Chap 25: Kiss & Makeup

• 1 năm sau •

"Lisa?"

"Chae! Ôi trời, cậu đang ở đâu?

"Mình không sao. Nhưng mình cần cậu."

"Cậu đang ở đâu? Mình đang trên đường tới."

"Mình đang ở bãi biển Saga, xin hãy đến nhanh đi."

"Mình đang đến, đừng lo lắng baby."

•••

Lisa nhanh chóng đến bãi biển quen thuộc. Cô đã không đến đây một thời gian và gần như cảm thấy nhkhi bước xuống cát. Trống rỗng, không có gì ngoài tiếng sóng biển.

"Rosé!" Lisa gọi, đi bộ xa hơn trên bãi biển. Đôi mắt màu nâu của cô quét dọc theo bãi biển trước khi đáp xuống một thứ gì đó kỳ lạ trên cát.

Có một ánh sáng nhỏ nhấp nháy và khi cô đến gần hơn, cô nhận ra đó là một ngọn nến. Chiếc đèn pha trà nhỏ bé nằm trên nắp một chiếc bình Masson.

Cúi xuống, cô tò mò nhặt chiếc lọ Masson lên. Thổi tắt ngọn nến, cô vặn nắp ra và đưa tay vào bên trong.

Một chiếc máy bay giấy màu hồng có kích thước bằng một con chuột. Mở ra, cô đọc tờ giấy nhớ.

'Follow the paper planes'

Ngay lập tức, cô nhận ra dòng chữ viết tay hoàn hảo. Một nụ cười nhỏ nở trên môi và cô bắt đầu đi tìm cái tiếp theo.

Chúng nằm rải rác dọc theo bãi biển thành một con đường mòn. Nhặt từng chiếc máy bay giấy trên đường đi, trái tim cô căng ra, nở rộ nụ cười.

'She likes pink, and I like her.'

'Clowns scare her, but I don't.'

'Because I kissed her first and she kissed back.'

'Because she likes me just the way I am.'

'Because Her eyes hold the secrets I long to tell.'

'I need her, and she needs me.'

'Because She's the Answer to all my questions.'

'Because We're two clueless fools.'

'I'm hers, and She's Mine.'

'I love her, and she loves me.'

'Because I'm her island in the flood.'

'Because she's worth fighting for.'

'Because She's my hero.'

Trên tay cô có đống máy bay và lúc này cô không cầm được nước mắt. Cô lần theo những chiếc lọ thắp sáng dọc theo bãi cát cho đến khi đến chiếc cuối cùng. Đôi tay tinh tế mở ra tờ giấy nhớ màu hồng baby, và lần này giọng nói mà cô yêu thích đọc to cho cô nghe.

'Marry Me?'

"Ngay từ ngày đầu tiên gặp cậu, cậu đã cho mình một lý do để yêu cậu, và mỗi ngày kể từ đó, mình lại có thêm một lý do mới. Hãy tin mình khi mình nói với cậu Lalisa à rằng không có đủ giai diệu trên đời để viết ra tất cả lý do tại sao mình yêu cậu. " Chaeyoung nói.

Bây giờ em đang đứng trước mặt Lisa với bông hồng hồng trên tay. Cũng là loại mà Lisa đã mua cho buổi hẹn hò đầu tiên của họ cách đây nhiều năm.

"Khi ở bên cậu, mình như đang bay. Như thể không có gì có thể làm tổn thương mình, hay kéo mình xuống. Mình yêu cậu nhiều hơn những gì mình có thể nói. Vì vậy, mình sẽ mãi mãi là của cậu ... lấy mìnhnhé?" Em hỏi, tràn ngập hy vọng

"Cậu có một tờ giấy nhớ chứ?" Lisa cố kìm nén nước mắt.

Rút một chiếc từ túi quần, em đưa cho Lisa. Cô gái trẻ viết vội câu trả lời của mình trước khi đưa lại cho em.

"Yes, you idiot"

Rosé bật ra một tràng cười và họ vòng tay ôm nhau thật chặt. Một lúc sau, Lisa lùi ra xa để nhìn vào khuôn mặt em.

