to lớn phía sau lưng hắn cũng dần hiện ra sau lớp áo choàng, mở to rồi dần thủ nhỏ lại, ngay ngắn vào nhau. Có vẻ như là một vài động tác giãn cơ...
"Làm ơn đừng làm như thế trong quán của tôi, Ame. Ko phải ai cũng dễ chịu khi thấy lông trong đồ ăn của họ đâu."
Mặc cho cậu đang phàn nàn, nụ cười trên môi anh ta vẫn còn. Vô tư và ko quan tâm tới hậu quả, đúng là một kẻ ngốc...
"Thế vẫn như cũ à? Anh có giỏi uống đâu."
Rồi cậu đẩy ly rượu đến tay hắn, cầm lấy mà uống một ngụm.
"Nhưng ít ra nếu tôi say thì tôi sẽ có chỗ ngủ miễn phí~"
"Tôi ném anh ra ngoài giờ"
Nghe thấy câu nói ấy, hắn chỉ cười nhỏ. Gỡ cặp kính đen của hắn ra mà nhìn cậu, đôi mắt xanh ấy như xoáy vào sâu trong cậu.
"Tôi tưởng là mắt của loài chim đại bàng như các anh thường phải có màu vàng chớ?"
"Thế từ khi nào loài gấu nâu nhà cậu lại có màu lông trắng và đôi mắt vàng như loài chim thế kia?"
"... Ha..."
Cậu cười trừ.
"Đúng là cái đồ lươn lẹo nhà anh"
Rồi cậu quay lại, đặt dĩa thịt tươi xuống mặt bàn. Thả lỏng cơ thể mà cúi người về phía trước, dựa vào thành bàn. Nhìn người trước mặt, cậu cảm thấy nhẹ nhõm. Bất giác nở một nụ cười nhẹ...
"Anh chưa tính nghỉ hưu nữa à?"
"Từ khi nào mà khái niệm già đi của loài người lại đc áp dụng cho người thú như tôi thế này?"
Hắn uống một ngụm, đáp.
"Anh chỉ có nửa thú thôi, Ame."
Cầm lấy bình rượu mà rót thêm vào.
"Có khi anh còn chết trước tôi"
"... Nếu vậy..."
Hắn ghé sát lại gần...
"Tôi phải tranh thủ thời gian với cậu mới đc"
"... Úng nước nè!"
Cậu tán thẳng vào đầu Ame, tất nhiên là cậu đã dùng lực rất nhẹ cộng thêm việc cậu đã thu móng tay vào rồi nên cú đánh khi nãy chả khác nào là mèo vờn cả.
"Lớn tuổi mà còn như thế, giờ có về với gia đình anh chắc thành rắn mất đầu quá"
"Haha, cậu bạo lực quá đi..."
Có vẻ như Russia đã chạm đến nỗi đau của hắn, nghĩ cũng phải. Hắn đã mấy năm chưa về thăm nhà mà.
"Giờ về vẫn còn kịp đó, Ame. Ý tôi là, dù sao anh cũng là con trai trưởng trong nhà. Mà gia đình anh lại rất có địa vị trong giới thượng lưu nữa, tôi biết anh ghét bị bó buộc trong các quy tắc nhưng gia đình anh đâu có khó chịu đến thế đâu?"
Vừa nói, cậu vừa xoa đầu người đàn ông đang nằm gục xuống mặt bàn mà rên rỉ. Loay hoay, nghịch ngợm vuốt vẻ những lọn tóc của hắn. Mái tóc vàng như ánh ban mai chói rọi của mặt trời, từng sợi tóc như những cọng chỉ vàng đc dệt lại với nhau thành từng mảng. Thật là đáng tiếc khi hắn ko hề coi trọng vẻ đẹp mà nhiều người mong muốn thế này... Cậu thật sự thích nó.
"Nhìn chúng toả sáng này..."
Bỗng anh nắm lấy tay cậu, ngước mặt lên nhìn cậu mà nói.
"Dừng lại đi, tóc tôi sắp thành cái ổ quạ rồi này."
"..."
Trong phút chốc, cậu ngơ ngác nhìn hắn. Nếu có cái ổ quạ nào mà đẹp như thế thì chắc đã bị lũ con người tranh nhau... Rồi Russia nhìn bàn tay đang nắm lấy cổ tay cậu, nó ấm nóng, trông thô ráp nhưng lại có vẻ mềm. Dù Ame đã nắm rất nhẹ nhưng những đường cong xương khớp tay vẫn hiện lên rất rõ, tộc chim thường có sức nắm rất khủng khiếp... Đó là những gì anh đã đọc trong sách.
"Russia, cậu sao thế?"
"... Ko có gì..."
Rồi cả hai bỏ tay nhau ra, Russia bối rối. Nhanh chóng quay lại chủ đề chính.
"Với lại theo lời anh nói thì có vẻ mấy chục năm nữa anh vẫn sẽ còn rất trẻ, vậy nên tôi chắc mấy quý cô cũng ko ngại mà tiếp cận một ông già như anh đâu"
Russia nhịn cười, chống cằm nhìn anh. Còn Ame cũng nở một nụ cười nhẹ, có vẻ như anh vẫn chưa quyết định đc phương hướng đường bay của mình...
Và cứ như thế hai người họ lại cùng nhau tám chuyện cho đến khi một trong hai người họ say...
_______________________________________
Ame:
Russia:
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top