"Cậu đã làm cho mình lo lắng phát ốm",

"Mình biết mình xin lỗi. Mình đã ở đây cả ngày, lên kế hoạch cho việc này. Và cũng rất hoảng loạn." Chaeyoung cười khúc khích.

"Mình yêu cậu, Rosie. Luôn luôn và mãi mãi."

* zzz! * * zzz! *

•••

* zzz! * * zzz! *

Tiếng rung liên tục của điện thoại của Chaeyoung khiến Chaeyoung bật ra khỏi dòng suy nghĩ của mình. Lisa liếc qua vai em sang phía đối diện của giường.

"Ai đó?" Lisa thẳng thừng hỏi.

Chaeyoung tắt điện thoại, không thèm liếc cái tên. "Không ai cả."

"Thật không? Chúng ta sẽ làm điều này một lần nữa?" Lisa nhìn em nói.

"Mình thấy không có vấn đề gì Lisa." Chaeyoung thở dài đứng dậy khỏi giường, chọn quần áo trên sàn.

"Chà anh ta có cần phải gọi cho cậu mọi lúc không? Mình có nên hủy kế hoạch của chúng ta để cậu có thể đi chơi với anh ấy không?" Lisa cao giọng.

"Anh ấy là một trong những người bạn thân nhất của mình!"

"Tốt, thật tiện con mẹ nó lợi."

"Cậu ghen à?" Chaeyoung bực bội hỏi.

"Mình không phải ghen để không thích. Mình không thích."

"Mình không làm điều đó," Chaeyoung thở dài mặc một chiếc áo sơ mi và bước ra khỏi phòng.

Để nói rằng mọi thứ đang căng thẳng giữa họ sẽ là một cách nói giảm nói tránh. Cả hai đã ở trên bờ vực thẳm trong vài ngày qua. Giữa lịch trình, gia đình và cuộc sống nói chung, mối quan hệ của họ bắt đầu trượt dốc. Lisa rất buồn. Chaeyoung đã dành nhiều thời gian cho một anh chàng tên Eric, người tình cờ là bạn. Chaeyoung chỉ nghĩ rằng cô đang bảo vệ và kiểm soát quá mức. Điều tồi tệ nhất là cả hai đã nghĩ đến việc kết hôn trong vài tháng qua. Có vẻ như ý tưởng đó là ảo tưởng vào thời điểm này.

Tất nhiên Lisa đi theo em, giơ tay lên, "Yeah Tất nhiên là cậu không phải vậy!"

"Dù sao thì anh ây cũng đâu có tệ thế ?!"

"Anh ta không nên nhắn tin cho cậu chút nào!"

"Mình không giấu giếm cái quái gì hết!" Chaeyoung vung tay lên. "Mình không hỏi cậu rằng cậu nhắn tin cho ai."

"Cậu không cần thế phải không?" Lisa nói. "Chúng ta sẽ tiếp tục? Tiếp tục làm đi làm lại chuyện này?" Lisa nói thêm một cách mệt mỏi.

"Đúng vậy, chúng ta là như vậy, cho đến khi cậu ngừng thiếu chín chắn về nó. Và đừng nghĩ rằng mình đã quên chuyện đêm qua!"

"Mình thậm chí không làm gì cả!"

"Mình nhìn thấy Lisa. Cậu đã nhìn cô ấy,cậu nhìn vào ngực của cô ấy! Mình đã quan sát cậu!"

"Có lẽ nếu mình có được số của cô ấy và cô ấy gọi mình lúc 8 giờ sáng thì cậu sẽ hạnh phúc hơn!" Lisa hét lên, quay đi khỏi Chaeyoung trước khi cô nói điều gì còn ngu ngốc hơn nữa.

"Nếu cạuc muốn cãi nhau với một người không nhìn vào mình, hãy chọn người khác!" Chaeyoung nói trong nước mắt.

Lisa quay lại đối mặt với em. "Mình không muốn bất cứ ai khác, mình muốn cậu!" Cô nói lớn. Hít một hơi thật sâu, cô cố gắng trấn tĩnh, để mắt nhìn xuống sàn. Đặt tay lên hông, cô bước lại gần Chaeyoung. "Mình muốn cậu." Cô thở dài. Lisa đưa tay lên ôm má em, nhìn sâu vào mắt em. "Chúng ta không thể có một cuộc hôn nhân như thế này Park Chaeyoung." Cô thì thầm. "Nhưng mình không thể rời xa cậu."

Họ đứng trong im lặng một lúc, cả hai bình tĩnh lại sau cuộc tranh cãi nảy lửa. Đôi mắt long lanh của Chaeyoung vụt lên bắt gặp đôi mắt đen láy của Lisa.

"Vậy thì hãy nói cho mình biết cậuyêu mình." Chaeyoung nói nhỏ.

"...Mình yêu cậu." Lisa nói khẽ. "Mình sẽ giải quyết đống chuyện nhảm nhí này với cậu dù thế nào đi nữa. Mình hứa với cậu điều đó." Cô kéo Chaeyoung vào lòng.

Chaeyoung tựa đầu vào ngực Lisa, ôm chặt lấy lưng cô với đôi mắt ngấn lệ. "Mình cũng yêu cậu Lisa, xin đừng bao giờ rời bỏ mình." Em cầu xin.

•••

Cát mát lạnh áp vào da khi cả hai ngồi trên bãi biển. Mặt trăng tròn trước mặt, phản chiếu xuống đại dương lung linh, kèm theo vô số ngôi sao trên bầu trời.

Một chai rượu Tequila ở giữa. Họ cần phải loại bỏ những vấn đề của họ, chỉ cho ngày hôm nay.

Một chiếc hộp nhỏ màu đen trong lòng Chaeyoung. "Mình đã nảy ra toàn bộ ý tưởng này trong đầu. Cậu sẽ gọi mình vì lo lắng sau một trận cãi nhau. Mình sẽ dẫn cậu đến một bãi biển, nơi cậu sẽ tìm thấy dấu vết của chiếc hộp Masson đang đợi cậu. Mỗi người sẽ cầm một máy bay giấy với lý do tại sao mình yêu cậu. Mình sẽ đợi cậu với một chiếc nhẫn và cậu sẽ nói đồng ý. " Chaeyoung cười một mình. Nó từ từ mờ đi và em nhìn chằm chằm xuống những ngón chân phủ đầy cát của mình. "Mình đoán mình đã bị ảo tưởng ..."

"Có lẽ chúng ta chưa sẵn sàng." Lisa thì thầm.

"Ừ ..." Chaeyoung buồn bã nói.

Em nhìn thấy Lisa loay hoay gì đó nhưng em muốn nghĩ gì nữa, quá đau lòng để suy nghĩ.

"Đưa mình tay của cậu." Lisa nói, dù sao đi nữa. Chaeyoung nhìn sang cô, cảm thấy Lisa trượt thứ gì đó lên ngón tay mình.

"Cậu đang làm gì đấy?" Chaeyoung lau nước mắt.

"Có lẽ đó là rượu tequila đang nói," Lisa bắt đầu, "hoặc có thể mình biết điều gì tốt cho mình." Cô nói, nhìn vào chiếc nhẫn. "Có thể chúng ta chưa sẵn sàng, hoặc có thể chúng ta đã." Cô nhún vai. "Dù thế nào thì mình cũng cần cậu Park Chaeyoung ... cậu sẽ là của mình chứ?"

Chaeyoung gặp khó khăn trong việc nói ra lời của mình nên em hung hắng gật đầu, ôm chặt lấy Lisa. Lisa cười khúc khích ôm em lại.

"Cảm ơn chúa, điều này sẽ thực sự khó xử nếu cậu nói không." Lisa cười.

Chae's Ring.

•••

Hai mươi phút sau cả hai đều ngà ngà say và gần uống hết chai rượu Tequila. Lisa tợp một hớp rượu trước khi đưa nó cho cô gái bên cạnh với một nụ cười khúc khích.

"Được rồi, chúng ta đã sẵn sàng cho việc này chưa?" Chaeyoung hỏi, đặt cái chai lại trên cát trước khi lấy hộp đen của mình ra.

"Vâng. Cuối cùng thì cậu cũng có thể nói cho mình biết tại sao cậu lại dành cả thời trung học để mang những tờ giấy nhớ chết tiệt đó đi khắp nơi." Lisa nói, giơ cánh tay lên với một nụ cười say đắm.

"Được rồi, bắt đầu." Chaeyoung cười khúc khích khi mở chiếc hộp ra. "Đây cậu có thể chọn."

"Ou như trò xổ số!" Lisa mỉm cười chọn một chiếc máy bay giấy ra khỏi hộp.

"Mở nó ra và đọc đi." Chaeyoung nói.

"She likes pink and I like her." Lisa cười toe toét đọc.

"Không thể nào, cậu đã chọn được cái đầu tiên!"

"Thật sao? Thật là tuyệt vời." Lisa cười khúc khích.

"Ngay từ đầu cậu đã thích mình?" Cô trêu.

"Đúng vậy, và đó là bởi vì cậu đã có cây bút màu hồng dễ thương chết tiệt đó!" Chaeyoung tự hào nói líu ríu khiến Lisa bật cười.

"Được rồi cái tiếp theo." Lisa cười khúc khích.

"Mm! Mình phải chọn!" Chaeyoung ậm ừ giữa cuộc nhậu. Em thọc tay vào hộp và kéo ra một chiếc máy bay khác. "Because Angels exist, and her name is Park Chaeyoung." Em đọc. "Hả? Mình không viết cái này? Làm sao mày vào được đây? Đây là những lý do để yêu Lisa, không phải mình!" Chaeyoung nhíu mày nói với máy bay. Rượu tequila chắc chắn đã làm em say.

Lisa cười khúc khích và lấy máy bay từ em. "Mình viết cái này!" Cô cười. "Mình nhớ mình đã tìm thấy nó trong tay cậu và mình đã cào tên của mình ra và viết tên của bạn." Cô cười toe toét. "Giờ tới lượt của mình!" Rút ra một cái khác, cô ấy đọc to. "Because she's my Hero."

"À, tất nhiên," Chaeyoung gật đầu. "Peter Parker to my Mary Jane." Em cười với đôi mắt nhắm nghiền.

"Mình là người hùng của cậu?" Lisa hỏi.

Chaeyoung cười khúc khích trong tình trạng say xỉn. "Yah Lalisa,"

"Yah Park Chaeyoung," Lisa chế nhạo. Cũng giống như cô đã từng.

"Cậu đã luôn luôn là người hùng của mình." Chaeyoung mỉm cười vỗ nhẹ vào mũi Lisa bằng đầu ngón tay. "Được rồi, cái tiếp theo," em lùi ra xa. "Because She pinky promise."

"The pinky promise? Mình nghĩ là mình nhớ điều đó." Lisa nói. "Mình đã hứa sẽ cưới cậu khi cậu say." Cô cười.

"Tôi nhớ!"

"Không cậu không, cậu đã ngủ!"

"Không ~" Chaeyoung cười ranh mãnh. "Mình nghe thấy cậu babe." Em nhếch mép trước khi trao cho Lisa một nụ hôn. "Cảm ơn vì đã giữ lời hứa." Em nói với đôi môi của cô.

"Mình sẽ không bao giờ phá vỡ pinky promise." Lisa mỉm cười cạ mũi họ với nhau. "Đến lượt ai?"

"Của cậu," Chaeyoung nói, đưa chiếc hộp lên cho cô. Lisa nhắm mắt lại và đưa tay vào. Kéo ra một chiếc Máy bay giấy khác. Cô mở to mắt,lâng lâng trước những câu từ. Cô ngửa đầu ra sau trong tiếng cười khi đọc mẩu giấy nhớ.

"Cái gì? Nó nói cái gì?" Chaeyoung mỉm cười cố gắng bắt kịp. Lisa che mắt thích thú, tiếng cười tắt lịm nhưng nụ cười rạng rỡ vẫn nở trên môi.

"Yah ~" Chaeyoung rên rỉ. "Nói cho mình!"

Lisa cười toe toét ngồi dậy, đặt một nụ hôn nhẹ lên môi Chaeyoung. "Câu trả lời là có, Park Chaeyoung." Cô mỉm cười cầm chiếc máy bay giấy chưa mở ra.

'Marry Me?'

Một lớp hồng nhẹ lướt qua má Chaeyoung, nhưng em vẫn cười không kém. "Chờ đã nó không chính thức cho đến khi cậu đeo cái này vào!" Em lấy hộp và đổ tất cả các máy bay giấy lên cát. Lục tung những thứ còn sót lại, Chaeyoung giơ một chiếc nhẫn kim cương lên. "Marry me?" Em ngượng ngùng cười.

"Mm để mình suy nghĩ?" Lisa vỗ cằm suy nghĩ giả tạo.

Chaeyoung đảo mắt cười, tay vẫn cầm chiếc nhẫn nạm kim cương. "Cậu đoán xem nó có làm mình vui không,"

"Mình đoán nó sẽ làm cậu vui." Lisa đảo mắt tinh nghịch trước khi cười khúc khích và ôm chặt Chaeyoung. "Ừ, mình sẽ cưới cậu."

Chaeyoung khẽ cười, rút ​​tay ra để luồn chiếc nhẫn vào tay Lisa.

"Một chiếc vương miện. Thật vừa vặn." Lisa mỉm cười ngưỡng mộ chiếc nhẫn.

"Cause you're the King to my Queen." Chaeyoung cười toe toét.

"Luôn luôn và mãi mãi babe." Lisa nói trước khi mím chặt môi của họ để ký kết thỏa thuận.

Có thể mọi thứ trong cuộc sống của họ không hoàn hảo, nhưng sẽ có thể chịu đựng được khi họ ở bên nhau, và đó mới là điều thực sự quan trọng.

•••

Sáng hôm sau, ba tiếng đập cửa lớn đánh thức họ. Lisa giật mình tỉnh giấc, ngay lập tức hối hận khi ánh nắng xuyên qua mắt và làm cô đau đầu dữ dội.

Cơ thể của cô như nặng cả tấn khi cô cố gắng đứng dậy. Đó là cảm giác nôn nao hoặc thực tế là Chaeyoung đang say ngủ trên người cô.

"Mở cửa đây!"

Lisa huýt sáo và cẩn thận rời khỏi Chaeyoung, đảm bảo rằng em không ngã khỏi ghế. Tại sao họ lại ngủ trên chiếc ghế dài? Lisa đặt câu hỏi trong đầu khi bước ra cửa. Vò mái tóc rối bù, cô kéo ra.

"Chúa ơi! Mặc quần áo vào đi!" Jennie che mắt.

Lisa nhìn xuống để thấy mình chỉ mặc một chiếc quần đùi ngủ và một chiếc áo ngực. "Chuyện đó xảy ra khi nào?" Cô hỏi to.

"Chúa ơi, em có say không?" Jisoo hỏi đẩy qua cô ra để đi vào căn hộ. Kéo một số hành lý với nàng.

"Nói thật thì một chút." Lisa bẽn lẽn lẩm bẩm khi đóng cửa lại.

"Hai đứa còn chưa đóng đồ sao! Chuyến bay của chúng ta còn ba giờ nữa!" Jennie hét lên.

"Trời ơi, nhỏ tiếng thôi." Lisa ôm đầu rên rỉ.

"Đó là lỗi của em khi uống Pabo!" Jennie mắng mỏ, không tốn thời gian mà tiến vào phòng ngủ thu dọn đồ đạc cho Lisa.

Bốn người họ đang đi chơi trong một chuyến đi dài một năm, một món quà từ Sandara và Taeyon. Khi Jisoo hồi phục sau cơn tái phát tồi tệ, chị đã yêu cầu các bác sĩ cho đi chuyến này để hoàn thành danh sách nhóm của mình. Tất nhiên là chị kéo Jennie, Lisa và Chaeyoung đi cùng. Vì Irene và Seulgi không thể đến.

Lisa và Chaeyoung đã trải qua một năm dài đứt quãng, sự nghiệp gắn liền với sự kì vọng của fan, nhưng họ ưu tiên Jisoo hơn tất cả. Và họ biết rằng những fan luôn bên cạnh mới là những fan thực sự.

"Aish mấy giờ rồi? Sáng sớm thế này chị đã phải xông vào nhà em rồi à?" Lisa rên rỉ trong phòng khách để tìm áo sơ mi của mình.

"Đã gần 12 giờ rồi. Lẽ ra em phải dậy từ nhiều giờ trước." Jisoo nói, ném áo vào người cô.

"Ừ thì, rất tiếc." Lisa nhún vai trong khi mặc nó vào.

"Cái quái gì vậy?" Jisoo chỉ vào cô.

Lisa chạm vào má mình trong tiềm thức. "Đừng có ác ý Unnie đó là khuôn mặt của em." Cô bĩu môi

"Không phải đồ ngốc nay, trên ngón tay của em!" Jisoo hỏi.

Lisa liếc nhìn bàn tay đưa ra trước mặt . "Ồ ... em đoán là em đã đính hôn?" Cô nói. "Chuyện đó xảy ra khi nào nhỉ?" Cô thì thầm với chính mình. "À ừ! Em nhớ rồi!"

"Em đã uống bao nhiêu !? Và cái thứ này lớn quá!" Jisoo kiểm tra tay cô.

"Thật đẹp phải không?" Lisa cười toe toét.

"Đẹp." Jisoo khen. "Nhưng chị không hiểu, chị còn tưởng rằng hai đứa gặp rắc rối gì đó."

Lisa thở dài, "chúng em đã có một thời gian ngắn, nhưng chúng em sẵn sàng vượt qua nó."

"Mấy đứa là những kẻ ngốc, biết không?" Jisoo cười khẽ.

"Chúng ta chỉ là hai kẻ ngốc không biết gì," Lisa nhún vai.

•••

"Chúng ta đã thoát hay sao?!" Jisoo nói nhảy xung quanh khu vực chờ đợi.

"Chu ngồi đi." - Jennie nói, nhìn xung quanh với vẻ ngượng ngùng đỏ mặt.

Nàng nắm lấy tay Jisoo. Jisoo ngồi xuống trong lòng Jennie, vòng tay ôm nàng. "Xin lỗi, chị quá phấn khích," Jisoo cười rạng rỡ.

"Em biết chị mà." Jennie cười toe toét.

"Em vẫn còn lo lắng hả Jendeuk? Chị đã nói với em là chị sẽ không sao mà. Em không cần phải lo lắng." Jisoo nói, vuốt tóc nàng. "Đây là cơ hội để chúng ta sống cuộc sống một cách trọn vẹn nhất." Chị nói thêm, luồn ngón tay vào giữa tay Jennie. "Cùng nhau." Chị mỉm cười hôn lên bàn tay đang siết chặt của họ.

"Em yêu chị Jisoo. Đừng quên Được chứ?" Jennie cười tinh nghịch.

"Được rồi, Jennie. Chị sẽ không quên." Jisoo cười.

•••

Trong vòng một giờ, họ đã ngồi trên máy bay và cất cánh. Sau phần thú vị, Chaeyoung bắt đầu chìm vào giấc ngủ, chỉ hồi phục một phần sau cơn nôn nao.

Lisa để em tựa đầu vào vai mình. Cô liếc nhìn xuống cô gái tóc vàng với một nụ cười. Cô đan hai bàn tay vào nhau, ngưỡng mộ cách chúng vừa khít hoàn hảo. Cả hai chiếc nhẫn của họ tỏa sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời.

Họ đã trưởng thành để ít nhất nói được điều này. Cho dù nó có liên quan đến sự nghiệp, mối quan hệ của họ hay chỉ là bản thân họ nói chung.

Sẽ không còn bất kỳ máy bay giấy nào nữa. Trong năm tới, họ sẽ ở cùng nhau trên những chiếc máy bay thực sự.

Điểm dừng tiếp theo.

'Honolulu, Hawaii'

###

Vậy phần truyện chính đã khép lại. Còn chục chap ngoại truyện tôi sẽ đăng dần. Cảm ơn mọi người đã đọc và ủng hộ.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top